Anh Sẽ Là Đôi Mắt

Chương 2410.1


Đọc truyện Anh Sẽ Là Đôi Mắt – Chương 2410.1

Đang chỉ trỏ lảm nhảm 1mình ai biết ông thần tắm xong bất tử đâu chứ.
“…” giật lùi giật lùi
“Gần 1h sáng hẳn anh mệt chết rồi. Ngủ ngon a ~”
“Á!” vừa lủi được vài bước đã bị tóm cổ, không phải hôm nay Yang Yoseob này tiêu thật rồi chứ ông trời?
.
.
.
“A…” mặt nệm lún sâu dưới sức nặng của 2khối cơ thể. Junhyung quyết định đi đúng theo trình tự: hôn trước.

“Ư… Hm…” môi cậu ngọt lịm khiến hắn không thể trì hoãn việc khám phá sâu hơn. Đưa lưỡi đẩy nhẹ khớp hàm và nhanh chóng càn quét khắp vòm miệng, đầu lưỡi hắn chạm khẽ chiếc lưỡi nhỏ. Khiêu khích, quấn quýt lướt quanh rồi ra sức mút mát thật mạnh. Yoseob quơ cào chới với chống 2tay lên vai người phía trên, chỗ nhạy cảm bắt đầu bị thứ gì đó cồm cộm cọ sát ép cổ họng không tự giác giật ra tiếng rên rỉ nhưng âm thanh chưa thoát ra đã bị môi lưỡi nóng bỏng nuốt chửng.
Váy ngủ vốn ngắn nay trơn tuột quá hông do 2chân bị cơ thể nam tính tách ra cực hạn. Cả người ngứa ngáy nôn nao dưới cái chà sát miết mạnh từ đùi lên bụng.
“AAaa… Hm… Anh…” cậu nẩy hông khép đùi quấn chặt eo lưng hắn theo phản xạ khi đầu nhũ bị ngón tay tà ác vân vê không thương tiếc, da gà nổi khắp người và đỉnh ngực cũng sưng lên cương cứng cộm rõ qua lớp vải mỏng. Cảm giác chỗ hạ thân bị ma sát dần ướt đẫm…
Junhyung buông tha môi cậu, kéo váy ngủ qua đầu Yoseob quẳng sang bên rồi luồn tay xốc cao lưng cậu, cố ý ma sát lên bộ ngực mềm mại dính chặt mình.
“AA..Ư..Hm…” nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đỏ bừng há hốc mồm rên la, hắn ghé sát vành tai mẫn cảm
“Tôi muốn em, sẽ không đau!” dứt câu chiếc lưỡi ranh ma lướt thẳng xuống cằm, xuống cổ, xương quai xanh xinh đẹp rồi cuốn lấy nụ hoa đỏ hồng trên đỉnh ngực phập phồng.
“AA… A…” luồng kích thích quá mạnh bởi cái cắn mút nơi nhạy cảm khiến Yoseob ôm chặt đầu Junhyung, không biết nên đẩy ra hay…
Cơ thể rất nóng, hạ thân nhộn nhạo bắt đầu đau nhức…
“Ư… Hộc… A đừng mà…” cảm giác có vật lạ lèn vào nơi nữ tính khiến cả người như bị điện giật, vùng da mềm trơn trượt ướt át… Cậu run rẩy khép đùi muốn bài bỏ vật thể lạ ra ngoài.
Junhyung ngẩng đầu khỏi 2gò ngực cao, rút nhẹ bàn tay ướt đẫm giơ trước mặt Yoseob.
“Thử nghiệm nhỏ, không đau đúng chứ. Có vẻ quần lót em đến lúc vất đi rồi” giọng hắn khàn đặc ham muốn bị kìm nén, khăn tắm cũng bị vất sang bên giải phóng cơ thể tự do.
“Ư…A… Hm…” lần đầu tiên bị kĩ thuật cao siêu kích thích, cơ thể rõ ràng vui vẻ đón nhận nhưng dường như Yoseob bắt đầu mất điều khiển, cậu ra mồ hôi nhễ nhại và đôi mắt tê dại cháy rực lửa dục, chỉ biết rên rỉ bấu chặt Junhyung.
Tốt thôi trò vui còn chưa chính thức bắt đầu, vờn tiếp đã. Cá nhỏ sắp chết khô nhỉ?
Hắn xoa nắn bầu ngực tròn, đẩy môi xuống bụng rồi xuống thấp nữa tận hưởng cơ thể xinh đẹp.

“Ư… Hm… Em nóng…” cậu vặn vẹo dang rộng chân khi lưng quần lót bị cắn kéo nhẹ.
“…??!” cái gì kia? Hắn trừng mắt ngó trân trân mấy vết bầm ở hông và má trong cặp đùi mịn màng, mày mắt ngày càng đanh lại nguy hiểm

“Á ĐAU!” bị nhấn vào vết bầm làm Yoseob hét toáng, lửa dục lui mất hơn nửa. Cậu bật dậy chụp tay chồng:
“Đừng động vào” hắn muốn giết người a? Suýt nữa thì chết nhảm, đau lắm a ~
“Vết bầm do đâu mà có?”
“Taekwondo”
“Mwo?”
“Em tham gia câu lạc bộ võ thuật. Hôm nay kiểm tra bài tập cơ bản”
“…”

“Em còn tham gia cả câu lạc bộ thiên văn. Rất thú vị ngar, em kể anh nghe blah blah blah” giây trước giây sau đã quên béng chủ đề chính nãy giờ, Yoseob chụp váy ngủ trên đầu giường tròng vào bắt đầu liến thoắng chuyện trường lớp bạn bè. Có người thân làm gì a? Chính là để kể lể thế này.
***
Kể no nê mệt nghỉ từ chuyện hội viên câu lạc bộ thiên văn bị đồn thổi là bí ẩn biến thái nhất trường sang đến đội trưởng lớp Taekwondo rất vui tính lan sang cả chuyện thầy giáo lớp chính trị đầu hói đội tóc giả..v…v..cuối cùng mệt lả đứa trẻ Yoseob lăn ra ngủ khì.
Nhìn cậu thở phì phò mệt mỏi Junhyung bật cười, muốn “ăn” thịt cậu cuối cùng phải ngồi nghe đủ thứ huyên thuyên, lại còn bị bắt xoa bóp chân tay.
“Em…còn gì thú vị hơn nữa không, Yang Yoseob?” vuốt nhẹ phần tóc mái phủ trước trán vợ, Junhyung thì thầm nằm xuống cạnh.
Kế hoạch hôm nay thất bại, hắn rút lại câu nói ban đầu. Đứa trẻ ngô nghê không chút kĩ năng trên giường này quá ư là khó ăn.
Cơn ham muốn dễ dàng bị cậu đẩy lùi như thế? Là hắn quá yếu hay sự cuốn hút của Yoseob quá mạnh? Ngày tháng sau này sẽ tiếp tục thú vị thế nào đây?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.