Đọc truyện Âu Thần – Chương 295: “Máy phát điện công suất lớn.”
Editor: Nguyetmai
Người thức tỉnh LV4 của Hoa Hạ… Sở Phi!
Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả những kẻ xâm lược thoáng chốc sững sờ!
Từ lâu đã nghe nói Hoa Hạ có một người thức tỉnh mạnh nhất thế giới, bây giờ cuối cùng người này cũng xuất hiện!
Mà quan trọng nhất, anh còn là người thức tỉnh năng lực sấm sét của hệ nguyên tố!
“Thôi… Xong đời rồi!” Tất cả những kẻ xâm lăng có mặt ở đó đều sợ hãi.
Năng lực hệ điện là một trong số những năng lực có khả năng tấn công mạnh nhất trong các loại năng lực, chỉ có vài loại cực kỳ ít có thể đối đầu với năng lực này!
Phải là những nguyên tố cơ bản nhất của vũ trụ như băng, lửa, từ trường vân vân… Mới đối đầu được!
Khác với vẻ sợ sệt của những kẻ xâm lược bên trong dị cảnh, lúc này đây, người dân Hoa Hạ đang xem live stream trước màn hình máy tính đột ngột vỡ òa trong những tiếng hoan hô kinh thiên động địa!
“Tốt quá rồi! Ha ha ha ha ha! Đúng là tốt quá rồi!”
“Hoa Hạ đỉnh quá! Xử chết đám xâm lăng đó đi!”
“LV4 mạnh nhất thế giới! Xông lên! Giết sạch đám đó đi!”
“Không để lại một mảnh giáp!”
Reid Doug nhìn Sở Phi đứng ngay đầu đội ngũ mà sắc mặt trầm trọng.
Năng lực sấm sét là một trong những năng lực mạnh nhất, điều này không cần nghi ngờ gì. Mà Sở Phi là người thức tỉnh mạnh nhất hiện nay, được cả thế giới công nhận. Hai điều này cộng lại khiến Reid Doug không dám sơ suất, dù hắn có tới hai năng lực.
“Hoa Hạ có được một nhân vật đáng gờm đây…” Reid Doug trầm giọng nói: “Như thế cũng tốt, tao cũng đang định xem thử xem, rốt cuộc người thức tỉnh mạnh nhất thế giới sở hữu thực lực như thế nào!”
Hắn nói rồi toàn thân biến thành dung nham, tỏa ra luồng không khí nóng kinh khủng.
Cùng lúc đó, Sở Phi cũng giơ tay lên, thoáng chốc, một quả cầu sấm sét không ngừng phát ra tiếng “xẹt xẹt” xuất hiện trong tay Sở Phi.
“Triệu hồi nguyên tố bản mệnh của mày ra đi!” Sở Phi nói: “Nếu không mày không phải đối thủ của tao đâu.”
“Tất nhiên rồi!” Reid Doug cười hềnh hệch, hắn đột nhiên giơ tay lên: “Dung nham – cuộn trào!”
“Ùng ục…”
Một quả cầu dung nham khổng lồ với bán kính lên tới mười mấy mét xuất hiện trên tay Reid Doug, cháy hừng hực trên bầu trời!
“Như thế mới vui chứ.” Sở Phi giơ tay lên, quả cầu sấm sét nhanh chóng nở to thêm, anh nhìn Reid Doug rồi mỉm cười: “Mày khiến tao rất kinh ngạc! Tới đây nào, để xem xem trong hai ta, ai mạnh hơn!”
“Được thôi!” Reid Doug đột ngột vung tay, quả cầu dung nham kia thoáng chốc nổ ầm ầm về phía Sở Phi!
“Xông lên!” Sở Phi cũng vậy, quả cầu sấm sét cực kỳ lớn chỉ trong chớp mắt đã đụng độ với quả cầu dung nham của Reid Doug!
“Xẹt xẹt xẹt…”
Quả cầu sấm sét phát ra một hồi âm thanh “xẹt xẹt xẹt” chói tai, không ngừng chèn ép và đụng độ với quả cầu dung nham!
Lúc này đây hai người họ đánh nhau như thần tiên vậy. Quả cầu sấm sét với bán kính vượt qua ba mươi mét đụng độ với quả cầu dung nham cũng có bán kính hơn ba mươi mét, dòng điện không ngừng phóng ra khu vực xung quanh, quả cầu dung nham nổ tung bay đầy trời, đúng là chẳng khác gì núi lửa phun trào!
“Mọi người mau chạy thôi!”
