Đọc truyện Bạo Chúa – Chương 282: Điều tra phòng tắm
Bọn họ đang đứng trước cánh cổng phòng tắm tập thể. Ở thời đại này, người dân tắm rửa bằng cách ra hạ lưu của những con suối gần nhà, rồi tranh thủ kỳ cọ và giặt quần áo luôn. Ít ra họ còn biết chọn vùng hạ lưu, chứ ông nào mà ỉa đái ở đầu nguồn thì…
Tuy nhiên ở những thành thị lớn với quy mô dân số lên tới cả triệu, chục triệu người thì không thể dùng cách thủ công bần nông đó được. Những lãnh chúa sẽ xây rất nhiều những nhà tắm công cộng rải rác khắp thành, đồng thời họ cũng đào những rãnh thoát nước thải ra thẳng… sông suối!
Có vẻ như cống ngầm vẫn còn cách hơi xa những người ở thế giới này một chút! Tuy nhiên cần nhớ rằng, đây là Avalon, một thế giới tràn ngập phép thuật và những điều diệu kỳ! Dưới sự nghiên cứu của các pháp sư, họ đã phát minh ra một loại thần chú có thể thanh lọc nước bẩn trở lại thành nước sạch.
Vậy nên dù dịch bệnh vẫn tồn tại trên Avalon do thói quen sinh sống bẩn thỉu này, ít ra nó cũng không tệ như theo dự kiến!
Gatrix điểm lại một lượt kiến trúc của tòa thành này. Nó có bếp ăn, có nhà tắm, có phòng ngủ và cả phòng cầu nguyện. Hắn đã đi qua phòng thờ, gian thí nghiệm và đều thu được một đồ vật hiện-tại-không-phù-hợp với toàn thể bối cảnh câu chuyện này. Như vậy Gatrix có thể tiếp tục nghi ngờ sẽ có một “món quà” khác đang chờ hắn ở phía sau cánh cửa nhà tắm.
– Mở đi Taara!
Gatrix gật đầu ra hiệu cho cô nàng đấu sĩ tiến lên trước. Taara lại một lần nữa nghiêng người, dồn trọng lượng ra phía sau, rồi mượn lực vặn từ chiếc eo thon gọn, liệng chiếc búa tổ chảng của mình lên cánh cửa.
– Uỳnh!
Cánh cửa bằng kim loại móp vào sau cú đập điếc tai, xé toang cả bản lề bám vào hai bên bờ tường, đâm rầm vào bên trong căn phòng. Gatrix tự hỏi vì sao riêng cái phòng tắm tập thể này mà Shazam lại phải làm bằng cánh cửa kim loại, cho tới khi hắn phát hiện ra thứ ở bên trong phòng.
Nhà tắm này phân làm hai khu, nam và nữ – rất hiển nhiên! Đứng từ vị trí cửa ra vào, đập vào mặt bốn người là một chiếc tường chạy dọc, phân cách toàn bộ nhà tắm ra làm đôi. Đồng thời cũng có một đoạn tường ngang được xây để dẫn dắt hai giới đi ra hai bể tắm riêng biệt.
Đấy là những gì Gatrix có thể suy đoán ra, dựa vào những vết tường nham nhở bám lại trên mặt đất. Thực tế thì toàn bộ những khối tường đó đã bị đánh vụn rồi, còn bay đi đâu thì Gatrix không chắc. Chỉ biết là trong tầm mắt của bọn họ, toàn bộ không gian của nhà tắm tập thể hoàn toàn có thể thu được hết vào tròng mắt mà không gặp một chút chướng ngại nào.
Hai bể tắm nằm cách nhau một đoạn ngăn, tức là bờ tường trước đó, giờ đựng đầy một thứ chất lỏng tanh ngòm, đỏ sẫm như máu. Gatrix không dám chắc đó có thật sự là máu không, bởi chúng trông quá “tươi”. Máu trên Avalon cũng có hiện tượng bị khô đi theo thời gian, như đã thấy trong căn phòng thờ ở tầng ba.
Còn ở đây, thứ chất lỏng này vẫn sóng sánh như thể máu mới được rút ra từ vật chủ vậy, khiến Gatrix rất khó có thể kết luận nó thật sự là máu. Hắn không thấy có dấu vết phép thuật nào bên trong không khí, chứng tỏ không có một ma trận bảo quản nào được dùng lên những chiếc bể này.
Ngoài ra, Gatrix lại càng không tin, và không thấy, bất cứ một nguồn cung cấp máu nào đủ lớn hoặc đủ nhiều để có thể lấp đầy hai bồn tắm này.
