Đọc truyện Bắt Đầu Từ Một Kết Thúc – Chương 47: NGOẠI TRUYỆN 1
Ngoại Truyện 1
” Cô xinh đẹp…”
Một cô bé bím tóc mặt hớn hở chạy lại gần người phụ nữ đúng như tên gọi Cô xinh đẹp.
” Hôm nay cô sẽ cùng con về nhà nhé !!”
——————————————–
Hôm nay là ngày Lam Thư kết hôn.
Kể từ khi cô trở về tìm Hải Minh cả hai đều không muốn trốn tránh hay chờ đợi thêm một phút giây nào nữa.
Chỉ cần Lam Thư yêu anh và Hải Minh cũng yêu cô. Là được rồi.
Lam Thư ngồi trong phòng chờ cô dâu lòng tràn ngập hạnh phúc. Ngày này cuối cùng cũng đến, ngày mà cô đã chờ đợi từ rất rất lâu rồi, ngày mà cô bước vào lễ đường tiến đến nơi Hải Minh đang đứng, họ trao nhẫn và mãi mãi không bao giờ chia ly nữa.
[ ” Con gái ta thật xinh đẹp !”]
Nguyễn Thiện vỗ vỗ đầu Lam Thư. Cười hiền hậu.
Đây là nụ cười mà bao nhiêu năm qua ông không thể làm. Nay đã không còn gì cản trở.
Con gái ông hạnh phúc. Ông cũng sẽ hạnh phúc.
Thật may mắn khi đứa con gái thất lại hai mươi mấy năm của ông vẫn còn sống.
Thật may mắn khi ngày quan trọng nhất của nó ông vẫn có thể nắm tay dắt nó đi.
Thật may mắn bởi ông vẫn còn đủ thời gian bù đắp cho Lam Thư.
[ ” Bố, chị không đến sao?” ]
Dù muốn hay không thừa nhận.
Dù ghét hay hận.
Thì có một điều không thể thay đổi. Khiết Nhi là chị gái của cô. Là gia đình của cô. Gia đình thực sự.
[ ” Nó gửi lời chúc mừng con.” ]
Ông thấy Lam Thư vẻ thoáng buồn.
Nhưng tính cách của Khiết Nhi ông là người hiểu nhất. Con bé rất cố chấp.
Dù Lam Thư có nói không ghét không hận nhưng bản thân Khiết Nhi không tự tha thứ được cho mình. Thì tuyệt đối sẽ không gặp.
Không gặp không có nghĩa Khiết Nhi sẽ không đến. Ngày quan trọng nhất cuộc đời của em gái cô làm sao có thể không đến.
Đầu đội nón lưỡi trai và trang phục khá bình dân Khiết Nhi đứng ngay trước cửa phòng cô dâu. Mỉm cười.
” Cảm ơn vì đã nhớ đến chị.”
Cô thì thầm. Quay đầu rời đi.
” Tại sao cậu không gặp cô ấy !!”
Hải Minh giữ Khiết Nhi lại.
” Tôi không có can đảm đó.”
” Mọi chuyện đã chấm dứt. Và chẳng ai trách cậu cả. Cậu thật cứng đầu.”
Khiết Nhi quay lại đối diện với Hải Minh.
” Hãy chắc chắn con bé sẽ luôn hạnh phúc.”
” Không cần cậu phải nhắc nhở.”
” Bảo vệ nó.”
“Đó là nhiệm vụ của tôi. Tôi sẽ bảo vệ vợ mình bằng cách của tôi.”
” Sẽ có một ngày tôi nhất định trở về cùng con của cậu.”
Khiết Nhi chào tay với Hải Minh. Cực ngầu bỏ đi.
” Chúng tôi sẽ đợi.”
————————————————
” Hải Minh, tại sao anh không đi đón con?”
Lam Thư nói vọng ra từ phòng bếp.
Bình thường giờ này anh phải chuẩn bị đi đón con rồi nhưng hôm nay lại thoải mái ngồi Sofa xem chương trình ca nhạc.
” Con lớn rồi cho tự đi bộ về.”
” Nó chỉ mới bốn tuổi thôi. Đừng lười nữa.”
Cô chau mày khó chịu cầm điều khiển tắt TV.
” Này, anh đang coi concert đấy nhé !!”
Hải Minh vẫn vô cùng thản nhiên.
” Hoàng Hải Minh …”
” Thôi được rồi bà già khó tính. Không chọc em nữa. Hôm nay con bé có lớp ngoại khóa nên về trễ một chút.”
Hải Minh nói dối chẳng hề chớp mắt.
” Ngoại khóa? Sao con bé chẳng nói gì với em nhỉ?”
Cô ngơ ngơ ngác ngác yên tâm đi vào chuẩn bị thức ăn.
