Đọc truyện Anh Sẽ Là Đôi Mắt – Chương 94.1
Màu vàng chẳng phải Hyunah rất ghét sao? Quan điểm màu sắc thay đổi?
“Đến cửa hàng bách hoá” cậu lạnh nhạt trả lời
“Tôi đưa cô đến trung tâm thương mại”
“Lo việc của anh đi!” vừa nói cậu vừa xách túi mang giày.
Khoan đã, hôm nay Hyunah để mặt mộc không trang điểm? Không làm tóc? Không đeo trang sức? Mang giày thể thao?
“Kim Hyunah”
“Anh gọi ai?”
“…”
“Được rồi Yang Yoseob!” hắn chịu thua, cô quá lạ lùng
“Chuyện gì?”
“Cô thấy món cá hấp tuần trước ngon chứ?”
“Tôi ghét cá”
“…” Hyunah rất thích cá, hơn nữa hắn chưa bao giờ cùng cô ăn tối, tuần trước lại càng không có món cá trong thực đơn. Cô đúng là quên hết, khẩu vị cũng thay đổi. Chỉ 1câu thử đã biết đây không phải lời nói dối.
Bỏ qua chuyện này trở lại vấn đề chính, nhìn cô lôi thôi thế này mà muốn ra ngoài ư? Mơ tưởng!
“Ở nhà! Đừng ra ngoài bêu xấu mặt tôi. Muốn mua gì thì nhờ bác Shim”
“Anh…”
“Hay muốn tôi cho cô không bước nổi xuống giường?” ánh mắt đen sẫm đầy đe doạ mang chút dục cảm làm Yoseob im thin thít. Dường như nên nghe lời hắn thì hơn
.
.
.
Junhyung đăm chiêu lên xe đến công ti. Rốt cuộc thật giả ra sao? Thôi kệ, dù cô là ai cũng không liên quan đến hắn, đau đầu làm gì. Tiếp tục trả thù sau đó li hôn là xong.
Dù nghĩ thế nhưng hình ảnh nụ cười ngây ngô cùng đôi mắt trong vắt như mặt nước hồ thu của nữ nhân váy trắng giữa đồng Cỏ lau đêm qua cứ phảng phất trong tâm trí xua mãi không đi…
***
Suốt 1tháng sau đó Yoseob không ra ngoài, cậu ở lì trong phòng học chữ, tập nhận biết mọi vật bằng mắt, đọc biểu hiện phi ngôn ngữ của con người qua nét mặt, ánh mắt, cử chỉ điệu bộ, nghiên cứu về thời trang, cách ăn mặc, trang điểm… Thỉnh thoảng cậu nói chuyện với những người giúp việc, bóng gió về mọi thứ lúc trước. Biệt thự chỉ có bác Shim quản gia, tài xế Hong cùng 1người làm vườn và 7người giúp việc…
Junhyung lại tiếp tục chuỗi ngày chơi bời xa lánh vợ, gần mươi ngày mới thấy mặt hắn ở nhà 1lần, cũng không ai nhìn ai. Thỉnh thoảng hắn làm cậu đứng tim vì đột ngột xộc vào khi cậu đang tắm, tỉnh queo nhìn thân thể nữ nhân trần trụi rồi với lấy thứ đồ bỏ quên, thong dong đi ra. Nam nhân này rất lạnh nhạt với vợ mình…
***
Cuối cùng sau gần 1tháng Yoseob đã biết được sơ qua về thân phận, quá khứ của Hyunah, vì sao Junhyung hận cô. Ngoài ra cậu đã quen dần với thân thể mới, giao tiếp nhiều giúp cậu tiến càng gần cánh cửa mở ra thế giới bên ngoài. Nhưng có 1chuyện khủng khiếp Yoseob hoàn toàn không ngờ đến…
***
Tối thứ 7 Junhyung đột nhiên cao hứng quyết định về nhà hành hạ vợ
.
.
.
Cửa phòng vừa mở ra, hắn kinh hãi khi thấy Yoseob ôm bụng oằn người nằm trên giường, khuôn mặt thanh tú tái xám nhăn nhíu khổ sở
“Ư…ư…”
Chúa ơi? Trên tấm ga giường trắng loang lổ vết đỏ, váy cô cũng bết đẫm máu. Có mùi rất nồng, tanh tưởi…
“Hyunah!”
“…”
“AISHH YANG YOSEOB!”
“Ư… Tôi bị sao vậy?”
