Bạn đang đọc Bàn Tròn Trí Mạng Full – Chương 56: Tư Đồ Khiêm
CHƯƠNG 55: Tư Đồ Khiêm
Edit: Foxpii
Tư Đồ Tĩnh xoay người nhìn về phía Giang Vấn Nguyên, biểu tình trên mặt hơi vặn vẹo.
“Anh muốn trào phúng thì nói thẳng đi, không cần phải quanh co lòng vòng. Tôi đã có một vụ bê bối bắt nạt lớn ở trường, các bạn cùng lớp lần lượt chết, bây giờ tôi thậm chí còn không biết mình có thể sống tới khi nào. Tôi là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Tư Đồ gia, Tư Đồ gia cũng không có buông tha cho tôi, vì tôi mà góp vốn xây dựng thư viện thứ hai nhưng về sau quyền lực của Tư Đồ gia vĩnh viễn sẽ không giao cho tôi, Tư Đồ gia tương lai chỉ thuộc về Tư Đồ Khiêm đứa con riêng ghê tởm kia. Câu trả lời này, anh hài lòng chưa!”
Tư Đồ Tĩnh vươn tay về phía Tề Tư Viễn: “Hiện tại toàn bộ những gì nên nói tôi đều đã nói cho mấy người biết, trả lại ổ khóa cho tôi đi, tôi muốn khóa cửa trở về học sớm.”
Tề Tư Viễn cũng không lập tức trả lại ổ khóa cho Tư Đồ Tĩnh mà chờ tất cả mọi người từ sân thượng trở lại cầu thang rồi mới đem ổ khóa hình chữ U cùng chìa khóa trả lại cho cô. Tề Tư Viễn căn bản không che dấu sự phòng bị của hắn đối với Tư Đồ Tĩnh, không khí quanh thân Tư Đồ Tĩnh càng trở nên lạnh lẽo hơn nhưng cô cũng không nổi giận với Tề Tư Viễn. Có lẽ là do sự kiện Mục Miên Miên tử vong đã hoàn toàn đem nhuệ khí của đại tiểu thư như cô mà mài phẳng. Tư Đồ Tĩnh khóa cửa lại, một câu cũng không nói nhiều với bốn người Giang Vấn Nguyên, cầm chìa khóa rời khỏi sân thượng.
Thẳng đến khi bóng dáng Tư Đồ Tĩnh hoàn toàn biến mất trong tầm mắt mọi người, Giang Vấn Nguyên mới mở miệng nói: “Thời gian đọc sớm của trung học phụ thuộc Giang Đại là hai mươi lăm phút, nghỉ ngơi năm phút sau đó tám giờ học tiết đầu tiên. Chúng ta chờ sau khi chuông lớp học đầu tiên vang lên rồi đi kiểm tra nhà vệ sinh nữ của tòa nhà giảng dạy đi.”
Hiện tại trong tòa nhà giảng dạy đã vang lên tiếng đọc thành tiếng môn ngữ văn thời gian cách tiết học đầu tiên còn chưa tới nửa tiếng, lấy chút thời gian rảnh rỗi này đi điều tra chuyện khác cũng không đủ dùng cho nên bốn người Giang Vấn Nguyên liền đứng ở đầu cầu thang dẫn lên sân thượng chờ thời gian trôi qua.
Vì tường, mặt đất và tất cả các vách ngăn đều có thể xuất hiện con mắt nên bốn người chỉ có thể duy trì tư thế đứng. Đứng một chỗ chờ thời gian trôi cũng rất nhàm chán,sở thích làm thầy của Giang Vấn Nguyên lại rục rịch, cậu nói với Đan Hiểu Nhiễm cùng Lữ Kỳ Diệu: “Hiệu suất của chúng ta còn rất cao, hai mươi bốn giờ đã tra được không ít thứ. Đối với manh mối trước mắt chúng ta nắm giữ, Phiến tử, Lữ Kỳ Diệu, hai người có ý nghĩ gì hoặc là có nghi vấn gì, hiện tại có thể lấy ra thảo luận một chút.”
Đan Hiểu Nhiễm tâm địa thiện lương vừa rồi nghe Tư Đồ Tĩnh nói đến chuyện của Mục Miên Miên, cô không thể nhịn được mà hốc mắt đỏ lên, cũng chính vì lòng đồng tình của cô tràn lan mới có thể đặt mình vào góc độ của Mục Miên Miên mà suy nghĩ vấn đề.
