Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 177: Chiếc Cúp Vô Địch


Đọc truyện Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân – Chương 177: Chiếc Cúp Vô Địch


Không cho ba người cơ hội nói chuyện, Krum giở đũa phép lên chỉ về Arcturus nhỏ nhất, “Crucio!” Harry tay mắt lanh lẹ, a không, nói là chân cẳng thì có vẻ thích hợp hơn, cậu một chân gạt chân Arcturus khiến cậu bé ngã xuống đất, làm cho Arcturus tránh khỏi lời nguyền tra tấn.

Krum thấy bản thân không có đánh trúng Arcturus nên vẻ mặt càng thêm âm u hơn, khi hắn chỉ đũa phép về phía Cedric, Cedric lập tức quăng bùa hóa đá về phía hắn, “Duro.” Sức chiến đấu của Krum không thể khinh thường được, loại phép thuật đơn giản này hắn lập tức né tránh được, ngược lại quăng một cái bùa giải giới về phía Cedric.

Cedric lập tức cho bản thân mình một cái bùa phòng hộ để ngăn cản bùa giải giới của Krum.

Cedric và Krum hai người ngươi tới ta đi không ai kém ai.

Ngay từ đầu Harry ở bên cạnh quan sát không hề có ý định ra tay, cậu biết thực lực của Cedric và Krum ngang nhau, chuyện này đối với Cedric mà nói là một cơ hội thực chiến rất tốt.

Tuy nhiên, Harry không nghĩ tới là hai người họ có thể đánh nhau lâu như vậy mà không phân được thắng bại, cảnh cậu chuẩn bị ở trước mặt giúp đỡ Cedric xem ra phải tiến hành rồi.


Harry không còn kiên nhẫn nữa và bước lên phía trước, nhắm ngay đũa phép về phía Krum, “Duro.” Đáng thương Krum vẫn luôn đang nghiêm túc chiến đấu với Cedric nên không thể nào trốn thoát được câu bùa chú bất ngờ xuất hiện, vì thế hắn bị cố định tại chỗ.

Cedric nhún vai, “Em không cần ra tay.” Khóe miệng của Harry hơi run rẩy, “Em không ra tay, hai người các người phải đánh tới sang năm.”
Arcturus đứng phía sau Harry không vui mà bĩu môi, “Em lại không phát huy được tác dụng gì.”
Harry sờ đầu Arcturus, “Không sao hết, bây giờ em vẫn còn nhỏ.

Chờ em trưởng thành, học hết bùa chú được học trên lớp, em sẽ trở thành một vị Phù thủy vĩ đại.”
Arcturus nghiêng đầu, “Như vậy……!Harry, lần sau khi có bùa chú anh đừng đá chân em được không.” Arcturus nhăn mặt lại với nhau, hơi ủy khuất mà sờ sờ mông của mình, “Rất đau.”
Harry nhún vai nhưng cũng không có nói lời nào, cậu tuyệt đối sẽ không thừa nhận cú đá kia thật sự rất tuyệt.

Cedric rất “Tốt bụng” mà dùng đũa phép của Krum để bắn tín hiệu cầu cứu màu đỏ, trạng thái của Krum xác thật không thể tiếp tục thi đấu, hắn đã hít vào quá nhiều sương mù trong mê cung và đã ảnh hưởng đến tâm trí của hắn.

Chào tạm biệt Krum đang hôn mê, Harry dẫn theo Cedric và Arcturus và tiếp tục đi sâu vào trong.

Bọn họ đi khoảng nửa tiếng, rốt cuộc cũng đến nơi cần đến.

Ở vạch đích được đặt chiếc cúp vàng tượng trưng cho nhà vô địch của giải đấu Tam Pháp Thuật, chỉ cần cầm chiếc cúp kia thì sẽ trở thành quán quân của giải đấu Tam Pháp Thuật, trở thành một dũng sĩ chân chính.

Cái vinh dự này đều khiến bất kỳ phù thủy nhỏ mười mấy tuổi động lòng, nhưng khi đứng trước chiếc cúp ba người đều do dự không có động đậy.


Cedric hơi lui về phía sau một bước, “Harry, Arcturus, đây là thuộc về của các em.

Là các em dẫn anh đến chỗ này, không có các em anh căn bản không có khả năng đi vào đây.”
Harry mím môi, không có nói lời nào.

Đối với Cedric mà nói, như vậy sẽ càng tốt một ít, Cedric không nên gánh vác những thứ đằng sau chiếc cúp.

Tương tự, Arcturus cũng không nên như vậy.

“Arcturus……” Harry nhẹ nhàng lên tiếng, cậu có chút không biết nên giải thích như thế nào với đứa trẻ này.

Arcturus khẽ mỉm cười, “Harry, em cũng là do anh mang lại đây, cái cúp này hẳn chỉ thuộc về một mình anh.”
Harry có chút cảm động trước sự hiểu chuyện của Arcturus, như vậy thì Harry không cần nghĩ cách để giải thích với Arcturus.

“Arcturus, Cedric.” Harry đối mặt với hai người, “Tin tưởng tôi, tôi không phải vì danh hiệu quán quân này.”

Con ngươi của Harry nghiêm túc nhìn hai người, “Chuyện xảy ra trong chốc lát nữa, không cần sợ hãi, cũng không cần đi ra ngoài làm ầm ĩ, tất cả đều nằm trong tính toán của tôi.”
Cedric và Arcturus nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Harry và không hề do dự mà gật đầu, hai người trả lời cùng một lúc, “Em/anh phải cẩn thận đó.” Mọi người đều biết rằng mang theo danh hiệu Cứu Thế Chủ, kẻ thù của cậu là người mà mọi người không dám gọi tên.

“Harry, nếu anh có thể thấy hắn ta.” Arcturus hơi khẩn trương mà xoắn ngón tay lại với nhau, “Khi trở về anh có thể nói cho em biết hắn ta trông như thế nào, có được không?” Tuy rằng người đàn ông kia là Voldemort không chuyện ác nào mà không làm, người người đàn ông kia vẫn là cha của Arcturus.

Harry sờ đầu của Arcturus, gật đầu đồng ý với yêu cầu của Arcturus.

Harry tạm biệt hai người, khi xoay người sắp sờ tới chiếc cúp, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một người đẩy Arcturus về phía chiếc cúp.

Harry nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Arcturus và còn nhìn thấy thủ phạm gây họa —— Moody..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.