Đọc truyện Anh Là Tất Cả (All I Need Is You) – Chương 37
Cả bọn lôi nàng tới quầy rượu. Chỉ vài lời ngắn gọn, người phục vụ quầy cúi xuống dưới lôi ra một đống súng ống. Đó chính là vũ khí của chúng. Thảo nào chúng không cần kè kè súng bên người
Vậy là Mason sẽ đấu súng với nàng. Jethro vừa bĩu môi vừa càu nhàu một cách châm biếm. Nhưng Jed muốn mọi chuyện được giải quyết nhanh nên đã lựa chọn tay súng thành thạo nhất
Tuy nhiên tất cả bọn đều súng lăm lăm khiến Casey nghi ngờ liệu đây có phải một trận đấu công bằng hay không. Thậm chí chúng còn đưa vũ khí cho nàng. Casey sẽ chẳng ngạc nhiên nếu không có viên đạn nào trong đó. Dĩ nhiên, nàng từ chối và vẫ sử dụng súng của mình
Casey muốn có chút thời gian thay quần áo nhưng chắc chắn chúng không chịu. Thật quá … kỳ cục khi mặc bộ váy áo kiểu cách với bao súng và băng đạn đeo ngang hông. Cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi nàng nghe thấy nhiều tiếng cười khả ố nổi lên. Không tên nào nghĩ
nàng sử dụng súng thành thạo. Chúng tin chắc … nàng sẽ chết
Casey đi ra giữa đường. Mason rời quán rượu sau cùng. Gã to lớn, mảnh khảnh, tóc đen dài rủ xuống đôi vai hẹp, bộ râu được tỉa tót cẩn thận. Mặc dù hôm nay là một ngày tháng mười giá lạnh Mason vẫn cởi áo khoác. Bên trong gã mặc áo ghi – lê lụa thêu hợp với bộ complet bên ngoài
Ngay lập tức đường phố vắng sạch bóng người như thể ai nấy đều biết rõ chuyện gì sắp xảy ra. Chỉ cần nhìn thấy băng nhóm của Jack xuất hiện với súng ống trên tay là đủ. Casey ngẫm nghĩ không rõ đã có bao nhiêu vụ thanh toán thế này xảy ra ngoài quán Barnet, kể từ khi Jack đến Culthers
Cha chắc sẽ đánh cho nàng một trận ra trò nếu ông nghe được việc này. Truy tìm tội phạm là một chuyện. Trước đây, ông Chandos nhiều lần dạy con gái về những yếu tố bất ngờ và nàng đã vận dụng những kiến thức đó trong nghề săn tiền thưởng. Casey không để cho bọn tội phạm có cơ hội tiến đến gần. Mà nếu chúng có cơ hội đó, khẩu súng của nàng cũng đã sẵn sàng nhả đạn
Lần này hoàn toàn khác. Nàng đang phải đối mặt với địch thủ và hắn có thể tiến tới gần. Nàng rút súng nhanh và có khả năng bắn chính xác, nhưng phản ứng kịp thời là yếu tố cần thiết lúc này. Vậy mà nàng cảm thấy hơi mất bình tinh, theo lời kể của Bucky và lũ bạn lần trước thì Mason là tay súng cừ
Lòng bàn tay Casey bắt đầu rịn mồ hôi. Nàng đã sử xự thật ngu ngốc. Nàng có thể nghĩ ra cách khác để từ từ rời khỏi quán … nếu có thêm thời gian suy nghĩ. Thậm chí nàng có thể gào lên trong vai một phụ nữ bị đe dọa. Biết đâu sẽ có người sẵn sang đứng ra bảo vệ nàng … nhưng như vậy có nghĩa là anh ta cũng sẽ tự giết mình luôn. Không … nàng có cảm giác là minh sắp chết đến nơi
Mason trông khá điềm tĩnh. Hắn đã quen với việc này. Bề ngoài Casey không có vẻ lo lắng vì nàng đã cố giấu cảm xúc đó. Thực ra, chưa bao giờ nàng sợ hãi như bây giờ
