Đọc truyện Bản Năng Gốc (Phản Diện) – Chương 13
Phong trào chống rượu và ma túy kiểu thập niên 90 đã phát triển ở San Francisco nhưng chưa lôi cuốn được mọi người dân. Ở đây vẫn còn những câu lạc bộ khách được phép nhậu tới chết như ciment, mua đủ thức cần sa bán ngoài lề đường và chơi tới phê trong phòng tắm của quán.
Khu South of Market, mà dân chơi gọi là Soma, là nơi tập trung những câu lạc bộ thứ dữ dằn nhất. Con đường South of Market hồi xưa đấy là những nhà kho và nhà máy cũ xì tơi tả, nhưng đã qua hết cái thời đó rồi. Chẳng mấy chốc người ta nhận ra đấy là khu ngoại ô San Francisco có giá rẻ nhất. Cuộc đổi đời diễn ra mau chóng và khu này biến thành nơi tập trung toàn câu lạc bộ, nhà hàng, quán rượu đủ cỡ.
Lừng danh nhất San Francisco là những câu lạc bộ như DV8, Slims, Warfield, Oasis. Các em đồng tính thì tới Trocadero Transfer.
Câu lạc bộ của Johnny, tên Altar, thì tập hợp cả dân đồng tính lẫn dân đơn tính. Giống kiểu quán Limelight ở New York, Altar (nghĩa là Bàn Thờ) nằm trên nền một ngôi nhà thờ cũ, đã dời đi chỗ khác. Dàn máy chơi nhạc nằm ngay chỗ hồi trước người ta lên rước lễ. Khu bày ghế ngồi cho giáo dân bây giờ là cái sàn nhảy có thể chứa lúc nhúc cả ngàn mạng.
Nhạc mở hết cỡ điếc tai đến độ như đặc lại. Khi Nick đẩy cửa bước vào thì tiếng nhạc đập ngay vào mặt hắn như một cú đấm, hay như một luồng gió cực mạnh đến độ hắn tưởng như phải nghiêng người chồm tới để chõi lại. Không khí sặc mùi khói, mồ hôi và nước hoa. Những tay khiêu vũ nhảy như điên trong tiếng nhạc, có người mặt nhăn như khỉ, họ nhảy nhót cứ như đã quyết tâm chơi cho đã chỉ.
Bọn ngồi ở quầy rượu thì cố uống cho quắc cần câu. Chẳng ai trò chuyện gì cả, nhạc quá lớn và nếu có muốn nói gì thì chỉ có nước kề lỗ tai mà gào.
Nick xoay xở rồi cũng gọi được một ly Jack Daniel pha đá sau khi đã gào rát cả cổ rồi bắt đầu đi vòng vòng sàn nhảy nhìn trong khối lúc nhúc người ta coi có Catherine không. Khối người loạn cuồng rồi quấn vào nhau như thứ quái vật trăm đầu. Rồi giữa đám đông, hắn chợt thấy một khuôn mặt quen. Một khuôn mặt xinh đẹp phải mất giây lát hắn mới nhớ ra tên. Đó là Roxy.
Roxy đang nhảy với một cô khác, hai tay vòng ôm lấy eo cô bạn. Roxy nghiêng tới nói gì với cô kia, họ bật cười và gật đầu rồi hai người vẫn nắm tay nhau len qua đám đông ken nghẹt chung quanh. Nick đi theo.
Họ đi về phía phòng rửa mặt của nam, làm như hàng chữ “Quý ông” kia chẳng có ý nghĩa phân biệt gì cả. Khu này ngày xưa chỗ để đồ thánh của nhà thờ và chẳng hề dành riêng cho nam giới gì cả.
Đó là một căn phòng tối om, không khí sặc mùi thuốc lá và đủ thứ mùi khói thuốc khác. Nick thấy mùi đó sộc vào mũi, chen nghẹt vào phổi. Hắn quen với tất cả thứ đó: xì cọt, bồ đà, cần sa, bạch phiến, hồng phiến vốn thường được bán lung tung các lề đường ngõ hẻm. Bóng người, đàn ông lẫn đàn bà, túm tụm bên nhau, chuyền cho nhau những mớ thuốc. Các loại vỏ bao, hộp, bọc đựng thuốc dùng xong vất đầy sàn, lào xào dưới bước chân đi ra đi vào.
Roxy gõ vào một trong những buồng rửa và nó mở ra. Catherine Tramell đang đứng trong đó, tóc bới cao và mặt đậm son phấn. Trong ánh sáng lờ mờ, trông nàng trẻ hơn số tuổi 30 nhiều lắm. Nếu chẳng quen, hẳn Nick đã nghĩ đó là một cô bồ non choẹt nào đó của Roxy thôi. Một cô bé 19 chẳng hạn, còn đang hăm hở miệt mài tìm cảm giác lạ quá sớm.
