Bấm tay tính toán, ngươi, ắt gặp đại nạn

Chương 29


Đọc truyện Bấm tay tính toán, ngươi, ắt gặp đại nạn – Chương 29:

Chương 29: Bắt quỷ làm công, trả nợ tiền phá hoại tài sản
Tác giả: Tiểu Miêu Bất Ái Khiếu
Editor: Gái Già Thích Ngôn Tình
 
 
“Cậu Cảnh ơi…” Thư ký chỉ cảm thấy tam quan vỡ nát mà thao tác cợt nhã của Cảnh Hoài vĩnh viễn còn muốn nhiều so với sự tưởng tượng của anh.
 
Thấy nửa ngày trôi qua Nhan Khuynh cũng không trả lời, Cảnh Hoài lại bám riết không tha gửi thêm một câu: “Bây giờ chị gái vẫn còn rất bận sao? Không có gì hết á, anh đợi lát nữa lại đến nhoa. 【 Chú thỏ bunny chờ đút măm 】”
 
Thư ký:…
 
Anh ta đã hoàn toàn bó tay, đôi mắt nhìn Cảnh Hoài như là ngắm quái vật.
 
Thần con mẹ nó, làm mấy kiểu kute thì coi như xong đi, vậy mà còn gửi EMOJI. Mấu chốt là đã bán đứt sự đáng yêu nhưng làm ơn, biểu tình trên gương mặt đừng nghiêm túc như thế chứ, kiểu tâm thần phân liệt này quả là kinh khủng quá à!
 
Nháy mắt, trong lòng thư ký xẹt qua vô số làn đạn lảm nhảm.
 
Cảnh Hoài ngẩng đầu nghiêm túc hỏi anh ta: “Theo cậu, Nhan Khuynh không trả lời là vì tôi không đủ đáng yêu sao?”
 
Thư ký che giấu lương tâm: “Không, thưa cậu Cảnh, cậu còn đáng yêu hơn cả mấy chú cún con trên phố… Một cấp bậc.”
 
Gương mặt của Cảnh Hoài không có biểu tình gì: “Câu này cậu nói sai ngữ pháp rồi.”
 
Sự nghiêm trang của thư ký đã bị Cảnh Hoài hành hạ đến tan vỡ mất rồi: “Xin lỗi cậu Cảnh, lần sau tôi sẽ chú ý hơn.”
 
Một lát sau, Cảnh Hoài vẫn không nhận được câu trả lời từ Nhan Khuynh, vì thế anh ta lại lần nữa ngẩng đầu hỏi thư ký, “Nghe nói Nhan Khuynh thích mấy cô gái đẹp đẹp, nếu tôi mặc đồ nữ liệu em ấy có để ý đến tôi không?”
 
“……” Chỉ sợ một đấm đập bẹp con yêu quái là anh thôi à. Thư ký cố gắng hết sức kìm nén không nói ra. May mắn là, sau năm phút, cuối cùng Nhan Khuynh cũng có thời gian để ý đến Cảnh Hoài, vả lại còn trả lời bằng giọng nói.
 
Nhan Khuynh: Một người đàn ông 30 tuổi già đầu rồi, đứng đắn chút đi. Ngoài ra, 25 triệu, tôi dọn dẹp sạch sẽ mớ phiền phức ở thành phố A giúp anh.
 
Thư ký rất kích động: Cậu Cảnh, đồng ý nhanh đi!
 
Cảnh Hoài yên lặng hồi lâu, lại trả lời Nhan Khuynh một câu nhảm ruồi không được cái đếch gì.
 
Cảnh Hoài: Anh chỉ mới 27 tuổi thôi nhoa【 ủy khuất quá đi à 】
 
Nhan Khuynh: Bốn bỏ năm cộng lại đã 30 rồi cha ơi, dám gửi emoji nữa tôi xử đẹp anh bây giờ.
 
Cảnh Hoài: Dạ, thưa chị. 25 triệu đúng không – Ok.