“Nếu như Tư Đồ Tĩnh không nói dối thì tôi cảm thấy chuyện Mục Miên Miên bị bắt nạt bên trong còn có nội tình Tư Đồ Tĩnh cũng không biết. Đêm Mục Miên Miên bị nhốt trong lớp học là ngày 14 tháng 2, ngày 14 tháng 2 là ngày Valentine, đối với những thanh thiếu niên trong thời kỳ tư xuân (suy nghĩ tràn đầy mùa xuân) thì ngày Valentine khá là đặc biệt. Hơn nữa Mục Miên Miên trở thành trò cười cho toàn trường, bị gán cho biệt danh tiện tiện nữ mà vũ nhục nhưng cũng không chịu tiếp nhận sự trợ giúp của Tư Đồ Tĩnh chuyển sang trường khác. Tôi cảm thấy có thể có Mục Miên Miên không cách nào dứt bỏ vướng bận ở trung học phụ thuộc Giang Đại, cái vướng bận này còn rất có thể có liên quan đến chuyện Mục Miên Miên bị bắt nạt.”
Đan Hiểu Nhiễm phân tích xong, có chút thấp thỏm nhìn Giang Vấn Nguyên: “Phân tích của tôi… có vấn đề gì không…”
“Cô nói rất có đạo lý, phải đối với mình càng thêm tự tin nữa mới tốt.” Giang Vấn Nguyên hoài nghi Đan Hiểu Nhiễm không thể trưởng thành tất cả đều là do nồi Vĩnh Tiền. “Tư Đồ Tĩnh cũng từng nói có một bộ phận bạn học bắt nạt Mục Miên Miên là vì lấy lòng cô ấy, sau khi Tư Đồ Tĩnh biểu hiện thái độ thờ ơ thì những người đó cũng nên hiểu được phương thức bọn họ lấy lòng Tư Đồ Tĩnh là sai lầm sau đó chấm dứt hành vi bắt nạt Mục Miên Miên mới phải. Những người tiếp tục bắt nạt Mục Miên Miên và nhốt cô ấy trong lớp học vào ngày 14 tháng 2 là vì những lý do khác. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết để suy luận này đúng là Tư Đồ Tĩnh không nói dối.”
Giang Vấn Nguyên ngược lại nhìn về phía Lữ Kỳ Diệu, “Còn em thì sao, có suy nghĩ gì vậy?”
Lữ Kỳ Diệu vào vấn đề vô cùng độc đáo, cô bỗng nhiên nói đến chuyện của Lữ Anh Kỳ.
Ngữ khí của cô thập phần bình tĩnh: “Em và anh trai đã trải qua thực tế tàn khốc, chúng em đã gần như mất đi tín nhiệm đối với bản chất con người, anh trai giao phó em cho anh khẳng định là có nguyên nhân. Em đoán, có lẽ anh trai em đã gặp anh trong trò chơi trước đây và đã nhận được sự giúp đỡ của anh cho nên anh ấy đã nghĩ rằng anh là một người đáng tin cậy sau đó giao phó em cho anh. Anh sẵn sàng giúp đỡ anh trai của em bị khuyết tật ở cả hai chân và sẵn sàng giúp em, anh là một người rất tốt bụng, nhưng tại sao … anh lại từ chối lời cầu xin giúp đỡ của Trình San?”
Giang Vấn Nguyên có chút ngoài ý muốn nhìn Lữ Kỳ Diệu, em gái này không chỉ ra tay tàn nhẫn khi đối mặt với quái vật mà ánh mắt cũng phi thường độc ác, cậu đúng là không phải vô duyên vô cớ từ chối lời cầu cứu của Trình San: “Tôi và Trình San cũng không quen thân, tôi trực tiếp từ chối lời cầu xin giúp đỡ của Trình San thật ra là bởi vì Tề Tư Viễn từ chối cô ấy. Hai người còn không biết Tề Tư Viễn sao, nào có nguy hiểm nào hắn không tìm tới, giỏi nhất là tìm đường chết. Tề Tư Viễn cũng không muốn đi trợ giúp Trình San hoặc là rất không có tính khiêu chiến hoặc là nguy hiểm tiềm tàng quá cao, nếu tìm đường chết thật sự sẽ chết. Về phần là nguyên nhân gì, Lữ Kỳ Diệu nếu em muốn biết thì trực tiếp hỏi hắn đi.”