Junhyung chạy nhanh lại nệm đỡ cậu lên
“Cô bị thương ở đâu? Nói mau”
“Ư… Từ trưa nay…bỗng nhiên tôi bị chảy máu, cơ thể rã rời… Ư…bụng rất đau… Á!” khi úp người ôm Junhyung, bộ ngực nữ nhân cương cứng cấn vào ngực hắn làm Yoseob hét lên. Ngực căng, tức và rất đau…
“Cô…tới tháng sao?” Junhyung ngập ngừng
“Tới tháng là gì?” cậu lại nhướng mi ngây ngô
“AISHH cô là nữ nhân sao lại hỏi tôi!” thật xấu hổ
“Tôi là con trai, nói bao nhiêu lần…anh mới hiểu? Đồ đầu heo” dù mồ hôi vã ướt áo và mệt đến kiệt sức, Yoseob vẫn gắng chửi ra miệng, hắn ta thật cứng đầu!
Aishh điên mất! Chẳng được “ăn ngon” lại còn dính vào chuyện quỷ quái này. Junhyung cởi hết đồ cậu rồi bế Yoseob vào phòng tắm. Ngâm người trong nước ấm sẽ tốt. Cậu mệt mỏi tựa vào thành bồn thiếp đi, làm nữ nhân thật khủng khiếp…
Hắn gọi người giúp việc lên lau dọn phòng và thay ga giường, chăn và nệm. Suy nghĩ hồi lâu Junhyung quyết định gọi cho Gina…
***
Nói đến Gina lại không thể thiếu khắc tinh của cô – Yoon Doojoon Yoon đại chủ tịch. Thứ 7 cuối tuần rảnh rỗi hết việc làm, mới sáng sớm đã sang JOK bảo tìm Yong Junhyung. Vừa định xộc vào phòng tổng giám đốc đã bị thân ảnh quen thuộc chặn lại
“Chủ tịch Yoon! Tổng giám đốc đang bận họp, mời anh về cho!”
“Ô my Venus ~ lại là em nữa à? Sao lúc nào cũng cố ý chặn đường anh vậy? Em không phải mẫu phụ nữ anh thích đâu đừng cố công gây chú ý” Doojoon nhìn từ đầu xuống chân Gina, nén sự trầm trồ trong lòng mà buông giọng đùa cợt
“Tôi rất vui vì mình thuộc loại phụ nữ anh ghét. Yoon chủ tịch, mời anh đợi tổng giám đốc họp xong!” Gina bình thản
“Anh sẽ chờ ở phòng em” Doojoon hơi khó chịu khi cô gái băng giá này luôn lạnh lùng như thế
“Andwae!”
“Thư kí tổng giám đốc ngay cả kĩ năng tiếp khách căn bản cũng không có. Để việc tư xen chuyện công…”
“Dừng! Fine, ok! Đợi ở đâu tuỳ ý anh” Gina thuộc mẫu người ít nói, võ mồm cô đấu không lại. Được rồi, là miệng lưỡi không xương nhiều đường lắt léo của anh thắng, Yoon.Doo.Joon!
“Vậy về phòng thư kí thôi” anh nháy mắt cười mị hoặc hút hồn nữ nhân, tiếc là Gina chỉ tặc lưỡi ôm tập văn kiện theo sau
.
.
.
Doojoon ngả người thoải mái gác tay dựa vào ghế sô pha, chân bắt chéo điệu nghệ.
“…” 5
“…” 15
“…” 30
“Yoon Doojoon! Mời anh dời mắt đi nơi khác” anh cứ im lặng nhìn như hút vào cô mãi từ khi vào đây, Gina cảm thấy nhột nhạt như thể mình trần trụi hoàn toàn trước mắt anh
“Nếu không nhìn anh làm sao em biết anh nhìn em?” Doojoon cười gian tà
“Tôi…”
“Nhớ lần đầu tiên ta gặp nhau sao?”
“…” đương nhiên Gina nhớ kĩ, cũng vì ấn tượng lần đầu tiên mà cô ghét gã trai này. Anh thật…vô liêm sỉ.
–THE FIRST MEETING–
Buổi tối cách đây 7tháng, khi cùng Junhyung đến Busan bàn bạc 1hợp đồng béo bở cho dự án thời trang thu đông. Bàn bạc kết thúc thì trời đã muộn và Gina hơi say vì phải tiếp rượu đối tác, cô quyết định ở lại khách sạn qua đêm.
