Bạn Diễn [Partner]

Chương 7


Đọc truyện Bạn Diễn [Partner] – Chương 7

Hoàng Thái Thành và Alex ở tạm trong một khách sạn ở trung tâm thành phố. Mọi thứ của anh vẫn còn ở căn hộ chung cư cũ.
“Tìm được phòng rồi, ngay cùng tầng với Phan Hải Đình luôn nhé! Theo ý cậu cả đấy, An Lôi. Có lẽ ngày mai thuê xe chuyển đồ được rồi.”
Alex vỗ vai người quản lý ngang tuổi mình, cười vui vẻ. Anh cảm thấy khá thoải mái, dù không biết Phan Hải Đình sẽ phản ứng ra sao.
“Cậu nhất thiết phải ở khách sạn à? Không muốn về nhà tôi thật sao?”
“Không, tôi không muốn sau này người ta rình rập quanh nhà cậu chỉ để chụp ảnh tôi”, Alex với lấy một cái bánh, thả người xuống ghế, “Nghe thật kì quái.”
“Cũng chẳng quan trọng gì đâu”, Hoàng Thái Thành cười, đi ra tủ lạnh và lấy một lon bia, “Còn một điều nữa, tôi không biết có nên nói với cậu không…”
“Sao vậy?”
“Ngày mai, Meet the Stars muốn làm một talkshow. Thực chất là ý của nhà sản xuất đấy, họ muốn PR mạnh hơn nữa cho bộ phim này. Cậu và Phan Hải Đình… ừm, vẫn chưa đủ “thân mật” tuy vẫn làm dậy sóng cánh báo chí…”
“Rồi sao? Muốn chúng tôi phải nói gì trong talkshow ấy?”, Alex thở ra, có vẻ đã quá quen với những điều như thế này.
“Họ sẽ chỉ hỏi một vài câu đơn giản thôi, cứ thật lòng mà trả lời”, Hoàng Thái Thành ngồi xuống cạnh Alex, “Tuy nhiên hãy dành vài lời có cánh cho Phan Hải Đình. Một vài câu như kiểu… ám chỉ chẳng hạn. Hãy cho người ta thấy cậu đang có tình cảm với cô ấy, diễn một tí đi.”
“Tôi vẫn đang diễn mà!”, Alex khoái chí đáp.
“Còn nữa, tin này mới là tin quan trọng.”
“Cậu có thể ngừng trò thả thính được rồi đấy.”
“MC của Meet the Stars… Cái người sẽ phỏng vấn hai cậu ấy, là Bạch Thiên Thư.”
Alex ngừng lại trong giây lát. Hoàng Thái Thành nhận ra anh đã hoàn toàn sững sờ. Dù anh vẫn cố mỉm cười, nhưng nụ cười ấy không tự nhiên chút nào cả.
“Thế nào? Cậu vẫn diễn được chứ?”
Alex gật đầu, trầm tĩnh hơn hẳn, cũng chẳng nói thêm điều gì.
Talkshow, mà thực chất Phan Hải Đình luôn gọi là “buổi phỏng vấn xin việc”, luôn có những kiểu vặn vẹo và những câu hỏi khó lường. Meet the Stars thậm chí còn cho phép fans đặt câu hỏi cho thần tượng, rồi thần tượng sẽ phải trả lời.
MC của Meet the Stars thường không cố định. Những số đầu tiên của show, MC điển trai có nụ cười tỏa nắng Lưu Bảo Quân luôn là người thay mặt fan “hỏi xoáy” các ngôi sao khách mời. Sau đó Lưu Bảo Quân lui về làm người mẫu, show phải trải qua mấy đời MC mới đến lượt Bạch Thiên Thư.
Bạch Thiên Thư vốn là người mẫu, không phải MC truyền hình. Cô nổi lên sau chương trình tìm kiếm người mẫu, ở nước ngoài đi show vài năm rồi mới quay lại và chuyển sang dẫn chương trình. Cô có gương mặt khả ái xinh đẹp, thân hình vô cùng chuẩn, tài ăn nói duyên dáng và núm đồng tiền đáng yêu. Cũng vì những lợi thế này, cô là một trong những MC nổi tiếng với cát xê khủng. Nhờ cô, Meet the Stars thu được lượng rating rất lớn, kèm theo lượng câu hỏi từ fans đổ về cũng tăng gấp bội.
