Bộ Ba Siêu Quậy

Chương 41: Sự thật được vạch trần (part 12)


Đọc truyện Bộ Ba Siêu Quậy – Chương 41: Sự thật được vạch trần (part 12)

Góc tác giả.
– Chap này xin tặng bạn HongngaPham8.
– Đáng ra tặng chap trước nhưng mà quên.
– Đọc truyện vui vẻ.
___________________________
Theo lời kể của Kin.
– Này… Bạn trẻ, giờ cậu có thể tường trình lại mọi việc rồi đó.
Tôi đang ở trong phòng tra khảo cùng với một cảnh sắc đặc vụ. Coi bộ kì này căng rồi nha!
– …
Tôi vẫn giữ cái thái độ im lặng này, nghĩ không biết bây giờ mấy anh với hai tỉ sao rồi nữa.
– Này bạn trẻ, nghe tôi nói gì không?
– Ơ dạ…???
– Nói gì đi, nhìn cậu thấy thông minh với còn trẻ vậy sao lại đi đánh nhau? – lão cảnh sát già hỏi tôi.
– Đơn giản thôi, có thù là phải trả thù!

– Trả thù? Nói xem cậu và tên Corey đó có thù gì?
– Muốn tôi nói đúng không? – tôi nở nụ cười khẩy. – Được tôi nói, chính ông ta đã gài bẫy vào chúng tôi, vừa lúc tôi kịp phát hiện ra và đi giải quyết với hắn. Được rồi chứ?
– Hừm… Coi bộ tên Corey đó có nhiều mối thù nhờ? Mà cậu có thể nói chi tiết hơn không? Đó sẽ là chứng cứ hầu tòa của hắn ta.
Tôi vẫn giữ thái độ im lặng, nghĩ lại quãng thời gian trong lúc đánh nhau với băng Bad Boys.
_____________________________
“Đoàng…”
“Đoàng…”
“Đoàng…”
– Tỉ Nhi, tỉ Mai… – tôi hét lên.
Tôi chạy tới chỗ hai tỉ ngã xuống, máu chảy trên bụng hai tỉ đã đầy tay tôi.
– Mày… Corey… – tôi từng chữ yếu ớt nói ra.
Tự nhiên trong mắt tôi bây giờ chỉ có mấy tia giết người thôi, đôi đồng tử giãn ra hết cỡ. Lao tới chỗ Corey đang ngồi, đẩy cô gái trên đùi Corey ra.
– Cô tránh ra…
– Aa… – tiếng cô gái đó la lên vì đột nhiên bị té xuống đất.
– Ông dám bắn tỉ Molly và tỉ Jessica, Corey ạ, thế thì bây giờ ông phải trả giá bằng mạng sống thôi.
– Trả giá? Mày đùa tao đấy à? Muốn trả giá ư? Được thôi, mày không có cơ hội đâu Kin à…
– Không có? Để xem nào… – nói xong, tôi cứ liên tiếp đấm thẳng vào mặt của Corey. Miệng mồm gì đó máu chảy quá trời, thêm vài vết bầm tím nữa.
– Mày… Jackson, kéo thằng điên này ra khỏi tao nhanh. – Corey gần như hét lên.
– Tôi không tha cho ông đâu, mơ đi ha! – tôi đã phát điên lên rồi, cứ đấm liên tiếp vào mặt Corey. Lực rất mạnh.
Tự nhiên đâu ra có rất nhiều người kéo tôi ra.
– Mày thôi đi, mày làm gì đại ca vậy? – đó là giọng Jackson.
Tôi bây giờ như đã hóa thành con hổ đói rồi, Kin của lúc trước khác với Kin bây giờ lắm. Kin lúc trước năng động vui vẻ hoạt bát, còn Kin của bây giờ là chỉ có sự tàn nhẫn thôi.
Tôi móc từ trong túi ra một cây dao sắt bén.
“Phập”
– Aaaaaa… – tiếng hét thất thanh của Corey vang lên.

