Bối Phụ Dương Quang

Chương 107


Đọc truyện Bối Phụ Dương Quang – Chương 107

Chủ tịch tập đoàn Đại Năng Trung Quốc – Dung Tịch tại Pakistan bất hạnh bị khủng bố tập kích, sinh mạng nguy kịch, tin tức này nhất thời oanh động toàn bộ thế giới.

Cùng ngày, thị trường chứng khoán toàn cầu liền xuất hiện chấn động, giá cả thị trường dầu thô biến chuyển không ngừng.

Buổi chiều, đại sứ Trung Quốc trú tại Pakistan liền chạy tới Lahore. Tiếp theo, chính phủ Trung Quốc nhanh chóng lập một tổ công tác, cấp tốc đi Lahore xử lý một việc trọng đại. Cùng lúc đó, tại Pakistan, bộ ngoại giao cùng bộ an toàn quốc gia cũng cấu thành tổ liên hợp điều tra, chạy tới Lahore. Đài truyền hình Trung ương đưa tin khẩn. Sau, lại liên tục đưa tin cuồn cuộn. Kênh tin tức còn mời chuyên gia chống khủng bố cùng xung đột quốc tế lên đài. Truyền thông các quốc gia đều suy đoán thế lực kẻ tập kích là ở phương nào, đại bộ phận suy đoán đều cho là “Căn cứ” cùng “Đông đột”, có một nhất bộ khác lại cho rằng Taliban của Afghanistan. Không lâu sau, một gã tự xưng là người phát ngôn của Taliban gọi điện thoại cho Mỹ, thanh minh Taliban không có cuốn vào sự kiện khủng bố tập kích Dung Tịch. Việc này cùng Taliban không có quan hệ gì.

Sau đó, người phát ngôn bộ ngoại giao Trung Quốc đối với việc chủ tịch tập đoàn Đại Năng Trung Quốc tiến hành xây dựng trạm thuỷ điện tại Pakistan bất hạnh bị khủng bố tập kích biểu thị khiếp sợ cùng phẫn nộ vô cùng. Ngoại trưởng Pakistan cùng đại biểu chính phủ Pakistan đối với sự kiện tập kích khiến người ta giận sôi này vô cùng lên án. Vị ngoại trưởng kia còn cường điệu, lãnh đạo Pakistan đối với việc này thập phần coi trọng, các bộ liên quan đều ra lệnh tróc nã trừng phạt nghiêm khắc hung thủ, song song toàn lực phối hợp làm tốt công tác cứu giúp người bệnh cùng xử lý an táng người chết. Vị ngoại trưởng hứa hẹn, chính phủ Pakistan sẽ áp dụng tất cả biện pháp bảo đảm an toàn cho nhân viên Trung Quốc tại Pakistan.

Không lâu sau, rất nhiều người có liên quan đến Giải Ý đều chú ý tới tin tức trọng đại này, hầu hết đều tại văn phòng hay trong nhà mở TV.

Trên màn hình, thỉnh thoảng xuất hiện hình ảnh Dung Tịch cùng Giải Ý bị đưa lên cáng cứu thương. Ngoài ra còn có chiếc xe hơi đã cháy sạch chỉ còn lại một luồn khói đen đặc cuồn cuộn bốc lên, khắp chốn đều là cảnh sát cùng quân nhân mang súng ống hiện đại, còn có bác sĩ mặc áo blue trắng. Tràng diện một mảnh hỗn loạn. Các phóng viên đều xuất động, có chạy tới hiện trường, có chạy tới bệnh viện. Không lâu sau, viện trưởng bệnh viện hướng phóng viên tiến hành thông báo giản đơn.


Dung Tịch nhiều chỗ nội thương ngoại thương, tạo thành cơn sốc thiếu máu. Hiện đang cố gắng cứu sống, còn chưa thoát ly nguy hiểm. Người bệnh khác, Giải Ý cũng nhiều chỗ bị thương, đang tiếp thu trị liệu, nhưng không có nguy hiểm sinh mạng.

