Đọc truyện Bạn Gái Của Iceboy – Chương 47: Trả giá
Lúc Minh Trang quay lại kí túc xá thì đã hơn sáu rưỡi tối. Trời lập đông nên tối nhanh, căn phòng kí túc không bật đèn tối om.
Mở cửa phòng, Minh Trang thấy Chi Mai đang nằm bò trên bàn, một tay để cằm tì lên, tay kia vẫn nắm chặt con chuột.
Ấn nhẹ bàn phím, màn hình máy tính nhanh chóng sáng lên, là một khung cửa sổ chat trong game online mà Chi Mai đang chơi.
Dù không muốn xâm phạm đời tư cá nhân của bạn, nhưng nội dung của những dòng tin nhắn đập vào mắt cô đây thành công khơi gợi sự tò mò.
Người chat với Chi Mai có một nick name vô cùng đặc biệt: “Đỉa Nguyện Bám Đuôi Theo Đuổi Em“.
“Đỉa Nguyện Bám Đuôi Theo Đuổi Em”: Anh xin lỗi. Thật sự xin lỗi. Có chút việc giáo sư nhờ anh làm, giờ mới hoàn thành liền lên thẳng đây. Đừng có giận anh đấy nhé!
Giáo sư? Anh bạn này chắc cũng là sinh viên giống bọn cô.
“Ảo Ảnh Mai Hoa”: Chết tiệt. Anh cho em leo cây gần 2 tiếng đồng hồ, còn bắt người ta không giận.
“Đỉa Nguyện Bám Đuôi Theo Đuổi Em”: Anh biết lỗi rồi mà. Nhưng anh hứa từ giờ chuyện đó sẽ không tái diễn nữa. Anh hứa sẽ thường xuyên đưa em đi đánh quái, nha!
“Ảo Ảnh Mai Hoa”: Anh nhớ nhé.
“Đỉa Nguyện Bám Đuôi Theo Đuổi Em”: Ừ. Cùng nắm thì anh đây ngày đêm luyện cấp để đủ năng lực bảo vệ em.
Câu nói này cũng được xem là một lời thổ lộ đi, Minh Trang có thể tưởng tượng ra nụ cười trên môi Chi Mai lúc xem dòng tin nhắn này. Không ngờ Chi Mai tìm được mùa xuân thứ 2 nhanh đến thế, còn tưởng là sẽ đau khổ một thời gian dài nữa cơ. Nhưng có điều, chuyện tình được gọi là “yêu ảo” này không biết sẽ đi đến đâu. Nhỡ đâu anh bạn kia là người xấu thì sao?
Kéo xuống một đoạn nữa đều là những câu đối thoại hết sức tình cảm của hai người, cô thật sự không tiện đề cập đến. Nhưng đoạn chat tiếp theo lại khiến cô cảm thấy có gì đó rất lạ.
“Đỉa Nguyện Bám Đuôi Theo Đuổi Em”: Cô ấy về chưa?
“Ảo Ảnh Mai Hoa”: Anh quan tâm thì tự đi mà hỏi, tôi không biết.
“Đỉa Nguyện Bám Đuôi Theo Đuổi Em”: Tôi không ngại hủy tài khoản anh ta phải mất 2 tháng mới có được.
“Ảo Ảnh Mai Hoa”: Anh dám? Đồ khốn kiếp nhà anh, anh đừng tưởng…
Tiếp theo là một chuỗi những câu chửi của Chi Mai, cho đến khi có dòng chat “Anh ta giả máy anh rồi”, câu chửi thứ n+1 ấy mới kết thúc.
Cô gái ấy là ai? Còn cả chàng trai mà Chi Mai tốn nhiều thời gian chửi như vậy nữa chứ?
…
Tối đó, cô nhận được một tin nhắn từ số máy lạ, nội dung chỉ có 2 từ duy nhất: “Trả giá”
Hai hôm sau cô cũng liên tiếp nhận được tin nhắn có nội dung y như vậy từ 2 số điện thoại lạ khác. Nhưng mỗi lần kiểm tra số đó đều là “sim rác”, hoặc bị huỷ ngay sau khi gửi tin nhắn đó cho cô. Điều này khiến tâm tình cô không thoải mái trong mấy ngày đó.
Trả giá? Cái gì trả giá chứ? Chẳng biết tên nào đùa dai như vậy.
Nhưng có điều tin nhắn ấy ngày thứ tư sau đó không xuất hiện nữa, ngay cả những ngày sau đó cũng biến mất tăm. Tựa như đó chỉ là một trò đùa của một tên dỗi hơi nào đó. Hoặc hẳn có âm mưu gì phía sau. Ừm mà hình như mấy tối hôm trước cô có cảm giác có người bám theo mình.
Ví dụ như hôm đi xe đạp cùng Khải Phong, cô luôn cảm giác như có một chiếc xe luôn đi theo và giữ khoảng cánh vớ cô và anh.
Lại ví dụ như hôm cô tự học ở thư viện, cô luôn thấy lạnh sống lưng, cảm giác y như bị nhìn chằm chằm từ đằng sau. Nhưng khi quay người lại cô chẳng thấy có điều gì khả nghi cả.