Bản Hùng Ca Lọ Lem

Chương 15: Sóng Gió Đêm Dạ Vũ .(1)


Bạn đang đọc Bản Hùng Ca Lọ Lem: Chương 15: Sóng Gió Đêm Dạ Vũ .(1)


– Thủy……….Thủy……..Dậy ngay cho tớ !!!- Lê Hồng Nhung thở hồng hộc , tay chống hông hét vang cả khu phố .
– Tớ…………muốn………..ngủ !! Không dậy !!- Thủy rúc đầu vào trong chăn , mơ màng nói .
Hôm nay là thứ năm , thế nhưng toàn thể học sinh trường Sao Mai đều được nghỉ để chuẩn bị cho dạ vũ buổi tối . Nhưng dù cho toàn thể nhân loại cắm đầu vào đi mua sắm , hay make up , spa , thì vẫn tồn tại một sinh vật ……chẳng màng thế sự , vẫn ngủ ngon lành . Vâng , sinh vật đó là cô nàng Lọ Lem – Nguyễn Thu Thủy , mặc kệ sự đời mà …..ngủ.
Từ sáng sớm ( Thủy cho là vậy ) cái loa phóng thanh Lê Hồng Nhung đã rầm rầm mò vào phòng cô hò hét inh ỏi , thật là phiền chết mà . Dùng gối bịt tai , Thủy nhất quyết không khuất phục , ngủ vẫn trên hết . Mà Nhung cũng quyết kéo cô bạn dậy cho bằng được .
– Cậu có biết mấy giờ rồi không mà còn ngủ hả ?? Đã 9 giờ sáng rồi có biết không ??? – Nhung vuốt ngực , có cảm giác bản thân sẽ phụt máu mà chết mất .
– Mới có 9 giờ sáng……..còn sớm mà !!!
– Sớm cái đầu cậu ấy !! Dậy ngay …….RIGHT NOW !!
Lê Hồng Nhung tay chống hông như một cô nàng chanh chua , hét lên , thấy Thủy vẫn bình yên ngủ , thỉnh thoảng trong chăn còn vang ra vài tiếng chép miệng , Nhung vỗ trán bất lực . Cô bạn thô bạo kéo mạnh chăn ấm của cô rồi ném xuống đất . Gió theo cửa sổ đã mở ùa vào . Thủy rùng mình…………lạnh !!! Phiền chết đi được ấy , bực mình thật đó !! Thủy ngồi dậy , vò vò mái tóc rối tung , mắt tèm nhem nhìn Nhung đang khoanh tay trước ngực đứng bên cạnh .
– Mẹ trẻ à , có gì mà sáng bảnh mắt ra đã đến phá rối rồi hả ??? – Thủy dụi mắt .
– Giờ này cậu còn hỏi câu đó hả ??- Nhung một tay chống hông một tay vuốt ngực . Nội thương , cô sắp nội thương mà chết đây .
– Haloween thì có gì đâu mà…………
– Là sinh nhật cậu !! – Haloween với Nhung sao mà quan trọng bằng sinh nhật Thủy chứ .
Thủy ngẩn người , thôi gãi đầu . À ….ừ nhỉ , hôm nay là sinh nhật cô , không nhắc thì cô cũng quên mất . Không chịu được cái cảnh trước mắt nữa , Nhung kéo tay Thủy dậy , đẩy cô bạn vào phòng tắm , hò hét vệ sinh cá nhân thật nhanh . Thủy nhún vai , đóng cửa nhà tắm lại .
Mười phút sau , Thủy trở ra với một chiếc áo len đốm mỏng , chiếc quần jean bó sát , trông cũng không tệ lắm . Thời gian đã không còn sớm , nên Nhung bỏ qua phần bình phẩm này nọ kéo Thủy đi nhanh xuống tầng . Đi ở phía sau , Thủy lè lưỡi tinh nghịch , cô sợ nhất là cái khâu lải nhải bình phẩm về trang phục của Nhung đó .
Khi hai cô đi ngang qua bếp , trong đó phát ra khá nhiều tiếng ồn ào khiến Thủy tò mò . Nhung vừa kéo vừa giục Thủy mau đi giày , vừa giải thích . Là mẹ cua Thần Phong đến cùng hai đầu bếp riêng của nhà họ , cả ba và thím Duyên đang nấu ăn trong bếp . Còn ngoài sân thì có Long , Diễn đang lắp mấy bộ bàn ghế , thêm Thần Phong đang …………ngồi .