Một ít hảo hữu Dung Tịch cùng Giải Ý lập tức tới.

Chạy tới Lahore trước hết chính là Lộ Phi cùng Đái Hi. Tập đoàn tài chính Đái thị cùng tập đoàn Đại Năng đều có máy bay riêng, vừa nhận được tin, bọn họ liền chạy tới sân bay, lập tức bay tới.

Lộ Phi lấy thị thực doanh nhân lúc làm trợ lý đặc biệt của Dung Tịch để đến, y cũng đã từng tới Pakistan nhiều lần, cùng chính phủ ở đây có một ít quan hệ. Bởi tình huống lần này đặc thù, tuy rằng y không có bất luận giấy mời hay thư đề nghị gì cả, bộ ngoại giao Pakistan vẫn đồng ý cho hắn đáp xuống, cho phép nhập cảnh. Mà Đái Hi là công dân Singapore, không cần thị thực cũng có thể vào Pakistan.

Hai người hầu như song song xuống phi cơ, vừa đến sân bay, lập tức chạy tới bệnh viện.

Công ty nhánh tập đoàn Đại Năng ở chỗ này quy mô khá lớn, công nhân rất có tố chất, đột nhiên ngộ đại biến, bận nhưng không loạn, vẫn đâu vào đấy mà công tác, có người ở trong bệnh viện canh chừng diễn biến của Dung Tịch cùng Giải Ý, có người lại hiện trường phối hợp quân đội tiến hành điều tra, có người ra sân bay nghênh tiếp lãnh đạo lục tục chạy tới, còn có người hướng dẫn cho phóng viên tới săn tin, nhìn qua ngay ngắn rõ ràng, điều đó cho thấy được Dung Tịch trì quân có cách.

Tâm tình Giải Ý không khống chế được, cự tuyệt trị liệu, nhất định phải ở bên cạnh Dung Tịch, bác sĩ đành tiêm cho hắn một mũi thuốc an thần.


Lộ Phi chạy tới bệnh viện hỏi tình huống Dung Tịch, biết được y còn đang ở phòng giải phẩu, đang được mổ. Đái Hi không lo Dung Tịch, trực tiếp đi vào phòng bệnh Giải Ý. Cảnh sát ở cửa ngăn cản y, kiểm tra hộ chiếu rồi hỏi han tới nửa ngày. Đái Hi trước tiên là nói y là bằng hữu Giải Ý, vẫn không qua được, cảnh sát yêu cầu y chờ Giải Ý tỉnh lại rồi đi vào. Đái Hi lại nói y có quan hệ sui gia với nhà Giải Ý, muội muội mình cùng đệ đệ hắn gần kết hôn, kết quả càng thêm nghi ngờ. Y lại đi rất gấp, không có khả năng nhớ đem theo ảnh chụp lễ đính hôn Giải Tư cùng Đái Cẩm.

Đang đến sốt ruột, Lộ Phi mới đi tới. Có công nhân tập đoàn Đại Năng đi cùng rồi hứa chắc quan hệ thông gia với Giải Ý, Đái Hi mới thuận lợi mà vào phòng bệnh.

Giải Ý nằm ở trên giường bệnh, vì tác dụng thuốc an thần mà đang ngủ. Cái trán cùng cổ, đầu vai, thắt lưng, chân hắn đều quấn mấy vòng băng vải, nhưng tất cả đều là ngoại thương, một ít vết thương lớn đã được khâu lại, so sánh với Dung Tịch thì không nghiêm trọng lắm.

