Bàn Tròn Trí Mạng Full

Chương 104: Tìm Lại Tìm


Bạn đang đọc Bàn Tròn Trí Mạng Full – Chương 104: Tìm Lại Tìm

CHƯƠNG 103: Tìm lại tìm

Edit: Foxpii

Giang Vấn Nguyên ôm con rối xương bình phục tâm tình một chút, sau đó mới thu hồi nó về trong không gian đặc biệt. Khi buông con rối ra, Giang Vấn Nguyên rõ ràng cảm giác được vết bỏng ở lưng phải truyền đến từng trận đau đớn, cũng chỉ có thể tự giễu kéo lên một nụ cười khổ.

Bởi vì kẻ giết người cắt cổ tích cực, nên những phạm nhân đã cảnh giác. Giang Vấn Nguyên muốn cùng nhân vật mục tiêu nghi ngờ là người chơi ở riêng để chú Trần điều tra thân phận của bọn họ, nhưng họ cơ bản đều tránh đi. Giang Vấn Nguyên vì để đánh lạc hướng mà bị bỏng, cũng bị vô ích. Chuyện này một lần nữa gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh cho Giang Vấn Nguyên, cậu vẫn đánh giá thấp sức sát thương của người chơi trong ván cuối của trò chơi bàn tròn.

Số 21 có thể phát hiện ra thân phận người chơi của số 04, thì những người chơi khác cũng có thể phát hiện, khả năng ngày mai số 04 được đưa lên bàn thờ là rất cao. Giang Vấn Nguyên muốn bảo vệ linh hồn của Trần Miên, thời gian cứu viện vàng chỉ còn lại hơn hai mươi giờ từ nay đến sáu giờ chiều ngày mai. Nếu mượn sức mạnh của chú Trần và con rối để lột bỏ linh hồn Trần Miên khỏi cơ thể số 04, cũng chỉ có thể cho Giang Vấn Nguyên thêm mười hai giờ hành động. Hơn nữa nếu làm như vậy, có lẽ lời hứa cung cấp cho cậu một cơ hội trả lời sai sẽ của chú Trần sẽ bởi vì năng lượng không đủ mà không thể thực hiện được.

Tình thế nghiêm trọng như vậy, Giang Vấn Nguyên thậm chí còn cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, cân nhắc có nên hợp tác với nhân cách phụ số 04 hay không, trước tiên đưa người chơi khác lên bàn tế tranh thủ thời gian. Tuy nhiên, với thái độ của nhân cách phụ số 04 đối với cậu, Giang Vấn Nguyên rất hoài nghi nhân cách phụ 04 sau khi nhận được tin tức, sẽ đâm sau lưng người đầu tiên đưa hắn ta lên bàn thờ.

Giang Vấn Nguyên bực bội đè nén trí tưởng tượng không tốt trong đầu, một lần nữa quấn băng mới cho tay phải, sau đó liền giẫm lên bóng đêm không sao không trăng rời khỏi phòng. Giang Vấn Nguyên nhìn về phía phòng số 04, liền xoay chuyển phương hướng, vùi đầu đi đến phòng 46.

Phòng 46 không khóa, hôm nay sau khi ăn sáng xong Giang Vấn Nguyên đã tới một lần, hiện tại lại đi một chuyến đã là quen thuộc. Giang Vấn Nguyên chạm vào công tắc trên tường, thắp sáng đèn phòng 46. Thi thể số 46 nằm trên sàn nhà, tóc dài treo cổ cô lỏng lẻo hơn lúc sáng nay Giang Vấn Nguyên nhìn thấy rất nhiều. Cô hít thở không thông mà nôn ra đầu lưỡi dài cũng bị người ta cắt bỏ, quần cũng xiêu vẹo bị kéo xuống, có thể thấy được những kẻ phạm nhân sau khi Giang Vấn Nguyên rời đi làm ra chuyện vô nhân tính như thế nào đối với thi thể số 46.