Những kẻ xâm lược xung quanh hai người bọn họ bắt đầu chạy thục mạng.
Kết cục khi thần tiên đánh nhau luôn luôn là người trần mắt thịt hứng nạn, dù chạm phải dòng điện hay dung nham đều có thể mất mạng trong tức khắc. Chưa đầy một cái chớp mắt, đã có mấy chục kẻ xâm lược “dính đòn”, lập tức cháy thành muội than.
Cùng lúc ấy, bên phía Đại Tráng cũng vung thanh kiếm lớn của mình, anh hét lên thật to: “Giết!”
“Giết!”, “Giết!”, “Giết!”, “Giết!”.
Đoàn kỵ binh trên lưng sói phủ giáp xung phong thêm lần nữa, năm mươi chiếc xe tăng Phúc Linh phiên bản số 2 cũng bắt đầu rục rịch.
Lúc này đây, những người thức tỉnh vẫn luôn ở phía xa xa cũng xông tới!
“Xông lên!”
Đối diện với lần xung phong của Hoa Hạ, đoàn quân nửa LV4 do Marlence Seance dẫn đầu cũng bắt đầu xung phong!
“Xông lên đi mọi người, sống hay chết chỉ trông chờ vào lần này thôi!” Hắn ta nói, hai luồng sáng màu vàng trực tiếp len lỏi vào lòng đất. Sau đó, hai khối nham thạch với bán kính lên đến hai mươi mấy mét bị lôi lên khỏi mặt đất, nện thẳng vào đoàn kỵ binh trên lưng sói của Đại Tráng!
Lần này, tất cả mọi người đều chuẩn bị sẵn tâm thế liều mạng!
Không liều mạng thì phải chết!
“Mọi người cẩn thận!” Đại Tráng gào lên, cưỡi Vua Sói vòng qua hai ngọn núi đá, tiếp tục xung phong!
Nhưng những kỵ binh khác chưa chắc đã may mắn được như Đại Tráng, “ầm ầm” hai tiếng, hai khối đá cực kỳ lớn rơi xuống đất, thoáng chốc đã đè nghiến mấy chục kỵ binh bên dưới, khiến họ hy sinh ngay lập tức!
“Xông lên! Giết sạch bọn chúng!”
Đồng đội tử trận ngay sau lưng, Đại Tráng chật vật lau nước mắt, vung thanh kiếm của mình, lao thẳng về phía trước: “Liều mạng đi các anh em!”
“Giết hết!”
Cảnh tượng này được truyền hình trực tiếp toàn thế giới.
Trái tim của tất cả nhân dân Hoa Hạ co rút kịch liệt, họ không ngừng cầu nguyện…
“Phải thắng nha! Nhất định phải chiến thắng!”
“Nhất định phải chiến thắng! Hoa Hạ vạn tuế!”
“Giết sạch đám xâm lăng đó đi! Giết sạch bọn chúng!”
“Rầm rầm rầm…”
Năm mươi chiếc xe tăng đồng loạt khai hỏa, động năng cực kỳ lớn khiến cho mỗi một phát đạn pháo có thể cướp đi mạng sống của mấy chục kẻ xâm lược!
“Ha ha ha ha!” Quả cầu dung nham và quả cầu sấm sét không ngừng đụng độ kịch liệt trong không trung, Reid Doug không ngừng dồn đẩy quả cầu dung nham, hắn đắc ý: “Tên này quả thật rất mạnh đấy, nhưng thế thì đã sao nào? Tao có thể quấn riết lấy nó, để nó chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng đội bị giết sạch! Chúng tao còn tới mười ba người LV4, một mình nó thì làm gì được?”
Nào ngờ, Reid Doug vừa nghĩ đến đây thì quả cầu sấm sét đột nhiên biến mất. Chỉ trong chớp mắt, Sở Phi đã chạy ra xa mấy chục mét, vọt lên thật cao, sau đó hô một tiếng vang dội: “Vạn lôi!”
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Vô số tia sét bắt đầu phóng ra từ trong cơ thể Sở Phi, những tia sét kia đánh thẳng về phía những kẻ xâm lược trên mặt đất!
“Á á á!”
Chiêu này kết liễu sinh mạng của hơn một trăm kẻ xâm lược và đám phản loạn, dù gì Sở Phi cũng là LV4 mạnh nhất trên thế giới, năng lực của anh có diện tích sát thương vô cùng rộng lớn!
Anh đâu có ngốc, nếu như bị một mình Reid Doug quấn chân, chẳng phải đúng ý của đối phương quá sao?
