Anh Sẽ Là Đôi Mắt

Chương 229.2


Đọc truyện Anh Sẽ Là Đôi Mắt – Chương 229.2

“Hey Doojoon” tên bạn thân của hắn không tồi đấy chứ, thiết kế mọi thứ hoàn hảo, trung tâm sàn diễn còn trải cả cát trắng.
Đi bên cạnh Gina gương mặt Doojoon thấp thoáng nét cười, 2gã bạn thân bắt tay huých vai, Junhyung nhếch môi tà khí ghé vào tai bạn:
“Cậu trưng dụng thư kí của tôi hơi nhiều đấy. Nhớ kĩ Gina noona là người của JOK”
“Haha bạn tốt, quả nhiên là bạn tốt” Doojoon nghiến răng đập bôm bốp vào lưng Junhyung, ra vẻ hỉ hả tình thương mến thương
“Khụ khụ! Aishh cái tên bạo lực này”
“…” Yoseob đớ người phải đợi đến khi hắn giới thiệu mới biết Doojoon là ai
“Gomabwo, hyung! Sân khấu rất đẹp, anh thật tài năng a ~”
“Đứa trẻ, không cần khách sáo. Hôm nay Hyunah của chúng ta rất lộng lẫy” anh vỗ nhẹ đầu cậu, chơi với nhau từ nhỏ nhưng cảm giác hôm nay Hyunah hơi khác, lúc nãy còn có vẻ lạ lẫm gọi hyung nữa, phải là oppa chứ?

“Gọi em Yoseob”
“…”
“Cứ gọi cô ta thế đi, tôi sẽ giải thích sau. Kikwang đâu?”
“Lát đến sau cùng Woonie. Cha cậu cũng đến rồi đấy, đang tiếp khách”
“Ừ! Gina đưa Seobie vào phòng chờ hộ em. Giúp người mẫu chuẩn bị”
“Ok” Gina rất ít nói, cô chỉ ngắn gọn lên tiếng khi cần thiết
***
Công đoạn chuẩn bị cho người mẫu cũng không quá khó khăn, ít nhất Yoseob đã thuộc làu bản thiết kế hơn nữa cậu có thể cảm nhận được phần hồn của Lô Vĩ…
Đúng 7PM.
MC bước ra khai mạc đêm Lô Vĩ, sau 1đống thủ tục giới thiệu đại biểu, các nhãn hàng tài trợ nổi tiếng như Vogue, Bvlgari, Ray-Ban..v..v…thì phần trình diễn cũng bắt đầu.
Ánh sáng và nhạc nổi lên, dàn người mẫu từ sau cánh gà vào vị trí sẵn sàng diễn.
Starting!
Bộ sưu tập cho tuần lễ thời trang xuân-hạ mang phong cách Á Đông lấy bông Cỏ Lau làm hoạ tiết chủ đạo, không hề giới hạn trong cách thức thể hiện, những chi tiết dù là nhỏ nhất đều được xử lý bằng những gam màu tinh tế theo tinh thần chung của bộ sưu tập giúp tạo nên 1khúc ngẫu hứng của tông trắng thanh tao sang trọng và các tông màu dịu nhẹ mang lại cảm giác tươi mát trẻ trung.

Không nằm ngoài xu hướng thời trang thế giới, những mẫu đầm ôm, xoè, vest và chân juyp được thiết kế phá cách kết hợp với phong cách classic.
Ngoài ra có 1số bộ trang phục nhìn bề ngoài trông giống như thời trang dành cho mùa đông với những chiếc áo khoác, mũ… Phong cách lãng mạn, màu sắc mạnh mẽ cùng hoạ tiết hoa cỏ dành cho cả phụ nữ cổ điển lẫn táo bạo hiện đại.
Tiếng nhạc xập xình cùng không khí kích động làm hội trường nóng lên. Tất cả sẽ thành công trọn vẹn nếu không có trục trặc xảy ra, 1người mẫu bị trặc chân không thể tiếp tục diễn.
“Ottokkae? Gắng đứng lên thử xem?”
“Á đau! Không thể, mianhae em Hyunah” cô gái mày mắt nhăn nhíu bất lực làm Yoseob run rẩy cuống cuồng.
Cậu cắn tay liên tục đi tới đi lui. Lượt cuối rồi không thể hỏng, phải làm sao đây?
“Tôi sẽ không phá đổ thành quả nỗ lực của cô, Hyunah. Xin lỗi vì người hiện tại đứng ở vị trí này là tôi mà không phải cô. Bằng mọi giá, tôi giúp cô!” dứt câu cậu tự kéo tuột dây áo.
“Đưa váy cho tôi!”
“…”
***

Màn diễn cuối cùng cũng là màn quan trọng nhất. Tiếng nhạc dịu lại trầm lắng hơn, từ sau cánh gà nữ nhân váy đỏ rụt rè bước ra, mái tóc nâu dài uốn bung từng lọn và được đính vài dải nơ lượn theo sóng tóc. Khuôn mặt trang điểm tinh xảo, mi mắt cô được phủ 1lớp phấn nhũ màu xám đá lành lạnh, gò má hồng bầu bĩnh và đôi môi màu cánh sen hơi mím lại.
Nữ nhân khoác trên mình bộ váy lụa đỏ rực rỡ lượn theo từng đường cong cơ thể, phần gấu váy phía trước hơi bo cách điệu bởi hoạ tiết bông lau trắng bằng tơ nhân tạo bồng bềnh mềm mại ngắn trên đùi để lộ cặp chân thon dài, đuôi váy phía sau dài hơn nhưng 1góc được đính thành nơ móc nhẹ vào vòng đeo tay.
Ánh đèn tập trung chiếu vào bãi cát trắng trung tâm sân khấu, đôi mắt cô gái mơ màng mông lung như thiên nga nhỏ lạc bên dòng suối, sóng mắt trong vắt hơi ướt như chỉ cần chạm khẽ nước mắt sẽ chảy ra.
Không như các siêu mẫu trước, cô đi chân trần, bước đi non nớt vô định trên nền cát trắng mịn…
Yoseob sợ hãi khôn cùng, cậu không thể đứng trên giầy cao gót nên đành thế… Nhìn khắp hàng ghế đại biểu cậu vội tập trung nhìn vào 1điểm-chỗ ngồi của Junhyung, ánh mắt cả 2chạm nhau rồi dần dần xoáy sâu… Xung quanh trở nên yên tĩnh không còn tiếng nhạc, im ắng, thế giới trong mắt cậu chỉ có bóng hình anh tuấn ấy-Yong Junhyung.
Yoseob khép mắt xoay nhẹ 1vòng, cậu không biết phải đi tiếp thế nào, ở dưới mọi người trầm trồ suýt xoa khen ngợi, chờ đợi biểu hiện tiếp theo..
“…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.