Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 169: Quyết Tâm Của Arcturus


Đọc truyện Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân – Chương 169: Quyết Tâm Của Arcturus


Kể từ khi Ron là cha đỡ đầu của Allais, nếu không có việc gì làm thì cậu sẽ đến hầm xem con đỡ đầu của mình.

Ngay cả khi trong hầm có một con xà vương đáng sợ, cậu cũng sẽ không từ bỏ cơ hội có thể bồi đắp tình cảm với Allais.

Cơ thể của Harry nhanh chóng lấy lại sức sống như trước đây dưới sự tỉ mỉ điều dưỡng của Snape, hiện tại đã tung tăng nhảy nhót trở lại.

Mà mấy ngày này tiểu Allais cũng thoát khỏi bộ dáng con khỉ nhỏ lúc mới sinh, và càng ngày càng đáng yêu.

Làn da nguyên bản nhăn nheo trở nên trắng nõn mềm mại và co giãn, đôi mắt đã mở ra rất sớm, đứa nhỏ luôn luôn mở ra đôi mắt đen dễ thương tò mò nhìn thế giới xa lạ này.

Cái miệng nhỏ đô đô màu hồng phấn, mái tóc đen cũng dần dần dày lên.


Em bé lúc này là lúc dễ thương nhất, phấn nộn và mềm mại.

Allais không khóc nháo giống như những đứa trẻ bình thường, chỉ la lên khi đói bụng hoặc đi tiểu, ngày thường thì rất an tĩnh và tính tình cực kỳ giống Snape.

Arcturus đến hầm khi Harry đang làm mặt quỷ trêu đùa Allais, nhưng Allais trông rất bình tĩnh và không hề phản ứng lại.

“Hi, Harry.” Đầu tiên Arcturus chào Harry trước, sau đó lại nhì Allais đang nằm trên ghế sô pha, “Hi, nhóc con.”
Harry mỉm cười và ôm Allais vào trong lòng ngực của mình, sau đó để Arcturus ngồi xuống bên cạnh mình, “Có việc gì sao?”
“Nhất định phải có việc thì em mới có thể đến đây tìm anh sao?” Arcturus làm bộ như không cao hứng và phồng hai má lên.

Tính trẻ con của Arcturus có thể khơi dậy mẫu tính sâu trong nội tâm của Harry, Harry xoa xoa mái tóc của Arcturus, “Ừ, có thể.

Em có thể đến đây tìm anh bất cứ lúc nào.”
Arcturus cười toe toét, “Ha ha, nhưng lần này em tới đây là có việc thật.”
Harry nhìn Arcturus với vẻ mặt ta biết ngay mà, “Là bởi vì trận thi đấu vào ngày mốt.” Ngày mốt cũng chính là ngày 24 tháng 2, là trận thi đấu thứ hai của cuộc thi đấu Tam Pháp Thuật.

Arcturus nói vẻ mặt mặt kinh ngạc, “Tại sao anh lại biết?”
Harry mỉm cười ha ha, “Gần nhất cũng chỉ có duy nhất chuyện này mới có thể khiến em lo lắng.”
Arcturus hơi ngượng ngùng mỉm cười, “Ha ha, lần này ba ba sẽ đến xem em thi đấu.


Em nhất định phải biểu hiện thật tốt, và không thể để ba ba thất vọng về em.” Từ sau vũ hội Giáng Sinh lần đó, Arcturus đã đổi xưng hô kêu Regulus là ba ba.

Regulus cũng không có mong muốn Arcturus trở thành một người vĩ đại, hay một người lợi hại gì đó, y chỉ muốn Arcturus vui vẻ lớn lên, tự do tự tại và không hề phiền não.

Harry, người cũng đã trở thành một người cha, tự nhiên cũng hiểu biết những điều này, nhưng cậu sẽ không nói cho Arcturus biết.

Rốt cuộc, không có hại gì nếu một phù thủy nhỏ trở nên chăm chỉ, mà Arcturus thì yêu cầu một lý do để nỗ lực.

“Em đã tìm ra cách để mở quả trứng vàng ra rồi.” Arcturus lộ ra vẻ mặt em rất thông minh đó mau khen em đi.

Harry mỉm cười xấu xa, cũng không có nói ra lời khen ngợi trong tưởng tượng của Arcturus, “Cedric nói cho em biết.”
Arcturus gục đầu xuống và lộ ra vẻ mặt rất mất mát, “Tại sao anh lại biết?” Harry giống như không có thứ gì mà anh ấy không biết.

Harry mỉm cười, nhưng cũng không có nói cái gì.


Ha ha, Harry sẽ không nói với Arcturus, là trước kia Harry không biết điều đó là cậu được Cedric gợi ý mới biết được, và Arcturus cũng không có khả năng tự mình hiểu được.

Harry từ kho dược liệu của Snape lấy ra một chút dược liệu trông giống như thực vật dưới nước, “Cái này là cỏ mang cá.

Em ăn nó xong là có thể thở dưới nước trong trận đấu.”
Arcturus vui vẻ cầm lấy, “Cảm ơn anh, Harry.” Nói xong, liền tung tăng nhảy nhót mà rời khỏi hầm.

Harry bất đắc dĩ mà lắc đầu, lấy xong đồ liền đi thật là một tên nhóc vô tâm vô phổi.

Harry dùng ngón tay chọc chọc khuôn mặt nhỏ của Allais, “Allais, sau này con không được như vậy.” Allais giống như nghe hiểu, đáng yêu mà chớp chớp đôi mắt..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.