Bất Hạnh Tiểu Thư

Chương 26


Bạn đang đọc Bất Hạnh Tiểu Thư: Chương 26

CHƯƠNG 26;
CHÁT…..CHÁT…. những cái tát của Zin giáng xuống mặt nhỏ Ngọc Lan,môi nhỏ rướm máu,hai má xưng lên.
-CON NHỎ KHỐN KHIẾP MÀY CHÁN SỐNG RÙI HẢ?DÁM QUA MẶT TAO! Zin tức giận quát lớn.
……………
Tối qua tại phòng nó……
-Tao không hiểu tại sao mày lại để mấy con ranh đó đánh chứ!Mày làm sao vậy! Zin tứa giận,quát lớn.
-Mày có cần phải nói lớn vậy không?chuyện xong rùi cho qua đi! Nó vẫn ngồi đó dán mắt vào cái ipad.
-Cho qua? Đường đường là đại tiểu thư sao có thể cho qua chứ!
Nó vứt chiếc ipad lên giường:-Mày quên vai diễn của tao ở trường rồi sao?
Nghe câu nói của nó Zin mới sực nhớ ra.
-Nhưng đâu có phải là mày phải chịu đánh đâu!
Nó nhìn Zin.
-Mày làm gì mà nhìn tao dữ vậy?Zin lùi về phía sau hai bước.
-Mày đang nghĩ gì vậy? Nó nhíu mày nhìn Zin.
-Ak….tao….! Zin ấp úng.
Nó cười nhẹ rồi tiến về phía ban công ngồi xuống chiếc dài:-Zin!
-Hử?
-Mày có thấy về đây là việc đúng đắn k?
-LÀ sao? Zin không hiểu nó đang nói gì.
-TỪ ngày về đây tao mới cảm thấy mình sống giống một con người hơn.Cuộc sống của tao không còn tẻ nhạt như khi ở bên Mỹ,có phải đến lúc tao nên bỏ cái vẻ ngoài vô cảm này rùi không?

Zin nghe nó nói mà lòng thắt lại,lâu lắm rồi nó mới bộc lộ nỗi lòng,đây mới là con người thật của nó.
-Uk! Zin ôm cổ nó:-Cứ làm điều gì mày thích,tao luôn ủng hộ mày!
-uk thế thì bỏ qua chuyện mấy nhỏ kia đi,tao muốn xem vài chuyện thú vị nữa! Nó nói cắt ngang dòng cảm xúc.
-Hả? Không được,mày cho qua còn tao thì không đâu!
-Tao chịu mày rồi đấy,về phòng đi tao đi ngủ đây! Nói rồi nó lên giường,đắp chăn kín đầu.
Zin nhìn nó mà cảm thấy chạnh lòng:’’không!không ai được đụng vào mày hết,Miu tao sẽ bảo vệ mày,đừng như vậy nữa!’’.Zin đi về phòng đòng cửa cái RẦM,máu giận trong lòng Zin sôi lên sùng sục. Trong đầu Zin hiện lên câu nói của nó vừa nãy.’’-liệu mày còn định dữ vỏ bọc ấy đến bao giờ hả Miu,con ngốc này!’’.Zin mở diện thoại bấm số
-Điều tra con nhỏ đánh Miu cho tôi!Thời hạn 7h sáng ngày mai!
……….trở về hiên tại……..
-MÀY CÓ BIẾT KHUÔN MẶT ĐÓ ĐÁNG GIÁ THẾ NÀO KHÔNG HẢ?……..CHÁT……
-ĐẾN TAO CÒN KHÔNG DÁM ĐỤNG MẠNH MÀ MÀY DÁM ĐÁNH,LẠI CÒN SAI NGƯỜI HẤT NƯỚC VÀO HẢ!……CHÁT……
Cứ sau mỗi câu nói là một cái tát lại giáng lên mặt nhỏ Lan.
-Con nhỏ đó là gì mà chị lại bênh nó zậy chứ!cho nó chết dám đụng vào anh Bin của tụi này! Nhỏ Ngọc Lan vẫn còn già mồm.
-MÀY CÒN CÃI AK!MẤY EM ĐÁNH CHO CHỊ! Zin ra lệnh ấy nhỏ đàn em.
Mấy đứa nghe lệnh sử Ngọc Lan.
-Dừng lại,Zin! Nó lạnh lùng từ xa bước đến.
-ĐÁNH! Zin vẫn ra lệnh.
-TAO NÓI DỪNG LẠI! Nó quát lớn,giọng có chút cáu giận.
-Dừng!
Nó bước đến,nhìn Zin rồi lại nhìn Ngọc Lan:-Đi đi! Nhỏ Ngọc Lan đứng dậy loạng choạng bước đi.
-may ày đấy cút khỏi đây trước khi tao đổi í! Zin nói làm Ngọc Lan hoảng sợ chạy đi.

