Bạn đang đọc Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ – Chương 2
Ngày đầu tiên nhận lớp và nhận giáo viên chủ nhiệm,tôicùng với một trong những đứa bạn thân chí cốt cùng nhau đi.chẳng là nhà tôi vànó sát vách nhau, và chúng tôi học chung với nhau, lớp 11a2…. Lớp tôi năm naymember mới không nhiều lắm, chắc khoảng 10 đứa, sỉ số lớp 42 vẫn là những đứa bạncủa tôi từ lớp 10 chuyển lên và một số đứa được cho là học được chuyển tớithôi, nhìn mặt thì tôi tạm chấp nhận được, thầy chủ nhiệm lớp tôi là MR.TrầnVăn Dụ, ông thầy dạy hóa hồi lớp 10…Công việc đầu tiên là điểm danh, đủ cả chẳngthiếu ai, tiếp theo là xếp chổ, tôi chẳng mong đâu vì tôi đã xếp chổ ngồi chođám bạn thân của tôi rồi, ngồi gần tôi và theo như nhãn thần của tôi thì như thế là được rồi…
– Không cần đâu thầy ơi. Ngồi vậy là được rồi! – tôi í ới
– Im mày, tao là thầy hay mày là thầy – ông chữilại tôi đấy
Hic,khônglẽ quên hết tình cảm thầy trò năm xưa rồi sao?
Sau một hồi ổng đắn đo suy nghĩ thì tôi ngồi ởbàn chót của tổ 1 và không ngồi chung với ai cả, hic , nản thế
– Thầy, em bị cận mà sao thầy đối xử với em như thế – tôi lại than thở
– Vậy mày chuyển lên đây ngồi, mắc công mày lạithan tao chèn ép mày- ổng cười đểu
– Thật hả thầy, chổ nào thầy? – tôi hớn hở ra mặt,chuẩn bị xách cặp chuyển chổ nhưng…
– Trên đây này – ổng chỉ vào cái bàn giáo viên
Cả lớp cười ầm lên.quê thế!
– Thầy chơi em hả? – tôi cáu
– Mày nói tội nghiệp tao mày? Ai dám “chơi” mày đâu? – cả lớp lại được dịp cười ồ lên
…Cứ như thế tôi nhiều phen cãilại ông thầy cho nhiều đứa mới chuyển đến một lần mở rộng tầm mắt
– Thầy giỡn hoài nha ! thầy tuấn phân cho Ngọc Anhlàm lớp trưởng rồi, sao giờ thầy kêu emlàm – tôi lại cãi
– Tao làm chủ nhiệm hay thầy Tuấn làm chủ nhiệmhả mày?
– Thầy
– Mày còn biết vậy hả? Nãy giờ tao nói cái gìmày cũng cãi là sao?
– Em có cãi đâu. Em góp ý cho thầy mà – tôi lạicãi
– Mày cãi nữa không? Mai mời phụ huynh nghe chưa? – đe dọa à? Dọa thì sợ thôi.
– Hihi! Thôi, dù sao em làm lớp trưởng cũng được.
…
Tôi làm lớp trưởng kiêm phó bí thư của lớp, nhờ tính gian manh của tôi mà tuần nào lớp tôicũng đứng hạng nhất nhì trong trường, tôi hay đi nịnh bợ những thầy cô làm bênĐoàn, nhiều khi sổ điểm xếp hạng do tôi tổng kết nên tôi ăn gian, nhiều khicanh văn phòng đoàn không có ai tôi xuống xóa bớt tội của mấy đứa trong lớp vàmột phần cũng nhờ MR.Dụ là phó hiệu trưởng nên ít ai dám đụng vô lắm…Học kìđó lớp chúng tôi được thưởng 1 “chai”, gom góp tiền quỹ lớp và tiền MR.Dụ quyêngóp chúng tôi có một chầu hoành tráng tại lẩu Cây Me..Tôi là người đến trể vì hếtlời xin xỏ ba mẹ tôi mới cho tôi đi.