Nhung có vẻ rất mất kiên nhẫn , Thủy chưa đi giầy tử tế đã bị cô nàng kéo ra ngoài cửa , thô bạo nhét cô lên một chiếc xe mui trần màu trắng do cô bạn cầm lái , phóng đi . Thủy đi lại giày cho tử tế rồi ngả người ngồi cho ngay ngắn , cô cũng lười hỏi Nhung là đi đâu , vì trước sau gì chẳng biết . Qua hai mươi phút lăn lộn trên đường phố Hà Nội với cái giao thông không – tốt – lắm , cuối cùng Nhung cũng đã dừng xe trước cửa cửa tiệm trong một góc phố cổ . Xuống xe , Thủy thầm đưa mắt đánh giá xung quanh , cửa hàng này không quá lớn , lại có chút vắng lặng , nhìn lớp tường bên ngoài cũng đủ thấy nó đã tồn tại khá lâu đời . Cũ nhưng lại không hề cũ nát , qua lớp của kính lớn , có thể thấy bên trong bày biện một ít quần áo , váy và phụ kiện khá đẹp . Nhìn tấm biển gỗ lớn có chút cổ xưa ở trên , Thủy lẩm bẩm : “ Cửa hàng phù thủy ” . Nhung thấy vậy , cười cười giải thích đó là tên cửa hàng rồi đẩy cửa bước vào . Thủy nhún vai , liếc qua tấm biển một lần nữa rồi mới theo chân cô bạn bước vào .
– Chào mừng đã đến với “ Cửa hàng phù thủy ” !! – Một giọng nữ dễ nghe vang lên ngay khi hai cô bước vào .
Thủy khẽ giật mình nhìn xung quanh để tìm người nói nhưng không thấy , Nhung cười khúc khích chỉ lên một cái loa nhỏ trên tường , hình như giọng nói đó phát ra từ chiếc loa . Không nói nhiều với Thủy , Nhung rướn cổ hét to :
– Xin chào , Wendy Thảo !!!
Chỉ sau câu chào của Nhung vài giây , thì một cô bé xuất hiện . Nhìn lại liền biết cô bạn có vẻ bằng tuổi hai cô , khuôn mặt xinh xắn như búp bê , làn da trắng làm nổi bật đôi môi màu đỏ đầy đặn . Ánh mắt người tên Wendy Thảo này có màu xanh biển rất đẹp , nhưng lại lộ rõ vẻ hờ hững ,trầm ổn , xa cách . Thấy cô bạn xuất hiện , Nhung cười càng tươi hơn , nhưng Wendy Thảo thì không , cô khẽ né người tránh cái ôm không cần thiết mà Nhung định trao tặng . Thủy đứng một bên lắc đầu , có lẽ cô bạn búp bê kia cũng là bị công phu dính người của Nhung bám lấy nên hai người mới quen nhau , nhìn biểu hiện hận không thể tránh xa Nhung của cô bạn là biết ngay , người cùng cảnh ngộ liếc mắt cái là hiểu liền .
Thủy đánh giá Wendy một cách khách quan ,Thủy không để ý cô nàng xấu hay đẹp , cũng không nhìn để bình phẩm khen chê , mà chỉ vì tò mò . Tò mò vì sao cô bạn lại đặp shop quần áo của mình ở một khu phố cổ hẻo lánh , không người qua lại , mà lại nằm trong một góc nhỏ nữa. Và cũng tò mò shop này thực sự là của Wendy hay là do Thủy đoán nhầm , nhiều khi nhìn khí chất đoán người cũng có chút sai lầm .
– Lại là sậu ??? Granger Alice , ở đây không bán đồ cho cậu !!! – Wendy Thảo nhíu mày .
– Làm gì mà khó khăn vậy , chỗ bạn bè , quen biết cả !! – Nhung cười giả dối , Thủy nhìn mà lo không biết Nhung có mỏi cằm lắm không .
– Ai quen biết gì cậu , biến đi !!

Nhung lựa chọn không nghe lệnh đuổi khách từ chủ quán , mà thật ra chủ quán cũng không có ý đuổi khách thật , Wendy chỉ mạnh miệng vậy thôi . Thấy ánh mắt cô bạn nhìn Thủy đánh giá , Nhung hiểu ý bèn giới thiệu :
– Đây là Wendy Thảo , chủ shop quần áo có tiếng này, học cùng trường mình và là thành viên phe xám , nhưng đối đầu với Kyoko Uyên . – Chỉ tay vào Thảo nói với Thủy rồi lại chỉ tay vào Thủy nói với Thảo – Còn đây là Thủy , phe tự do .
Thủy gật đầu với Thảo tỏ ý hào , rồi khách sáo nói đơn giản :
– Xin chào , tớ tên Nguyễn Thu Thủy .
– Lọ Lem sao ???- Không đi học không có nghĩa là cô không biết gì ở trường .
– Phải , là tớ !!!
– Tôi không quen gọi tiếng Việt , có tên nước ngoài sao ???
– Có !! Cinderella Swan – Thủy nói tên thật .
– Swan ??? Một cái họ kì lạ , và hiếm hoi . – Wendy Thảo có vẻ là tự nói một mình – Cinderalla ….đúng là Lọ Lem !!!
Lẩm bẩm vài câu , Wendy Thảo xoay người đi sau vào trong shop , Nhung kéo Thủy đi theo sau . Còn tranh thủ thì thầm trách móc :
– Cậu có tên nước ngoài mà không khai báo à nha Cinderella Swan !!!