Tề Tư Viễn cũng rất bất đắc dĩ, hắn thật sự không nghĩ tới Giang Vấn Nguyên cũng đem mình phân tích như vậy, hiện tại ba người Giang Vấn Nguyên, Đan Hiểu Nhiễm và Lữ Kỳ Diệu đều nhìn hắn, chờ đáp án của hắn. Tề Tư Viễn mím môi: “Tôi ở trong trò chơi bàn tròn tìm đường chết —— khụ, kinh nghiệm thăm dò đã hai năm nên bồi dưỡng ra trực giác đối với nguy hiểm. Ánh mắt Trình San nhìn tôi không đúng lắm, việc cô ta cầu cứu cũng rất có vấn đề, ngay cả con mắt mọc trên cánh tay mình cũng không phát hiện ra thì làm sao phát hiện đồng đội mình không đúng? Trình San cho tôi một cảm giác vô cùng nguy hiểm, tôi rất thích chơi nhưng không đến mức lấy mạng của mình ra chơi.”
“Cám ơn Trần Miên ca và Tề ca đã giải đáp, em hiểu rồi.” Lữ Kỳ Diệu được dạy gật gật đầu, “Kỳ thật em cũng cảm giác được Trình San có chỗ không thích hợp lắm, nhưng cụ thể là chỗ nào không thích hợp thì do thời gian cô ấy nói chuyện với chúng ta quá ngắn, em chưa kịp hiểu rõ, cho nên mới cầu chứng với Trần Miên ca rằng Trình San có phải có vấn đề hay không. Lần sau gặp lại Trình San, em nhất định sẽ cố gắng tìm ra chỗ không thích hợp của cô ấy!”
Ba người Giang Vấn Nguyên yên lặng trao đổi ánh mắt thán phục, Đan Hiểu Nhiễm càng xấu hổ trong âm thầm cắn răng quyết định phấn đấu. Tốc độ thích ứng với trò chơi của Lữ Kỳ Diệu thật sự nhanh đến mức khiến người ta cảm thấy khủng bố.
Thời gian đọc sớm lặng lẽ trôi qua trong quá trình trò chuyện của họ, chuông lớp học đầu tiên reo lên.
Bốn người Giang Vấn Nguyên đi xuống cầu thang, đi lên tầng sáu của tòa nhà giảng dạy là dãy phòng học của lớp 12-7 đến 12-12. Lần này bốn người cùng nhau tìm kiếm trong nhà vệ sinh nữ. Trước khi đến tòa nhà giảng dạy tìm Tư Đồ Tĩnh, Giang Vấn Nguyên đã đi qua thư viện thứ hai một chuyến mang theo mấy dụng cụ phần cứng tới đây, hiện tại có thể trực tiếp phá cửa nhà vệ sinh nữ xuống, lại cho hai người một tổ bảo trì trạng thái cửa phòng mở ra để kiểm tra ngăn nhà vệ sinh, hiệu suất vô cùng cao.
Thời gian một tiết học, bọn họ kiểm tra từ lầu sáu xuống lầu hai, nhảy qua nhà vệ sinh nữ ở lầu năm mà ba người Giang Vấn Nguyên đã kiểm tra ngày hôm qua, hôm nay bọn họ một hơi kiểm tra hết bốn nhà vệ sinh nữ. Ngoại trừ nhà vệ sinh nữ tầng bốn của lớp 11-10 thì mỗi tầng nhà vệ sinh nữ đều có thể phát hiện một hai gian phòng có viết những lời lăng mạ đối với tiện tiện nữ. Nhà vệ sinh nữ lầu bốn vốn cũng có những lời nói nhục mạ tồn tại chỉ là bị sơn keo xóa sạch. Điều này chứng tỏ khả năng Tư Đồ Tĩnh đi đến các tầng nhà vệ sinh khác là quá nhỏ, nếu không sẽ không có khả năng cô cho phép những lời gián tiếp quấy rầy cuộc sống của mình tiếp tục tồn tại.
Khi chuông tan học vang lên, Giang Vân Nguyên nói với ba người còn lại: “Đi, chúng ta lên lầu năm.”
Tầng năm là phòng học lớp 12, học sinh lớp 12 đã rời trường sau khi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, nhà vệ sinh tầng 5 và 6 đã tạm dừng dọn dẹp, treo biển tạm dừng sử dụng trước cửa nhà vệ sinh. Cho nên bốn người Giang Vấn Nguyên không cần tránh hiềm nghi, trực tiếp mở cửa tiến vào nhà sinh viên nữ lầu năm.
Tề Tư Viễn ngửi thấy mùi nhà vệ sinh sau một tiết học, khó chịu nhăn mũi nói với Giang Vấn Nguyên: “Hôm qua không phải mọi người đã kiểm tra nhà vệ sinh nữ lầu năm rồi sao, sao lại đến đây một lần nữa?”
