Bạn đang đọc Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ – Chương 3
Rầm…
– Má ơi đau quá! Má nó thằng nào con nào đi không có mắt hả?- tôi cáu,tính tôi là như vậy mà.
– Ơ cái con này láo, mày không biết nhìn coi mày đụng phải ai à?- giọng một thằng Bắckì ré lên, tôi nói chưa nhỉ ?tôi ghét Bắc kì mặcdù mẹ tôi là Bắc kì và tôi là Bắc kì lai.( Sr những bạn là người Bắc nhá)
Tôi ngước lên nhìn, ôi trời ơi, gần chục tên con trai đang đứng trước mặt tôi, vậy ailà người tôi đụng trúng nhỉ?
– Tui cũng đang tự hỏi coi ai đụng trúng tôinày? – tôi làm mặt ngu – xin hỏi ai vậy?
– Mẹ cái con này, mày đụng trúng đại ca taokhông mau xin lỗi mà còn nói giọng đó hả? muốn ăn đòn sao?
– Im đi , kêu đứa khác nói chuyện đi, chú nóichuyện mắc công con căng tai ra nghe mà không hiểu gì hết?
Tên Bắc kì tính hành xử tôi thì tên con trai bêncạnh hắn ngăn lại
– Là tôi-một tên con trai giọng nam, giọng hay lắmnhá! Ấm lắm, hắn đứng trước mặt tôi, cao hơn tôi một cái đầu, đẹp trai và lạnh lùng. Đúng kiểu mà tôithích rồi…hihi
– Vậy à? Thì ra anh đụng trúng tôi, mau xin lỗiđi, tôi không tính toán – tôi nói giọng trêu tức
– Cái con nhỏ này, mày không biết đại ca tao làai à?Đại ca tao là…-tên Bắc kì lại bị tên đó chặn họng lại chỉ bằng một cáiquơ tay
“ Em ước mơ đượclàm siêu nhân làmsiêu nhân, em ước mơ đượclàm siêu nhân mặc quần chíp bay vòng vòng”
Ôi trời, xấu hổ thế không biết, giờ phút này màcái nhạc chuông này nó lại reo lên chứ, thử hỏi ông trời có cái lổ nào cho tôichui không?
– Nghe? – tôi nghiến răng nghiến lợi trả lời điệnthoại trong khi lũ khỉ kia cười khả ố trừ tên bị tôi đụng trúng vẫn nhìn tôi chằmchằm
– – là con hà bạn thân tôi đấy
– Rồi, trước cửa, mày kêu ai ra bế tao vô, chântao bị đau – tôi bốc phét đấy các bác ạ
–
– Cắn cái đầu mày á! Mau lên-tôi bực mình quátlên rồi cúp điện thoại – Coi như hôm nay tui xui đi, hẹn ngày không gặp lại – tôi nói với tên đó rồi lê cái chân cà nhắc vàoquán, thật sự thì chân tôi hơi đau…sao tự nhiên có cảm giácmình đang bay thế này nhỉ? Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
– Tên điên này! thả tui xuống mau, thả ra, làmcái gì vậy hả? –tôi kêu gào, đánh hắn, cắn hắn khi thấy hắn bế xốc tôi đi vào quán- ba ơi cứu con, thầy ơi
– Em nặng lắm đừng vùng vẫy nữa, cũng đừng cóhét lên như vậy mọi người đangnhìn kìa – hắn vẫn cứ như thế bế tôi vào trongquán – nói, bạn em đợi ở chổ nào?
– Thả tôi xuống đi, làm ơn – tôi hổn hển trả lời
Hắn vộivàng thả tôi xuống
– Em sao thế?
Mất 30 giây để đầu óc tỉnh táo lại đấy các bạn ạ.
– Anh bị điên hả?-tôi bực mình quát tát hắn 1cái
Mọi thứ ngưng đọng lại, bây giờ tôi mới nhận thức dược những gì mình đã làm, đánh hắn,chữi hắn. Hắn nhìn tôi bằng con mắt bừng bừng lữa giận, như thể tôi có thể chết dưới tay hắn bất cứ lúc nào,tôi lạnh toát hết người, mồ hôi lạnh đổ ra như suối. “tôi biết tôi sai rồi”. Nhưng cũng tại hắn chứ,nhìn gì chứ, đúng rồi, tôi là ai chứ, tôi cóc sợ
-Nghi, mày sao vậy? Đợi mày nãy giờ, thầy hốinãy giờ đó – con Hà và thằng Tính hotboy lớp tôi từ đâu chạy ra
– Còn mày nữa, tao gọi nãy giờ, giờ mới tới làsao?- tôi hét lên
– Tao… -nó cứng họng
– Tao tao cái con khỉ, bực mình… -Tính dìu tôivào, còn con Hà thì vẫn như trời trồng đứng đó, khôngbiết làm gì nữa..