Đọc truyện Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối – Chương 183: Nick Phụ Năm Năm Giành Quán Quân
Chu Chính Hà càng tức giận hơn, tại sao ngay cả một tiền bối đức cao vọng trọng như ông Charlie cũng nói giúp cho Diệp Mộc Châu.
Ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Ông Charlie, ông không biết trước kia bạn học Diệp này từng gian lận rồi sao? Rõ ràng cô ta đến từ vùng quê, sao biết tiếng Pháp được? Nếu như lần này không phán cô ta gian lận, tôi không phục!”
Nhưng ông Charlie chỉ nở nụ cười lạnh lùng: “Đến từ vùng quê là không thể biết phiên dịch sao? Bởi vì có quá nhiều người không coi ai ra gì như ông, cho nên mới để lỡ bao nhiêu mầm giống tốt thế này”
Nói xong, ông ta không thèm để ý đến vẻ mặt tái nhợt của Chu Chính Hà: “Tôi nói cho ông biết tại sao cô ấy không gian lận”
Sau đó màn hình lớn loé lên, chợt hiện lên vài đoạn video.
Có thể thấy những video này được quay lại từ những cuộc thi Phiên dịch trước đó.
Ông Charlie vẫy tay, video đầu tiên được mở lên.
Khi đó vẻ ngoài của cô gái trên bục vẫn còn ngây thơ, nhưng lại mơ hồ giống một người nào đó…
Tất cả mọi người đều không kìm được mà nhìn sang Diệp Mộc Châu.
Sau đó video thứ hai, thứ ba mà mãi đến video thứ năm…
Vẻ ngoài của cô nữ sinh trong video càng ngày càng xinh đẹp, nét mặt càng lạnh lùng hơn.
Điều duy nhất không thay đổi là khi đối diện với ban giám khảo, góc bên phải trên bộ đồ của cô đều kẹp một thẻ tên nho nhỏ.
Diệp Mộc Châu!
Cô thiểu nữ này đã tham gia liên tiếp năm kỳ của Cuộc thi Phiên dịch?
Hơn nữa những video này rõ ràng được ghi lại khi ban giám khảo trao giải cho quán quân, có thể nói cô tham gia năm kỳ…
Đều đạt giải quán quân cả năm?
Diệp Mộc Châu liên tục giành giải quán quân trong năm kỳ Cuộc thi Phiên dịch!
Nếu như nói vừa nãy mọi người chỉ ngạc nhiên, vậy thì bây giờ chính là ngỡ ngàng.
Một cô bé mười bốn mười lăm tuổi bộc lộ tài năng trong giới phiên dịch, trở thành quán quân trẻ tuổi nhất trong lịch sử Cuộc thi Phiên dịch.
Không chỉ như vậy, cô liên tiếp là quán quân trong suốt năm kỳ, tổ chức phiên dịch quốc tế và
những nhóm thi đều gửi lời mời cho cô, mong cô đến làm ban giám khảo…
Chu Chính Hà còn chưa có tư cách làm ban giám khảo, nhưng Diệp Mộc Châu lại được nhóm thi mời mấy năm rồi.
Ông Charlie lạnh lùng nói: “Thực lực chính là bằng chứng tốt nhất.
Tất cả mọi người đều đã thấy rõ ràng thực lực của cô Diệp, cô ấy có thể liên tiếp giành quán quân trong năm kỳ, cánh cửa lớn của tổ chức phiên dịch luôn mở rộng với cô ấy bất cứ lúc nào.
Ông Chu, xin hỏi cô ấy cần gì phải gian lận? Ông cũng xứng để bảo cô ấy gian lận sao?”
Ông cũng xứng để bảo cô ấy gian lận sao?
Một người liên tiếp giành quán quân trong năm năm của Cuộc thi Phiên dịch cần để ý đến Chu Chính Hà sao? Cô muốn thắng Chu Chính Hà là chuyện hết sức đơn giản, cần gì phải gian lớn?
Vẻ mặt của Chu Chính Hà bỗng tái nhợt.
Diệp Khánh Thy ở dưới bục phải cắn chặt vào môi mới không để mình gào thét lên.
Diệp Mộc Châu…!Diệp Mộc Châu mà lại là quán quân thiên tài đầu tiên được ca tụng đó sao? Không thể nào, không thể nào…
Cả đời này cô ta đều phải giẫm lên đầu Diệp Mộc Châu, tại sao mình lại thua được, tại sao…
Từ đầu đến cuối ánh mắt của Diệp Mộc Châu đều vô cùng bình tĩnh và thờ ơ, trong treo nhưng vẫn lạnh lùng, hờ hững.
Cô nhìn Chu Chính Hà, người đó cứ như bị sét đánh mà loạng choạng lùi về sau vài bước.
“Cô là quán quân, cô mà lại là quán quân…!Tại sao nhà họ Diệp không biết, tại sao nhà họ Diệp đều nói cô là đồ bỏ đi, tại sao.”
Chu Chính Hà biết mình đã thua rồi, ngày hôm nay thể diện cả đời ông ta đã mất sạch sẽ.
Ông ta không dám nghe những lời người xung quanh nói, chỉ biết trốn chui trốn nhủi.
“Ông Chu Chính Hà, đợi đã, ông tưởng chuyện này đã xong rồi sao?”
Charlie sai người chặn ông ta lại, đột nhiên quát lớn: “Ông nói đúng, hôm nay thật sự có người đã gian lận.
Mà người gian lận đó cũng chính là ông”.
Lúc này trên màn hình lớn phía sau chợt hiện lên một đoạn video của camera giám sát, trên.
đó có một người đang lén lén lút lút lẻn vào văn phòng của nhóm ra đề…!
Chu Chính Hà không dám tin, trợn tròn mắt.