– Cậu cũng không có hỏi Granger Alice ạ !!
Nhung trừng mắt nhìn Thủy rồi tỏ vẻ giận rỗi đi trước , Thủy buồn cười đi theo sau , cũng chẳng lo cô bạn giận lâu . Theo chân Thảo , hai cô đi xuyên qua gian ngoài , tiến vào một căn phòng …….không gọn gàng cho lắm , vải vụn rơi vãi trên nền nhà , ma- nơ – canh còn ngã con đứng , một vài dụng cụ trong việc may đồ và thiết kế ném bừa bãi trên bàn , có lẽ đây là phòng làm việc của Wendy Thảo .
– Ngồi đi !!! – Cô bạn hất đầu về phía bộ bàn ghế trong phòng .
Nhung và Thủy cũng không khách khí mà đặt mông ngồi xuống ghế sô pha , mắ nhìn đánh giá xung quanh . Thảo biến mất một lát rồi trở lại trên tay có một khay gỗ với ba ly trà sữa . Đặt trà xuống , Thảo cũng ngồi đối diện Thủy và Nhung , ba người im lặng nhìn nhau một lát rồi mới nói chuyện .
– Nói đi Alice , lần này đến là có việc gì ??- Đưa ly trà lên miệng , khẽ nhấm môi , Thảo nhàn nhạt nói .
– Không phải tớ , mà là Thủy ……ý tớ là Cinderella !! Cậu có thể dựa theo dáng người của cậu ấy mà may một bộ lễ phục phù thủy cải tiến thật nổi bật không ???
Nhung nhìn thẳng Wendy Thảo , nghiêm túc nói , không còn nụ cười hì hì như vừa nãy , nghe Nhung nói ra mục đích đến đây , Thủy có chút giật mình . Cô đâu cần lễ phục gì đâu chứ , tùy tiện mặc bộ đồng phục đến là được , dù gì cô cũng không coi trọng đêm nay , và cô cũng không có ý định ở lại đó lâu .
– Cho tối nay sao ??- Thảo khẽ nghiêng đầu .
– Ừ !! Cho cậu 8 tiếng .Kịp không ???
Wendy Thảo không trả lời ngay mà đưa mắt đánh giá Thủy một lát . Thủy đang định mở miệng nói không cần rắc rối như vậy , không ngờ lại bị Nhung trừng mắt cảnh cáo , mấy lời định phun ra lại phải nuốt trở về . Không nói thì thôi , dù sao để may và thiết kế một bộ lễ phục chỉ trong 8 tiếng với một mình Thảo là rất khó , vì thế Thủy nghĩ chắc Thảo sẽ từ chối , không cần cô phải nói ra . Nhưng Thủy lại quá coi thường Nhung rồi , cô bạn đâu phải người đơn giản chứ , là con gái của một thương nhân – Tiểu hồ ly đấy ạ , người mà cô bạn nhìn trúng lẽ nào lại không có năng lực hay có tài chứ !!! Và Wendy Thảo cũng đâu phải người bình thường , 8 tiếng lăn lộn với một bộ lễ phục với cô là quá đủ rồi . Cô bạn đo xong số đo ba vòng của Thủy , ghi chép gì đó rồi hạ lệnh đuổi khách ,lần này thì đuổi thật , kèm theo cái hẹn 6 giờ tối gặp lại .
Trên đường trở về , Nhung với Thủy có ghé qua siêu thị một lát rồi mới về thẳng nhà . Trong xe , Thủy nhàn nhã ngắm cảnh bên ngoài , nhưng tai thì vẫn nghe Nhung nói về cô bạn kì lại trong shop kia .
Wendy Thảo tuổi 17 , thuộc cung Bảo Bình , là cháu gái bên ngoại của nữ hoàng Anh quốc . Ba mẹ mất sớm nên tính tình có chút quái gở , lạnh lùng xa cách . Dần dần không thân thiết với ai trong hoàng gia . Chắc thấy chán bèn về Việt Nam du học đã được hai năm , thời gian Thủy đến THPT Sao Mai học , Wendy đang trong thời kì bị đình chỉ bởi đánh nhau với Kyoko Uyên .
Nhung nói thêm , từ trước đến nay , ngay từ cái ngày đầu tiên nhập học , Wendy và Kyoko đã không ưa gì nhau rồi , vào trong năm lại luôn công khai đối đầu nhưng chỉ chọc ngoáy nhau chứ không có hành động quá đáng . Không ngờ ………..vào một ngày gần đây ( hình như đã cách đây hơn 1 tháng ) không được đẹp trời cho lắm , Wendy trực tiếp xô xát với Kyoko , thấy cô bắt được vậy là bị đình chỉ học . Hôm nay là ngày hình phạt kết thúc , vì thế có lẽ cô bạn cũng sẽ tham gia dạ vũ tối .
