Đọc truyện Bầu Trời Thanh Xuân – Chương 52: Có chút quan tâm.
Khánh Thi ngồi đợi cho Gia Khiêm ăn xong rồi cô giúp cậu dọn dẹp xong xuôi mới ra về. Tuy cô không chảnh choẹ, kênh kiệu như các tiểu thư con nhà giàu khác nhưng chuyện cô xuống bếp nấu ăn thì là một chuyện khó tin. Chắc hẳn cô đã rất thích Gia Khiêm. Trước đây cô không bao giờ tin vào cái thứ tình cảm gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên đâu, nhưng kể từ khi cô xuống máy bay, khi được gặp Gia Khiêm rồi thì cái suy nghĩ đó của cô đã bị cậu làm cho tan biến. Tuy Gia Khiêm không bằng đẹp hoàn mĩ như anh hai của cô nhưng Gia Khiêm thì cũng hiếm có ai sánh được.
– Khánh Thi. Tay em sao vậy? (Gia Khiêm cũng cùng cô dọn dẹp lại và gọt trái cây cho cả hai cùng ăn thì Khiêm thấy tay cô có một vết bỏng nhẹ.)
– À. Vết bỏng này hả. Hồi nãy do em không cẩn thận thôi chứ không sao đâu. (Cô nhìn vào tay mình)
– Do em nấu đồ ăn cho anh mà bị bỏng sao. (Khiêm tỏ ra rất quan tâm đến cô)
– Có gì đâu. Chị An thoa thuốc cho em rồi. Chắc ngày mai sẽ khỏi thôi mà anh đừng lo. (Cô thấy Khiêm lo cho mình. Cô liền vội vàng trấn an cậu. Nhưng trong lòng của cô bây giờ lại rất vui. Khiêm thật sự đang quan tâm cô sao.)
– Em nhớ thoa thuốc cẩn thận nhé. Không là để lại sẹo đấy. (Khiêm với tay lấy xuống một hộp chai thuốc rồi đưa nó cho cô)
– Dạ. Em biết rồi mà. À mà anh đang lo cho em sao?? (Cô thừa cơ hội này liền trêu cậu)
– À… thì… (Khiêm lúc này có chút ấp úng)
– Thôi. Em biết rồi anh khỏi nói. Em đi về trước đây. Bye Bye. (Cô đưa tay ra hiệu cho cậu dừng lại rồi vẫy tay ra về)
Cô ra về trong sự ngỡ ngàng của Khiêm. Khiêm còn chưa nói được gì mà. Trong phòng khám bây giờ chỉ còn có Gia Khiêm ở đó.
– Cô gái này thật là… (Khiêm cười cười nhìn ra cánh cửa)
Còn Khánh Thi bây giờ cô đã chạy ra tới cổng.
– Xem ra có chút tác dụng rồi. (Cô vui vẻ bắt xe đi về nhà)
— Nhà Khánh Thiên —
Về đến nhà cô vui vẻ, hứng hở chạy tung tăng vào nhà. Cô vừa chạy vừa hát líu lo ” Oh yeah. Be by my side. Baby yeah. Only you can save me. Only you can save me. Get me oh oh. Get me oh oh yeah. Get me oh oh oh … “. Cô hát không ngừng cho đến khi vào đến nhà. Lúc này nó đang ở trong nhà xem phim Từng Cơn Sóng Vỗ của Hùng Tử Kỳ và Đàm Tùng Vận.
– Này… này… Em tỏ tình thành công rồi hay sao mà vui dữ vậy. (Nó đang coi phim thì nghe tiếng hát của Khánh Thi liền quay lại.)
– Chưa ạ. (Cô lắc đầu)
– Vậy sao em vui thế?
– Nhưng chắc sắp thành công rồi hí hí. (Cô cầm chai thuốc của Gia Khiêm đưa mà cười hí hửng)
– Rồi rồi. Chị hiểu rồi.
– Ủa chị đang coi phim sao?
– Em ngồi coi chung với chị đi. (Nó chỉ tay vào ghế với ý định kêu Khánh Thi ngồi xuống)
– Dạ. Mà chị ơi ngày mai chị có phải đi làm không chị. (Cô ngồi xuống ghế)
– Đương nhiên là có rồi cô nương ơi.
– Vậy mai anh Khiêm có phải đi làm không hả chị?
– Chị không biết nữa để chị xem giúp em. (Nó lấy chiếc điện thoại đang để trên bàn rồi vào group của khoa xem lịch làm việc của mọi người)
– Ngày mai Khiêm phải khám bệnh tới 3 giờ mới xong. Em định rủ Khiêm đi đâu sao? (Nó coi xong bỏ điện thoại xuống lại bàn quay qua hỏi Khánh Thi)
– Dạ. Em định rủ anh ấy đi coi phim. Mà chị ơi có phim nào hay hay đang hot không chị giới thiệu cho em với.
– Hay là em đi coi phim Mắt Biếc đi. Chị nghe Quỳnh nói là rất hay đấy.
– Dạ vậy mai em sẽ rủ anh ấy đi coi phim đó. Hay mai chị rủ thêm anh hai em rồi chúng ta cùng đi nha.
– Thôi. Em với Gia Khiêm đi coi đi. Ngày mai chị làm cả ngày ở bệnh viện rồi. Với lại hai đứa đi chơi riêng với nhau cho có không khí đi. Anh chị ngày mốt đi coi sau cũng được mà có gì đâu.
– Dạ. Mà chị ơi chừng nào anh em mới về vậy?
– Chị cũng không biết nữa. Anh em nói là đi sắp xếp lại việc trong công ty rồi đi gặp bạn bè cũ gì đấy nên chắc hôm nay về hơi trễ một tí.
– Chị không đi theo sao?? Lỡ anh ấy đi kiếm cô nào rồi sao? (Thi cười cười cố ý chọc ghẹo nó)
– Anh em dám sao?? (Nó cười cười tỏ vẻ nguy hiểm)
– Em nghĩ anh ấy không dám là chắc rồi. Ủa chị dâu. Sao hồi đó chị và anh em quen được nhau vậy.
– Đó là một câu chuyện dài. Để mai mốt gì đấy chị kể em nghe sao nha.
– Dạ. Mà bây giờ chị lên phòng em giúp em chọn đồ cho ngày mai đi chơi được không chị.
– Đương nhiên là được rồi. Chị em mình đi thôi. (Nó với tay lấy chiếc điều khiển ti vi để tắt rồi kéo tay Thi đi)
Hai chị em nó mất cả một buổi chiều để chọn được đồ thích hợp cho buổi đi chơi ngày mai của Khánh Thi với Gia Khiêm. Nó chọn cho Thi một chiếc áo sơ mi form rộng màu xanh da trời kết hợp vào đó là chân váy ngắn ngang đầu gối màu đen. Thi mặc bộ đồ đó vào thì cô trở nên thật nhẹ nhàng, đơn giản và rất xinh đẹp luôn.