Đọc truyện [Bạch Dương-Thiên Yết] Buông Tay Rồi Mới Nắm Tay – Chương 2#
Đã nghĩ thì phải làm liền, thế mới là đấng nam nhi. Thiên Yết ngoắt Bạch Dương lại bảo:
-“Bây giờ tôi lên phòng, khi nào cô nghe tôi gọi thì phải lặp tức lên phòng tôi phục vụ. Rõ chưa?_ Thiên Yết vừa nói vừa đưa cho cô một cái bộ đàm.Nó có cả tai nghe, thoạt nhìn thì trông giống máy nghe nhạc hơn.
Bạch Dương bỏ cái máy vào túi, cô chỉ đeo một bên tai nghe. Xong, cô mới trả lời:
-“Rõ rồi”
-“Tốt_Cậu chủ họ Hàn cười khoái chí tỏ vẻ thích thú rồi bước lên phòng.
Riêng Bạch Dương thì vẫn ánh mắt đăm chiêu đang suy nghĩ về mưu đồ của tên Thiên Yết kia thì…
-” Chào em, chị là Cự Giải.Làm quen nhé!_ Một người giúp việc trẻ tuổi nhìn rất xinh đẹp cầm cây chổi nói với Bạch Dương.
-“A,chào chị em là Bạch Dương”_Bạch Dương đáp lại
-“Em mới vào làm. Chị nói nhỏ em này. Chăm sóc cho cậu chủ nhà này thì em đừng có cố quá. Khi nào cảm thấy hơi khó chịu thì chị khuyên em hãy xin nghỉ việc”_Cô gái Cự Giải nói nhỏ với cô
-“Sao thế chị?”_Dương thắc mắc
Ngay lúc Cự Giải mở miệng tính trả lời câu hỏi đó thì…
-“Mau lên phòng tôi ngay” _ Thiên Yết hét như đang tra tấn lỗ tai Dương
Và thế là có kẻ ba chân bốn cẳng hớt ha hớt hãi lao thẳng lên lầu 3 tới phòng cậu chủ:
Cốc Cốc
-“Tôi vào được không?”_Dương vừa gõ cửa phòng Thiên Yết vừa hỏi vọng vào
– “Không được, cô mau mang trái cây lên đây”_Yết ra lệnh
Bạch Dương miễn cưỡng đi xuống lầu một lấy trái cây nhưng trong lòng thì đang gào thét:”Ranh con, bà mà đổi đời thì cưng chết chắc”.
Bưng dĩa trái cây tươi ngon lên phòng, cô không gõ cửa nữa mà xông thẳng vào đặt dĩa trái cây lên bàn làm việc của Thiên Yết một cái “Cạch” như để dằn mặt anh.
-“Cô làm cái gì ở dưới mà mất 10 phút thế hả?”_Thiên Yết quát vào mặt Lâm Bạch Dương.
-“Xin lỗi”_Bạch Dương cúi mặt
-” Mang xuống luôn đi. Mất cả hứng. Mang cho tôi li nước ép cam lên đây.”_Thiên Yết giả bộ cau có với Bạch Dương nhưng trong lòng đang hí hửng vì kế hoạch hành hạ đang diễn ra suôn sẻ.
-“Anh đùa tôi á, sao không dọn đồ xuống nhà bếp ở luôn đi. Làm việc gì mà suốt ngày ăn miết.Đồ con heo.” _Bạch Dương tuôn một tràn cho kẻ hành hạ đôi chân của cô. Rồi sau đó….
-“Bây giờ cô gan nhở. Cô chỉ là một con osin. Không làm thì nghỉ, cả nước này không phải có mình cô xin việc.Nhá!”_Yết Yết đại ca cãi lại.
Bạch Dương thì lúc đầu đã nói là giữ gìn công việc này nên cô bấm bụng không nói chuyện nữa mà lấy dĩa trái cây ăn hết trông sự thản thốt của cái con người kia. Xong rồi cô mới xuống dưới lầu một lấy cho Thiên Yết li nước.
Người còn lại ở trong phòng thì âm mưu trả thù ngập tràn trong đầu anh. Đấng nam nhi gì mà…nhỏ mọn.
Ép xong li nước, cô lại xách dép từ lầu một bay lên lầu ba. Lần này cô lịch sự gõ cửa nhưng không nói gì. Thiên Yết ở trong nhoẻn miệng cười:
-“Vào đi”_Hàn Thiên Yết cất tiếng.
Bạch Dương ngang nhiên mở cửa bước vào và…
“Uỳnh – Xoảng – Ui” Ba âm thanh liên tiếp phát ra:
“Uỳnh” là âm thanh phát ra khi chảo chống dính giao nhau với mặt sàn.
“Xoảng” là âm thanh phát ra khi li nước cam cho sàn nhà uống nước.
“Ui” là âm thanh phát ra từ miệng Lâm Bạch Dương biểu thị sự đau đớn của em nó.