Hôm nay, khách mời của show là Phan Hải Đình cũng Alex Simon, cặp đôi chính của bộ phim chuyển thế đang làm nóng dư luận. Bọn họ vốn đã gây chú ý khi gần đây thường có các hành động “thân mật”, rồi hôm qua cả hai cùng bị nhốt trong thang máy chung cư nơi Alex sinh sống. Chỉ có fan mới thương thần tượng vào viện, nhưng còn cộng đồng fan khác hay những người theo dõi câu chuyện chỉ để ý tới một điều: Vì sao cô và anh lại bị kẹt cùng một chỗ? Có phải do cô đang… ở cùng anh?
Phan Hải Đình đã lường trước các loại tình huống, tuy không rõ mức độ ra sao. Hỏi gì đáp nấy, cô nghĩ, lần này chẳng ai ép họ phải nói theo bất cứ loại kịch bản nào hết.
Cô mặc một chiếc áo không tay, cổ cao, xẻ vạt màu đen, với quần legging đen và đôi giày cao gót màu trắng tán đinh của Valentino. Mái tóc xoăn bohemian màu rượu vang được tết kiểu Pháp với vài lọn xoăn ở mái vắt ngang gương mặt – hình ảnh đã thành thương hiệu của Phan Hải Đình, son Tom Ford màu Sable Smoke và trang điểm nhẹ tông màu nâu nhạt. Cô chỉ cần mỉm cười là khối người tự động quỳ xuống. Phan Hải Đình không phải một công chúa ngọt ngào, mà là một bà hoàng quyền lực.
Cô gặp Alex, anh mặc áo phông với họa tiết rằn ri để lộ hình xăm ở bắp tay phía trong, quần bò rách gối màu đen đơn giản và đi đôi giày màu xanh navy trùng màu với màu mắt của mình. Mái tóc của anh vẫn gọn gàng vào nếp, vẫn còn những chiếc khuyên xuyên qua sụn tai và hình xăm sau mang tai chỉ nhìn kĩ mới biết. Anh thoải mái như một chàng trai chuẩn bị ngồi trò chuyện cùng đám bạn. Khi nhân viên nhà đài gài mic lên cổ áo anh, chiếc mic lập tức lẫn ngay vào với họa tiết rằn ri trên áo.
Anh không bắt chuyện với cô nữa. Dù cô thấy rằng những lần cô nhìn anh, anh vẫn đáp lại cái nhìn ấy theo kiểu “cô đang nhìn gì tôi vậy?”. Nhưng anh chẳng nói với cô câu nào, cứ như anh đang ngại ở đây có quá nhiều người ấy.
Trước khi lên hình năm phút, cả cô và anh đều gặp Bạch Thiên Thư.
Cô MC ấy là một cô gái đẹp, mặt nhỏ nhắn thanh tú, mắt to, môi mọng và rõ ràng hình-trái-tim, sống mũi cao, thẳng tắp. Cô có mái tóc mượt mà dài đến vai, nhuộm màu nâu sáng, rẽ ngôi giữa truyền thống, mọi thứ từ mái tóc đến gương mặt đều vô cùng mềm mại, hài hòa. Bạch Thiên Thư diện chiếc váy đuôi chuông màu trắng tinh khiết, phần trên ôm riết lấy ngực và eo, khoe lên thân hình người mẫu. Chiếc váy chỉ dài ngang đùi, cộng thêm đôi giày cao gót màu sữa cao bảy phân, cô MC càng phô diễn được chiều cao người mẫu của mình. Chiếc váy che mất phần mông của cô nàng nên Phan Hải Đình không thể đánh giá được nó có tuyệt như Alex nhận xét không. Rồi cô lại thấy bản thân thật biến thái khi để ý chi tiết ấy.