Trong buồng rửa đó, Catherine đang đứng ôm một gã da đen cao kều, vạm vỡ, bắp thịt nổi vồng. Gã cởi trần.
Gã đang dí một ống xì ke vào mũi Catherine. Nàng say sưa hít. Có những hạt thuốc li ti dính ở miệng ống, nàng thè lưỡi ra liếm luôn.
Nàng chợt thấy Nick và mỉm cười, rồi thì thầm gì đó với gã khỉ đột da đen nọ. Gã nhìn ra Nick và mỉm cười, đôi mắt đầy vẻ bỡn cợt và coi thường. Rồi gã đóng cửa lại.
Hắn thấy có thể chờ. Hắn lang thang trong quán, đếm thời gian và xem xét chỗ này chỗ kia. Mọi chuyện trong đây làm hắn thấy dội. Trong những góc tối, dưới gầm bàn, những bóng người ôm nhau sờ soạng hôn hít lung tung, đực rựa với đực rựa, các em với các em, giới tính không còn là khái niệm gì cả.
Nhạc vẫn cứ ầm vang như muốn vỡ tung phòng, tiếng chân dậm trên sàn nhảy không lúc nào ngơi. Những nét gì đó, chẳng phải sung sướng cũng chẳng phải đau khổ chập chờn trên những gương mặt đẫm mồ hôi. Trời đêm, thành phố, thế giới, tất cả, bị nhồi nhét hết vào căn phòng điện giật này. Không còn quá khứ nữa, cũng chẳng có chỗ cho ngày mai. Chỉ còn hiện tại, ở đây, bây giờ. Hiện tại tương lai được tính bằng giây trước khi có bạn nhảy mới, hay bằng phút trước khi uống thêm một ly nữa hay chơi thêm một ngao thuốc nữa. Nhạc kéo không dứt từ điệu này sang điệu khác, bài này sang bài khác chẳng hở một giây.
Rồi hắn lại thấy nàng, Nick Curran nhìn chòng chọc trong khi nàng quay theo điệu nhạc cùng với Roxy và gã da đen nọ. Nàng đứng giữa hai người, như đang hút cả hai lại. Nỗi đam mê, cũng như âm nhạc, tràn đầy trong nàng, khiến bước nhảy cực kỳ cuồng loạn.
Nàng quay qua và thấy hắn, vẫn tiếp tục nhảy, nhìn hắn đang nhìn mình với đôi mắt thèm khát, cháy bỏng. Nàng đang đùa bỡn hắn, chen người vào giữa hai bạn nhảy. Hai người kia ép nàng vào giữa, hông háng chà sát vào nhau.
Với hai người kia sùng mộ hai bên, mơn trớn, nhưng ánh mắt nàng lướt khắp thân thể Nick, tìm đọc ý nghĩ của hắn như lúc hai người mới gặp nhau lần đầu. Nàng lắc lư giữa hai bạn nhảy, cọ sát vào họ nhưng thực ra đang trêu ngươi hắn.
Hắn cảm thấy một cơn sóng thèm muốn phủ tràn quá đầu. Đột nhiên bầu không khí của quán tràn vào mạch máu của hắn như một thứ virus, hắn lập tức bị cuốn theo cái máu xả láng của những con người ở đây. Rồi hắn bước vào phòng nhảy, thôi làm kẻ quan sát và trở nên người nhập cuộc. Cứ như trong một cơn mê, hắn tiến tới và đứng trước mặt nàng, đôi mắt như muốn nuốt gọn nàng. Nhạc cứ giật và nhồi.
Catherine ngừng nhảy và đứng thẳng trước mặt hắn, như một lời thách đố. Hắn quyết định chơi luôn. Hắn đưa tay ra, ôm lấy nàng trọn vẹn. Nàng tan vào đó và hôn hắn rất nóng bỏng, rất đậm sâu.
Hắn giơ tay giữ gáy nàng và hôn lại, lưỡi hắn luồn qua miệng nàng. Hai thân thể ép sát vào nhau như đã bị hàn cứng lại. Đôi tay hắn lần xuống dưới, kéo nàng sát vào hơn nữa, hông hắn đong đưa tới lui. Rồi bàn tay hắn luồn vào dưới lớp váy, nóng bỏng lướt trên làn da trần trong đó.
Nàng hôn tai hắn và thì thầm: “Đi thôi!”.
Họ bỏ Roxy đứng lại trên sàn nhảy. Cô này nhìn theo với đôi mắt xanh lạnh băng giận dữ.