Vẫn còn đang định thần lại thì cô ngửi thấy nồng nặc mùi nước rửa chén.Và bây giờ cô đã hiểu, mọi sự là do tên lưu gian manh ngồi đằng kia. Cơn giận dữ của cô lúc này đã khống chế cái miệng:
-“Anh làm gì vậy hả?”_Bạch Dương hỏi mà trong lòng đã biết rõ câu trả lời.
-“Ấy chà chà, chị giúp việc sau lại làm đổ nước rửa chén thế kia? Tội cho cô quá, để tôi đỡ dậy cho nè.”_ Thiên Yết vừa nói với thái độ khinh khỉnh vừa bước tới gần cô đưa tay ra tính đỡ cô dậy, mà sao chỉ đưa một ngón thế kia?
Cơn tức giận đã lên đến đỉnh điểm. Nhưng cô biết bây giờ có nói với tên hỗn đản kia ra sao thì vẫn không ích lợi gì.Việc duy nhất phải làm bây giờ là phải nhịn và nhịn.
Không đợi cho Thiên Yết giúp, Bạch Dương cố tự đứng dậy, chân cô dẫm phải những mãnh li vụn kêu răn rắc khiến Yết nhăn mặt.Chân cô bắt đầu rỉ máu theo từng đường. Sắc mặt đã chuyển sang xanh xao nhưng cô cố gắng nhịn:
-“Xin lỗi, nước đổ cả rồi, để tôi mang li khác cho anh”_ vừa nói, Bạch Dương vừa lấy tay hốt hết mảnh vụn của cái li. Bây giờ thì đến cả tay cũng bắt đầu chảy máu.
-“Nhưng mà cô chảy…”_Thiên Yết chưa kịp nói hết câu thì Dương đã đóng cửa phòng đi mất.
Bạch Dương cố lê lết xuống lầu một. Vừa tới nơi thì cô gặp Cự Giải.Với nét mặt hoảng hốt, Cự Giải hỏi:
-“Sao thế Bạch Dương, để chị băng lại cho ”
-“Không cần đâu chị, em tự băng cũng được.Nhưng mà tiện thể chị lên dọn phòng cậu Thiên Yết giùm em nhé”_Bạch Dương nói rồi lũi thũi chui vô bếp.
Đầu tiên là lấy thuốc khử trùng chế vào, nó kêu xèo xèo như axit vậy. Cô chỉ còn biết bịn miệng mà chảy nước mắt.Sau đó, cô băng hết bàn chân phải, trên tay thì chỉ dán vài miếng băng keo cá nhân.
Còn cậu chủ Hàn Thiên Yết ngồi trong phòng xem camera được kết nói với máy tính của anh mà chỉ biết nhăn mặt. Kiểu như là thấy cắn rứt lương tâm hay sao ý mà đóng laptop lại. Bày đặt suy nghĩ chuyện gì gì đó…..
Bạch Dương từ một cô gái “ngây thơ”;”trong sáng”. Bỏ vào ngoặc kép là hiểu rồi ha. Thì khi gặp được Thiên Yết đã nuôi ý chí trả thù. Cô pha 1 li nước ép cam. Sau đó cảm thấy không hài lòng nên bỏ thêm 5 muỗng muối, rồi phun nước bọt vào phèo phèo nữa chứ.Sau khi đã hài lòng thì cô khuấy đều nước cam rồi bưng lên phòng Yết.
Cái chân băng gạc màu trắng đã bắt đầu chuyển màu đỏ. Lên tới phòng, cô gõ cửa, rồi có kẻ mời vào, thế là cô lại vào.
-“Nước cam của anh, chúc ngon miệng” _Bạch Dương đặt li nước thơm ngon lên bàn
-“Nước gì để sao, tôi có chuyện muốn nói với cô”_Thiên Yết hạ giọng dịu dàng.
-“Anh uống cho thấm giọng rồi hãy nói”_Bạch Dương cố thuyết phục anh ta uống li nước cam ấy
Thiên Yết không biết gì, vẫn cầm li nước cam mà uống một ngụm, chưa kịp phun ra thì nó đã tuột thẳng vào phế quản khiến anh muốn nôn ói.
-“Nước cam của cô đấy hả? Nói cho cô biết tôi vẫn còn khỏe mạnh nên không cần vô nước biển thế này”_Thiên Yết bực mình
-“Thế cơ á, mẹ tôi lại bảo muối i-ốt rất tốt cho não”_Bạch Dương thản nhiên đáp trả.
-“Cô…mau bưng xuống và cút ngay cho tôi”_ Thiên Yết nhìn thẳng mặt Bạch Dương nhưng tay lại chỉ về phía cửa phòng.
-“Tôi không thích cút, chỉ thích công thôi_Nói rồi Bạch Dương bưng li nước rồi bước ra khỏi phòng trong sự tức tối của Thiên Yết.
Thiên Yết đang tự trách mình thật là điên khi lại thương hại cho cô ta. Lúc nãy anh còn tính xin lỗi cô. Nhưng giờ thì sao, anh Yết đây lại bị nói là kém thông minh. Thiên Yết tự hứa với lòng:”Phải phục thù”
END CHƯƠNG 2
——————————————
Mời các bạn đón đọc chương 3 vào kì tới.
Thân
Quyên Ngố