Phan Hải Đình là nữ hoàng quyến rũ, sắc sảo thì Bạch Thiên Thư rõ ràng nhẹ nhàng, thanh thoát như một nàng công chúa.
Mà Alex thì lại không có dáng vẻ của một vị vua. Anh trông giống một chàng hoàng tử trong bộ quần áo bình thường.

Bạch Thiên Thư đến gần, bắt tay rồi chào họ đôi câu. Phan Hải Đình cũng đi giày bảy phân, đứng đến ngang mũi Alex, và chỉ với đến thái dương Bạch Thiên Thư. Khi bỏ giày ra, Bạch Thiên Thư có lẽ cũng cao hơn cô nửa cái đầu. Cô MC và Alex trông khá hợp lý – về chiều cao – khi họ đứng cạnh nhau. Cô ta chỉ kém Alex một chút.
Không hiểu vì lý do gì, Bạch Thiên Thư bắt tay Alex lâu hơn một tí, và nhìn Alex lâu hơn một tí. Còn cô nhìn hai người họ lâu hơn cả một tí.
Ba người ngồi vào ba chiếc ghế sô pha đặt trên sân khấu. Ghế của Phan Hải Đình gần Alex hơn, còn cô MC gần như ngồi đối diện họ. Chai nước với logo của nhà tài trợ đặt gọn gàng về ba phía trên bàn. Cô không biết mình có thấy hồi hộp không nữa, cô thả lỏng hết sức trên ghế và nhìn Alex. Anh chẳng nhìn ai cả, anh tựa lưng vào thành ghế, hai tay đặt xuôi theo cơ thể.
Sau khi người quay phim ra hiệu, chiếc đèn ở phía xa nhảy màu xanh. “On air”, họ đã lên hình.
“Xin chào các quý vị khán giả thân mến! Bạch Thiên Thư rất vui khi được gặp lại các bạn trong Meet the Stars tối hôm nay!”
Chương trình này sẽ được biên tập và phát lại vào khung giờ buổi tối. Giờ thì cô hiểu rồi. Họ sẽ biên tập lại, đừng nói gì hớ hênh nếu không muốn các biên tập viên xào nấu phát ngôn của mình thành một câu nói gây tranh cãi nào đấy.
“Hôm nay, ngồi ở đây với Thiên Thư là hai ngôi sao trẻ xuất sắc đang vô cùng nổi tiếng với bộ phim chuyển thể “Chuyện tình trên giảng đường”, An Lôi và Phan Hải Đình!”
Máy quay lướt qua họ, cô và anh lập tức toét miệng cười cực-kì-giả-tạo. Ai đó ra hiệu cho cô vẫy tay chào. Và cô tặng họ biểu cảm “trông tôi có giống người sẽ vẫy tay chào đáng yêu không?”.
“An Lôi”, Bạch Thiên Thư nhìn Alex, “Theo tôi biết đây đã là bộ phim truyền hình thứ mười của bạn. So với những bộ phim khác, bạn cảm thấy có gì khác biệt không ạ?”
Câu hỏi kiểu gì thế? Đó là suy nghĩ duy nhất của cô. Alex cười, việc đầu tiên luôn là cười một cái. Anh nhìn cô.
“Mỗi bộ phim tôi lại có một ấn tượng khác nhau, tùy vào vai diễn. Bộ phim này cũng vậy, đây là lần đầu tiên tôi vào vai một học sinh trung học. Tôi khá là nhớ thời học sinh của mình khi đóng bộ phim này.”
“Vậy còn Phan Hải Đình, bạn cảm thấy thế nào khi lần đầu tiên nhận đóng một vai chính diện mà không phải là vai phản diện?”
Câu hỏi đã nằm trong tính toán của cô. Cô cười tươi rói, vắt chân một cách lịch sự và đan những ngón tay vào nhau, để gọn gàng trên đùi.
“Tôi muốn thể hiện khả năng của mình, tôi có thể đóng mọi loại vai diễn.”
Cô nghĩ rằng mình đã quá tự tin, bởi câu hỏi tiếp theo khiến nụ cười trên môi cô đông cứng lại.