– Đánh nhau sao ??- Thủy khó tin hỏi lại .Nhìn cô bạn đâu có giống kiểu người nóng tính , không biết suy nghĩ.

– Uhm…..Đánh nhau , đánh thật luôn . Không hiểu sao hôm đó cô bạn lại ra tay thật , mà Kyoko toàn thân có võ lại để yên cho Thảo đánh .
– Ờ……….- Thủy im lặng , một lát sau đó lại hỏi thêm – Cậu sao lại biết cửa hàng đó ??
– Cửa hàng phù thủy sao ?? Chỉ là vô tình thôi !! Đừng nhìn nó nhỏ vậy mà xem thường , tay nghề của Wendy cực kì cao đấy , khó cầu may đồ lắm !!
– Tự tay cậu ấy may ??- Thủy có chút kinh ngạc .
– Phải !! Nghe đâu cậu ấy muốn học thiết kế nhưng với thân phận là công nương cao quý , cậu ấy không thể !!
Nghe Nhung nói vậy , Thủy im lặng không nói thêm gì nữa . Trong xe chìm vào im lặng , không ai nói thêm gì nữa suốt quãng đường còn lại . Nhìn cảnh vật bên ngoài , Thủy chợt thấy buồn . Lại thêm một cô bé gần giống với công chúa Cinderella Swan kia – không có tự do , không thể thực hiện ước mơ . Về nhà , Thủy tháo giày và cất gọn vào trong tủ giày trước cửa ra vào , một hoạt động được coi là rất quen thuộc . Thế nhưng cái không khí trong nhà cô lúc này lại không – hề – quen – thuộc chút nào đối với cô . Thủy khá bất ngờ , không khí trong nhà thật nhộn nhịp , bận rộn và vui vẻ , cô chưa bao giờ dám và nghĩ rằng khi về nhà sẽ có người đang chờ mình , vậy mà hôm nay , ngay tại bây giờ , đang có rất nhiều người ngay từ khi cô bước chân vào nhà đã cười thật rạng rỡ chào mừng cô trở về , còn gì ấm áp . hạnh phúc hơn thế !! Vừa vào nhà , ai cũng cười nói , vẫy tay chào Thủy khiến trong lòng cô trào dâng một dòng nước ấm khó tả , mặc dù cái tên khó ưa mắt cao hơn đỉnh đầu Lê Thần Phong kia không thèm liếc mắt nhìn cô lấy một cái ) .
Nói đến cậu ta Thủy lại thấy bực , đẫ đến rồi thì thôi đi , đâu ai nói gì đâu mà cậu ta lôi ra một đống lý lẽ . Gì mà : “ Chỉ tại mẹ tôi bắt đến nên mới vào “ , gì mà “ Thấy cô cũng có vẻ đáng thương nên tôi mới miễn cưỡng tham dự “ . Hừ !!! Tức chết cô , ai cần cậu ta đến góp vui chứ !!! Thủy vừa bĩu môi bực tức vừa theo chân Nhung vào bếp , không thèm đối mặt với ác ma kia . Nhung giao nấm và măng mới mua ở siêu thị cho hai đầu bếp rồi quấn quýt lấy bà Lê đòi giúp đỡ , đuổi mãi cũng không ra đành giao cho cô nàng việc nhặt rau thơm , Thủy cũng giúp sức nhưng là công việc “ vĩ đại “ hơn Nhung nhiều . Cô buồn cười nhìn Nhung vừa nhặt rau vừa lấm lét thò tay với đĩa thịt trên bàn ý đồ ăn vụng .
Chát ………
Bà Lê vỗ lên cái tay không an phận của Nhung rồi đuổi cả hai đứa ra khỏi bếp . Trước khi ra ngoài , Nhung còn lưu luyến nhìn đĩa thịt trên bàn , đến khi bà Lê trừng mắt cảnh cáo cô bạn mới bĩu môi dời đi . Thủy và bà Lê nhìn nhau cười , đúng là trẻ con !!
Hai cô vừa ra đến phòng khách thì có tiếng Diễn hú gọi bầy đàn ……nhầm …..hú gọi hai cô ra sân góp vui . Nhung đáp lại vài tiếng rồi kéo Thủy ra nhanh sân . Sân sau nhà Thủy không rộng , nhưng cũng đủ kê một chiếc bàn dài với 10 người ngồi . Xem ra đám con trai cũng không đến nỗi tệ lắm , kê bàn ghế đâu ra đấy , còn trải khăn lân , đặt bình hoa , bày biện bát đĩa , ly nước trông khá thuận mắt , Thủy gật gù khen tặng , không tệ , không tệ !!!
– Sao ?? Nhìn được không ?? Thành quả của bọn này từ sáng đấy !!! – Tiểu Long đặt thùng bia lon Halida xuống một góc , cười nói kể công .
– Ừ !!! Good jod !! – Thủy đưa ngón tay cái lên , đung đưa .
