Bạn đang đọc Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ – Chương 13
Một buổi chiều ở Cát Đằng, Hà kể cho tôi nghe thật nhiềuchuyện về em, về gia đình chuyện học hành, bạn bè và cả tình yêu, tôi biết Hàlà bạn rất thân với em, và cô bé cũng rất mực tin tưởng tình cảm của tôi đối vớiem…theo lời Hà kể thì tuần qua em bị một tên nhóc trong trường trêu chọc…
….
Hôm nay tôi đến trường học của em tìm Quang lớp 12a6, thằngnhóc đã làm người tôi yêu phải buồn lòng… vô tình em lại gặp em lần nữa, nhìnem chen lấn trong đám đông thật chật vật, em có vẻ rất hứng thú với đánh nhauthì phải? tôi đang trả thù giùm em dấy, tôi đang bảo vệ em đấy em có biếtkhông, Nghi?
Em nhìn thấy tôi, bắt gặp ánh mắt tôi nhìn em lúng túng đếnbuồn cười, nhìn em kéo tay cô bạn bỏ chạy thật tếu, tôi có đuổi theo em đâu nhỉ?Lúc ấy tôi chỉ muốn gọi em thật to, cô bé ngốc!
….
Theo kế hoạch đã định, tôi đóng giả làm bạn trai Hà trong 1tháng…
Gặp lại em ở Cát Đằng, thái độ của em thật thú vị, em trân mắtnhìn tôi, chắc em bất ngờ lắm, tôi mỉm cười nhìn em…
Hà giới thiệu tôi là bạn trai, em tròn mắt nhìn tôi ngạcnhiên và sững sốt… thái độ của em làm nhiều người để ý, và em chuối nhất chínhlà câu “ tao quên chưa cho con xù ăn rồi ”, chắc con xù là con chó của em quá,sau này hỏi lại Hà mới biết xù là một chú chó nhật mà mẹ mua về cho em, em vẫnnhư vậy vẫn thích chó mèo… tôi thật sự chán ghét bộ dạng chạy trốn của em, vàchán ghét nhất em lại nhờ một người khác cũng không chịu ngồi xe tôi, em ghéttôi như vậy sao? Em đã càng muốn trốn tránh tôi càng muốn em phải đối mặt vớitôi, càng muốn chinh phục em…
Nhìn em sợ sệt tôi cảm thấy thật tội lỗi nhưng tôi không muốnem quên tôi như vậy, ánh mắt sợ sệt đề phòng em nhìn tôi làm tôi cảm thấy thậtthất bại…
Ngày em đồng ý làm bạn gái của tôi, mặc dù chỉ là bạn gáitrên danh nghĩa như em nghĩ, lí do để trở thành couple cũng không được hay ho lắmnhưng tôi thật sự rất hạnh phúc, ít ra tôi có cảm giác em là của tôi, đang rấtgần tôi…
Em ghét người say sỉn, vì thế tôi hạn chế uống rượu, có lầnBi thất tình rủ tôi lai rai, nhưng tôi chỉ ngồi nhìn nó uống, Bi bực tức gọi điệnthoại cho em xin phép cho tôi uống… nghĩ cũng thật buồn cười đường đường là mộtđại ca giang hồ mà phải đi xin phép một con nhóc cấp 3…
Cảm giác được em quan tâm thật là hạnh phúc, dần dần tôi cảmnhận được tình yêu em dành cho tôi, không biết có phải là tôi ngộ nhận không nữa,nhưng dù sao bây giờ tôi rất hạnh phúc, hạnh phúc như khoảng thời gian trướckia, lúc gặp em…
Từ ngày tôi từ Hà Nội vào Sài Gòn, em tránh mặt tôi, tôi nhưphát điên lên khi em tìm đủ mọi cách chạy trốn tôi, tôi trò cút bắt với em thậtmệt mỏi…ngày gặp lại em là ở Cát đằng, tôi đang ngồi uống nước với Kiều và đưaquà bạn bè và ba mẹ cô ấy gửi, em nhìn tôi, ánh mắt thất vọng, đang định chàoKiều ra giải thích với em thì em đã chạy ra cửa…tôi vội vàng đuổi theo, đôi mắtem nhìn tôi làm tôi thật bối rối, bây giờ tôi không biết phải giai thích với emnhư thế nào nữa, em nhìn tôi đầy oán giận, tôi cũng đang giận bản thân mình lắmđây…
Em nói ra những lời thật vô tình “Xin lỗi, chuyện của anh không liên quan tới tôi nữa, anh đối với tôi chắccũng hết hứng thú rồi, 1 tháng cũng đủ rồi đó, buông tha cho tôi được rồi…dùsao cũng cám ơn anh thời gianqua đối đãi tôi, tôi cũng nhờ danh của anh mà ra oai được nhiều lắm đó…được rồi…tạmbiệt”, tim tôi đau nói cứ như có ai cắt nát tim tôi thành trăm mảnh vậy! đau, rấtđau, nhìn em cứ dần xa tôi tôi thật sự không thở được… em không chịu nghe tôigiải thích, một lời tôi nói em cũng không chịu nghe, tôi mất em như vậy sao?
Những ngày em giận tôi, đối vớitôi như địa ngục trần gian vậy? tôi lao vào bia rượu nhiều hơn, đánh nhau nhiềuhơn, tôi không dám để mình tỉnh táo nhiều, mỗi khi đầu óc tỉnh táo tôi lại nghĩvề em, tim lại đau, nước mắt lại trào ra, nhiều lần tôi tìm em giải thích nhưnglại càng khiến em ghét tôi hơn, tôi bất lực chỉ biết nhìn em ngày càng xa tôi …
Hôm nay, đang nhậu ở Sky thìBi nhận được điện thoại của Hà, em gặp nguy hiểm, tôi tỉnh hẳn, vội vàng chạy tớibờ hồ, nhìn em bị một đám con trai vậy quanh, bất lực rơi nước mắt, tôi chỉ muốngiết chết bọn nó, anh em nhanh chóng giải quyết từng tên, tôi vội vã chạy lạichổ em, choàng cho em chiếc áo khoác rồi đưa em về nhà, lúc đi qua không quên đểlại cho Kiều và Dũng gà cái nhìn cảnh cáo, tôi sẽ không cho qua như vậy! đụngvào em sẽ không được sống yên ổn như vậy đâu…