“Một fan hâm mộ đã gửi câu hỏi cho bạn: Vì sao chị Đình Đình lại không hôn anh An Lôi? Có phải vì chị ghét anh ấy? Bạn sẽ nói sao ạ?”
Alex lại nhìn cô, anh cười một cách khó hiểu.
“Tôi thật sự không hề ghét Alex, mong các bạn đừng hiểu nhầm. Alex là một người tốt, hoàn toàn không có điểm nào để ghét bỏ.”
Câu trả lời ấy không thật lòng. Cô rất, rất ghét Alex.
“An Lôi, bạn nói sao về chuyện ấy ạ?”
Bạch Thiên Thư nheo đôi mắt to, nhìn Alex theo kiểu cực kì không thể lý giải.
“Chúng tôi đã hôn nhau”, Alex nhún vai, đáp nhẹ tựa như chẳng có gì đáng bận tâm, “Các bạn hãy tin rằng khi xem phim, đó là chúng tôi bằng xương bằng thịt, không có diễn viên đóng thế nào ở đây cả.”
“Cảm ơn hai bạn”, Bạch Thiên Thư không mấy hào hứng, đổi tờ giấy trong tay, “Đây là câu hỏi đến từ một fan của An Lôi: Anh An Lôi có thể cho em biết anh có thích chị Hải Đình thật không ạ? An Lôi, bạn nghĩ gì về bạn diễn của mình?”
Nếu anh ta dám nói câu “chúng tôi chỉ là bạn”, cô sẽ xông vào đánh anh ngay lập tức.
“Phan Hải Đình là một diễn viên cực kì chuyên nghiệp”, Alex cúi người về phía trước, liếc nhìn cô, và cô hoàn toàn không biết anh có đang diễn hay không khi nụ cười của anh đột nhiên vô cùng ngọt ngào, “Cô ấy hóa thân vào nhân vật vô cùng xuất sắc, khiến tôi nghĩ rằng tôi đang thật sự trò chuyện với Lưu Ly chứ không phải với Phan Hải Đình nữa… Có cô ấy, tiến độ quay phim của chúng tôi được đẩy nhanh hơn.”
“Chỉ vậy thôi sao?”, Bạch Thiên Thư cười mỉm một cái, hỏi câu hỏi mà Phan Hải Đình cho rằng không thể vô duyên hơn.
“Tôi thật sự rất tôn trọng và ngưỡng mộ cô ấy”, Alex lại hướng ánh mắt về phía cô. Còn cô chẳng biết làm gì ngoài ngoác miệng ra cười cho hợp hoàn cảnh.
“Phan Hải Đình, fan của bạn có thắc mắc: Vì sao hôm qua chị Đình Đình và anh An Lôi lại bị kẹt trong thang máy cùng nhau? Có phải chị chuyển về ở cùng một chỗ với anh An Lôi rồi không?”

Biết ngay, tôi biết ngay! Cô hắng giọng, duyên dáng cười, cười đến nỗi mỏi cả cơ miệng.
“Thật ra chúng tôi chỉ đang cùng nhau làm một dự án mà thôi. Vì thế tôi có ghé qua chỗ Alex, đó chẳng qua là một tai nạn ngoài mong muốn. Nhưng giờ chúng tôi đều ổn.”
“Xin phép được cắt ngang một chút…”, Bạch Thiên Thư nhìn cô rồi lại nhìn Alex, “Dự án mà bạn nhắc tới là gì ạ, bạn có thể bật mí cho chúng tôi được không ạ?”
“Là dự án âm nhạc”, Alex thay cô trả lời, “Bài hát sắp tới của tôi sẽ có sự góp giọng của cô ấy. Hi vọng mọi người đón nhận.”
“Ồ, thật bất ngờ”, dù cô MC trông không có vẻ bất ngờ, “Tôi không biết là bạn có thể hát đấy, Phan Hải Đình!”
Đừng bắt tôi hát ở đây là được.
“Cô ấy có giọng hát tuyệt vời”, Alex tán dương cô một lần nữa, “Bài hát sắp tới của tôi, nếu có trở thành hit, hoàn toàn là nhờ có Phan Hải Đình.”