 
Có thể nói là vô cùng biết điều. Chưa đến ba giây đồng hồ, Cảnh Hoài đã chuyển tiền qua cho Nhan Khuynh, sau đó ngẩng đầu nói với thư ký: “Nói với bên thành phố A, bảo họ phối hợp với Nhan Khuynh. Bất luận Nhan Khuynh muốn làm gì, đều làm theo không được xảy ra sai lầm, không cần lúc nào cũng báo cáo cho tôi.”
 
“Dạ… Đã rõ, cậu Cảnh.” Nhìn cấp trên nháy mắt khôi phục lại thiết lập tính cách đầy ưu tú, thư ký trễ nửa nhịp mới trả lời Cảnh Hoài, tiếp đó anh ta vội vã tìm người sắp xếp làm việc.
 
Còn về Cảnh Hoài, trong lòng anh lại nghĩ đến một chuyện khác, anh nghĩ chắc mình nên đến thành phố A một chuyến.
 
Tuy không tiếp xúc nhiều với Nhan Khuynh nhưng Cảnh Hoài thấy Nhan Khuynh không phải kiểu người chào giá trên trời như thế. Bố cục văn phòng của Lương Hải được Nhan Khuynh tu sửa toàn bộ, bấy giờ mới đóng giá mười triệu.
 
Sau đó, Cảnh Hoài có tìm người trong giới Huyền Học để hỏi về bố cục Phong Thủy văn phòng của Lương Hải. Kết quả, khi mấy ông thầy Huyền Học nhìn thấy tấm ảnh kia đều nói muốn gặp người bày bố cục này cho Lương Hải, hơn nữa còn bày tỏ: Trình độ này chỉ có Ông Tổ ra tay mới được như thế.
 
Nhưng lần này, Nhan Khuynh lại nêu ra con số 25 triệu với anh, chứng minh chuyện này có lẽ còn nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng của anh. Đã vậy, về công về tư, anh đều phải đi qua đó nhìn một chút.
 
Nghĩ thế, Cảnh Hoài gọi điện thoại nội bộ cho thư ký: “Chuẩn bị mọi thứ, ngày mai tôi muốn đến thành phố A.”
 
Mà lúc này, Nhan Khuynh ở đầu bên kia cũng vừa nhận được thông báo chuyển tiền.
 
“Cảnh Hoài chuyển khoản một số tiền cho Cô, xin chú ý kiểm tra và nhận.”
 
Nhan Khuynh mở banking ra nhìn, quả nhiên là 25 triệu, nhất thời có chút dở khóc dở cười.
 
Cảnh Hoài thật đúng là… Không thể miêu tả được. Nói anh ấy trốn tránh nhưng làm việc rất có trình tự quy tắc, rõ ràng cầm kịch bản giám đốc bá đạo nhưng ở chung lại rất bình dân. Không nói mấy điều khác, chỉ mấy cái icon emoji anh ấy gửi cho cô kia, chắc ngay cả Lương Hải cũng tìm không ra, thật chả biết trong đầu người này nghĩ cái gì nữa.
 
Ngược lại cũng không đáng ghét lắm, cô nhớ tới câu “ Anh chỉ mới 27 tuổi thôi nhoa ” cộng thêm cái icon emoji【 ủy khuất quá đi à 】của Cảnh Hoài, Nhan Khuynh kìm không được cười ra tiếng. Cảm thấy Cảnh Hoài rất thuận mắt dễ gần.
 
Cầm tiền thì anh ta là ông chủ, Nhan Khuynh đã đáp ứng phá cục giúp Cảnh Hoài thì nhất định sẽ làm. Chỉ có điều tối nay không được vì thời gian không thích hợp, những chuyện còn lại tốt nhất là chờ sáng mai bàn tiếp.
 
Nhắc tới mới nói, thật ra Nhan Khuynh không phải cố ý làm lơ Cảnh Hoài, chủ yếu là bận bịu bắt ma.
 
