Bách Hoa Tiên Tử Oai Truyền

Chương 3: Trụy lạc ma


Đọc truyện Bách Hoa Tiên Tử Oai Truyền – Chương 3: Trụy lạc ma

Thời điểm ta trở
về, trong lòng một trận kinh sợ, trời ạ, trong đại sảnh không hề nhiễm
một hạt bụi, quần áo bẩn trên ghế salông toàn bộ biến mất, trên nền đá
cẩm thạch cũng không có thấy những dấu giầy muôn màu muôn vẻ của ta,
bóng loáng đến mức có thể soi gương, ta duỗi chân ra lại rụt trở về,
không lẽ là ta đi nhầm nhà đấy chứ? Đánh giá trên dưới một lúc lâu, mới
xác định được. Ta vừa đi vừa xem xét. Đẩy cửa phòng của ta ra, miệng mở
lớn hình chữ O, trên sàn vỏ hạt dưa, vỏ kẹo, vỏ hạt kê đều không thấy ,
sàn nhà không nhiễm một hạt bụi. Chăn được xếp gọn gàng, áo ngủ hàng
ngày được gấp ở đầu giường.

Trong lòng đầy nghi ngờ, đột nhiên
nhớ tới trong nhà còn có một người khác, ta lao ra gian phòng gào to một tiếng “5 nghìn vạn! ! !” Trong phòng bếp một dáng người phong hoa tuyệt đại ló ra, âm thanh trong trẻo như băng tuyết “Nơi này.” . Ta đi tới, Ở bên hông hắng trùm vào, trùm vào, trùm vào, khụ khụ, trùm vào cái yếm
đỏ lần trước ta thu được ở chỗ Ngân Châu, ta che miệng, nhịn cười đến
nội thương.

Ánh mắt của hắn tinh khiết như một cái hố không đáy . Ta cởi cái yếm xuống, cầm áo choàng màu xám thắt ở bên hông cho hắn,
hắn chính đang thái cà chua, ta cho rằng cà chua rất non, nhưng mà so
sánh với bàn tay của hắn, quả thật giống ông lão gần đất xa trời Bữa cơm tối nay ăn phi thường vui vẻ, ta vung đũa như nước chảy mây trôi, hắn
chỉ là nếm hai miếng, sau đó nhẹ nhàng buông đũa xuống, ôn nhu nhìn ta
nói: “Ta no rồi.”

Ta hì hì cười “Ngày mai ta cho ngươi làm cơm

ngươi liền biết chính mình có bao nhiêu hạnh phúc đi.” Hắn hơi mỉm cười, lông mi hơi run run, cứ như vậy ngoan ngoãn yên tĩnh, chậc chậc, thấy
thế sắc tâm của ta lại lan tràn. Ta dùng muôi bạc gõ gõ chiếc đĩa: “Ngày mai chúng ta đi Hắc Ám sâm lâm săn Sa na quái đi.” Hắn vừa thu thập bát đũa trên bàn, vừa nhẹ giọng nói: “Tốt.”

“Ngươi ngay cả binh khí đều không có. . . Ngươi cầm được rìu Song Nhận sao?” Hắn lông mi thật
dài nhếch lên, một mặt nghi hoặc. Ta mặt đỏ lên: “Trước đây Tùy Hành Thi của ta đều dùng rìu Song Nhận , vì lẽ đó ta chỉ có cái này. . .” . Hắn
cầm bát đũa ôm vào nhà bếp, âm thanh rõ ràng trong trẻo “Tốt.” Ta cắt
ngang”Nói cái gì đều tốt, ngươi không thể nói hai tiếng không tốt
sao?” Hắn từ phòng bếp ló ra thân thể: “Ngươi gọi ta 5 nghìn vạn, không
tốt.” Ta xì một tiếng bật cười: “Được vậy ta liền kêu là . . . Khả Khả
đi, Khả Khả có được hay không?” Hắn Nhu Nhu tinh tế nói: “Được.”

Hắc Ám sâm lâm, ta dùng băng phép thuật dẫn Sa na quái ra, sau đó vừa chạy, vừa hỏi thăm một lượt mười tám đời tổ tông của thằng nhãi vẽ chân dung
truy nã kia , mụ nội nó, Con Sa na quái trên bức so với con rùa còn nhỏ
hơn, nhưng mà cái con đang đứng trước mặt ta đây so với voi cũng không
khác là bao. Cũng không ghi chú rõ tỉ lệ chênh lệch là bao nhiêu nha.
Trước đây gặp phải tình huống như thế này, ta thường bỏ mặc Tùy Hành Thi mà chạy, nhưng mà ngược lại lần này ta không nỡ bỏ mặc Khả Khả . Hắn
đứng ở đằng kia, trên đôi vai mỏng manh yếu đuối mang thanh rìu Song
Nhận đồ sộ cực kỳ không tương xứng , ta có chút xấu hổ. phát ra vài cái
Băng Ma pháp, Sa na quái cũng có chút không chống đỡ nổi , thế nhưng cự
ly cũng càng ngày càng gần. Ta không có thời gian thi triển phép thuật,
tăng tốc hướng về trước chạy, đột nhiên phía trước va phải lồng ngực của ai đó, cư nhiên lại là Khả Khả.