– Hôm nay trông cậu ổn hơn rồi đó , không có vết bầm vẫn là tốt nhất !! – Diễn kéo ghế ngồi xuống .
– Nhờ dầu của Long đấy !!
– Chuyện !! Đồ quý đấy !! Thạt không uổng cô bị ông già vác gậy đuổi chạy mấy con phố !!! – Long kéo ghế ngồi rung đùi .
– Vinh quang lắm mà nói !! – Thần Phong mỉa mai .
Tiểu Long bĩu môi , thì đúng là không vinh quang thật , là do cậu lỡ miệng , nhưng đâu cần nói thẳng ra chế giễu cậu thế chứ !! Long chọn cách xem nhẹ cậu bạn , quay sang nói chuyện với Thủy :
– Cậu gọi cho Vũ chưa ??
Long nói làm nụ cười của Thần Phong và Diễn cứng đờ , Hồng Nhung có chút không được tự nhiên cho lắm . Thủy liếc mắt nhìn một vòng rồi mới thản nhiên nói :
– Gọi rồi !! Không đến , hẹn tối gặp !! – Cô có thể nghe thấy tiếng thở phào rất nhỏ .
Chướng mắt hơn nữa là Thần Phong lại cười như cái kiểu thích chí lắm ấy . Thủy không quan tâm giữa bọn họ có thù oán , hiểu lầm hay khúc mắc gì , nhưng cô không thích cái kiểu tránh mặt nhau này , rất không thích .
– Bạn bè nó không đến được mà con vui thế kia hả cái thằng vô duyên kia ???- Bà Lê xuất hiện , nhí đầu cậu con trai .
– Mẹ…..đau ….- Thần Phong ôm đầu nhảy ra xa tầm với của bà mẹ thân yêu .
– Hừ …….- Bà Lê lườm con rồi phát động bọn trẻ vào bưng đồ ra .

Lệnh vừa ban ra , lập tức được thi hành , ngay cả cái tên
Thần Phong cứng đầu cũng không có chút phản kháng , Thủy được đặc xá cũng không chịu ngồi yên . Rất nhanh một bàn ăn thịnh soạn đã hiện ra , cùng lúc đó chuông cửa vang lên , Vũ Hải ôm theo hộp to túi nhỏ cùng mẹ – bà Vũ bước vào nhà , đặt đồ gọn một góc rồi ra sân , ông Vũ bận đi công tác nên không đến . Bà Lê cùng bà Vũ có chút quen biết qua mấy buổi tiệc xã giao nên không cần giới thiệu nhiều . Vũ Hải ngồi cạnh Thủy , Thần Phong ngồi đối diện hai người . Cậu có chút giận khi thấy Vú Hải ghé sát miệng thì thầm vào tai Thủy điều gì đó khiến cô vừa đỏ mặt lại sang cười ngọt ngào . Có bao giờ cô cười như thế với cậu đâu , thật là bất công !!!
Nhìn bàn cơm , Thủy rất hài lòng , đạt tiêu chuẩn : đủ đẹp – đủ ngon và đủ no , đặc biệt là đủ truyền thống – toàn là món ăn Việt . Có thể nói đây là bữa cơm sinh nhật có số thành viên tham gia ít nhất kể từ khi Thủy có nhận thức , và cũng là lần đầu tiên cô nhận được rất ít quà , nhưng sao mà bụi lại bay vào mắt cô khiến sống mũi Thủy cay cay , đành phải lén quay đi lau khóe mắt . Phải nói rằng cô lúc này thực sự thấy ấm áp hơn bao giờ hết , hóa ra cũng có lúc cô nhận được tình thương thật sự .
Bữa cơm này công nhận ít ngườn thật đó , nhưng đảm bảo không hề có chút gì gọi là tẻ nhạt hết . Phải gọi là ồn ào chết đi được ấy !!! Hoàng Xuân Diễn vừa ăn vùa gắp vào bát Lê Hồng Nhung đủ thứ khiến cô bạn hét ầm lên kêu dừng lại nhưng vô ích . Đồ ăn còn nhiều mà Long , Phong cứ thích ôm đĩa tranh nhau , món nào cũng phải trải qua 300 hiệp đấu ( nói quá ……….nhưng cũng gần như thế ^^ ) mới chịu dừng lại khi đã an vị trong miệng ai đó . Vũ Hải đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn đám con trai , nhưng lại cũng tham gia giành ăn . Thím Duyên và bà Lê , bà Vũ đầu tiên còn khuyên giải , về sau “ sống chết mặc bay ” , bữa cơm loạn thành một đoàn . Thủy ôm bụng cười sặc sụa khi thấy khuôn mặt Thần Phong dính be bét cà chua do giành ăn . Vũ hải thoáng liếc mắt nhìn Thủy cười , ánh mắt anh dịu dàng hẳn , đã lâu rồi anh không thấy tiểu công chúa của mình cười vui vẻ như vậy . Thật không uổng công anh dùng chút thủ đoạn che giấu mọi thứ , dù cho sau này bị phát giác , bị phạt nặng , anh cũng cam tâm tình nguyện , chỉ cần co mãi cười vui vẻ như lúc này . Chỉ trong chốc lát thất thần mà miếng đùi gà ngon lành anh đã ngắm trước bị mất , Vũ Hải hét ầm lên nhằm tận bát Diễn đuổi tới . Thủy lại cười , cười đến nỗi mỏi cả miệng cũng không thể dừng được .