“Bạn có vẻ tán thưởng cô ấy rất nhiều!”, Bạch Thiên Thư… gì đấy? Lườm Alex? “Liệu có thật sự là hai bạn… đang hẹn hò như lời đồn không?”
Alex không đáp. Anh cúi đầu, nụ cười của anh cũng không còn tươi như lúc nãy. Cô MC chuyển ngay hướng tấn công sang Phan Hải Đình. Bạch Thiên Thư nhìn cô như muốn tra hỏi: Khai ra đi.
“Thật sự thì chúng tôi cũng khá thân thiết”, cô đành lòng nói tránh, “Ở bên cạnh Alex rất thoải mái. Anh ấy là người hài hước và cởi mở. Tôi nghĩ người được anh ấy để ý phải là người rất may mắn.”
Alex nhếch môi cười khi cô nói điều đó. MC Bạch Thiên Thư rất nhanh hỏi Alex.
“An Lôi, “người may mắn” ấy… đã có chưa ạ?”
“Rồi”, Alex khá lạnh lùng khi nói điều đó. Anh lại cười để xoa dịu.
“Và? Người ấy có đang ở đây không ạ?”
Phan Hải Đình thấy tim mình đập thình thịch. Nếu anh trả lời có, nghĩa là…
Trước khi đáp, Alex lại liếc nhìn cô. Cô biết điều đó.
“Có, người đó đang ở đây.”
Bùm! Đó là âm thanh trái tim Phan Hải Đình nổ tung, bắn thẳng lên trời như một quả pháo hoa mừng năm mới. Báo chí lại có cái để viết rồi!
Bạch Thiên Thư nghiêng đầu. “Chà, đúng là không ngạc nhiên!”
Alex phì cười, lắc đầu nhè nhẹ. Mọi cử chỉ của anh không chỉ lọt vào máy quay, mà còn lọt vào mắt cô. Như thế nghĩa là… anh cũng đang để ý đến cô?
“Vậy còn tin đồn hẹn hò của hai bạn?”, MC hỏi tiếp. Cô chỉ muốn nhíu mày lại khi nghe câu hỏi ấy. Cô ta còn hỏi tiếp để làm gì? Chúng tôi thả hint đầy ra vậy còn gì….
“Tùy vào các bạn muốn nghĩ gì”, Alex đáp.
Tùy vào các bạn nghĩ gì ư? Alex, anh sợ tôi không để ý anh hả? Anh cứ nói có cho tôi xem nào…
“Rất thú vị!”, MC buông ra một câu xanh rờn, “Phan Hải Đình, có một điều mà tôi luôn thắc mắc từ đầu buổi đến giờ. Bạn có thể giải thích cho tôi được không?”
“Bạn cứ nói.”
“Đa số người hâm mộ vẫn thường gọi Alex Simon theo nghệ danh của anh ấy, An Lôi. Chúng tôi cũng quen gọi như vậy. Nhưng tôi để ý rằng bạn chưa hề gọi anh ấy là An Lôi mà chỉ gọi tên Alex. Điều đó có mang ý nghĩa gì đặc biệt không?”
Phan Hải Đình không biết nên nở nụ cười sái quai hàm một-lần-nữa hay nên cười khẩy một cái cho giải phóng cảm xúc.

“Tôi chỉ nghĩ đơn giản. Tên anh ấy là Alex thì tôi gọi là Alex. Chúng tôi mới chỉ tiếp xúc với nhau từ khi bắt đầu quay phim, không gặp nhau nhiều trước đó. Tôi nghĩ rằng tôi đã mặc định anh ấy là Alex mất rồi.”
“Ồ, vậy là hai bạn không phải đã quen nhau từ trước sao?”
“Không, tôi nghe đến anh ấy nhiều nhưng chưa từng gặp mặt.”
“Cô ấy thích nghe nhạc của tôi.”
Câu tuyên bố ngắn gọn của Alex khiến mặt cô đỏ ửng. Cô đã xấu hổ thật sự, nhưng trông cô lại vô cùng đáng yêu.