Lùi trở về nửa tiếng trước, Nhan Khuynh và Tào Xuân Sinh vừa vặn mới bước ra thang máy.
 
Lúc ở lầu một, những linh hồn lang thang xuất hiện trong thang máy cũng đủ để Nhan Khuynh biết có vấn đề trong chung cư này, chờ sau khi đặt chân vào tầng lầu thì nhận ra tình huống đã vô cùng xấu.
 
Trước đó không lâu, ngay trong căn hộ này Tào Xuân Sinh suýt chút nữa bị ba con Địa Phược Linh kéo đi làm thế thân, sau đó nhờ vào bùa hộ mệnh của Nhan Khuynh mới có thể chạy trốn thành công. Tào Xuân Sinh chạy khỏi đây được nhưng ba con Địa Phược Linh kia thì lại không.
 
Tuy bùa hộ mệnh của Nhan Khuynh chỉ tạm thời yểm tụi nó nhưng kết quả Tào Xuân Sinh lại giúp họ lơ mơ mò ra tình hình thực tế của lá bùa.
 
Họ phát hiện, bùa hộ mệnh của Nhan Khuynh chủ yếu ứng phó nhu cầu trước mắt, chỉ dọa chạy họ để giữ được mạng sống của Tào Xuân Sinh mà thôi. Trên thực tế, căn bản không tạo thành uy hiếp gì với linh hồn của họ.
 
Có thể trở thành quỷ oán, không cần biết lúc còn sống làm gì và sau khi chết tính cách sẽ trở nên vặn vẹo bao nhiêu. Đặc biệt là giống như ba con ma đều chết ở tầng lầu số 8, trừ khi đi đầu thai. Nếu không hoàn toàn không có cách rời khỏi tầng lầu này, năm tháng trôi qua trở nên càng oán hận hơn.

[Quỷ oán: Những linh hồn chất chứa năng lượng tiêu cực, hấp thu sự oán giận, sự đau khổ từ những người sống xung quanh và hình thành ác linh trở thành quỷ oán hay oán quỷ]
 
Vì vậy dưới cơn giận lôi đình, ba con Địa Phược Linh quyết tâm nhất định phải ở lại khu này hù chết Tào Xuân Sinh, kéo Tào Xuân Sinh làm thế thân cho họ, để họ có thể thoát khỏi sự khống chế của tầng lầu số 8.
 
Cho nên, sau khi Tào Xuân Sinh rời khỏi nơi này, ba con Địa Phược Linh bắt đầu gây chuyện ma quỷ.
 
Vòi nước trong bồn tắm bị mở ra, máu loãng lạnh lẽo từ vòi nước chảy đầy đất, nhìn rất rợn người. Trên vách tường đầy dấu tay máu, có lớn có nhỏ, rậm rạp chằng chịt như hình ảnh trong một bộ phim ma nổi tiếng.
 
Những miếng thủy tinh nằm trên mặt đất cũng bị lợi dụng triệt để, tất cả đều dựng thẳng cắm trên sàn nhà, dựa vào ánh trăng nhìn từ xa lại hợp thành một chữ “Chết”.
 
Nếu như đổi thành một người khác bước vào nơi này thì khẳng định sẽ khóc trong một giây. Đáng tiếc, ba con Địa Phược Linh này vắt óc tính kế chờ người tới lại là Nhan Khuynh.
 
“Mụ nội nó! CLGT #@%@” Sau khi mở cửa ra, ánh mắt đầu tiên Tào Xuân Sinh vừa nhìn thấy đã sợ són đái, đến cả câu chửi thề cũng chửi không lưu loát.
 
Nhan Khuynh đứng phía sau lạnh lùng nhìn mà không nói gì.
 
“Ư… Ư ư ư…” Tiếng rên rĩ lại một lần nữa phát ra khiến da đầu tê dại. Lúc này, đến cả khúc dạo đầu cũng không có, ba con Địa Phược Linh giống như thấy thịt Đường Tăng, bay vèo tới phía Tào Xuân Sinh và Nhan Khuynh.
 