Giang Vấn Nguyên nhíu mày thật sâu, ngồi xổm xuống bên cạnh thi thể số 46, giúp cô mặc quần một lần nữa, tốn chút sức khép miệng mở rộng của cô. Thảm trạng của số 46 không phải do người chơi làm ra, cho dù thật sự có một số người chơi có sở thích đặc biệt, cũng sẽ không để lại dấu vết có thể bại lộ mình trong mắt người chơi. Cho nên Giang Vấn Nguyên đến xem thi thể số 46, cũng không phải nhằm vào người chơi mà đến——

Từ sau khi nhận được bức thư trò chơi bàn tròn viết cho người chơi, đầu óc Giang Vấn Nguyên vẫn không ngừng suy nghĩ, bản thể của trò chơi bàn tròn rốt cuộc sẽ ẩn nấp ở đâu.


Từ kinh nghiệm của Giang Vấn Nguyên và Trần Miên mà nói, bọn họ có thể dưới sự giám sát của trò chơi bàn tròn mà trưởng thành đến mức nó phải cảm thấy đau đầu, có thể thấy được trò chơi bàn tròn không phải loại tính cách thích lúc nào cũng chú ý đến tiến độ của trò chơi. Đương nhiên, trong đó có lẽ có nguyên nhân nó không can thiệp vào quyền lực của trò chơi. Tóm lại, trò chơi bàn tròn như vậy, nếu ẩn nấp trong số những người phạm tội, Giang Vấn Nguyên cảm thấy nó sẽ có xu hướng chọn người phạm tội khiêm tốn.

Thủ phạm như thế nào là ít gây chú ý nhất mà vẫn có năng ở lại tế đàn đây?

Không phải người chơi tùy thời sẽ được đưa lên làm tế phẩm, không phải là phạm nhân NPC thích nổi bật, thậm chí không phải là phạm nhân NPC thủy chung khiêm tốn mà còn sống sót, mà là phạm nhân yên lặng chết ở những nơi khác ngoài tế đàn.

Về phần vì sao một số phạm nhân NPC đã chết nhưng Giang Vấn Nguyên trước tiên phải đến xem thi thể số 46. Đó là bởi vì trò chơi bàn tròn không thể kiểm soát hành vi của người chơi, cho dù đó là số 29 đã bị giết vào ngày hôm sau của trò chơi, hoặc số 13 bị người chơi giết chết đầu tiên vào ngày hôm nay, cái chết của họ là kết quả do người chơi chủ động tạo ra. Chỉ có số 46, nguyên nhân cái chết của cô là từ nạn nhân của chính cô. Những oán linh kia, vừa vặn là trò chơi bàn tròn có thể khống chế.

Giang Vấn Nguyên chỉnh lý lại dung mạo thi thể số 46, lau sạch vết máu trên mặt cô, lại cảm thấy một tia không xác định đối với suy đoán của mình. Vòng trò chơi này là trò chơi bàn tròn, nó kiểm soát thuộc tính của mỗi phạm nhân NPC, biết rõ rằng xác chết còn sót lại trong bàn thờ sẽ bị xúc phạm. Trò chơi bàn tròn có thể chịu đựng được sự xúc phạm của đối tượng gắn liền với nó không?

Giang Vấn Nguyên suy nghĩ một hồi lâu, vẫn không thể kết luận. Cậu không biết rằng trò chơi bàn tròn sẽ không có cảm xúc, xem hành vi của phạm nhân NPC như là một tương tác dữ liệu, hay là sẽ coi nó như là một sự xúc phạm và không chọn cơ thể số 46 làm chỗ dựa cho bản chất của nó.

Cho dù trên người số 46 còn có rất nhiều chỗ để tìm hiểu, nhưng Giang Vấn Nguyên cũng không thể lãng phí thời gian vào người cô nữa. Giang Vấn Nguyên ở phòng 46 dừng lại hai mươi phút, lúc rời đi, liền rõ ràng cảm giác được tầm mắt rình mò sau lưng, mà chờ Giang Vấn Nguyên quay đầu lại nhìn, cái loại cảm giác bị người nhìn trộm này lại biến mất. Giang Vấn Nguyên dừng lại một lát, liền không quản người nhìn trộm cậu, đi về phía khu vực cảnh tượng ảo.

