Anh Yêu Em, Cô Bé À!

Chương 23


Đọc truyện Anh Yêu Em, Cô Bé À! – Chương 23


Cô ta cố tình quan sát Tử Nghi, vừa thấy cô đi vào nhà vệ sinh Đan Linh cũng bước vào.
-Tôi cảnh cáo cô, tốt nhất là tránh xa ĐÌnh Thiên một chút, nếu không tôi không đảm bảo cô sẽ được yên ổn đâu. Đan Linh đe dọa.
Tử Nghi chẳng thèm quan tâm đến lời nói cô ta, cô im lặng không thèm nhìn qua cô ta một cái.
-Tao nói mày đó con nhỏ nhà quê kia. Thấy thái độ dửng dưng của cô, Đan Linh càng tức giận. Mày là cái thá gì mà đòi đến gần Đình Thiên hả? đĩa mà đòi đeo chân hạt hả?
-Tôi nói một lần duy nhất, cô nghe hay không là quyền của cô. Tôi với anh ta chẳng có mối quan hệ gì hết, tôi cấm cô không được xúc phạm tôi. Cô để tâm sức mà lo giữ anh ta đi, tức giận sẽ làm cô nhanh già nhanh xấu, lúc đó có muốn giữ cũng không giữ được đâu. Sức chịu đựng của tôi có giới hạn, cô mà làm phiền đến tôi thì tôi cũng không nhịn đâu.
Nói xong cô đi ra, để lại cô ta với đôi mắt tàn ác “tốt hơn là mày nên yên phận, không thôi tao sẽ cho mày chết không toàn thây”….
……
-Nghi nè. Đang suy nghĩ về chuyện lúc này, giọng nói của Tiểu Thanh làm cô giật mình.
-Chuyện gì vậy chị?
-Lúc nãy chị ở trong nhà vệ sinh vô tình nghe được câu chuyện của em và Đan Linh, em….em…Tiếu Thanh ngập ngừng.
-Không có chuyện đó đâu chi, em với Tổng Giám Đốc không có gì cả.

-Nghe cô ta nói, chị tưởng…..
-Chuyện đó không bao giờ xảy ra đâu chị, em không có trèo cao vậy đâu, với lại chị cũng biết là em có người iu rồi mà.
-Ừ, nhưng mà em cũng nên cẩn thận với cô ta, gia đình cô ta có thế lực, cô ta lại gian xảo nên chẳng ai yên ổn nếu đụng đến cô ta đâu.
-Dạ, em biết rồi chị.
-Em nhớ cẩn thận nhé. Chị đi làm việc đây.
-Dạ, cảm ơn chị.
Trong đầu cô bây giờ rất hỗn độn, cô ta là ai mà lại ngông cuồng như thế? Những lời nói của cô ta cứ lởn vởn trong đầu cô, làm cô không tập trung được việc gì cả. Thật là mệt mỏi.
Reng…reng
-Alo.
-Làm gì mà ỉu xìu vậy nhỏ? Tối đi quẩy đi. Khả Du hớn hở.
-Lười. Cô trả lời cụt ngủn.

-Năn nỉ mà, tớ rủ anh Hiếu rồi, nhỏ mà hok đi tớ qua bắt trói bỏ lên xe đó.-Được rồi cô hai.
-8h tối nay nhé, bye nhỏ.
Cúp điện thoại cô càng rối rắm, tối nay Hiếu, Du và cô sẽ như thế nào đây? Có nên nói cho Du biết không? Định nhấc điện thoại gọi cho Hiếu thì anh đã gọi trước.
-Đang làm gì đó, người yêu bé nhỏ?
-Người ta to zậy mà bé nhỏ hồi nào hả?
-Chỗ nào to vậy? Nói anh nghe coi. Hiếu trêu ghẹo.
-Ăn đòn bây giờ đó. Dám chọc em hả? À, em hỏi anh cái này nha.
-Ừ, em hỏi đi.
-Chuyện….anh….có biết…cô không biết mở miệng ra hỏi như thế nào nữa.
-Chuyện của Khả Du phải không? Anh định tối nay sẽ nói chuyện hai đứa mình cho cô ấy biết.
-Nhưng mà em sợ cậu ấy sẽ buồn.
-Không sao đâu, nếu mình không nói ra mới là tàn nhẫn đó, em cứ để mọi chuyện anh lo. Tối anh qua đón em nhé.
-Dạ. Nghi buồn buồn. Vẫn biết là phải nói ra, nhưng tại sao cô lại khó chịu thế này. Cô lên tầng thượng của tòa nhà để tinh thần thoải mái. Cảm giác thật dễ chịu, hôm nay cô đã rất mệt mỏi chuyện của Đan Linh, rồi lại đến chuyện Khả Du nữa. Cô ước gì gió có thể thổi tan hết những muộn phiền trong lòng cô.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.