Shazam thiết kế hai bể tắm này cũng có đôi chút tính toán, bởi những người công nhân sẽ không đi trực tiếp vào bên trong bồn, mà phải đi qua một đoạn hành lang tắm tráng trước đó đã. Phía hai bên bờ tường có bảy cái vòi nước gắn mỗi bên. Mỗi chiếc vòi được đẽo thành hình đầu một con sư tử, chỉ có điều chẳng còn một giọt nước nào chảy ra từ miệng chúng nữa.
Gatrix cúi xuống, đưa tay vạch vạch những vết bẩn trên tường. Hắn phát hiện ra một vài chỗ dấu vết của ma pháp trận còn sót lại trên tường. Dựa vào những ký tự này, Gatrix suy đoán rằng chúng đóng vai trò như một hệ thống máy bơm nước từ mạch nước ngầm nào đó để có thể tuôn ra từ miệng những đầu vòi này.
– Chúng ta làm gì giờ?
– Bình tĩnh cô gái! Theo như kinh nghiệm của chúng tôi với căn phòng thờ ở tầng ba, thì chúng ta phải tìm ra một điều kiện nào đó để kích hoạt trùm phụ bên trong căn phòng này. Hãy chia nhau ra, tìm kiếm một vòng xung quanh căn phòng này xem?
Nghe theo Gatrix phân phó, bọn họ tách ra làm hai tổ, với Gatrix và Jane một bên, còn Taara với Vera thuộc bên còn lại. Vốn Vera muốn cặp với Gatrix, nhưng như vậy thì tổ của bọn hắn quá yếu so với cặp đôi bên kia, nên Gatrix đề xuất hắn cặp với Taara.
Đến lúc này lại phát sinh một vấn đề, đó là thần thuật của Jane khiến Vera cảm thấy khó chịu. Hơn nữa, bản thân Jane cũng không thật sự vừa mắt đứa con lai mang một nửa dòng máu ma quỷ này. Chia đi tính lại, cuối cùng thành ra như vậy đấy!
– Nguyện thần linh phù hộ cho ngươi!
Jane lầm rầm niệm chú. Chỉ thấy một luồng ánh sáng màu nhiệm xuất hiện xung quanh Gatrix, tạo thành một vầng hào quang nhàn nhạt bao quanh hắn. Gatrix gật đầu biết ơn, đồng thời ra hiệu cho Jane cúi đầu thấp xuống. Hắn đặt một ngón tay lên trán cô.
– Tình trạng hiện giờ của cô được gọi là tín niệm đứt đoạn. Chuyện này xảy ra do ít nhất một trong hai nguyên nhân: sợi dây liên kết giữa cô và thần linh gặp trục trặc, hoặc… phía bên đó vấn đề! Và tôi vừa kiểm tra thì đường nối của cô hoàn toàn bình thường!
Jane trợn tròn mắt, lập tức phản bác.
– Ý của anh là gì?
– Tôi không nói gì cả! Nhưng cô nên có sự chuẩn bị! Có lẽ khi chúng ta thoát ra ngoài kia, sẽ có một tin tức động trời không biết chừng!
Gatrix trả lời lấp lửng, bỏ mặc Jane cau mày tràn ngập lo âu phía sau lưng. Cô định hỏi thêm Gatrix, nhưng nhận ra cô chuẩn bị khinh nhờn thần linh! Thần linh là tồn tại mà tín đồ không thể khinh nhờn. Nếu như tín đồ gặp một kẻ dám phỉ báng thần, tín đồ này sẽ phải dùng máu tươi để bảo vệ phẩm giá của thần.
Gatrix chưa bao giờ phỉ báng một vị thần linh của giáo hội trước mặt Jane. Ngay cả câu nói thề trước thần linh của Jane cũng hoàn toàn là một sự thật, không mang theo hàm ý coi thường gì cả, thế nên Jane mới không cần phải tự tay “thanh trừng” hắn.
Đây là một quy ước bắt buộc với mọi tín đồ, trừ phi kẻ này quyết định ruồng bỏ thần linh, nương tựa vào một đức tin khác. Thần linh ban cho ngươi sức mạnh để đổi lấy tín ngưỡng không phải là một giao dịch sòng phẳng hai bên, mà còn rất nhiều các ràng buộc khác nhau.
Một trong những ràng buộc nặng nề nhất là tín đồ phải tìm cách bảo vệ tín ngưỡng của mình. Nếu có kẻ ngoại đạo dám xúc phạm thần, vậy thì trừng phạt hắn. Còn nếu bản thân xúc phạm thần? Vậy thì dùng tính mạng để gột rửa!
Trên thực tế, tất cả các trường hợp đọa lạc giả được ghi nhận trong sách sử giáo hội đều chỉ ra rằng, những kẻ này phải tín phụng một tà thần nào đó khác, để được che chở khỏi cơn thịnh nộ của thần lực.