“Tôi thích dòng nhạc mà anh ấy theo đuổi.”
“Cô ấy đặt một bài cover của tôi làm nhạc báo thức đấy!”
Alex có vẻ hãnh diện khi nói điều đó. Vẻ mặt không-diễn của anh khẳng định như vậy. Cô cũng bất giác cười rất tươi dù quả thật hơi ngượng ngùng.
“Ồ, Phan Hải Đình…”, Bạch Thiên Thư bất ngờ thật sự, cô nàng gọi tên cô theo kiểu tôi-không-biết-phải-nói-gì-bây-giờ.
“Alex, có rất nhiều người sẽ đặt nhạc của anh làm chuông điện thoại rồi tự gọi vào máy của mình chỉ để nghe anh hát”, cô phẩy tay, át đi cái ngượng của mình một cách vụng về. Alex nheo mắt nhìn cô, khuôn mặt của Hoàng Vũ khi chuẩn bị hôn nữ chính Lưu Ly.
“Em cũng làm thế sao? Đặt nhạc của tôi làm chuông điện thoại rồi tự gọi vào để nghe giọng hát của tôi?”
Ôi mẹ ơi, anh ta đột nhiên trở nên vô cùng quyến rũ. Kiểu hỏi ấy. Kiểu biểu cảm ấy. Kiểu đưa mắt nhìn ấy. Cô chỉ muốn lao đến chỗ anh ngay lập tức. Anh chắc chắn đang để ý cô rồi, và cảm giác lúc này thật tuyệt!
“Không, tất nhiên là không!”, cô chữa cháy nhưng vẫn phải tỏ ra chuyên nghiệp, “Nhạc chuông của… của em… là nhạc chuông mặc định mà…”
Kiểu thay đổi ngôi xưng hô của anh cũng rất lãng mạn. Cô sẽ thấy bị mê hoặc bởi những người gọi “em”, xưng “tôi”. Một sự tôn trọng và yêu đương vừa phải, hấp dẫn, vô cùng hấp dẫn!
“Hai bạn thật sự là cặp đôi đáng yêu!”, Bạch Thiên Thư xen vào, vỗ tay che miệng cười duyên dáng, “Nếu thành một đôi, các bạn sẽ là cặp đôi có lượng fan hùng mạnh nhất đấy!”
Và sẽ thành một cặp Brangelina. Với Alex trong vai Brad Pitt.
“Tôi không nghĩ vậy…”, Alex đột nhiên đáp, anh còn lắc đầu tuy vẫn cười. Anh làm tim cô ngừng đập một tí.
“Bạn nói vậy là sao?”
“Là…”, anh nhìn thẳng vào mắt cô, “Chúng tôi cũng là một cặp đôi bình thường thôi.”
Anh nói vậy là ám chỉ điều gì? Cô không thể nào giải thích được.
“Bạn nói gì thế? Hai bạn hiện đang là tâm điểm trong mọi cuộc nói chuyện, vì bộ phim đang dần đến ngày công chiếu. Dù chưa xem phim, tôi cũng có thể nói rằng bộ phim sẽ rất hay, vì diễn xuất của hai bạn đều rất tuyệt!”
Cái cách cô MC dùng từ “diễn xuất” mang cho cô cảm giác, Bạch Thiên Thư ám chỉ họ đang diễn màn kịch tình cảm, lúc này. Cô không chắc, bởi cô đang không hề diễn. Thứ duy nhất như-diễn chính là mấy nụ cười và gương mặt luôn luôn phải tươi tắn. Còn Alex, cô không biết. Anh liệu có đang diễn hay không?
Chủ đề lại chuyển về phía bộ phim. Bạch Thiên Thư đọc tờ giấy và đặt tiếp câu hỏi:
“Pham Hải Đình, đây là vai chính diện đầu tiên của bạn. Bạn có cảm thấy khác so với những lúc đóng vai phản diện không?”
Đương nhiên là khác! “Có khác một chút. Có lẽ tôi được yêu thương nhiều hơn, không phải đi giật chồng, giật người yêu hay nghĩ kế hãm hại ai nữa.”