Số 13 là nạn nhân đầu tiên bị cắt cổ họng, đây không phải là việc trò chơi bàn tròn có thể kiểm soát, nhưng hôm nay sau số 13, có ba phạm nhân NPC bị cắt cổ họng, trò chơi bàn tròn có không gian hoạt động đáng kể. Trong số ba nạn nhân, số 07 và số 50 là nam giới, số 07 chết trong cảnh ảo 36, thi thể số 50 được tìm thấy trong cảnh ảo của chính mình.

Sau khi kiểm tra thi thể số 07 và 50, Giang Vấn Nguyên lại đi xem thi thể của nữ phạm nhân cuối cùng bị cắt cổ, số 42. Thi thể của số 07 và 50 không khác nhiều so với dáng vẻ Giang Vấn Nguyên nhìn thấy ban ngày, số 42 cũng giống như số 46, thi thể đều bị sỉ nhục. Giang Vấn Nguyên kiểm tra xong những thi thể này, thời gian đã đến 11 giờ đêm.

Giang Vấn Nguyên tự hỏi xem liệu trò chơi bàn tròn có thể ẩn nấp trong đám phạm nhân đã chết này hay không, mà phạm nhân NPC nào có khả năng cao hơn một chút, chuẩn bị trở về phòng chuẩn bị đối phó với chuyến thăm tối nay của đám người lửa. Giang Vấn Nguyên đang nghĩ đến nhập thần, một giọng nói quen thuộc từ sau lưng gọi cậu lại: “Hàng xóm, nghe nói tối nay anh đi xem rất nhiều thi thể?”


Giang Vấn Nguyên quay đầu lại, liền nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười của số 21, trong nháy mắt, một ý niệm vớ vẩn nào đó nổ tung trong đầu cậu. Người chơi vòng này tổng cộng có mười hai người, bởi vì quy tắc đã thiết lập, không phải tất cả người chơi đều giống như số 21 và số 09 không để ý mà để lộ thân phận người chơi, càng nhiều người chơi sẽ ẩn thân phận giống như Giang Vấn Nguyên. Số lượng người chơi giấu trong bóng tối không rõ, trò chơi bàn tròn mạo danh chiếm vị trí của một người chơi, hoàn toàn có thể làm được thần không biết quỷ không hay. Lại nói tiếp, Giang Vấn Nguyên cùng số 21 hợp tác, chính là do số 21 đề xuất trước.

Một trận hàn ý xông thẳng vào đỉnh đầu của Giang Vấn Nguyên, trong lòng đầy suy nghĩ trong nháy mắt, sắc mặt cậu không hiện ra, tính toán thử một 1 lần: “Anh không trông coi cảnh tượng ảo của mình mà đi tìm tôi, không có vấn đề gì sao?”

“Số 09 có thể trong một hai ngày công phu bố trí không gian ảo của mình thành một mê cung lý luận, thời gian tôi ở trong không gian ảo lâu hơn, đương nhiên cũng có thể bố trí tốt.” Số 21 nhìn chằm chằm Giang Vấn Nguyên không buông, bởi vì mấy ngày nay Giang Vấn Nguyên nói gì nghe nấy với hắn, nên giọng điệu hỏi của hắn như đang ra lệnh cho Giang Vấn Nguyên: “Anh còn chưa trả lời câu hỏi của tôi đâu, anh đi xem thi thể làm gì, tội ác của số 04 đã tìm được rồi sao?”

Nếu nhân cách phụ số 04 không bị bắt nhược điểm, có lẽ Giang Vấn Nguyên sẽ tiếp tục nhẫn nại với thái độ ác liệt của số 21, nhưng bây giờ mỗi phút mỗi giây đối với Giang Vấn Nguyên mà nói đều vô cùng quan trọng, không thể lãng phí thời gian cùng số 21 xoay vòng.