-Tao nói bỏ qua rồi cơ mà! Nó nhìn Zin bằng Ánh mắt lạnh lùng pha chút tức giận.
-Nhưng tao…..! Zin định nói gì đó thì bị nó cắt ngang:-Không nhưng gì hết,bỏ qua! Nó nói và quay lưng bước đi.
-Tại sao! Zin hỏi.
-Tao nói rồi! Tao muốn trải nghiệm.
Câu nói của nó lại gợi Zin nhớ về lời của nó tối qua,Zin cứ nghĩ nó chỉ nói chơi nhưng không nó thực sự muốn thay đổi rồi.Zin chạy theo chặn trước mặt nó.
-tao hiểu rồi! Zin nói nhỏ.
Nét mặt nó thay đổi,nó nhìn Zin mỉm cười:-vào lớp thôi!
………………………
Cả lớp đang bàn tán xôn xao và chủ đề là cuộc dã ngoại của trường vào ngày mai,có vẻ như ai ũng đang háo hức.Nó ngồi đọc sách thì zin từ đâu phi về,dựt quyển sách trên tay nó,mặt hớn hở.
-Mày biết tin về chuyến dã ngaoị ngày mai của trường rồi chứ? Zin hỏi.
-biết! Rồi sao? Nó tỉnh queo.
-Mày có đi không?
-Uhm……..không!
-Tao biết ngay mà! Mặt nàng Zin phụng phịu:- đi đi mà,nha!
Nó thở dài nhìn Zin,nó không hứng thú với mấy trò như vậy:- tao xem đã!
Đúng lúc đo bà la sát bước vào.
-này mai trường tổ chức dã ngoại trên núi,hôm nay các em được về sớm chuẩn bị!
Sau câu nói ayý cả lớp như chợ vỡ,bàn tán xôn xao,ai nấy đề nhanh chân ra về để chuẩn bị cho chuyến đi chơi ngày mai.
-Hai cậu đi chứ? Zin hỏi hắn và Cen.

-Tất nhiên rồi! Cen đáp( Zin đi lo Cen chả đi,hihi).
-Cậu tham gia không Miu? Hắn hói nó.
-Biết vậy! Nó trả lời lấp lửng làm ai đó có chút thất vọng.
-Mong là cậu sẽ đi! Hắn nói tiếp.
Nó không nói gì đeo cặp lên lưng ra về.
………………..tại nhà nó.
Nó nằm trong phòn xem ti vi…RỤP….Nó tắt tivi ném cái điều khiển qua một bên,ôm lấy con gấu bên cạnh,nó thở dài. Sau một hồi suy nghĩ,nó xuống giường,thay một bộ đồ đẹp rồi xuống nhà.Zin đang ngồi ở sofa,xung quanh là cả đống đồ ăn vặt vừa ăn vừa xem hoạt hình,thấy nó xuống Zin ngạc nghiên:
-Mày định đi đâu vậy? Zin hỏi nó.
-Lên thay đồ đi shopping với tao!
-Tao không nghe nhầm đấy chứ,mày rủ tao đi shopping sao? Zin trố mặt hỏi lại.
-Thế mày có đi không?
Xác nhận,Zin phi lên phòng,5phút sau đã có mặt,hai đứa lên chiếc BMW quen thuộc phóng đi.
………………
Tại trung tâm mua sắm thuộc tập đoàn nhà nó.
-sao tự nhiên mày co hứng rủ tao đi mua sắm vậy,mọi khi có thấy bao giờ mày quan tâm mấy chuyện này đâu? Zin vừa đi vừa hỏi nó.
Nó đang đi đột nhiên dừng lại:-thế mày muốn về không?
-hì hì tao im! Zin cười ngượng rồi phóng đi.
Zin chọn hết cái nọ đến cai kia chỉ vài phút mà đẫ chọn được cả đống,nó nhìn Zin cười rồi từ từ chọn,nó dừng lại ở chiếc váy lông cừu đen. Nó ưng cái váy này.
-gói cái này lại cho tôi! Nó nói với nhân viên bán hàng đứng phía sau.
-Dạ vâng!
Nhân vien định quay đi gói chiếc váy lại thì một người phụ nữ từ đau bước đến giật chiếc váy c=từ tay nhân viên.
-tôi lấy cái này! Gói cho tôi! Người phụ nữ nói với nhân viên.
-dạ thưa bà,vị khách này đã lấy nó rồi ạ! Nhân viên trả lời.

-Kệ cô ta! Gói cho tôi nếu cô không muốn mất việc! Người đàn bà kia nói lớn khiên nhân viên có chút sợ hãi
-Này bà kia.người ta đã lấy cái váy này rùi.sao bà không chọn cái khác đi! Zin chạy đến.
-Tôi thích! Cô mau gói lại cho tôi nhanh lên! Bà ta trả lời giọng khinh bỉ rồi quay qua ra lệnh cho nhân viên.
-Dạ,Xin lỗi quý khách! Nhân viên nói với nó.
-thôi được rồi cô gói cho bà ta đi! Nó nói với nhân viên.
Người phụ nữ kia cầm túi xách ra khỏi quầy hàng.
Nó cùng Zin ăn tối ở nhà hàng 5 sao trên tầng thượng:-Zin ngày mai tao sẽ đi dã ngaoị cùng trường!
Zin đang cắm cúi ăn(bà này ăn như bị bỏ đói vậy) nghe thấy nó nói mà phun hết cả ra.
-Này thái độ gì vậy? Nó khó chịu.
-mày nói thật chứ?
-uk!
-OH YES! TAO IU MÀY QUÁ ĐI!Zin la lớn làm mọi người chú ý.
-Mày làm gì vậy,trật tự cái coi! Nó lườm Zin.
Zin giật mình che miệng lại:-Hì tao vui quá í mà.
Cả hai cùng cười.
…………
Dặn dò quản gia chuẩn bị đồ cho nó và Zin,nó về phòng….RING…..RING…..chuông tin nhắn điện thoại vang lên,nó mở ra xem:’’Cậu sẽ đi chứ,Bin’’.
‘’Sao cậu biết số của tôi’’.Nó nhắn lại
RIN…. RING…..’’ssổ danh bạ của lớp’’.
‘’uk tôi đi’’.
vừa nhận được tin nhắn của nó hắn như đứa trẻ reo lên vui mừng.
‘’uk! Chúc cậu ngủ ngon’’ Hắn nhắn lại.
Nó xem tin nhắn mà có chút cảm xúc gì đó trong lòng khó tả,nó mỉm cười.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.