Bầu Trời Elderland

Chương 29: Phiền phức


Đọc truyện Bầu Trời Elderland – Chương 29: Phiền phức

Xem ra chọc phải phiền phức lớn rồi.

Chillion miết tay lên chiếc nhẫn có ấn ký của Đảo phúc liêu nha, bề mặt không thô ráp, không nhẵn nhụi, mà nóng phỏng tay.

Nếu trên nhẫn chỉ có ấn ký của Hoàng hôn chi xà thì không đến nỗi, nhưng Đảo phúc liêu nha thì…

Từ khi nội độ tín đồ Garbo phân liệt, Hoàng hôn chi xà tham gia vào chiến tranh tín ngưỡng nhận vô số thất bại, nòng cốt trung kiên bỏ mình, còn gần như hủy diệt dưới sự truy sát gắt gao của Quang huy thánh đường.

So với Đảo phúc liêu nha lựa chọn ẩn mình bảo tồn tồn thực lực, Hoàng hôn chi xà còn lại đã mất đi hào quang năm xưa.

Đảo phúc liêu nha ẩn giấu trong bóng tối ngày một vững mạnh, nhưng Hoàng hôn chi xà chưa từng chìa tay xin cứu viện. Trong lần chiến bại lớn nhất, người của Hoàng hôn chi xà coi Đảo phúc liêu nha là kẻ phản bội. Chúng cho rằng nếu Đảo phúc liêu nha cũng tham gia chiến tranh, thế cuộc của Elderland sẽ thay đổi, nhưng bên đó lựa chọn ẩn mình.

Kẻ từ đây, hai bên đứt đoạn liên kết.

Chillion từng trải nghiệm vô số nhân vật trong Elderland, cũng từng chơi thử nhân vật của hai tổ chức thần bí này, nên anh có thể hiểu được sâu sắc sự khác biệt bên trong.

Nếu như Hoàng hôn chi xà chỉ là một nhánh sông chảy dưới Địa ngục, thì Đảo phúc liêu nha là biển sâu vô tận. Địa vị của nó phải ngang bằng với Quang huy thánh đường.

Chiếc nhấn của Đảo phúc liêu nha trong tay Chillion cũng không phải vật thường. Nó có thể cộng hưởn với đồng loại, có không gian chứa đồ, tăng cường ma lực. Chiếc nhẫn trông có vẻ tầm thường này là tiêu chí của kẻ nắm quyền trong Đảo phúc liêu nha.

Sự vật luôn có hai mặt tốt xấu cùng tồn tại.

Ngẫm nghĩ một lát, Chillion cất nhẫn ngực áo, bởi vì pháp tắc bài xích lẫn nhau, anh không thể thu nó vào nhẫn không gian.

Chiếc nhẫn này là một quả bom hẹn giờ.

Bởi vì Quang huy thánh đường và Đảo phúc liêu nha đều có cách để truy tìm vị trí của nó, giải thích thế nào cũng không thoát được.

Kết giới bao phủ ngôi nhà vỡ nát cùng lúc đầu lâu Ambofen rơi xuống. Mỗi pháp sư đều sẽ gây chấn động tới pháp tắc FerNu khi chiến đấu, nên Ambofen mới không muốn gây thêm phiền phức.


Bởi vì nơi đây là vương đô.

Một trung tâm quốc gia không thể đơn giản như bề ngoài, Ambofen hiểu rõ điều này hơn bất cứ ai, nên gã càng phải cẩn thận.

Tại sao người của Đảo phúc liêu nha lại ở đây? Chillion không suy nghĩ nhiều, anh chỉ biết mình vừa phá hoại kế hoạch trọng yếu của chúng.

Một quân cờ được Đảo phúc liêu nha bố trí hơn 10 năm nhất định không đơn giản, hơn nữa còn không phải quân cờ duy nhất.

Một khắc đó, Chillion nghĩ đến một chuyện.

Tắt “cải tranh”, thay bộ quần áo đã nát tươm vì chiến đấu, anh trở lại quán trọ. Anh rất mệt, chỉ muốn ngủ một giấc.

Mấy năm rồi anh không trải qua một cuộc chiến cường độ cao, còn bị thương nặng như vậy.

Tổn thương từ các vụ nổ của “cuồng bạo chi xà” không hiện ra trên cơ thể, nhưng anh biết nó đang ăn mọn nội thể của mình.

Pháp sư hoàng hôn là tín đồ của Garbo, bản thể của Garbo là một con rắn độc khổng lồ, nên phép thuật của pháp sư hoàng hôn luôn chứa đầy độc ăn mòn.

Nếu anh không phải kiếm sỹ thượng vị, thì đã gục ở lần “hắc vụ nê đàm” thứ hai kia rồi.