Mùi xác chết nồng nặc khiến người ta muốn ói, hai chân của Tào Xuân Sinh đều run rẫy nhưng vẫn cố gắng đứng lên phía trước giúp Nhan Khuynh ngăn chặn.
 
“Chị, chị Nhan, không được thì chị cứ chạy trước đi.” Nhan Khuynh nhắc cổ áo và kéo cậu ta ra phía sau, kế tiếp nghênh đón ba con quỷ kia.
 
“Chị Nhan!” Nhìn bàn tay đang bay về phía cổ của Nhan Khuynh, Tào Xuân Sinh thật sự lo lắng thay cho cô ấy.
 
Nhưng mà ngay tại lúc này, Nhan Khuynh đột nhiên ra tay, khác xa với sự tưởng tượng Thiên Sư bắt quỷ của Tào Xuân Sinh. Một, Nhan Khuynh không sử dụng phù chú – Hai, cô ấy không sử dụng vũ khí pháp thuật mà dùng tay không trực tiếp chơi tay đôi với ba con Địa Phược Linh.
 
Có thể nói là vô cùng thảm thiết. Một con ăn một bàn tay, ba con Địa Phược Linh suýt chút lấy mạng Tào Xuân Sinh. Khi đến trước mặt Nhan Khuynh, cả bọn đều biến thành cọng bún với sức chiến đấu bằng 5.
 
Điều quan trọng là, dù bị đá bay vài mét còn sẽ bị tóm ngược trở về đánh tơi bời một trận tiếp. Cuối cùng đánh đến khi ba con quỷ quỳ xuống và gọi Nhan Khuynh là ba.
 
Nhan Khuynh: Chịu phục? Vậy tụi mình bàn về vấn đề bồi thường căn nhà hen.
 
Địa Phược Linh: Tụi con hem có tiền, hụ hụ hụ.
 
Nhan Khuynh: Nín!
 
Địa Phược Linh:…
 

Lũ quỷ nháy mắt yên lặng như con gà, Tào Xuân Sinh nuốt nước miếng, thấy Nhan Khuynh còn đáng sợ hơn cả quỷ. Thần mẹ nó, đập tụi nó chả khác gì dạy cháu chắt trong nhà. Trong năm phút kế tiếp, Nhan Khuynh còn có hành động đáng sợ hơn nữa, cô ấy yêu cầu ba con Địa Phược Linh này viết giấy nợ, hơn nữa còn đóng mộc ký tên, mọi tổn thất trong căn hộ này đều tính cho ba con Địa Phược Linh.
 
Tào Xuân Sinh: Chị Nhan, tụi nó là quỷ đó, đừng bảo là lấy tiền âm phủ à nha!
 
Nhan Khuynh: No problem! Chẳng phải mấy hôm trước công ty có nhận môi giới bán một căn nhà ma sao? Nghe nói nhà ma quá bình thường không đủ kinh dị dẫn tới mất danh tiếng, cho ba đứa nó đi làm công, chừng nào trả hết nợ tiền nội thất thì khi đó đi đầu thai.
 
Tào Xuân Sinh:… Sẽ, sẽ hù chết người đó!
 
Nhan Khuynh không thèm để ý, ngược lại bình tĩnh như thường, cô bắt đầu chỉ huy ba con Địa Phược Linh dọn dẹp mớ bừa bộn bị tụi nó bày ra trong phòng, còn ra lệnh cho Tào Xuân Sinh trông coi.
 
“Trước ngày mai mà chưa dọn xong thì chị sẽ nện đẹp mấy đứa đó!” Nhan Khuynh nói xong, quay đầu đi một nước ra ngoài. Cô định đi dạo quanh tầng lầu số 8, nhìn xem rốt cuộc nơi này xảy ra vấn đề gì.
 
