Bé Bi ... Anh Đã Về

Chương 8


Đọc truyện Bé Bi … Anh Đã Về – Chương 8


Còn Linh :
<< ngày 12.11.07
Hix , hôm nay ăn trúng cái gì mờ hết chyện này đến chuyện kia xảy ra thế nhỉ . Anh Sơn sao lại như thế nhỉ ? Đừng nói là anh ta thix mình nha ,chắc không đâu , đẹp trai thế mà thích mình thì…có vấn đề về mắt ồi=.= . Chắc chỉ để chọc tức anh Hoàng thôi . MÀ sao phản ứng của anhHoàng khác vậy nhỉ . Nhìn ghê thấy sợ lun . Chậc , tại sao mọi chuyện cứ như trong hoạt hình , chẳng biết đâu mà lần . Mà anh Hoàng làm thế vìthương mình hay do sợ không có ai nấu cơm cho ảnh nhỉ . Hix , chán thiệt , mà chết ồi , quên đêm cà phê cho Hoàng , đi lẹ kẻo không ăn mắng nữa , hix ~^^~ >>
Đóng nhật kí , Linh lật dật pha cà phê rồi đem lên phòng cho Hoàng .
Cốc ! Cốc !
Linh gỏ cửa nhưng không thấy ai trả lời nên cô đi vào luôn . Hoàng ngủrồi , Linh đặt nhẹ cà phê xuống bàn rồi tới kéo chăn đắp kỉ cho Hoàng ,Linh ngồi nhẹ trên giường , trong cái mờ ảo của đèn ngủ cô vẫn thấy được khuôn mặt của Hoàng . Khi anh ngủ trong anh đẹp hơn bao giờ hết , khẽvuốt mái tóc của Hoàng , Linh cười , có lẽ tình cảm của Linh dành choHoàng lúc trước và bây giờ chưa bao giờ thay đổi , chỉ có một chuyệnthay đổi đó là cô và anh đã lớn , mọi chuyện trong cuộc sống sẽ đưa 2người về đâu ? Một lúc sau , Linh nhẹ nhàng ra khỏi phong vì không muốnđánh thức Hoàng , cô nào biết Hoàng vẫn còn thức , anh chỉ vờ ngủ đểđược cô quan tâm , để được hưởng cái cảm giác ấm áp đó…một ít thôi ,Hoàng chỉ mong có thế .
—————————-
Linh dậy sớm vào buổi sáng để chuẩn bị thức ăn cho Hoàng . Linh nấu ănrất ngon vì được mẹ của mình bày biểu kỉ . Xong chuyện cô gọi Hoàngxuống ăn và lấy xe đạp để đi học . Linh tung tăng trên con đường cũ thìlại gặp người đó :

– Mi Linh !!!
Sơn đi xe lại gần hơn :
– Hôm nay em đi một mình à ? Vị hôn thê của em đâu ?
– Vị hôn thê ????????_Linh trợn mắt .
– Ờ ! thì cái thằng hôm qua nó nói với anh như vậy đó .
-…
<< Sao anh Hoàng lại nói vậy nhỉ ? Minh phải trả lời sao đây ???>>
– À …ừ ! Thôi , em muộn học rồi , em đi trước nhé .
– Từ từ ! em có điện thoại không ? Cho anh số đi ?
-…
<< Chà ! Rắc rối đây ? Có nên cho không nhỉ ? Mà ai chẳng biết sốđt mình rồi ( ai cũng cho hết mà không cho Hoàng biết ^^! ) , cho thêmmột người nữa cũng đâu sao đâu nhỉ >>
– Uhm` ! Số em là 0932XXXXXX .
– Ok ! Có gì mình nt hén .
– Uhm` ! Thôi em đi nha .
Rồi đạp xe một lèo .

—————————————-
Mọi chuyện diển ra tốt đẹp đến :
2 tháng sau :
Điện thọa trên bàn cô rung lên
<< Linh hả ! Đi chơi không em ??>>_Là tin nhắn của Sơn .
<< Không ạ ! Em bận rồi >>
<>
<< anh đừng nói vậy . Anh ấy khỏe lắm >>_Linh nhắn lại , cô không thix bị người khác nói vậy .
<< Uhm` ! Vậy thôi ! Anh yêu em >>
Lúc nào cũng vậy , tin nhắn cuối cùng của Sơn luôn có câu đó , dù Linhbiết bao nhiêu lần nói rằng chỉ coi anh như là anh trai của mình . Hoàng thì dạo này tốt với cô hơn trước , hok còn hay mắng cô nữa , hay quantâm và đương nhiên là cô thích thế . Hôm nay cả 2 đang tưới cây ngoàivườn , chủ nhật nên cả nhà lại đi tiếp , Linh không hiểu sao mà ông ,bàchủ cứ đi suốt ngày , chẳng bao giờ ở nhà được lâu cả và có vẻ họ đangbuồn chuyện gì đó .
– Nè ! đang tưới cây mà em nghĩ đi đâu vậy _ hoàng hỏi ( đã chuyển cách xừng hô )

– À ! nghĩ chuyện ở lớp á mà .
– Mà em còn gặp cái tên kia không đó ?
– Tên nào ?_Lnih hỏi , vờ không biết .
– Hoàng tử bạch mã của em đó .
– Đâu ..đâu có .
– Anh không cấm em đâu ? Lớn rồi cũng biết thích rồi , nhưng phải lựa đúng người ._Hoàng nói nhưng mặt thì nhìn về hướng khác .
Linh im lặng , cô cảm thấy có cảm giác gì đó khó chịu trong lòng khinghe xong câu đó , nhưng mặt thì làm cứ như bình thường . Linh nghĩ cólẽ tình cảm của 2 người đã được như trước nhưng dường như trong sâu thẳm trái tim , cô lại muốn nó hơn nữa .
Hoàng nhìn về phía xa xa , cũng có lẽ 1 ngày nào đó anh cũng sẽ đi mộtnơi , một nới thật xa mà Linh sẽ không bao giờ đến được . Đã xế chiều ,màu của bầu trởi thật đẹp nhưng sao …buồn quá . ———————————


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.