Giang Vấn Nguyên dứt khoát bất đồng, cùng số 21 trở mặt xé rách thăm dò của hắn: “Khi anh hỏi tôi tội ác của số 04, tôi bắt đầu cân nhắc xem trong trận tế điển này, anh cùng số 04, ai quan trọng hơn với tôi. Tôi đã kết luận rằng số 04 quan trọng hơn đối với tôi, vì vậy tôi sẽ không điều tra tội ác của 04. Nếu hợp tác của chúng ta đã chấm dứt, như vậy tôi muốn tìm ra sát thủ cắt cổ họng, sẽ không gây phiền toái đến trên đầu anh. Ba bữa ăn một ngày vào ngày mai, anh hãy tìm một người khác mang đến cho mình đi.”

Sau khi đơn phương chấm dứt hợp tác, Giang Vấn Nguyên làm bộ cất bước trở về phòng. Số 21 dùng Giang Vấn Nguyên làm tiểu đệ mấy ngày, mặc kệ Giang Vấn Nguyên là NPC hay là người chơi, hắn đều dùng vô cùng thuận tay, nào có thể nói thả là thả. Huống chi hắn còn không rõ hành động hiện tại của Giang Vấn Nguyên là mấy ý tứ, càng không có khả năng dễ dàng để Giang Vấn Nguyên đi.

Số 21 không nể mặt, lạnh lùng uy hiếp: “Anh cho rằng làm nổ tung cơ quan khống chế bên trong tầng hầm là có thể triệt để che dấu tội ác của mình sao? Chỉ cần mất một chút thời gian, có thể ngăn cách cuộn giấy điều khiển các cơ quan cũng phá hư cơ quan liên động, từ đó có thể mở tầng hầm.”

Số 21 trường kỳ canh giữ không gian ảo, nửa đêm hắn chỉ cần dành chút thời gian là có thể đem cảnh tượng ảo số 22 sờ rõ ràng. Giang Vấn Nguyên đã sớm đoán được số 21 sẽ phá vỡ ước định không dò xét tội ác của đối phương giữa bọn họ. hiện tại đối mặt với lời nói vạch trần tội ác của số 21, cũng không có bất kỳ biểu hiện hoảng loạn nào, cậu quay đầu lại nhàn nhạt liếc mắt nhìn số 21: “Anh còn nhớ rõ sách lược sống sót của tôi trong tế điển này là gì không?”

Giang Vấn Nguyên nói với số 21 là, chỉ cần nắm giữ tất cả tội ác của người khác ngoại trừ mình ra, nếu ai muốn trêu chọc cậu, cậu liền công bố tội ác của đối phương, cho dù chết cũng phải kéo đối phương đến đệm lưng. Số 21 mím môi không lên tiếng, nhưng biểu tình hơi đổi màu của hắn đã bán đứng hắn.


Giang Vấn Nguyên xoay cả người người đối mặt với số 21, địa vị chủ đạo đối thoại của hai người mơ hồ nghiêng về phía Giang Vấn Nguyên: “Mỗi ngày tôi đưa cho anh một ngày ba bữa, cũng không phải không có một chút thu hoạch nào. Có thể anh không nhận ra anh có bao nhiêu quan tâm đến một số đồ nội thất trong căn hộ trên tầng ba.”

Số 21 có tầm kiểm soát tuyệt vời, hắn không thể đặt tội ác của mình ở những nơi mà hắn ta không thể nhìn thấy trong một thời gian dài. Bằng chứng về tội ác của hắn có thể được tiết lộ ngay tại tầng ba căn hộ ở cảnh ảo số 21. Khi Giang Vấn Nguyên mang theo thức ăn đi tìm số 21, vị trí của số 21 thỉnh thoảng sẽ thay đổi. Trong thực tế, chỉ là một điều nhỏ không đáng để đề cập đến. Nhưng trong trò chơi, Giang Vấn Nguyên lại ngửi được mùi vị dị thường.