“Hôm qua chúng tôi chưa kiểm tra xong.” Đan Hiểu Nhiễm nhớ tới chuyện xảy ra ngày hôm qua liền cảm thấy sợ hãi, dù trời nóng nhưng mồ hôi lạnh trên trán đều toát ra, “Hôm qua Trần Miên kiểm tra gian phòng vệ sinh trong cùng hàng bên phải, nghe được một tiếng cười của nữ sinh, sau đó chúng tôi liền chạy ra khỏi nhà vệ sinh nữ, ở hành lang thì gặp mặt anh.”
Tề Tư Viễn dùng ánh mắt khiếu nại nhìn về phía Giang Vấn Nguyên: “Thế mà còn có việc này, sao anh không nói với tôi.”
“Hiện tại không phải là mang cậu tới rồi sao?” Giang Vấn Nguyên vẫy vẫy tay với Lữ Kỳ Diệu.
Trải qua ngày hôm qua cùng hôm nay phối hợp, Giang Vấn Nguyên và Lữ Kỳ Diệu đã vô cùng ăn ý, bọn họ lần thứ hai đi tới gian phòng vệ sinh bên phải, Lữ Kỳ Diệu dùng cây lau nhà đóng chặt ngăn cản cửa phòng đóng lại, Giang Vấn Nguyên đi vào phòng vệ sinh, lúc này đây cậu cũng không có cảm giác sau lưng có người nhìn chằm chằm như ngày hôm qua. Giang Vấn Nguyên lấy ra công cụ phần cứng, nhanh chóng dỡ cửa ngăn xuống.
Giang Vấn Nguyên hai tay cầm ván cửa hai lần, đi xuống bậc thang ngăn nhà vệ sinh, dựa cửa vào bồn rửa tay đặt trên mặt đất, câu hỏi có cảm thấy tiện tiện nữ buồn nôn hay không đập vào mắt mọi người. Ngoại trừ nội dung không thể biết được ở lầu bốn do bị sơn keo dán lên thì so sánh với các lầu khác mà bọn họ đã đi qua, nội dung trên tấm ván cửa này đối với tiện tiện nữ là có ác ý sâu đậm nhất.
Theo đạo lý mà nói, cho dù chuyện Mục Miên Miên đi vệ sinh ở trong lớp đã lan truyền khắp trường học, cho dù mọi người coi cô là trò đùa để cùng nói chuyện, cũng không đến mức có ác ý lớn với cô như vậy, dù sao cô cũng bị người ta nhốt trong phòng học, không thể làm gì được nên mới làm ra chuyện như vậy, cũng không phải lỗi của cô, người sai chính là những kẻ đã nhốt cô trong lớp học. Cho nên các tầng khác để lại bình luận về tiện tiện nữ nhiều nhất chỉ là cười nhạo vài câu, còn có tin nhắn phản bác những lời cười nhạo cô ấy.
Lữ Kỳ Diệu chỉ vào: “Câu hỏi, chúng mày có cảm thấy tiện tiện nữ rất ghê tởm hay không?” sau đó lại liên tục điểm ra mấy câu trả lời dưới câu hỏi, bao gồm cả câu “Tiện tiện nữ sao còn không đi chết chứ? “, nói với ba người Giang Vấn Nguyên: “Mấy câu này tuy rằng đã cố ý thay đổi chữ viết tay nhưng có một số thói quen viết bút vẫn giữ lại, chúng đều xuất phát từ cùng một người.”
Tề Tư Viễn nhìn kỹ mấy câu Lữ Kỳ Diệu chỉ ra một lần cũng không nhìn ra chỗ nào có điểm giống nhau: “Kỳ Diệu tiểu muội muội, em xác định những câu này đều đến từ cùng một người sao?”
Lữ Kỳ Diệu gật gật đầu: “Em cùng anh trai không muốn hòa giải, tài xế gây tai nạn bên kia liền động tay động chân với người giám hộ của chúng em, cùng người thân của chúng em giả mạo văn kiện của ba mẹ. Khi đó chúng em không có tiền tìm người giúp cho nên em đã tự học giám định chữ viết tay. Nhưng cuối cùng em cũng không thể sử dụng bút tích để giám định, anh trai đã tìm được việc làm, anh ấy trưởng thành hơn nữa còn có khả năng nuôi sống hai chúng em, vì vậy họ không thể lấy quyền giám hộ chúng em.”