Thế đấy , chỉ là một bữa cơm trưa thôi mà chiếm đến 3 tiếng đồng hồ , lại còn ồn ào không giống ai , đúng là ngày đặc biệt phải có bữa cơm đặc biệt dành cho những người cũng đặc biệt nốt ……….Đợi khi ăn xong đồ tráng miệng , cả đám thủy bị người lớn đuổi đi chơi , bát đĩa cứ để họ dọn dẹp . Nhung và Thủy tỏ vẻ khó xử đòi ở lại gúp , bà Lê nói :
– Thôi đi bọn quỷ nhỏ , đừng có bày bộ mặt giả dối đó ra , mau đi đi !!!
Nhung lập tức lè lưỡi cười hì hì kéo Thủy đi , theo sau là bọn con trai . Vũ Hải không đi cùng , anh phải về công ty có cuộc họp quan trọng cần anh chủ trì thay bố , khẽ hôn lên trán Thủy tạm biệt , anh lên xe dời đi , Thần phong tặc lười rồi lên một chiếc xe khác , Thủy bĩu môi đành theo sau , cô không thể lên xe của Nhung nha , hôm nay cô làm bóng đèn đủ rồi , Tiểu Long nhún nhún chân cũng lên xe cùng cô , ngồi vào ghế lái . Hai chiếc xe nhanh chóng nổ máy , chuyển bánh .
Hai chiếc xe thể thao lao vun vút trên đường Điện Biên Phủ rộng thênh thang không hề bị cản trở bởi thứ gì , cảnh sát giao thông lại càng không .
– Đi đâu đây ??? – Thủy vươn người từ hàng ghế sau lên trước hỏi người cầm lái là Tiểu Long .
– Đi khu giải trí !! – Long nói – Đã đến bao giờ chưa ???
– Chưa !!- Cô lắc đầu .
– Lọ Lem đúng là Lọ Lem , chỉ biết quanh quẩn trong cái nhà kho của mình – Lê Thần Phong ngồi cùng hàng ghế với Tiểu Long nói .
– Cút sang xe kia !! – Thủy bĩu môi ngồi lại vị trí ghế sau .
– Cô tưởng tôi muốn ở đây với cô đấy , là muốn tạo cơ hội cho vợ chồng người ta tâm sự thôi !!!
– Vậy thì im đi , cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu !!
– Cô định công khai đối đầu với tôi đấy hả ??
– Không phải định mà là công khai rồi !!
– Cô – Thần Phong quay phắt người ra sau , đưa tay định cốc đầu cô .
– Cậu đánh đi , tớ mách mẹ cậu !!!!!! – Thủy trừng mắt đắc ý nói .
– Cô………….giỏi lắm !!!
– Quá khen !!!
Tiểu Long ngồi một bên nghẹn cười . Thần Phong luôn coi mình là nhất , là trung tâm của vũ trụ , ai cũng phải nghe theo , ai cũng nên lấy lòng cậu ấy . Nay lại bị Thủy hung hăng dẫm ở dưới chân , lại còn giãy dụa như một con cá gần chết , bảo sao không buồn cười cho được , nhưng Tiểu Long vẫn còn muốn sống lâu một chút nên chỉ đành nuốt tiếng cười vào dạ dày …. Suốt đoạn đường đi , Thần Phong và Thủy không ngừng mắt to trừng mắt nhỏ , đấu võ miệng nước miếng văng tứ tung đến nỗi mà Tiểu Long cảm thấy thật muốn mặc áo mưa trong khi trời không mưa ……. Có vài lần định mở miệng hòa giải nhưng lời còn chưa kịp phun ra thì Tiểu Long đành ngậm ngùi nuốt trở về , ánh mắt sắc như dao găm của cả Thủy và Phong đều thật đáng sợ nha !!
Thần Phong sau một hồi đấu võ với Thủy không thể phân thắng bại ( thực ra là thua thảm bại ) , trong lòng rất bực tức , mà không có chỗ trút giận , liếc mắt ra phía Tiểu Long , cậu bạn quát lớn :
– Nhìn cái gì mà nhìn , còn không mau tăng tốc đi con giun kia !!!
Tiểu Long khóc không ra nước mắt , cậu có nhìn ai đâu , mà xe cũng đang đi với tốc độ khá là cao rồi , còn đòi hỏi gì nữa !!! Thủy bĩu môi khinh thường , đồ trẻ con giận thớt chém cá …..á không …..giận cá chém thớt …….Ngồi xe thêm vài phút nữa , cuối cùng Tiểu Long cũng bẻ tay lái , theo xe Diễn ở phía trước rẽ vào một khu để xe .