Casey nhìn vào đôi mắt lạnh lùng, vô cảm của Mason. Hắn không e ngại giết người càng không bận tâm đến việc giết nàng. Đó là loại người nàng không muốn tiếp xúc. Bỗng nhiên sự việc xảy ra. Casey không có thời gian để suy nghĩ thêm, nàng chỉ kịp phản ứng một cách tự nhiên như những gì cha nàng đã dạy
Casey đã được dạy dỗ rất tốt. Nàng vẫn đứng yên … còn Mason nằm lăn trên đường. Nàng kinh ngạc, không nhận ra Jethro đang quay mũi súng vào nàng. Một tiếng súng trường nổ ngay phía bên trái, trúng vào bàn tay cầm súng của Jethro. Hắn rú lên đau đớn. Những tên kia lập tức bắn trả
Nàng bắn thêm hai phát nữa rồi lăn người né đạn. Tay súng trường vẫn nhã đạn như mưa về phía đường và trước cửa quán rượu, bắt buộc bọn kia phải lo tìm nơi ẩn nấp. Nàng không nhìn thấy chúng xuất phát từ đâu nhưng rõ ràng có người trong thị trấn này không chấp nhận việc Jack và đồng bọn xúm lại ăn hiếp phụ nữ
Casey sẽ không nằm phơi mình với bộ quần áo đẹp đẽ này để chờ một viên đạn. Cũng may, tay súng kia tạo cho nàng cơ hội vùng dậy lao về phía một nhà hàng. Khi đến gần cánh cửa bên trong, nàng nhận ra có thêm sự trợ giúp khác nữa … và Damian đang đứng trừng mắt nhìn nàng
“Không phải bây giờ” nàng biết rằng lúc này anh chỉ muốn cho nàng vài đấm vì trông anh rất giận dữ
Anh đến bên cửa số đã bị bắn vỡ toang và tiếp tục bắn trả. Bây giờ thì nàng có cơ hội quan sát rõ quang cảnh bên ngoài. Nàng thấy Elroy Bencher không kịp tìm chỗ nấp, đang nằm ngay trước cổng quán rượu ôm đầu gối rên rỉ đau đớn. Candiman thì nằm vắt qua bậc thang, trông như chết rồi. Manson vẫn nằm bất động trên phố. Lúc đó Casey cũng không kịp xem gã còn sống hay chết. Còn ba gã kia đã chui được vào trong quán rượu và đang bắn trả từ sau cánh cửa
“Tôi nghĩ là em đã khôi phục được trí nhớ rồi” Damian hỏi giữa hai làn đạn
“Tôi bị mất trí nhớ lúc nào đâu?”
Anh khịt khịt mũi “Vậy em vừa làm cái quái gì ngoài đó?”
Chẳng lẽ anh không thể kiên nhẫn hơn? “Không phải tôi cố tình thách thức đâu, nếu đó là suy nghĩ của ông. Tôi thấy mình có nhiều thời gian trong khi chờ ông quay lại nên cố gắng tìm hiểu thêm về Jack. Đàn ông thường hay khoe khoang, bốc phét khi có phụ nữ bên cạnh. Với lại trông tôi khác hẳn trong bộ váy áo này, phải không?”
“Em cho là bọn chúng sẽ không nhận ra em?” anh nghi ngờ nhìn nàng
Nàng cố để không lúng túng. “Thật đấy, bọn chúng chẳng chú ý nhiều đến tôi vào cái ngày
đầu tiên ông chạm trán với Jack. Tôi đơn giản chỉ lã một cậu bé tình cờ có mặt bên ông. Và tôi nghĩ là bọn chúng sẽ không nhận ra. Thật sự, ban đầu chúng cũng chẳng biết đâu. Nhưng sau đó … ông có thể đoán được sự việc rồi đấy. Jack phát hiện ra tôi đang cố moi bí mật của hắn và phản ứng lại luôn”
Anh im lặng … trong một lúc. Nhưng sau khi bắn thêm vài phát đạn, anh lại liếc nhìn nàng
“Dù sao thì … em … em cũng rất đẹp trong bộ váy đó đấy”
Đến lượt Casey khịt khịt mũi “Những cái nơ con bướm chết tiệt! Ông có vẻ rất thích những cái nơ ngu ngốc đó”
“Xin lỗi? Em bực vì lời khen ngợi của tôi?”