Còn ba con Địa Phược Linh kia, lần này tụi nó cũng không dám lặp lại chuyện hồi nãy, mà là thành thật làm việc.
 
Hết cách rồi, Nhan Khuynh thật sự quá độc ác tàn nhẫn, hoàn toàn không nể mặt quỷ gì hết!
 
————————————-
 
Tuy nhiên ở bên ngoài, Nhan Khuynh đang đi lên cầu thang bộ, cuối cùng cũng phát hiện ra chỗ không thích hợp.
 
Ban đầu cô vẫn chưa thể xác định, đợi đến khi đi lên tầng trên thì dựa theo giác quan thứ sáu cảm giác thấy khó chịu.
 
Vấn đề không nằm ở chung cư này mà nằm ở tòa nhà đối diện.
 
Đối diện mới xây lên một tòa chung cư, chẳng biết sao, một căn gác mái nhỏ hình vuông được xây dựng bằng gạch đút trên tầng cao nhất của tòa nhà Số 1 và có lối vào từ đằng trước. Nhìn cũng không cao lắm, cỡ hai ba mét là cùng, ngay giữa có một cánh cửa sổ đang mở ra, đối diện với tầng lầu số 8 nơi Nhan Khuynh đang đứng.
[Tòa chung cư đối diện tên là Số 1]
 
Chuyện này bắt đầu thú vị rồi, Nhan Khuynh đánh giá căn gác mái kia, lập tức hiểu ra tại sao Phong Thuỷ của tầng lầu số 8 lại đột nhiên xảy ra vấn đề.
 
Căn gác mái kia là – Hung thần thò đầu ra nhìn.
 
Bình thường xung quanh Dương trạch, nơi đó phải nhìn thấy rõ ràng hoàn cảnh bao vây bởi những toà nhà khác hoặc vượt qua độ cao của những tòa nhà đó, giống như căn gác mái trên sân thượng của tòa nhà Số 1 đối diện kia, cứ như là trang bị một camera theo dõi chung cư này vào bất cứ lúc nào.
 
[DƯƠNG TRẠCH: Là phần đất được dùng vào mục đích làm nhà cửa, Ðình, Chùa, Miếu mạo, Thôn xóm, làng mạc, Thị trấn, Thành phố. Dương trạch phải hài hòa với Thiên nhiên, có môi trường tốt đẹp, làm cho con người thấy vui tươi , mạnh khỏe, hạnh phúc. Dương trạch tốt tức là môi trường tốt.
Dựa theo: vietnam12h.com]
 
Nếu – Hung thần thò đầu ra nhìn – nằm ở đằng trước thì chính là giám thị người nhà của anh khi nào ra ngoài, khi nào trở về, giống như tên trộm nghiên cứu địa hình trước khi ra tay. Nếu – Hung thần thò đầu ra nhìn – nằm ở đằng sau thì chính là chú ý động tĩnh của cả ngôi nhà đó, giống bị kẻ bỉ ổi xấu xa nhìn chằm chằm như hổ đói.
 
Riêng tầng lầu số 8, Hung thần thò đầu ra nhìn nằm ở đằng sau, vợ chồng chủ nhân không êm ấm, ở chỗ làm đụng phải kẻ xấu bỉ ổi, bị côn đồ ngấp nghé. Cho nên mấy gia đình có căn hộ ở tầng lầu số 8 đều liên tiếp xảy ra chuyện, nghe nói có gia đình vì đánh bạc bị đòi nợ ép chết vợ ở trong tầng lầu này. Còn những người tăng ca về trễ, gương mặt hiện đầy xui xẻo đều ở lầu bên dưới, chắc hẳn dạo gần đây công việc cũng sẽ không thuận lợi mấy.
 