– Chỗ này mới mở sao ?? – Nhung xuống xe , nhìn xung quanh nói .
– Ừ , khai trương tuần trước , nghe lũ đàn em báo cáo chới khá ok !!- Tiểu Long tiến lên phía trước , mở cửa quán rồi giữ cửa , hất đầu vào trong tỏ ý “ mời ”.
Nhung kéo tay Thủy dẫn đầu đi vào trong , Diễn và Phong định vào sau không ngờ lại đạp mặt vào cửa kính , bên trong , Tiểu Long nhún vai cười rồi khoác vai cả hai cô nàng cùng đi sâu vào trong quán . Diễn mím môi trừng mắt nhìn bóng lưng thằng bạn rồi kéo cửa đi vào .
Theo như lời Diễn giới thiệu ngay khi vào quán thì đây là một khu vui chơi giải trí điện tử mới mở ở Hà Nội , mở theo phong cách của Nhật Bản . Nơi họ đang đứng là tầng 1 , là nơi dàng cho những con nghiện Game , anh hùng bàn phím luyện level . Hai cô nàng tò mò đưa mắt nhìn xung quanh , gian tầng này khá rộng , những hàng máy tính được xếp rất ngay ngắn , có đủ mọi lứa tuổi , thể loại đang đeo hear phone cắm đầu vào màn hình vi tính .

Mua vé vào ở quầy xong , Tiểu Long kéo mọi người lên tầng hai . Nơi này chủ yếu là chơi bài , túi lơ khơ , xèng , gắp gấu bông hay nhảy Audition . Trò chơi khá nhẹ nhàng , Thủy nhún vai tỏ vẻ không thích , Nhung và Diễn nhìn thấy máy gắp thú bông là đen mặt không có hứng ở lại tầng này nữa . Long cười cười dẫn cả đám theo hướng thang máy đi lên tàng 3 , tầng này là dành cho khu trò chơi mạnh trực tuyến 3D . Ở đó , có thể tham gia đua xe , đám bốc , bắn súng y như thật . Chỉ cần đứng trước một màn hình tinh thể lớn , hoặc ngồi trước một màn hình lớn , đeo trên người thêm những phụ kiện cần thiết , mọi người có thể cảm giác như bản thân trực tiếp cầm tay lái đua xe , trực tiếp bán hạ đối thủ hay đấm cho đối thủ phụt máu mũi gục ngã .
Nhìn nhau cười , không cần nói nhiều cũng đủ hiểu đám bạn đã chấm nơi này . Sau 10 giây nhìn nhau , họ đã như một con gió phóng đi mất dạng , tự tìm cho nhau trò chơi mình thích . Vậy là cở thời gian buổi chiều , đám bạn tiêu hết ở cái tầng 3 này . Họ điên cuồng vui vẻ chơi hết trò này đến trò kia , thích thú cười phá lên . Trò bắn súng và đua xe được lấy ra làm lính vực so tài , không ai có vẻ kém cạnh ai cả . Người quản lý tầng 3 đứng ở quầy hàng nhìn bọn họ mà cười nhẹ , tuổi trẻ a……….thật cuồng nhiệt , tràn đầy sức sống .
Thời gian mới thế mà trôi đi thật nhanh , đám Thủy cảm giác chơi còn chưa đã , nhưng vì có việc nên đành ngậm ngùi dời đi . Lần này Thủy ngồi xe Nhung cùng cô bạn đến “ Cửa hàng phù thủy ” gặp Wendy Thảo , còn đám con trai một xe , bẻ lái đi sang hướng khác .
– Xin chào ??? – Đẩy của kính , Nhung bước vào cửa hàng , gọi lớn .
– Các cậu đến sớm 30 phút !!! – Wendy Thảo bước ra từ gian phòng làm việc , trên vai còn có vải vụn.
– Tiện đường nên ghé qua thôi !!- Nhung tự rót ình một ly nước ( gian hàng ngoài cũng có bàn ghế để tiếp khách ) – Cậu cứ làm việc đi , bọn tớ ngoài này chờ .
– Không có chuyện rảng rỗi vậy đâu !! Alice , cậu và Cinderella vào phòng làm việc đo lại một số chỗ , tôi ra ngoài chọn thêm mọt ít vải may .
Wendy nói rồi mở cửa đi ra ngoài , Nhung nhún vai tỏ ý “ cô ấy luôn bất lịch sự như vậy đấy ” rồi xoay người đi vào phòng , thủy đi theo sau . Hai cô nàng vừa đo lại số đo thì cô bạn trở về , trên tay có thêm vài tấm vải .