” Này, anh vừa gọi em là bà sao?”
Lúc này dây thần kinh phân tích thông tin của cô mới hoạt động.
” Không.”
” Anh muốn chết đúng không?”
Hải Minh cười lớn.
Ngay lúc này đây Hải Minh tự cảm thấy quyết định của mình ngày đó là đúng.
Không những không hại bố anh mà lại giúp ông ấy có thời gian suy nghĩ về những lỗi lầm của mình.
Nếu ngày đó anh ích kỉ có lẽ đã mất đi tình yêu của Lam Thư, mất cả gia đình hạnh phúc anh đang có và biết đâu Hải Minh lại trở thành một Hoàng Thiên Vương thứ hai.
~ Không ai trên đời là tốt hoàn toàn cũng như xấu hoàn toàn. Chỉ là số phận đặt họ vào những hoàn cảnh khó khăn để lựa chọn. Người chọn đúng người chọn sai. Người giấu được bản chất xấu xa người bộc lộ nó.
” Cảm ơn em vì đã quay về.”
Hải Minh ôm chầm lấy Lam Thư từ phía sau.
” Em không bỏ qua chuyện anh gọi em là bà già đâu.”
Cô giả vờ lảy hờn.
” Sau này em có già xấu xí anh vẫn chỉ yêu mình em thôi.”
” Mọi hôm anh đâu có sến như vậy? Nhưng yên tâm già em vẫn đẹp.”
Cô lè lưỡi trêu ngươi Hải Minh.
Nhớ ngày nào chỉ mới là học sinh cấp ba. Bây giờ cả hai đều đã ngoài ba mươi. Nhưng trông họ chẳng khác gì những cặp vợ chồng son.
~ Mối tình đầu. Ai cũng thường nói khó thành. Nhưng hãy cứ tin tưởng. Chỉ cần đủ tình yêu không có gì là không thể.
Kiing koong:
Tiếng chuông phá vỡ bầu không khí sến súa của Hải Minh.
” Ai lại đến đây giờ này? Anh mau ra mở cửa đi.”
Lam Thư đẩy anh ra cửa.
” Em đi đi. Anh làm thức ăn cho.”
Lam Thư bỏ tập dề xuống chỉnh trang lại đầu tóc. Mở cửa.
” Mẹ !!”
Con gái cô reo lên vui mừng.
Nhưng Lam Thư hoàn toàn bất động.
Người đã không gặp cô suốt 5 năm trời.
Người tàn nhẫn bỏ cô lại một mình và chạy trốn.
” Lam Thư, chị xin lỗi.”
Khiết Nhi không đợi phản ứng của Lam Thư. Ôm chầm lấy em gái mình.
Họ là chị em. Chị em song sinh. Đã gắn bó với nhau từ khi còn trong bụng mẹ nhưng bị chia cắt đến tận hai mươi mấy năm.
Để bây giờ khi cả hai đều hơn ba mươi tuổi, là lần đầu tiên được ôm nhau.
Là lần đầu tiên được gọi chị.
Là lần đầu tiên được đối diện với nhau trong tư cách là chị em.
Số phận con người vốn trớ trêu.
Nhưng giờ đây tất cả đã chấm dứt.
Ở một ngôi nhà trong thành phố.
Có bốn con người vui vẻ cùng ăn tối, cùng trò chuyện.
Họ cười cười nói nói chia sẻ về cuộc sống.
Hạnh phúc chỉ đơn giản là cùng nhau ngồi xuống ăn một bữa ăn.
Hạnh phúc chỉ đơn giản là nhìn nhau và mỉm cười.
Hạnh phúc chỉ đơn giản như thế !!!
Nhưng để chạm được đến hạnh phúc quả là một cái giá không hề rẻ.
HOÀN.
* Không quên bồi thêm một Ngoại truyện cho OE đỡ hụt hẫn nhé !!!
Và Au cũng xin đính chính lại mình chỉ Post truyện trên trang Wattpad này.
Những trang khác có truyện của mình thì nhớ để tên tgiả ạ :3 Và đặc biệt là truyện của mình, mình thường viết theo lối văn phong bí ẩn khó đoán, hay hồi tưởng về quá khứ !!! Mình đã chỉnh sửa trang truyện ( cách dòng để qua sự việc khác hay chữ in nghiêng) để các bạn đọc giả có thể cảm thấy thoải mái nhất khi đọc, có thể hiểu được ẩn ý của mình.
Nhưng sau khi đọc qua ở những trang khác thì mình thật … Nên nếu được thì mình hy vọng các bạn đọc ở Wattpad truyện sẽ dễ hiểu và rõ ràng hơn ạ :3
Hóng Ngoại truyện 2 nhé ^^ Cũng đừng quên Vote và Comt cho mình có động lực.