So sánh một cái, Nhan Khuynh đã biết rõ ngọn nguồn ngay, sau đó cô men theo cầu thang bộ bước xuống lầu. Bởi vì Nhan Khuynh cảm thấy, chỉ dựa – Hung thần thò đầu ra nhìn – là rất khó đạt đến hiệu quả lớn như vậy, chắc chắn vẫn còn thứ gì khác nữa. Bằng không thì cả một thang máy toàn là linh hồn lang thang kia từ đâu mò đến? Nói chung cũng phải có ngọn nguồn đúng không?
 
Vì thế, Nhan Khuynh bước ra cầu thang, đi một vòng tầng lầu số 8 cẩn thận kiểm tra rồi đi vào trong, đặc biệt là khi đi ngang qua khu xanh hóa, riêng biệt chú ý vị trí đám cây cối hoa cỏ. Kết quả lại làm cô phát hiện ra chỗ không bình thường.
 
Thì ra mặt sau tầng lầu số 8 có một ngọn núi giả. Lần trước, lúc Nhan Khuynh sang đây xem Phong Thủy, cây dây Thường Xuân bò đầy trên ngọn núi giả, xanh xanh rất tươi tốt nhưng bây giờ, đám cây dây Thường Xuân đều đã khô héo.
 

[Cây dây Thường Xuân có nhiều tên gọi khác nhau tùy theo vùng miền và đất nước: Cây Trường Xuân; dây leo Nguyệt Quế;  dây leo lá Nho hay cây Vạn niên. Loại thực vật này có nguồn gốc từ Châu Âu và Tây Âu. Lá cây màu xanh, khi nhỏ có màu nhạt và càng trưởng thành màu sắc càng đậm. Hoa Thường Xuân có màu vàng nhạt và mùi thơm thoang thoảng.
Cây Thường Xuân mang ý nghĩa phong thủy xua đuổi tà ma, xóa tan âm khí, dương khí dồi dào còn mang đến bình an và may mắn cho chủ nhà.
Dựa theo giongcayanqua.edu.vn và webcaycanh.com]
 
Tầng lầu số 8 sẽ xảy ra nhiều vấn đề như thế, có lẽ ngọn núi giả này mới là nguyên nhân chính.
 
Thật ra, ban đầu ngọn núi giả này thuộc bố cục Phong Thuỷ – Chiêu tài, chiêu vận may rất ổn định.
 
Dựa theo cơ bản nhập môn của Phong Thuỷ, nhà xây dựng dựa lưng vào núi, nghĩa là “Sau dựa Minh Sơn – tương đương với lưng dựa người cầm quyền”, là cực kỳ may mắn thuận lợi nhưng nếu lưng dựa vào ngọn núi không phải là Minh Sơn cỏ cây tươi tốt mà là núi đá lởm chởm, ngọn núi nghèo nàn đến một ngọn cỏ cũng không có thì đó lại là một kiểu giải thích khác –  Liêm Trinh sát.
 
[Minh Sơn:
Sơn – Phải có Núi để dựa lưng và che chắn cho an toàn hai bên trái – phải. Chính vì ưu tiên làm nhà dựa lưng vào gò, núi nên mới có từ Núi chỉ lưng nhà, chứng tỏ những người lập ra môn Phong Thủy vốn sinh sống ở vùng nhiều núi, như Nam Trung Quốc ngày nay. Quan điểm tìm chỗ dựa lưng này cũng thể hiện trong thuật tác chiến, tự vệ.
Minh –  Theo danh từ là Minh đường, đây là nơi vua chúa ngày xưa tiếp đón các quần thần, Văn-Võ-Bá quan trong triều đình. Là nơi tụ tập quyền lực.
Dựa theo vietnam12h.com và tuynelkiengiang.com.vn]
 
Liêm Trinh Sát là một kiểu Phong Thuỷ – Ác Sát có Sát Khí cực lớn. Hơn nữa khoảng cách càng gần, núi càng cao, càng nghiêm trọng. Điều may mắn duy nhất, đây chỉ là một ngọn núi giả mà thôi, nếu là núi thật thì e rằng sẽ tạo ra tai họa rất lớn.
 
