Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa

Chương 14. Bạn Mới


Đọc truyện Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa – Chương 14. Bạn Mới

Nó không đi học đã mấy ngày,và Hắn đều không gặp được nó. Trong lòng hắn có chút không vui. Hắn muốn nhìn thấy nó, thấy tính cách mạnh mẽ của nó. Hắn muốn đưa nó đi chơi, nhớ món nó nấu cho hắn ăn. Tự nhiên sao hắn thấy nhớ nó thế.……
Một tuần trôi qua. Nó đi học lại.
– thiên từ giờ em nhớ phải đi học đều và tham gia hoạt dộng CLB hiphop đầy đủ biết chưa? – cô giáo nhìn nó hỏi sau giờ học
– Vâng thưa cô. Em xin lỗi vì tuần vừa rồi nghỉ quá nhiều ạ. – nói rồi nó đi tìm phòng của CLB mình.
Bước chân tới cửa phòng, nó đẩy cửa và nói.
– Xin chào, em là thành viên mới của CLB ạ.
2 người mắt chữ O mồm chữ A nhìn nó Đó chính là Hắn và n – Sao em lại ở đây? – nhìn nó hỏi
– Em đăng kí tham gia CLB hiphop ạ – nó nhìn n và trả lời rụt rè
– Em có thể nhảy hiphop được chứ – một vài thành viên trong CLB thấy lạ liền xúm lại hỏi nó
– dạ chút chút ạ
– Em thử xem nào – một người nói và bắt đầu có tiếng nhạc nổi lên

Từ lẫy tới giờ hắn chỉ đứng đó nhìn và ngơ ngác. Thật không thể ngờ được rằng em lại cá tính tới vậy.
Nhạc nổi lên nó từng bước đi vào giữa mọi người, tay nó bắt đầu làm những động tác dễ, như rôbot, lượn sóng ở tay và cơ thể, chân nó bắt đầu nhảy theo nhịp nhạc và cúi xuống duỗi một chân ra nó xoay. Kết thúc mọi người đứng xung quanh vỗ tay hò hét. Hắn và n thì không thể tin được
– Rất tốt tôi sẽ nhận em, từ giờ em là thành viên nữ duy nhất của CLB hiphop này – Hắn nói và dơ tay ra ý bắt tay
– vâng. Mong mọi người giúp đỡ ạ – nó cười rồi bắt tay với từng người trừ hắn. mặc dù tay hắn vẫn để đợi để bắt tay với nó
Nó quyết định rồi. tình cảm mới nhú này của nó sẽ để sâu trong lòng, nó sẽ không để ý, không quan tâm tới hắn nữa.
…..
– Này đợi anh với, anh đưa em đi chơi ha.- Nói rồi hắn cầm tay nó đưa đi.
– buông tôi ra. – nó dựt tay lại. Tôi phải về đi làm. Nó cứ vậy đi thẳng về thay quần áo rồi tới nhà hàng của để làm. Nó sẽ dần quen với cuộc sống bận rộn hàng ngày
Hắn đứng nhìn dáng liêu xiêu bé nhỏ chạy đi mà trong lòng không khỏi suy tư. Hắn thấy nó thật sự rất khác những đứa con gái khác. Hắn muốn ở bên nó, nói chuyện chơi đùa với nó…
……..
– Hôm nay lớp ta có bạn mới đến – Cô giáo chủ nhiệm lớp nó thông báo:
– Xin chào các bạn. Mình là Trần Ngọc Linh. Vừa từ Hàn Quốc về. – Cô ấy giới thiệu bản thân rất tự tin và gần gũi
– Xin chào. Bạn ơi về ngồi với mình nhé. – Bao nhiêu những học sinh nam gọi Linh
– Em xuống bên dưới bàn bạn Thiên ở góc đó nhé – Nói rồi cô chỉ tay về hướng nó
– Vâng. Em cảm ơn cô
Giờ ra chơi:
– Chào bạn, mình là Linh còn bạn. – Linh tới bắt tay nó
– Mình là Thiên. Rất vui gặp được bạn – Nó cũng tươi cười đáp

– Mình cùng nhau xuống canteen ăn trưa nhé. – Linh rủ
– Ok. Nếu như bạn mời – Nó hồn nhiên trả lời
– Tất nhiên mình mời mà – Linh cười tươi. Nụ cười khác biệt với cô chị gái
***giới thiệu nhân vật:
Trần Ngọc Linh em gái của Trần Ngọc Thủy. rất thích hắn. nhưng vì mâu thuẫn gia đình nên không cho Linh qua lại với hắn. hắn coi nó như em gái, hắn không ưa chị của Linh (có bạn nào nhớ tên Thủy không?) nếu không nhớ vậy phiền các bạn dở lại chap 5 đoạn cuối nhé.
……..
Tại canteen:
– A. Anh Sơn- thấy hắn Linh gọi – Ơ. Con nhỏ này về bao giờ. – hắn cũng ngạc nhiên lắm. còn n thì chẳng ưa gì nổi 2 chị em nhà này.
– Em về hôm qua xong ở lại đây học luôn. Em vừa quen được người bạn mới này – Nói rồi linh dơ tay kéo nó lại. Nó cúi đầu chào.
– Anh ăn gì gọi đi hôm nay em mời hết. – Linh nhanh chóng kéo nó , xuống ghế đúng lúc chị gái Linh đi qua chưa thấy nó
– Con nhỏ này ăn không gọi chị à? – Thủy gọi Linh
– Ơ. Con bé này. – Thủy nhìn sang nó chỉ và nói:

– Tôi chỉ kém chị 1 tuổi thôi. Xin chị ăn nói cẩn thận – Nó nói thẳng vào mặt Thủy. Nó vẫn nhớ Thủy cho người đánh nó trước cổng trường. – Ai cho cô ngồi ở đây? Đây là chỗ của tôi. – Vì nó ngồi giữa Linh và nên Thủy ganh ghét nói.
– Đâu có ghi tên. Mấy tuần không gặp chị vẫn thích kiểu tranh chỗ người khác như vậy nhỉ? – Nó vênh mặt lên
– Cái con đáng ghét này. Mày cút đi. – Thủy tức giận quát
– Chị ở đây tôi ăn cũng không thấy ngon miệng. Đấy tôi ngồi mỏi mông rồi, nhường chị chỗ đấy – Nó cũng không muốn ngồi đối diện với hắn. Nó đứng dậy rồi đi luôn. n Định chạy theo mà bị con hồ ly nó giữ mất.
Còn hắn thì không hiểu tại sao dạo này nó cứ trốn mặt hắn mãi. Thật sự bây giờ hắn khá rối bời. Bên cạnh có rất nhiều người nhưng hắn vẫn thấy thiếu. Có phải thiếu nó hay không???
…..
…..
*** lời TG muốn gửi lời xin lỗi bạn đọc:
các bạn thông cảm, không biết do bị lỗi hay ntn mà mình viết tên Nam hay bị mất khi poss truyện. Nên mình sẽ không viết tên Nam bằng chữ hoa nữa và thay vào đó mình sẽ viết chữ “n”. Chứ mấy chap mình không thấy tên Nam. Mình đang phải soát lại câu chuyện. Sợ mọi người lại nghĩ mình viết tắt hay thiếu. rất cảm ơn bạn đọc đã theo dõi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.