Phòng làm việc của cô bạn vài tiếng trước còn “ dễ nhìn ” một chút , giờ quả thật bừa bộn không tả nổi . Trên sàn gỗ rơi lả tả những bản thiết kế xen lẫn vải vụn và phấn màu , thước dây ném lung tung , ma – nơ – cang thì ngã đổ xiên vẹo , riêng chỉ có một con còn nguyên vẹn đang đứng giữa phòng thì do trên người đang khoác một bộ lễ phục màu tím phù thủy còn đang dang dở .
– Nhìn cũng không tệ – Nhung nhìn bộ lễ phục gật gù .
– Wendy Thảo ….- Thủy nhìn cô bạn – Cậu quả nhiên có tài .
Thủy nói rồi không nhìn cô bạn nữa , mà đưa tay xem xét bộ lễ phục , nhìn từng mũi kim , bàn tay cuẩ cô bạn ……thật khéo léo .
– Dựa vào đâu cậu nói tôi có tài ??? – Wendy Thảo đặt vải lên bàn , bắt đầu đưa kéo cắt – Làm cho vui thôi !!
– Phải không ???- Thủy cười cười , không nói thêm gì .
Một người thợ may làm việc chỉ để “ cho vui ” thì sẽ không thể có những mũi kim tinh tế , tỉ mỉ , khéo léo đến thế này . Lại thêm một người thú vị nữa , Thủy nghĩ vậy .Nhìn bản thiết kế trên giấy mà cô bạn làm rơi , rồi so sánh với bộ lễ phục , Thủy có chút suy nghĩ rồi đưa ra đề nghị chỉnh sửa một số chỗ . Cô bạn nhướn mày nhưng không có vẻ khó chịu mà lại tỏ ý lắng nghe , Nhung thôi sờ đông sờ tây , cũng đưa mắt nhìn Thủy .
Không để hai cô bạn phải suy đoán gì , thủy nói ra suy nghĩ của mình về bộ váy , càng nói càng hăng say , càng nói càng khiến mắt Wendy Thảo sáng lên , tay của cô bạn và tay của Thủy không ngừng đưa những nét vẽ lên trên trang giấy trắng .
– Cinderella ………..
– Tớ cũng có chút tài thiết kế !!! – Thủy nhún vai – Cậu thấy ý kiến của mình thế nào ???
– It’s great !! – Wendy kêu lên – Good job !!!
Khuôn mặt cô bạn cũng bớt đi mấy phần lạnh lùng , thêm vào đó có chút mỉm cười . Cô bạn thẳng thắn mời Thủy cùng mình chỉnh sửa lại . Thủy vui vẻ đồng ý , nhưng khi cô bạn mở tủ , lấy ra thêm hai bộ lễ phục nữa thì hết cười nổi , nhưng Nhung thì cười toe toét ôm chầm lấy Thảo hét lên :
– Tớ biết cậu sẽ không nỡ bỏ quên một cô bé xinh đẹp như tớ mà !!!!
– Chẳng qua là thừa vải vụn , vứt đi thì phí nên tiện tay làm luôn thôi !!! – Thảo thờ ơ nói .
Khóe miệng Nhung giật giật , cô nàng có cần nói ác vậy không ??? Thật khiến người ta không đỡ nổi nha !! Nhìn khuôn mặt đần thối của Nhung , Wendy Thảo chợt bật cười . một nụ cười trong trẻo mà rung động , nghe thật thích , như tiếng chuông bạc vậy . Nhung tròn mắt kinh ngạc ……..cô vừa thấy gì vậy ?? Wendy Thảo đang cười sao ??? Không phải cười mỉm xã giao ,
, không phải cười lạnh , cười mỉa , mà là cười ra tiếng , cười
thật tâm sao ??? Cô có phải đang mơ , hoa mắt hay hoang tưởng hay không đây ???
– Thủy …thử véo tớ đi xem có phải đang mơ …….
Nhung mắt nhìn Thảo mà tay kéo kéo áo Thủy , cô không chút nương tay véo thật mạnh cái má trắng đáng yêu của Nhung khiến cô bạn hét ầm lên , Thảo lại càng cười lớn . Vui đùa qua đi , Thảo và Thủy bắt tay vào làm việc , họ chỉ còn rất ít thời gian . Hai cô nàng một người xem xét từng bộ váy , cắt vải chỉnh sửa , một người may vá , còn Nhung cũng không ngồi im mà bắt đầu dùng đôi tay khéo léo và óc sáng tạo làm nên những món phụ kiện rất đặc sắc . Thủy đang cắt một đoạn vải chợt bật cười nói đùa nếu một ngày cô bị đuổi khỏi nhà chắc chắn sẽ tìm Nhung và Thảo rủ mở một shop quần áo , người thiết kế , người may và người làm phụ kiện , có 3 nữ tài ba như họ ra tay chắc chắn sẽ thu hút được nhiều khách lắm !!!! Wendy Thảo và Nhung cũng bật cười , chính Thủy cũng cho lời nói đùa của mình thật hay , nhưng lại không thể ngờ rằng câu nói đùa đó lại có thể xảy ra với cô vào một ngày không xa …!!!!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.