Vừa ra khỏi phòng tắm suýt nữa Gina ngất xỉu khi bị 1vòng tay mạnh mẽ rút tuột khăn tắm và đè nghiến ra giường. Lần đầu tiên bị đàn ông chạm vào lại còn xờ nắn toàn thân, cô rụng rời tay chân như bị cưỡng hiếp mà kêu không ra hơi. Nam nhân này bị điên sao? Còn chưa nhìn xem cô là ai đã vùi đầu vào ngực vào cổ hôn túi bụi, tay còn không an phận chạy thẳng xuống dưới…
“Anh rất nhớ em, In Ha” dứt câu bờ môi nóng rực nuốt lấy đôi môi mềm hơi lạnh. Tiêu rồi, nụ hôn đầu tiên của cô, giấc mơ 2cánh môi nhẹ nhàng chạm vào nhau tan biến. Gã trai mút mát rất mạnh môi dưới và trườn lưỡi vào càn quét khắp khoang miệng… Vị đăng đắng thơm nồng xộc lên mũi khi anh quấn lấy lưỡi cô vờn vẽ…
Khủng khiếp!
Kinh dị!
“Hm… Ư..m.. Tên yêu râu xanh, anh là ai hả?”
Bốp! Cực hạn chịu đựng và sợ hãi, Gina đẩy Doojoon ra hét lên và đấm thẳng vào khuôn mặt điển trai
“In Ha! Em… Mwo? Cô là ai? Sao lại ở trong phòng bạn gái tôi?” anh giật mình nhìn nữ nhân trên giường, khuôn mặt đỏ hồng mê li sau màn kích thích vừa rồi và thân hình trần trụi với từng đường cong tuyệt mỹ.
“Đồ biến thái! Anh nhìn gì? Đây là phòng 917, In Ha nào ở đây? Cút mau” Gina kéo chăn che kín thân thể, tim đập muốn ngừng thở
“MWO? Không phải 916 à?”
“Bên cạnh cơ! Đồ ngu” lần đầu tiên trong đời Gina mất bình tĩnh đến phải chửi rủa thô lỗ
“Nhầm thôi mà cô hung dữ thế? Tôi đã làm gì đâu”
“Lần đầu tiên của tôi…” Gina bịt miệng vì biết mình đã lỡ lời
“…”
***
“Anh thật vinh hạnh a ~” cứ nhớ lại là tâm trạng Doojoon tốt hẳn ra. Cơ thể mềm mại thanh tân, đôi môi gợi cảm của cô chỉ duy nhất anh chạm vào
“Làm ơn đừng nói chuyện này ra ngoài” Gina thở dài gục xuống bàn phím vi tính than thở. Anh cứ uy hiếp bằng cách này khiến cô động đậy cũng không dám, haizz…
“Tối nay đi với anh đến 1nơi”
“Tôi không phải nhân viên DJ. Gọi In Ha thư kí của anh ý” thư kí kiêm người tình. Hừ! Cô không muốn vướng vào mớ rắc rối, thư kí đẹp như hoa như ngọc của anh sẽ sang JOK làm ầm lên mất
“Thiết kế sân khấu theo phong cách Á Đông cho tuần lễ thời trang Xuân-hạ. Hôm nay anh đến cũng vì dự án hợp tác cùng JOK. Mẫu thiết kế trong tay em, đây là chuyện công hay tư, Son Gina?”
“…”
“Dù sao Kikwang nhà anh cũng là người yêu của Woonie…”
“Stop! Tôi đi là được” điệp khúc Kiwoon là cả 1bài tình sử dài, ca đi ca lại có mà hết ngày mất
“Đạt mục đích rồi. Mời! Yoon đại chủ tịch?” Gina đi thẳng ra cửa mở sẵn tiễn khách
“Em thật vô tình a ~” Doojoon ê a miễn cưỡng ra về, trước khi đi không quên hôn phớt qua má cô.
Chụt!
“ANH?” đồ vô lại này
“Cơ thể em còn chỗ nào anh chưa chạm qua?” tiếng thở ám muội lướt bên tai, Gina chưa kịp định thần Doojoon đã đút tay túi quần đi thẳng, tay còn lại không quên giơ cao vẫy chào người đẹp.
“Nhắn Junhyung anh về trước”
“…”
***
Sắp đến giờ Doojoon sang đón, Junhyung lại gọi.
“Tổng giám đốc?”
(…)
“Mwo? Hyunah đau thế à?”
(…)
“M…Mwo? Tôi dạy cô ấy dùng…cái…đó…á?”
(…)
“Nae! Tôi sẽ mua cả thuốc đến”
(…)
“Không cần khách sáo” Gina nhẹ cười. Cúp máy cô gọi cho Doojoon
Bíp!
Tua…tua…
Anh không nghe máy. Điện thoại sắp hết pin rồi…
***
30 sau tại biệt thự nhà Junhyung.
Yoseob quấn khăn tắm nằm trên giường, thấy Gina cậu nhỏm dậy chào..