Bạn đang đọc Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen – Chương 11
Hình ảnh thiếu nữ trước mắt khiến anh phun máu, lưng ngọc trắng nõn mịn màng mê người cứ như vậy mà phơi bày, mái tóc dài mềm mại tùy ý xõa trên lưng ngọc, có vẻ vừa thần bí lại vừa mê người. Anh chỉ cảm thấy máu trong đầu đang muốn bốc lên, một cổ nhiệt lưu đánh thẳng vào bụng dưới, thiếu chút nữa khiến anh hóa thân thành sói, bất chấp tất cả xông về phía cô.
Cười đểu một cái, nhẹ nhàng đi về phía cô. Khi đến gần, quỳ xuống hôn lên tấm lưng trắng đó, liếm nhẹ vài cái, rồi môi từ từ di chuyển lên cổ vừa liếm vừa cắn chiếc cổ trắng ngần ấy.
– Ơ Tuấn, sao anh lại vào đây, đi ra đi em muốn tắm một mình cơ. – Nhã Băng quay người lại, cầm theo quần áo bên cạnh che người mình lại, thấy dục vọng tràn ra từ trong mắt anh thì hô nhỏ một tiếng, mặt đỏ đến có thể rỉ máu.
– Ha ha ha …. Vợ à, toàn thân của em còn chỗ nào anh chưa nhìn qua sao? Có cần phải che kín người như thế trước mặt anh không hả? – Anh Tuấn đến gần cô, tiện tay lấy quần áo của cô ra, ôm thật chặt cô vào trong ngực.
– Không có, mau đi ra đi mà, em muốn tắm, người em rất hôi. – Hai tay cô chống vào ngực anh, nũng nịu lắc lắc đầu nhỏ, mặc dù đã cùng với anh trực tiếp gần gũi, nhưng vừa nghĩ tới sẽ cùng anh làm chuyện kia cô không khỏi cảm thấy xấu hổ.
– Hôi? Sao anh không gửi thấy? Bà xã à, thân thể của em so với em thành thực hơn nhiều đó. – Anh Tuấn cười một tiếng, tay trái vòng qua eo nhỏ, tay phải không yên phận xoa nhẹ lên tấm lưng trắng.
– Không có, đây là phản ứng tự nhiên mà. – Có đánh chết cô cũng không nhận ra là bị anh trêu chọc đến nổi phản ứng, cảm thấy rất trống rỗng, cần anh tới lấp đầy, trời ạ, chẳng lẽ cô thực sự là sắc nữ, nhẹ nhàng trêu chọc một cái liền nỗi phản ứng, thật xấu hổ chết đi được.
– Nhiêu đó đủ rồi, chúng ta thử cảm giác trong bồn tắm đi. – Anh bây giờ nhìn giống con dã thú đang cô ý trêu chọc con mồi, trong mắt có chứa lửa như muốn thiêu đốt cô.
– Có thể không được không? – Nhã Băng nũng nịu hôn lên má anh một cái, làm bộ đáng thương nói.
Đang lúc cô chưa chuẩn bị tinh thần, một đôi môi đỏ mọng ấm ấm đặt lên môi cô, không dịu dàng như những lần trước, lần này nụ hôn mãnh liệt như mang theo cuồng phong, lửa nóng triền miên đến mức khiến cho cô gần như hít thở không thông, bàn tay to rực lửa của anh nhẹ nhàng xoa nắn ở trên cơ thể cô, khiến cho đầu óc của cô càng trở nên ong ong không dứt.
– Ưm …. ưm …… – Nhã Băng vô ý rên rỉ ra tiếng.
– Bảo bối, em thật là đẹp. – Anh cúi đầu hôn lên môi đỏ của cô, rù rì nói, chỉ cảm thấy sao môi của cô có thể ngọt đến như vậy, khiến anh muốn dứt ra cũng khó lòng.
Anh vỗ về chơi đùa trong miệng trơn mềm tơ lụa của cô, uống mật ngọt của cô, tay không tự chủ vuốt ve cần cổ tinh tế của cô.
Lưỡi anh trêu đùa quấn lấy lưỡi của cô, đưa tay vòng qua mái tóc, nhẹ nhàng giữ lấy đầu cô hôn xuống.