Bạn đang đọc Bổn Cung Là Hoàng Hậu – Chương 84: Đề Phòng
Ngồi xuống,việc đầu tiên mà Yên Vi làm vẫn là phát bánh cho mọi người.
“Yến phi,tỷ thấy chuyện này không đơn giản như vậy đâu.
“
“Ý của tỷ là! “Yến phi có chút mờ mịt.
“Tỷ tỷ thấy,Y Phương tuy có thể là người lòng dạ không mấy lương thiện chính trực,nhưng cũng không độc địa tới nỗi làm ra loại chuyện thất đức như vậy,thậm chí còn đánh cược mạng sống của mình.
Tỷ và cô ta chưa tiếp xúc với nhau nhiều,dám lấy tính mạng của mình ra để nhất định hại ta bị hoàng thượng hiểu lầm, phải hận tới cỡ nào cơ chứ?”Yên Vi nói ra suy nghĩ của bản thân mình.
“Ý của tỷ là nghi ngờ có người đứng sau?”Yến phi là người thông minh,tất nhiên là hiểu được ý của Yên Vi.
“Đúng vậy,đích thị là như thế,Y Phương không thể nào có sức mạnh đủ lớn cho người của mình đi ra cung,trừ khi có người đứng sau.
“
Yên Vi tiếp lời.
“Phải chăng là Mai quý phi,nàng ta là người dẫn Y Phương đến đây,chắc hẳn Y Phương làm việc cho Mai quý phi.
“Yến phi cảm thấy cũng đúng.
“Tỷ cũng đang nghi ngờ cô ta.
“Yên Vi thấy,con người của Mai quý phi nhìn bề ngoài là một con người chính trực,thân phận cao quý,điềm tĩnh,nhưng ẩn dật bên trong lại là một con người có lòng dạ khó đoán,Yên Vi cần phải thật cẩn thận.
“Tất nhiên bây giờ chúng ta cũng không có gì để nói đến Mai quý phi,tất cả cũng chỉ là suy đoán,nhưng cũng không nên lơ là,cẩn thận bị đâm sau lưng không biết,muội hãy cẩn thận.
Nếu như những việc chúng ta suy đoán là đúng,thì người đầu tiên Mai quý phi đụng đến là muội.
“Dựa theo những tình tiết cung đấu mà Yên Vi đã được đọc và xem,thì tình tiết đa số là như thế.
Với lại,đó cũng là cách thông thường,muốn tiêu diệt đối phương,chi bằng tấn công chính diện,thì diệt trừ bớt người bên cạnh,đối phương sẽ ngày càng yếu,đó mới là cách hay.
Yến phi gật đầu,tỏ vẻ đã hiểu.
Lúc này,Yên Vi mới nhớ ra một chuyện,cô lấy từ trong túi ra một cây trâm cài đã làm từ trước,đưa cho Yến phi.
“Cho muội.
“
“Cảm ơn tỷ tỷ.
“Yến phi nhận lấy,vô cùng vui mừng,trân quý cây trâm cài của Yên Vi đưa.
***
Đi thêm một vòng cung trời cũng đã sẩm tối, Yên Vi lúc này mới dừng trước Thận hình ti.
Cô bước vào bên trong,Ngỗ Vân lúc này vẫn chưa được thả ra.
Yên Vi đứng bên ngoài,nhìn thấy Ngỗ Vân,cô hỏi:
“Ông là Ngỗ Vân.
“
“Người là! “Nhìn thấy trang phục của Yên Vi, Ngỗ Vân biết đây là phi tần trong cung.
“Đây là hoàng hậu nương nương.
“Hàn Thu lên tiếng.
“Thường dân Ngỗ Vân xin thỉnh an hoàng hậu nương nương.
“Ngỗ Vân không tin cả đời mình cũng có thể gặp được hoàng hậu nương nương,không dám chậm trễ mà hành lễ.
“Mau miễn lễ.
“Yên Vi đáp.
“Hoàng hậu nương nương,thường dân tội đáng muôn chết,mong nương nương tha tội.
” Ngỗ Vân lúc này nghĩ rằng hoàng hậu nương nương tới đây là để trừng phạt ông ta,ông ta vô cùng sợ hãi,cả người run rẩy.
“Bổn cung tha tội cho ngươi,mau đứng lên.
” Yên Vi giọng nói có chút lạnh nhạt,dù sao thì người này cũng không có quá nhiều tội,Yên Vi không trách ông ta.
Dù sao những ngày tháng bị cấm túc cũng không nhiều,cô cũng chẳng thiệt thòi gì ngoài cảm giác bức xúc.
“Đội ơn nương nương,đội ơn nương nương.
” Ngỗ Vân nghe lời Yên Vi liền cảm thấy rất nhẹ nhõm,ông ta không ngừng dập đầu tạ ơn Yên Vi.
“Ngươi yên tâm,ngày mai có thể ngươi sẽ được ra khỏi cung.
Từ ngày hôm nay quay về, hãy luôn làm việc tốt,giúp bách tính trị bệnh, coi như là ngươi đang bù đắp cho những gì ngươi làm.
“Dù sao Ngỗ Vân cũng là người thầy thuốc giỏi,nếu cứ bị nhốt trong đây thì thật lãng phí.
! ——–END——–!.