Gatrix dừng lại rất đúng lúc, không phải là vì muốn trêu cô, mà bởi hắn biết rằng, nếu hắn nói tiếp, cục diện sẽ biến thành một mất một còn. Và ngay cả Jane cũng vừa dạo một vòng quanh cửa địa ngục, khi suýt chút nữa cô đã thốt ra những từ khinh nhờn ấy!
Từ phía sau bờ vai, Gatrix thò bàn tay lên, chĩa ngón cái dựng thẳng lên trời tỏ ý khen ngợi sự thông minh của Jane. Làm xong những chuyện đó, hắn bắt đầu ngồi xổm xuống, sờ soạng từng tấc sàn, hòng tìm ra một dấu vết nào đó!
Jane quay sang nhìn Vera – cô ta cũng đang nhìn chằm chằm về phía cô, chứ chẳng hề hăm hở tìm kiếm như Taara. Jane chợt cảm thấy rất tức cười, và cô phì cười. Giờ thì cô đã hiểu vì sao đứa con lai ấy lại bám dính với con Goblin quái dị này đến thế rồi.
– Có chuyện gì sao?
Gatrix ngoái đầu lại, trong mắt tràn ngập khó hiểu. Jane vội vàng xua tay.
– Không, không có gì!
– Không có gì thì bắt tay vào tìm đi! Đứng đấy ăn hôi à mẹ trẻ?
Jane thở nhẹ, vẫn giữ nụ cười mỉm trên môi. Cô học theo Gatrix, cũng sờ soạng khắp tường với mặt sàn, tìm kiếm một điều gì đó khác thường. Cứ thế, cả bốn người bọn họ lục soát một lượt khắp căn phòng, rồi gặp lại nhau ở chỗ cửa vào.
– Tìm lòi hết cả mắt mà chẳng thấy gì cả! Anh có chắc đây là phương pháp đúng đắn không?
Jane là người đầu tiên lên tiếng thắc mắc. Còn Taara và Vera thì không nói gì, nhưng họ cũng đang chờ đợi một lời giải đáp từ Gatrix. Con Goblin đưa tay lên gãi gãi cằm, rồi chỉ vào mấy cái đầu vòi và bể máu.
– Ban nãy chúng ta đã kiểm tra mọi chỗ, ngay cả trần nhà cũng không buông tha mà chẳng phát hiện được điều gì. Chỉ có hai thứ chúng ta không sờ tới, một là những vòi nước đầu sư tử đó, và hai là bể máu này. Cái bể này nhìn đáng nghi lắm, nên chúng ta hãy thử kiểm tra mấy cái vòi trước.
Nói là làm, Gatrix lập tức bước tới một đầu sư tử gần nhất. Hắn thử xoay, vặn, chọc cả ngón tay vào miệng sư tử mà chẳng phát hiện ra điều gì.
– Không phát hiện được gì sao?
– Chẳng lẽ mấy đứa không nhận ra là mấy cái đầu rồng này cứng một cách bất thường à? Sức khỏe của tôi nói thế nào cũng hơn nhiều lần người bình thường, vậy mà chẳng thể xê dích được dù chỉ là một chút cái đầu rồng này. Đáng lý tôi phải nhổ bật được nó ra một cách dễ dàng mới đúng chứ?
Cả ba cô gái lập tức vỡ ra! Họ bèn vội vàng chạy tới từng cái đầu rồng, bắt đầu tiến hành rờ rẫm. Đột ngột Vera reo lên!
– Có gì đó trong miệng con sư tử này!
Ba người còn lại chạy tới chỗ cô nàng. Vera dùng những ngón tay dài thanh mảnh, khéo léo chọc vào bên trong miệng con sư tử, móc ra một chiếc que bằng kim loại có màu vàng vàng.
– Đây là cái gì vậy?
– Khoan!
Gatrix giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng. Hắn rút ra phần đầu của chiếc chìa khóa, đặt nó cạnh que kim loại này. Bằng mắt thường cũng có thể thấy chúng có cùng chất liệu, và màu sắc thì giống hoàn toàn nhau. Khi Gatrix thử khớp hai thanh kim loại với nhau, thì chúng lập tức dính liền lại thành một khối, trở thành một chiếc khóa nhưng thiếu đi đoạn nắm ở đầu!
– Cái này là một chiếc chìa khóa chúng tôi tìm được ở tầng ba. Có vẻ như nó vẫn thiếu một hoặc vài bộ phận nữa thì phải?
Taara vân vê chiếc chìa trong tay. Kích thước của nó khá dài do được ghép từ hai thanh kim loại liền, ước chừng khoảng một cẳng tay của Gatrix. Chẳng nhẽ ổ khóa của chiếc chìa này sâu tới vậy sao?
Trong lúc bọn họ còn đang châu đầu vào nghiên cứu chiếc chìa, thì từ hai bể máu sau lưng bọn họ, hai hình bóng dần dần trồi lên, hoàn toàn im lặng không có bất cứ tiếng động gì!