[Liêm Trinh Sát – hay còn gọi là “Ác Sơn”. Sau nhà có thế núi cao ngất, lởm chởm răng cưa, dân giang gọi là “Liêm Trinh Sơn”, vừa nhìn là biết ngay môi trường sinh thái xấu. Còn thế núi gầy nhẳng lởm chởm như răng cá sấu, đá trở trắng, cây cỏ lưa thưa như da chó ghẻ, trông như răng quái vật sát khí đằng đằng, ai yếu vía vừa nhìn sẽ thấy sởn gai ốc, đầy thê lương. Thế núi thiếu sức sống ấy không thích hợp cho con người sống lâu dài. Phong Thuỷ học gọi đó là thế đất Sơn Cùng Thuỷ Tận và là tượng trưng cho sức sống khô kiệt, gia đình suy bại…
Dựa theo phongthuydongphuong.com]
 
Hàng trăm con quỷ khóc thét mỗi đêm, cho dù lá gan có lớn cách mấy thì chỉ sợ cũng sẽ bị tâm thần.
 
Có điều, cũng may hai kiểu bố cục này đều rất dễ giải, chẳng biết Cảnh Hoài có đồng ý phối hợp không nữa đây.
 
Nhan Khuynh lấy di động ra, tính hỏi thăm Lương Hải ít chuyện về Cảnh Hoài. Kết quả, mới vừa mở khóa di động thì nhìn thấy tin nhắn của Cảnh Hoài vừa mới gửi đến, Tam Quan trực tiếp vỡ nát rơi đầy đất. Nhưng mà… Chả quan tâm, vội vàng dâng tiền không nhận là đồ ngốc, 25 triệu giúp anh ta diệt trừ tai họa và giải thích nghi hoặc, đây đã là nể tình Cảnh Hoài vì nhân phẩm của anh ấy rất tốt. Ờ… Thật ra, tướng tá của Cảnh Hoài cũng miễn cưỡng tạm được!
 
Nghĩ thế, Nhan Khuynh tắt di động tính toán ngày mai đến giải quyết vấn đề Phong Thuỷ ở chung cư này. Thuận tiện đưa ba con Địa Phược Linh kia tới nơi làm công luôn thể.
 
Gọi điện cho Tào Xuân Sinh ở trên lầu, Nhan Khuynh dặn dò cậu ta nhất thiết phải dán mắt vào ba con quỷ kia trong lúc chúng lau dọn căn hộ. Sau đó mới kêu xe trở về căn hộ củ bên kia. Thời gian vẫn còn sớm, về giờ này có thể ăn cơm trộn rồi.
 
Nhan Khuynh lên kế hoạch trôi chảy, thuận lợi ngồi xe về đến nhà. Ngay vào lúc này, người nhân viên bất động sản kia cũng cùng lúc về đến nhà nhưng toàn thân lại đổ mồ hôi lạnh.
 
Anh ta có mơ cũng không ngờ, vừa mới vào cửa vợ yêu đã nhảy vào vào lòng mình, sau đó còn nói một tin vui nhưng với anh ta thì lại rất khủng khiếp.
 
“Chồng ơi, em rút thăm may mắn trúng giải miễn phí du lịch một tuần nè anh, chỗ đó còn giúp tụi mình làm xong hộ chiếu rồi, ngoại trừ mua sắm ra, việc ăn, mặc, ở, đi lại – tất cả đều miễn phí hết! Có phải là em rất may mắn không anh?”
 
Góc nhỏ của editor: Chương sau sẽ có pass
 
Thấy tội tội ba con quỷ vì gặp phải chị gái Nhan Khuynh.
 
Cảnh Hoài đối người ngoài thì mặt lạnh bá đạo, đối Nhan Khuynh thì còn chó con hơn chó con.
 
Cảnh Hoài: Mặt dày, vứt mẹ nó lòng tự trọng, tỏ ra dễ xương – sẽ chiếm được trái tim của Nhan Khuynh.
 
Hết chương 29


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.