Cô cười một tràng giả-tạo-đến-mức-điên-cuồng! Cô nàng MC cũng hùa theo cười để tạo không khí, còn Alex chỉ nhếch khóe miệng lên một cái.
“Bạb thấy nhân vật Lưu Ly so với bạn ngoài đời có điểm tương đồng nào không?”
“Tôi nghĩ là vẻ lãnh đạm. Tôi cũng như Lưu Ly không thích bày tỏ quá nhiều cảm xúc.”
“Còn bạn, An Lôi, bạn thấy thế nào về nhân vật Hoàng Vũ khét tiếng ăn chơi như nguyên tác?”
“Điều duy nhất tôi muốn nói là cậu ta hoàn toàn khác tôi!”, Alex vui vẻ đáp, “Tôi chắc chắn trân trọng phụ nữ nhiều hơn cách Hoàng Vũ làm. Nhưng tôi và Hoàng Vũ đều có chung một điểm, chúng tôi yêu một người, rồi lại bị hiểu nhầm là đang yêu người khác.”
Phan Hải Đình chết cứng trên ghế. Cô không hiểu ý của anh, cô không hiểu mọi thứ anh nói từ đầu buổi đến giờ. Vô cùng mâu thuẫn, vô cùng khó hiểu. Anh chơi với cô như đang chơi một bản nhạc vậy, lúc thăng hoa, lúc trầm lặng. Và cô thì đang trên bờ vực suy sụp.
Một người trong ekip quay phim ra hiệu tạm nghỉ. Đèn chuyển từ xanh sang đỏ, các máy quay hạ dần góc quay. Alex duỗi người, với lấy chai nước và uống một hơi cạn nửa chai. Người ta đã ngay lập tức thay một chai mới. Nếu có uống, họ phải uống lúc đang ghi hình. Như vậy mới là PR cho nhà tài trợ!
Bạch Thiên Thư được dặm lại phấn trang điểm, ngồi xem lại từng tờ giấy đang cầm trên tay. Đó một nửa là câu hỏi, một nửa là những gì cô MC phải nói. Đã qua thời cầm giấy nhắc tuồng trên tay rồi, nhưng Bạch Thiên Thư vẫn muốn vậy. Khác giả sẽ nghĩ chương trình chọn rất nhiều câu hỏi của fan, chỉ là không đủ thời gian hỏi mà thôi. Thực tế, số lượng câu hỏi fan gửi về cho thần tượng chỉ được lọc ra vài cái mà ban biên tập nghĩ sẽ thú vị, rồi chính MC phải tự đặt câu hỏi tùy theo tình hình. Chiêu trò câu view thôi, cái này Phan Hải Đình biết rõ rồi.

Cô cũng được tút tát lại một chút phấn trên mặt, nhưng không nhiều. Cô thường tự trang điểm cho mình trong những buổi lên hình thế này, đơn giản vì cô không muốn người ta ốp lên mặt mình quá nhiều lớp hóa trang. Cô không cần, cô chỉ cần nhấn nhá một tẹo cũng đẹp lắm rồi.
Cô lặng lẽ quan sát Alex. Anh không nói chuyện với cô. Không lẽ cô bắt chuyện trước? Điều gì khiến anh đột nhiên “tắt nguồn” với cô như vậy? Bởi vì lần cuối cùng nói chuyện, cô đã nói họ không phải bạn bè ư?
Bây giờ có muốn nói, cô cũng chẳng biết phải nói gì với anh.
Bạch Thiên Thư đứng lên, muốn đi vệ sinh. Đột nhiên Alex cũng vậy. Linh cảm của cô nói rằng phải đi theo họ, đi theo họ. Cô đi theo họ.
Vệ sinh ở bên ngoài trường quay. Cô đang lững thững bám theo thì đột nhiên Alex kéo Bạch Thiên Thư rẽ vào một căn phòng trên hành lang. Phòng đạo cụ. Cô chỉ len lén đi lại gần. Cô muốn biết hai người đó có chuyện gì.
Cô chắc chắn sẽ hối hận vì những gì mình nghe được.