Rìu Song nhận vung lên, Sa na
quái phía sau kêu gào thảm thiết, ta quay đầu nhìn lại, một mảnh máu
thịt mơ hồ. Trong lòng thoáng qua chút sợ hãi, ta vỗ vai Khả Khả : “Lực
công kích không kém a.” Hắn nhíu chặt lông mày, lấy tay áo che mặt: “Mùi máu tanh, thật là khó ngửi.” Ta cười ha ha vài tiếng, lấy đầu của Sa na quái, lôi kéo hắn đi ra ngoài. Ta đem đầu của Sa na quái đến hiệp hội
Săn Ma, Ngân Châu cười duyên: “Ồ ha ha, tiền thưởng một trăm vạn, trừ đi thì ngươi còn thiếu ta chín trăm vạn.” Ta cắt một tiếng, quay đầu muốn
chạy, nàng lại kéo ta lại: “Tháng sau hiệp hội tổ chức kỷ niệm 68 năm
thành lập hôi, mỗi hội viên đều mang theo Tùy Hành Thi của mình, nhớ đến nha.” .

Ta lườm một cái: “Không đi.” Nàng lôi kéo ống tay áo
của ta: “Người biểu diễn đặc biệt có thưởng lớn , tuyệt đối kinh hỉ.” Ta lập tức tới gần nàng “Bao nhiêu tiền?” Nàng đắc ý cười “Không có quan
hệ đến tiền bạc, tuyệt đối kinh hỉ.” Ta nghiêm mặt “Không có tiền không
đi.”Chuẩn bị bước chân ra khỏi văn phòng, một thanh âm truyền đến “Chín
trăm vạn, xóa bỏ.”

Ta lập tức quay đầu đưa ra một cái tươi cười
xán lạn “Có giết ta, ta cũng muốn đi, cho dù bị người đánh gãy chân,
phải bò cũng sẽ bò đến nha .” Ta dựa vào khung cửa, nhìn Khả Khả đang
bận rộn trong nhà bếp: “Tháng sau hiệp hội Săn Ma tổ chức bữa tiệc,

chúng ta cùng đi chứ.” Hắn nhẹ nhàng gật đầu, nói được, một vài sợi tóc
dài màu tím buông trên trán hắn, ta cười cười, tiến lên giúp hắn vén
lên, cố định ở sau vành tai của hắn. Lông mi hắn hơi rũ, nhè nhẹ rung
động, con mắt tinh khiết như một khối thủy tinh hoàn mỹ.

“ Ta
muốn biểu diễn tiết mục nha, ta sẽ dạy ngươi bài hát mà ta thích nhất.”
Hắn thanh âm mỉm cười, ôn nhu tinh tế nói: “Được.” Ta gảy đàn cổ, dạy
hắn bài >, hắn cực kỳ yên tĩnh.

Kiếp trước ngươi là một cánh hoa đào

Phủ kín hồn ta một trời thương nhớ Giữa hồng trần ta nhìn sao thấu

Ánh mắt ngươi đã từng nhớ đến ta kiếp sau ta là một cánh hoa đào

Đã từng tàn úa dưới ngón tay ngươi Giữa hồng trần nghe tiếng ngươi thở dài

Hoa rơi tan tác nhớ dung nhan người Kiếp trước ngươi là một cánh hoa đào

Giữa hồng trần tịch mịch khai hoa Ta nhơ ngươi nơi bụi hoa xưa lưu luyến

Nhìn hoài niệm tàn phai dưới trăng mờ kiếp sau ta là một cánh hoa đào

Trên mặt cánh khoa khắc nhân duyên đôi ta Người yêu hoa không hiểu nồi lòng hoa

Nên mảnh tình này vẫn hoài gian nan Ta dùng ba kiếp tình đổi lấy ngươi một đời duyên phận

Chỉ vì kiếp này có thể một lần gặp mặt Ta dùng ba kiếp tình đổi lấy ngươi một đời duyên phận


Chỉ vì không muốn lại hẹn nhau kiếp sau tương kiến ….

Làn điệu rất thê lương, khúc này đàn còn chưa xong, trong lòng đã có chút
chua xót, hắn lẳng lặng mà nhìn ta, con mông lung một tầng lệ. Ta miễn
cưỡng cười cười : “Ta rất yêu thích bài hát này nha.” Hắn đứng dậy:
”Không tốt.” Ngày thứ hai, ta lật qua lật lại bản Thông Tập Lệnh này,
càng về sau đẳng cấp nhân vật càng cao.

Yếp la: Cấp 85, Ma pháp: Hệ Băng, Ma pháp độc tố: vô hiệu. Tiền thưởng: Ba trăm vạn. Ám chi
huyết ma: Cấp 138, Ma pháp: Hệ Phong, Ma pháp Hệ Thủy: vô hiệu, tiền
thưởng: Một ngàn vạn.

Huyết Ma vương: Cấp 160, Ma pháp toàn năng, ma pháp Hệ Hỏa: vô hiệu, tiền thưởng: hai nghìn vạn. . . Ta lật đến
trang cuối cùng, bên trên ghi: Trụy lạc ma. Đẳng cấp: không rõ, Ma pháp
toàn năng, toàn bộ ma pháp đều vô hiệu. Đặc điểm: Cực đẹp cực độc. Chân
dung: Không rõ. Tiền thưởng: Muốn bao nhiêu cũng được. Người có ý định
săn quái trực tiếp cùng Minh vương gặp mặt nói chuyện. Liên hệ địa chỉ:
XXXXXXX, số điện thoại: XXXXXXX, cố vấn QQ: XXXXXX, thảo luận quần hào:
XXXXXX, QICQ: XXXXXXX, diễn đàn tương tự. . .

Ta run rẩy một lúc , toàn bộ ma pháp đều vô hiệu sao, té xỉu..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.