“Chạy nhanh gớm đấy nhỉ!” Reid Doug đột nhiên thu hồi quả cầu dung nham vào trong cơ thể, sau đó đột ngột biến mất khỏi thảo nguyên. Đợi khi xuất hiện lần nữa, hắn đã ở ngay sau lưng Sở Phi: “Tiếc thay, dù gì nếu so với tao, mày vẫn còn kém một thứ!”
Hắn nói rồi vung nắm đấm lên cơ thể Sở Phi, với năng lực của hắn, một khi bị nắm đấm này dội trúng, cơ thể của Sở Phi chắc chắn sẽ bị đốt thủng một lỗ!
“Uỳnh!”
Trúng ngay lưng của Sở Phi!
“Ha ha ha!” Reid Doug cất tiếng cười to, hắn bảo: “Sở Phi, mày xong đời rồi… Đợi đã, sao có thể như thế được?”
Ngay trước mắt hắn, cơ thể Sở Phi chợt hóa thành một vũng nước, rơi xuống nền đất!
“Hoa trong gương, trăng trong nước.”
Trong không khí, vũng nước kia từ từ ngưng đọng thành dáng vẻ của Sở Phi. Anh nhìn Reid Doug rồi mỉm cười: “Mày tưởng chỉ mình mày mới có năng lực thứ hai à? Tao cũng có nhé!”
“Năng lực thứ hai của mày là nước!” Reid Doug kinh ngạc vô cùng, sau đó nhanh chóng đáp xuống mặt đất.
Phen này khó xử đây.
Hắn vẫn luôn nghĩ rằng hắn có hai năng lực, tuyệt đối có thể giết Sở Phi khiến anh không thể đề phòng, mà một khi Sở Phi chết, Hoa Hạ tất nhiên sẽ nháo nhào cả lên. Đến lúc đó, chúng có thể ung dung lựa chọn đánh tiếp hay bỏ đi.
Nhưng thật không ngờ, Sở Phi cũng có năng lực thứ hai!
Lúc này đây, những người thức tỉnh ở bên dưới nhìn đến trố cả mắt!
“Trời đất ơi, họ… Sao họ lại có tới hai loại năng lực?”
“Rốt cuộc có chuyện gì vậy?!”
Reid Doug nhìn Sở Phi, sắc mặt u ám.
Nếu như Sở Phi chỉ có năng lực sấm sét thì còn dễ xơi, nhưng bây giờ vấn đề nằm ở chỗ, anh cũng có hai năng lực, mà còn là năng lực nước – loại năng lực phù hợp với việc phòng thủ nhất!
Hoa trong gương, trăng trong nước – kỹ năng này khiến Reid Doug rất khó nắm bắt được thân phận thật sự của Sở Phi.
“Trước kia không dùng đến là để đề phòng chiêu này của mày.” Sở Phi từ từ siết chặt nắm đấm: “Bây giờ đã biết được năng lực thứ hai của mày, vậy thì dễ xử lý hơn rồi.”
Anh từ từ giơ bàn tay phải của mình lên, đột ngột tung ra một cú đấm: “Thác đổ!”
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Vô số dòng nước bắt đầu phun trào khỏi mặt đất, tất cả cứ phun lên như dòng thác, không ngừng rót xuống đám người kia.
“Chẳng lẽ là…” Reid Doug nhìn cảnh tượng này, đột nhiên gào ầm lên: “Mau tránh khỏi chỗ nước đó!”
“Chuyện gì vậy?”
Không ít người vẫn chưa kịp thích ứng với mọi chuyện, nhưng lúc này đây, Sở Phi đã ấn bàn tay mình xuống đất.
“Máy phát điện cỡ lớn.”
Sở Phi bình tĩnh cất tiếng, thoáng chốc, vô số dòng điện khởi nguồn từ cơ thể anh bắt đầu men theo dòng nước trên mặt đất, điên cuồng lao về phía những kẻ xâm lược!
“Á á!”
“Xẹt xẹt xẹt xẹt…”
Nước có tính dẫn điện.
Chiêu này của Sở Phi tuy có lực sát thương không lớn bằng chiêu “vạn lôi” trước đó, nhưng trọng điểm ở chỗ, diện tích sát thương vô cùng rộng lớn!
Chỉ cần là nơi nào có nước, nơi đó sẽ có dòng điện chạy tới!
Tuy rằng sau khi bị phân tán, dòng điện không thể giết chết kẻ địch ngay tức khắc, nhưng vấn đề là Sở Phi không chiến đấu một mình!