“Em có thể đừng như vậy được không?”, giọng Alex. Bọn họ xưng hô hoàn toàn không-hề-xã-giao.
“Em như thế nào?”
“Em cứ luôn xoáy vào việc anh với Hải Đình có yêu nhau không. Em hoàn toàn có thể tránh!”
“Ồ thế à? Chẳng phải hai người đang hẹn hò sao?”
Từ “hẹn hò” được nhấn mạnh, in đậm, gạch chân.
“Em đang muốn gì vậy? Ép anh phải thừa nhận bọn anh yêu nhau à?”
“Ép? Ép ấy hả? Ồ, bây giờ lại là ép cơ đấy! Em ghen? Được không?”
“Em ghen?”, cô nghe thấy Alex bật cười. Không hiểu là thật hay giả, “Chính em đã từ chối anh mà? Vì sao bây giờ em lại ghen?”
“Em từ chối anh bởi vì đó không phải thời điển thích hợp! Sẽ thế nào nếu ta công bố hẹn hò chứ? Lúc đó em sắp bay sang Paris diễn show rồi?”
“Đủ rồi, anh chỉ thấy em không dành đủ tình cảm cho anh bằng công việc!”, Alex ngắt lời, “Anh đã đợi cho đến khi em quay lại, rồi em nói anh tẻ nhạt, nói anh không đủ nhiệt tình với em, yêu anh em sẽ không biết phải làm gì khi ở cạnh anh cả. Nhớ chứ?”
“Thì… thì bây giờ anh rất cởi mở, nhiệt tình, phóng đãng. Anh làm thế vì em mà?”
“Không, anh thay đổi vì anh. Giờ thì em lại muốn có anh? Em ghen với anh? Em đang làm khó anh đấy, anh nói cả ở trong chương trình nữa. Đừng để chuyện riêng xen vào công việc!”
“Alex, anh không được nói như thế với em!”
Phan Hải Đình đang giận run người.
“Xin em, anh đang rất cố để đấu tranh tư tưởng ngay lúc này đây. Nếu không yêu anh, đừng dày vò anh nữa.”
“Em chỉ cần anh hứa với em một điều thôi. Anh phải hứa, thì em sẽ không làm khó anh ngoài kia nữa!”
“Em muốn gì?”
“Em muốn anh hứa là anh sẽ không yêu Hải Đình, không yêu bất cứ ai. Anh hứa sẽ đợi em cho đến khi em kí hợp đồng show diễn. Anh hứa đi!”
“Chúa ơi, em đang nói cái gì vậy?”
Phan Hải Đình ngùn ngụt lửa giận, chỉ muốn lao thẳng vào phòng với đôi Valentino trên tay, bổ vài nhát vào MC Bạch Thiên Thư. Thay vì làm điều đó, cô giậm chân bỏ đi, nuốt giận trong lòng trước khi định làm gì dại dột.
Vậy là cô đã phần nào hiểu, người Alex nhắc đến trong thang máy chính là Bạch Thiên Thư. Hình xăm chữ T cách điệu ở sau tai của anh, không lời giải thích nào khác ngoài “chữ cái đầu tên gọi Bạch Thiên Thư”. Cô ta vì lí do nào đấy, nếu công khai hẹn hò với Alex sẽ ảnh hưởng đến kí hợp đồng người mẫu, nhất quyết không yêu. Cô ta không chịu công khai với anh nhưng lại bắt anh không được yêu người khác, chỉ được yêu một mình mình. Cô ta từ chối anh nhưng lại ghen với anh. Thể loại người đó là cái thể loại gì vậy?
Còn Alex, anh sẽ làm gì? Anh định làm gì? Anh trước sau chỉ yêu cô gái đó, đến mức xăm cả tên lên người. Anh là kẻ yêu mù quáng rồi ư?
Rốt cuộc, chẳng có hoàng tử hay công chúa nào hết. Chỉ là một Alex Si Tình và một Bạch Thiên Thư Hồ Ly Tinh!
Trong cô đã nảy sinh một suy nghĩ điên rồ: phải đánh bật Bạch Thiên Thư.
Phải giành bằng được Alex..?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.