Lữ Kỳ Diệu mỗi lần nói đến anh trai đều là một đống thủy tinh. Giang Vấn Nguyên sờ sờ đầu cô: “Giữa những câu này còn xen lẫn câu trả lời của người khác, hẳn là không phải trong vòng một hai ngày làm ra. Học sinh ở tầng khác nếu có ý kiến với Mục Miên Miên, bình thường cũng sẽ ở tầng của mình hoặc tầng lầu của Mục Miên Miên mà nguyền rủa cô ấy, không cần thiết phải thường xuyên đi tới lầu năm, lầu mà phần lớn xác suất Mục Miên Miên không nhìn thấy. Như vậy đáp án rất rõ ràng, trong số các nữ sinh tầng năm có tồn tại người cực kỳ căm ghét Mục Miên Miên.”
Lầu năm không chỉ có nữ sinh căm hận Mục Miên Miên mà còn có anh trai riêng cùng cha khác mẹ của Tư Đồ Tĩnh, Tư Đồ Khiêm học lớp 12-1.
Tư Đồ Tĩnh lâm vào bê bối bắt nạt, vứt bỏ vị trí người thừa kế Tư Đồ gia, người thụ hưởng trực tiếp lớn nhất chính là Tư Đồ Khiêm. Mà vừa vặn Tư Đồ Khiêm ở lầu năm, vừa vặn lại có nữ sinh cực kỳ căm hận Mục Miên Miên. Mục Miên Miên bị nhốt vào ngày 14 tháng 2, có biệt danh tiện tiện nữ truyền khắp toàn trường nhưng cũng không muốn chuyển trường, ở phụ thuộc Giang Đại có chút vướng bận. Có sự trùng hợp ngẫu nhiên nào cho tất cả những điều này không?
“Xem ra trọng điểm điều tra kế tiếp của chúng ta phải đặt ở quan hệ giữa Mục Miên Miên và Tư Đồ Khiêm.” Giang Vấn Nguyên nói với tấm ván cửa bị tháo ra, “Nhưng tôi còn có một vấn đề. Sau khi tôi tiến vào phòng vệ sinh kia, rõ ràng là bị một ánh mắt nhìn chằm chằm, tôi đã gặp qua nữ quỷ mặc váy trường đại học Giang Đại hai lần, còn gặp cô ấy ở trong mơ. Nếu tôi đang bị theo dõi ở phòng vệ sinh tầng năm, điều này chứng tỏ Mục Miên Miên biết trên tấm ván cửa này có lời chửi rủa cô ấy. Mục Miên Miên rơi vào kết thúc như thế, nữ sinh phát tiết cảm xúc trên ván cửa chỉ sợ cũng là do có người đẩy tay. Vậy thì vì sao Mục Miên Miên giết chết người đưa cô ấy đến phòng y tế và cả bạn nam giúp cô dọn dẹp thùng rác nhưng lại giữ một mạng cho nữ sinh chửi rủa mình?”
Tối hôm qua Giang Vấn Nguyên đã đem tất cả thông tin học bạ bị hủy bỏ sao chép vào điện thoại di động, cậu lấy điện thoại di động ra cho ba người khác xem. Học kỳ này trung học phụ thuộc Giang Đại đã hủy bỏ toàn bộ học bạ đến từ lớp 11-10, các thông tin học tịch khác có thay đổi thì đều là chuyển trường, hơn nữa sau khi chuyển trường cũng không có trường hợp tử vong. Toàn bộ thông tin học bạ lớp 12 đều không thay đổi, không hủy bỏ, cũng không có chuyển trường, tất cả đều thuận lợi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học.
“Mục Miên Miên không trả thù nữ sinh nguyền rủa cô ấy chết, có phải bởi vì cô ấy không biết nữ sinh kia là ai không?” Đan Hiểu Nhiễm suy đoán.
Đan Hiểu Nhiễm phỏng chừng đời này chưa từng hận qua kinh nghiệm của người khác, trên thế giới này sẽ không có tình yêu vô duyên vô cớ, cũng đồng dạng không có hận thù vô duyên vô cớ. Có thể hận đến mức dùng từng câu từng chữ ác độc mà nguyền rủa Mục Miên Miên đi chết, người đó cùng Mục Miên Miên chắc chắn từng có giao tiếp hơn nữa còn lưu lại ký ức tương đối tệ. Mục Miên Miên làm sao có thể tìm không thấy người kia?
“Mấy người đang làm gì trong nhà vệ sinh nữ!” Một thanh âm nghiêm khắc từ cửa nhà vệ sinh nữ truyền đến, người tới mặc một thân váy màu đen, khoảng bốn mươi tuổi, tóc dài búi sau đầu, ánh mắt bà ta ở dưới kính co giật từng cái nhảy lên, nhìn về phía bốn người Giang Vấn Nguyên.
Hết chương 55