“Giết!” Đại Tráng dẫn đầu đội kỵ binh trên lưng sói, xông vào giữa đội hình quân địch như một cơn lốc, mỗi nhát dao chém xuống có thể đoạt mạng vài người!
Nhìn thấy tình cảnh này, tất cả người dân Hoa Hạ như sôi lên sùng sục!
“Đánh hay lắm! Giết sạch chúng nó đi!”
“Sở Phi giỏi lắm! Ha ha ha ha ha ha! Những kẻ xâm lăng này đều phải chết!”
“Các anh chính là người hùng của chúng tôi!”
“Ông đây chỉ xem thôi mà nóng hết cả người!”
“Quân ca phải hát mộng chiến thắng, đuổi Hồ Nô ra khỏi Ngọc Môn Quan. Xông pha sa trường hy sinh vì nước, cần chi da ngựa bọc xác hồi hương!” (*)
(*) Đây là hai câu thơ trong bài “Xuất Tái” của Từ Tích Lân – một nhà cách mạng chống lại chế độ độc quyền của nhà Thanh. Hai câu thơ này được sử dụng để cổ vũ binh lính ra trận. Trong đó: Hồ Nô là từ chỉ ách thống trị phong kiến của nhà Thanh; Ngọc Môn Quan là cửa ngõ quan trọng của con đường tơ lụa, cũng là cửa ngõ canh phòng biên ải quan trọng; chiến sĩ ra trận hy sinh thường được bọc xác trong da ngựa để đưa về quê nhà mai táng. Do đó, “cần chi da ngựa bọc xác hồi hương” thể hiện quyết tâm hy sinh vì nước.Lúc này toàn Hoa Hạ như sôi lên sùng sục, mà cư dân mạng quốc tế cũng vô cùng chấn động!
Trước kia họ chỉ biết rằng có lẽ Hoa Hạ rất mạnh, nhưng bất kể thế nào cũng không thể ngờ rằng, Hoa Hạ lại mạnh đến vậy!
Trong trận chiến này, họ phải đối mặt với liên quân từ hàng trăm quốc gia trên toàn thế giới, thế mà không hề chùn chân một chút nào!
Đáng sợ!
Đáng sợ quá!
“Giết Sở Phi trước đã!” Reid Doug gào lên: “Tên này mà không chết thì chúng ta không thể thắng nổi trận này! Tất cả LV4 tập trung qua đây!”
“Xoạt xoạt xoạt…”
Lúc này đây, đám đông cũng biết rằng, có một kẻ siêu mạnh như Sở Phi ở đây, nếu không giết anh trước vậy thì khỏi cần đánh tiếp nữa.
Đoàn kỵ binh trên lưng sói phủ giáp phối hợp với những đợt tấn công tê liệt từ Sở Phi tuyệt đối có thể dạy lại cho chúng cách làm người!
Nhất thời, tất cả LV4 có mặt ở đó đều xông về phía Sở Phi.
“Hành động phủ đầu (**) à?”
(**) Hành động phủ đầu hay còn gọi là chiến tranh phủ đầu, hành động chặt đầu, là chiến thuật quân sự từ lý thuyết “Chiến tranh phủ đầu” của Mỹ. Chiến thuật này sử dụng tên lửa hành trình và tên lửa dẫn đường chuẩn xác để thực hiện các cuộc tấn công quân sự chống lại kẻ thù, loại bỏ kẻ thù trước, khiến kẻ thù không thể phản kháng.
Sở Phi nhìn đám LV4 đang xông tới, tất nhiên anh biết mình có mạnh đến mấy cũng không kháng cự được đòn đánh phủ đầu của tất cả đám người thức tỉnh LV4 trên chiến trường, cho nên anh lập tức lựa chọn rút lui.
Chiến trường đột nhiên im lặng một cách quái lạ trong phút chốc.
Bên phía những kẻ xâm lược chỉ còn lại khoảng hai nghìn người và mười bốn tên LV4.
Bên phía Hoa Hạ cũng tổn thất gần năm trăm quân lính, nhưng Sở Phi vẫn còn ở đây, đội xe tăng vẫn còn nguyên vẹn.
“Tôi nghĩ chắc chắn ông cũng hiểu rằng cứ tiếp tục chiến đấu như thế này sẽ có hậu quả như thế nào!” Reid Doug ngửa cổ lên trời nhìn Lưu Hoa Quân, trầm giọng nói: “Cho nên, tôi yêu cầu đàm phán!”