Anh cần chữa trị, các dược sỹ trong Hiệp hội luyện kim của vương đô có lẽ có thể trị liệu cho anh.

Nằm nhoài trên chiếc giường mềm mại, Chillion bỗng xốc gối lên. Ngay lúc nằm xuống, anh đã thấy lạ, vì dưới gối có thứ gì đó.

Là một tờ giấy bìa.

Chillion cau mày, bật đèn phòng, anh có thể thấy nội dung bên trên.

Đây là danh sách nhân viên tư liệu có thể ra vào cơ quan dữ liệu của quân bộ.

Thì ra nàng đã đến rồi, nhưng cũng đã đi rồi.

Xem ra nàng không muốn gặp anh, chí ít hiện tại là vậy.

Anh cất văn kiện vào nhẫn không gian.

Tắt đèn, anh bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc.

Bình minh ngày hôm sau, vương đô đổ mưa lớn.

Phố Slate rất náo nhiệt, vì chủ nhân của 666 đã chết rồi.

Người phát hiện ra cái đầu của Bannes là một kẻ to gan. Hắn biết Bannes là thủ hạ của chủ nhà kia. Hắn nghĩ, nếu đem tin tức này báo lại, bản thân sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.

Hắn xác định có thu hoạch, vì hắn phát hiện Ambofen và toàn bộ thủ hạ đều đã bỏ mạng.

Dù hắn là kẻ dạn dĩ, nhưng khi đó cũng bị dọa hết hồn. Hắn đem tin này báo cáo lại cho cảnh vệ. Sau khi đội cảnh vệ dẫn người phong tỏa nhà 666, thì tin tức cũng được lưu truyền rộng rãi.


Có người vui mừng, có người tức giận.

– Ngươi có thể giải thích không?

Các bộ thi thể được xếp chỉnh tề trong đại sảnh nhà Ambofen, một người đứng cạnh thi thể Ambofen lên tiếng hỏi.

– Chuyện này…

Cảnh vệ quan khu Feilih, Frank, không ngừng lau mồ hôi trên gương mặt mập mặt. Ông rất hồi hộp, vì người trước mặt.

– Xem ra ngươi cũng không biết?

Người kia thở dài, ánh mắt chăm chú nhìn vào vẻ mặt bất ngờ trên cái đầu của Ambofen.

– Có lẽ có người có thể điều tra rõ ràng. – Frank run rẩy nói.

– Là ai? – Người kia cấp quay đầu lại hỏi.

– Dehloff, cảnh vệ quan khu Paulownia.

Như bị ánh mắt sắc bén của ngươi kia đâm nhói, Frank nói vội.

– Ông ta là bạn cùng khóa của thuộc hạ, trong vương đô cảnh vệ thính không ai bì lại được.

– Thì ra trong đám phế vật của cảnh vệ thính cũng có người lợi hại như vậy? – Người kia châm chọc.

– Ha ha…

Frank lúng túng cười khan.

– Vậy nhanh gọi ông ta tới đây, nhưng… – Người kia lắc đầu nói. – Ngươi phải biết hậu quả lừa dối ta.

– Không dám không dám.

Nhận được mệnh lệnh, Frank vội vã bỏ chạy, không muốn ở trong căn phòng này thêm phút nào nữa.


Ông cảm thấy hôm nay rất xui xẻo, thời tiết tệ hại, án mạng nghiêm trọng. Người chết lại có đại nhân vật chống lưng, nếu ông không đưa được lời giải thích hợp lý, vị trí cảnh vệ quan này cũng đừng mong giữ được.

Hi vọng của ông giờ đều đặt hết lên người lão hữu Dehloff, mong lần này ông ta có thể cứu mình.

– Ngươi nghĩ là ai?

Trong đại sảnh nhà Ambofen chỉ còn một người, đột nhiên vang lên tiếng nói chuyện.

– Không biết, nhưng người này không đơn giản. – Người kia lắc đầu.

– Không có đầu mối?

– Có, hung thủ là một kiếm sỹ thượng vị đỉnh cao. – Người kia khẳng định.

– Kiếm sỹ thượng vị trong vương đô không nhiều.

– A… không phải ngươi à?

– Ngươi cho rằng ta giết Ambofen?

– Ta không nói thế. – Người kia trả lời. – Nhưng ngươi cũng phải nghĩ lời giải thích, chúng ta đều biết ngươi có mâu thuẫn với Ambofen.

– Không cần ngươi quan tâm. – Giọng nói không cam lòng hừ nhẹ, rồi biết mất.

Người kia không để ý, ngồi xổm xuống trước thi thể Ambofen, dùng ánh mắt sâu xa nhìn vào ngón giữa tay trái.

– Lẽ nào không ai nói cho hung thủ, có những thứ không nên lấy sao?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.