Lấy mối quan hệ giao đồ ăn đã được cố định giữa Giang Vấn Nguyên và số 21, bọn họ hẳn là phải ở trong căn hộ xác định vị trí cố định của mình mới đúng, giống như cả nhà ăn cơm ở nhà vậy, dưới tình huống không có khách đến thăm, vị trí cơ bản là cố định. Nhưng số 21 lại không thể hiện được sự cố định này, trong đó khẳng định có nguyên nhân.

Nhưng số 21 cũng tương đối cẩn thận, Giang Vấn Nguyên mất bốn ngày dùng cơm để quan sát, cuối cùng mới thu hẹp mục tiêu xuống chiếc ghế sô pha rách mà mình thường xuyên ngồi.

Giang Vấn Nguyên không trực tiếp chỉ rõ chiếc sô pha mà mình nghi ngờ, cũng lo lắng quan sát của mình có sai, cho nên mới mơ hồ để phạm vi lên đồ nội thất. Sắc mặt số 21 càng ngày càng không tốt, chứng minh Giang Vấn Nguyên đoán không sai, đồ đạc trong căn hộ đó có vấn đề.

Chuyện cho tới bây giờ, Giang Vấn Nguyên và số 21 coi như là trở mặt, cậu lại xoay người rời đi, số 21 không tiếp tục lên tiếng gọi cậu. Về phần số 21 có phải là bản thể của trò chơi bàn tròn hay không, Giang Vấn Nguyên vẫn chưa có đầu mối, bọn họ cần tiếp xúc nhiều hơn.

Giang Vấn Nguyên trở về phòng, không bao lâu liền nghênh đón 0 giờ ngày thứ sáu của tế điển.

Đám người lửa lần nữa đến, thế lửa trên người bọn họ so với tối hôm qua còn mạnh hơn, nhưng mấy ngày trước bọn họ bị Giang Vấn Nguyên tra tấn thảm, đêm nay có vẻ có chút tiêu cực nhàn rỗi. Đám lửa còn tưởng rằng đêm nay lại bị Giang Vấn Nguyên đãi ngộ tra tấn một tiếng đồng hồ, không nghĩ tới vừa mới đối mặt, Giang Vấn Nguyên đối với chúng giơ bình chữa cháy lấy được từ một cảnh tượng ảo nào đó phun lên mặt chúng.

Bình chữa cháy có lực sát thương rất lớn đối với đám cháy, khi đám lửa bị một đợt mang đi, toàn bộ đám người lửa đều là lờ mờ. Bọn họ biết Giang Vấn Nguyên mấy ngày trước vòng vo quanh co với chúng, chính là vì muốn che giấu tội ác của mình. Nhưng bây giờ Giang Vấn Nguyên đang làm gì, bình chữa cháy bọt sẽ để lại dấu vết bọt rõ ràng, những người phạm tội khác có thể thông qua bọt còn sót lại để phán đoán tội ác của hắn có liên quan đến việc phóng hỏa. Người đã thiêu chết chúng, có phải đã mất trí rồi không?

Đầu óc Giang Vấn Nguyên đương nhiên không có vấn đề gì, sau khi tiễn đám người lửa đi, cậu không dành thời gian đi dọn dẹp bọt phủ trên mặt đất và tường, trực tiếp đẩy cửa rời khỏi phòng.

Có một bộ phận nhỏ phạm nhân sau khi giải quyết oán linh đến thăm lúc 0 giờ sẽ lại ra ngoài hành động, Giang Vấn Nguyên vì muốn duy trì khiêm tốn, nên sau 0 giờ chưa bao giờ ra khỏi cửa. Kết quả Giang Vấn Nguyên quyết định đi theo con đường thông quan trò chơi thứ hai, ngược lại trở thành người đầu tiên rời khỏi phòng tối nay.

Dựa vào tâm lý nhìn nhiều một chút, không nhìn liền thiệt thòi, Giang Vấn Nguyên nhìn về phía cửa sổ phòng 23 bên cạnh, giống như Giang Vấn Nguyên tưởng tượng, cửa sổ thủy tinh trong suốt lúc này đã hoàn toàn trở nên mờ đục màu đen, thanh âm trong phòng cũng không truyền ra. Loại bảo hộ riêng tư này hẳn là sau khi oán linh rời đi sẽ biến mất, cho nên bọn tội phạm mới thành thành thật thật mỗi đêm đều ở trong phòng đối phó oán linh.