Lộ Phi đem lời vị bác sĩ chữa trị thương tích cho Giải Ý nói với Đái Hi: “Phóng viên chụp được tình hình hiện trường lúc đang trong giai đoạn cứu giúp, toàn bộ thế giới đều biết tâm tình Giải tổng không khống chế được, lúc trước, Mã Khả trước mặt phóng viên biểu lộ, rất nhiều người đều biết tính hướng của hắn, ta sợ hiện tại các phóng viên lại đề cái này ra, khiến hắn lại bị thương tổn lần nữa. Ta sẽ nghĩ biện pháp ngăn phóng viên, ngươi nhất định phải ở bên cạnh Giải tổng, nếu có cá lọt lưới lẻn đến, ngươi phải ngăn ngay, đừng cho bọn họ tiếp cận Giải tổng.”

Đái Hi lập tức gật đầu: “Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ không ly khai hắn một bước.” “Tốt, vậy ta đây về bên Dung tổng.” Lộ Phi xoay người rời đi.

Đái Hi quan tâm hỏi: “Tình hình Dung tổng thế nào?”

“Không tốt. Các chuyên gia đang toàn lực cứu giúp.” Lộ Phi rất sầu lo. “Ta nghĩ, vì Giải tổng, y nhất định chống đỡ tới cùng.”


Đái Hi yên lặng gật đầu, không hề nói thêm nữa.

Đái Hi vẫn canh giữ ở bên giường bệnh Giải Ý, có đôi khi gọi điện thoại cho phụ mẫu Giải Ý cùng Giải Tư, Đái Cẩm, Đái Luân, nói cho bọn họ Giải Ý không có nguy hiểm, đang ngủ, để cho bọn họ yên tâm.

Giải Tư nói cho y, bọn họ ngày thứ hai sẽ đi máy bay tới, còn giờ nhờ y chiếu cố ca ca mình.

Đái Hi đương nhiên đáp ứng.

Đêm khuya, Giải Ý mở mắt. Hắn run run một hồi mới cố ngồi dậy, đau tới hừ một tiếng, đầu một trận choáng váng, bước đi lảo đảo.

Đái Hi đang ngồi ở bên giường, lập tức đứng dậy đỡ lấy hắn.

Giải Ý ngẩng đầu thấy là y, cũng không khách khí nói bất luận cái gì, lo lắng hỏi: “Dung ca đâu? Y….y không chết, phải không? Có phải không?”

Đái Hi nhanh gật đầu: “Đúng vậy, y không chết.”


Giải Ý nhìn Đái Hi, thấy thần tình y không giống giả bộ, lúc này mới thở phào một tiếng, rồi có xuống giường: “Ta muốn đi nhìn Dung ca.”

Đái Hi nhẹ nhàng ôm lấy hắn, không cho hắn nhúc nhích, nói: “Tiểu Ý, Dung tổng mới vừa phẩu thuật xong, tạm thời còn chưa hồi tỉnh. Bác sĩ kiến nghị ngươi nghĩ ngơi cho tốt đi, ngày mai hãy tới.”

“Không được, không nhìn thấy y, ta lo lắng.” Giải Ý nỗ lực đẩy Đái Hi ra, kiên trì muốn xuống giường.

Đái Hi bất đắc dĩ, đành đỡ hắn đi tới phòng bệnh nặng.

Lộ Phi đang ở chỗ này, vừa thấy bọn họ đến liền lập tức chạy tới đỡ Giải Ý. Lộ Phi hiểu rõ ý người, cũng không khuyên can, mà cấp tốc báo lại tình huống hiện tại của Dung Tịch, bảo chứng hắn, Dung Tịch sẽ thoát ly nguy hiểm.

Giải Ý thoáng yên tâm, nhìn người nằm bên trong lớp cửa thủy tinh kia.

Hắn vĩnh viễn đều không quên được tình cảnh Dung Tịch cả người đầy máu nằm trước mặt mình ngừng hô hấp, lúc ấy hắn chẳng thể nào tin được mắt mình. Giải Ý tham lam nhìn người nằm ở trên giường bệnh, thật lâu không chịu ly khai.

Kết cục A


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.