– Ông chịu chết đi Corey… – tôi đã bị sự trả thù làm mờ mắt rồi a.
– Mày… Thằng khốn… Đau chết tao rồi… – Corey vừa thở dốc vừa nói, coi bộ con dao sắt bén này được việc ghê nha.
– Đại… Đại ca… – Jackson lên tiếng, run run nói.
– Corey… Anh à… – tiếng của ả Anna sợ hãi nói không nên lời.
Tiếng còi xe cảnh sát tự nhiên ập tới, đám đàn em của Corey và của tôi chạy loạn xạ. Hờ… Bắt hết đi, dù gì đám cảnh sát quèn đó cũng thả tôi ra thôi à…
– Bỏ tôi ra… Bỏ tôi ra… Chính thằng khốn đó có mưu đồ giết tôi! Tôi không có liên quan! – Corey muốn tự minh oan cho chính mình. (Au: Ta nguyền tên Corey~ Xạo vừa thôi chứ, ông ta mà không liên quan? Có mấy đứa óc bò mới tin! :v).
– Mời cậu đi theo chúng tôi. – tiếng của một cảnh sát nói với tôi.
Tôi không giãy dụa như tên Corey mà tự nhiên đưa tay cho cảnh sát luôn chứ! Mà cho dù tôi có ở tù đi nữa thì cùng lắm là 5 – 6 năm, huống chi tôi chưa từng có tiền án.
_____________________________
Và đó là lý do tôi đang ở phòng tra khảo.
– À mà hôm trước có một người nạc danh gửi các chứng cứ phạm tội cho phòng cảnh sát liên bang chúng tôi, người đó là cậu đúng không? – cảnh sát đó như đã đoán ra điều gì liền hỏi tôi.
– Ừm… – tôi gật nhẹ đầu, đầu óc cứ liên tục nghĩ đến sự việc vừa qua.
– Được thôi, cậu về đi. Nếu cần tôi sẽ liên lạc với cậu sau và nếu cậu gặp bất cứ chuyện gì cứ gọi đến cho tôi. Đây là danh thiếp của tôi. – tên cảnh sát lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp đưa cho tôi, tôi cầm lấy tấm danh thiếp bằng hai tay. Gật đầu chào hỏi rồi bước ra khỏi phòng đi về.
Khi ra khỏi phòng, tôi chưa có về liền mà đứng đằng sau cánh cửa ngẫm nghĩ lại. Mọi chuyện phức tạp thật chứ! Haizzz…
Trong phòng tra khảo đó vọng ra được một tiếng nói.
– Haizzz… Đó là một cậu bé lễ phép lại còn thông minh, đẹp trai. Nhưng chỉ tiếc một điều là cậu ấy lại là người hư hỏng, mà chắc cũng không đến nỗi hư hỏng đâu! Chắc là có một việc không tiện nói ra thôi… Mà nói chung cũng tội nghiệp cậu bé đó thật…
Hờ… Đây là người ngoài đầu tiên hiểu cho cảm giác của tôi đấy! Trước kia ai mà thấy tôi đi với đám đàn em là nhìn chúng tôi với con mắt khinh thường. Như trong băng đó, tuy tàn nhẫn và nhẫn tâm nhưng lại luôn giúp đỡ những người yếu hơn mình. Cho nên trong băng Joker toàn là những người tuy ác độc thật nhưng lại có trái tim đối với những người hiền không à…

Lời kể của Kin kết thúc.
____________________________
Theo lời kể của Nhi.
– Nè Hưng, anh biết hiện giờ Kin ở đâu không? – tự nhiên tôi lại thấy lo lắng cho Kin vì không thấy Kin đâu cả.
– Nghe một đứa đàn em của anh nói là đang ở trong trung tâm cảnh sát liên bang ấy! – Hưng nhún vai, nói.
– Cái gì? Thật hả? Vậy Kin về chưa? – tôi hốt hoảng hỏi Hưng.
– Lâu như vậy chắc về rồi, hay tụi mình đến bar đi hen?! – Hưng nói.
– Ừ đi… – tôi kéo tay Hưng đi một mạch. Thấy thế, cặp đôi Mai và Khoa cũng đi theo, Hòa tất nhiên lại càng đi rồi.
____________________________
Góc tác giả.
– Tớ quay trở lại rồi đây!! ^^
– Chắc cứ đọc Sự thật được vạch trần mọi người ngán rồi nhỉ?! Ráng đi sắp kết thúc rồi. Còn vài part nữa thôi a~ ^^
– Cám ơn đã kiên nhẫn đọc hết góc tác giả này.
– Mấy bạn cho mình cái cmt động lực đi…!!! :*


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.