Nếu bây giờ không thể thu được thông tin hữu ích từ khu vực phòng, Giang Vấn Nguyên cũng không dừng lại nữa, đi về phía khu vực cảnh ảo. Thi thể nên nhìn thấy đã gặp qua, người còn sống tạm thời không thấy, Giang Vấn Nguyên hiện tại muốn tìm, là vật thể mà trò chơi bàn tròn có thể ẩn núp.

Lá thư được viết cho người chơi trong trò chơi bàn tròn, trong đó chưa bao giờ nói rằng nó sẽ ẩn trong số những phạm nhân, nó cũng có thể là một cái gì đó trong tế đàn này. Tế đàn này có năm mươi gian phòng, năm mươi cảnh tượng ảo, tế đàn, phòng ăn, nhà vệ sinh, đồ đạc bao trùm trong đó đâu chỉ ngàn vạn.

Nếu trò chơi bàn tròn ẩn giấu trong một chiếc lá trên một cành cây lớn, người chơi chắc chắn sẽ không thể tìm thấy nó. Nhưng Giang Vấn Nguyên có một loại trực giác, cho dù hiện tại Trần Miên đã bị buộc phải chìm vào giấc ngủ say, cậu không thể lấy được đáp án từ Trần Miên. Giang Vấn Nguyên tin tưởng Trần Miên bức bách trò chơi bàn tròn thêm điều kiện thông quan trò chơi thứ hai, nhất định sẽ đưa ra điều kiện hạn chế đối với vật thể mà trò chơi bàn tròn có thể dựa vào.

Mặc dù trong bức thư của trò chơi bàn tròn không viết, nó có thể không thể gắn liền với những thứ không có ý nghĩa đặc biệt, chẳng hạn như lá cây, bát đũa trong phòng ăn, v.v.

Cho nên, cảnh tượng ảo tuy lớn, nhưng nếu tối nay Giang Vấn Nguyên không ngủ, cũng có thể miễn cưỡng đi xong. Giang Vấn Nguyên một đêm chưa từng chợp mắt, cậu tập trung chú ý vào chứng cứ tội ác của cảnh tượng ảo, ngoại trừ cảnh tượng ảo số 21 trấn thủ ra, ngay cả cảnh tượng ảo số 09 bố trí thành mê cung lý luận cũng không bảo vệ được. Giang Vấn Nguyên kết hợp với thành quả năm ngày trước, đem tất cả các vật chứng tội phạm của các cảnh ảo đều xem qua một lần.

Càng nhìn thấy nhiều thứ, Giang Vấn Nguyên càng hoài nghi càng nhiều thứ, càng mờ mịt. Cậu đi ra khỏi cảnh tượng ảo, nghênh đón mặt trời mọc, cảm giác ánh mắt từng đợt đau nhức. Trò chơi bàn tròn sẽ ẩn ở đâu?

Thời gian ăn sáng sắp đến, Giang Vấn Nguyên bước đi nặng nề, cho dù nửa điểm khẩu vị cũng không có, nhưng cậu vẫn chuẩn bị đi bổ sung chút nhiệt lượng rồi tiếp tục tìm kiếm trò chơi bàn tròn.

Đi tới đi lui, Giang Vấn Nguyên cảm giác được ánh mắt bị một vệt sáng nhảy lắc qua một cái, cậu ngẩng đầu hướng về một hướng nào đó, đem ánh mặt trời phản xạ thu vào mắt, là một sợi xích sáng bóng tràn đầy vết máu.

Nhìn thứ xích quấn quanh, tim Giang Vấn Nguyên vững vàng đập nhanh hơn, hô hấp cũng trở nên dồn dập ——

Trò chơi bàn tròn có thể hay không sẽ giấu ở đó!

Hết chương 103


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.