“Không, tôi bưc vì thấy mình quá dại dột. Ông cũng chỉ tình cờ bắn trợ giúp tôi phải không?” nàng vừa hỏi vừa nạp nốt những viên đạn cuối cùng
Một hộp đạn đẩy về phía nàng từ phía sau nhà hàng. Thật đáng khen ngợi cho người đầu bếp nhút nhát. Damian cũng ném cho nàng một khẩu súng. Tôt rồi, với số đạn dược này, nàng nghĩ có thể kết thúc vụ này một cách êm đẹp”
“Có lẽ một trong hai chúng ta nên vòng ra sau quán rượu, trước khi bọn chúng bỏ đi”
“Một trong hai ta, có nghĩa là em phải không? Quên đi nhé. Và tôi cũng không để cho em rời khỏi tôi nữa đâu vì vậy hãy quên ý định đó đi. Lão cảnh sát trưởng ở chỗ quái nào trong khi em cần sự giúp đỡ?”
“Có lẽ ông ta đi câu cá. Nhưng họ cũng chẳng thèm dính vào một cuộc đấu súng không công bằng đâu. Vì thế, nếu có ở đây chăng nữa, ông ta cũng sẽ đứng về phía bọn kia thôi. Vậy tốt hơn là ông ta không xuất hiện”
“Một vấn đề cần phải bàn đây”
“Gì thế?”
“Tôi chỉ thấy có một tên lẩn sau cái ngõ cạnh quán rượu. Hình như bọn chúng bỏ trốn hết cả rồi thì phải”
Casey nhìn chăm chú ra đường. Nàng bắn một phát và chờ đợi, nhưng không có súng nào bắn trả
“Chỉ còn một tên thôi sao?” nàng nhíu mày
“Tôi chỉ thấy có một. Còn hai tên kia có lẽ chạy mất rồi”
Casey gật đầu. “Tôi sẽ không bước ra ngoài đó để xem xét đâu. Vậy chúng ta đi vòng ra sau, đến trại ngựa xem nào, được chứ?”
“Bây giờ thì đồng ý. Nào, ta đi”
Trại ngựa cách chỗ họ đang đứng một dãy nhà. Không có đường đi phía sau mà chỉ toàn hàng rào. Damian buộc phải nhảy qua, còn Casey thì không thể. Anh bước tới nâng hàng rào để nàng chui qua, không một lời phàn nàn. Khi mặc váy, nàng phải được đối xử như một quý cô
Rõ ràng anh vẫn còn giận dữ vì quá bất ngờ khi bắt gặp nàng trong trận đấu súng. Nàng chẳng dại gì tranh luận với anh … ít ra lúc này. Nhưng sau đó nàng khẳng định với anh, mặc váy không quyết định được bản chất và khả năng của một con người. Nàng chẳng phải đã bỏ nhà đi chỉ để chứng minh đó sao?
Thật may, trại ngựa nằm ngay bên đường. Đằng sau là một bãi đất rộng quay thành hàng rào để thả súc vật, nhưng có một lối mòn dễ đi vào mà không bị bắn ra từ phía trong. Đó là nếu Jack và anh em nhà Paisley đã vào được bên trong … và nếu như đó chính là nơi chúng đến. Nhưng dường như không có ai ở đây. Ông chủ trại ngựa đang chậm rãi hất cỏ khô vào cái chuồng sát cạnh
Nhìn kỹ lại lần nữa, người đàn ông này có vẻ hoảng sợ. Có lẽ thấy họ mang theo vũ khí?
Nhưng cả hai đều không chĩa súng vào ông ta kia mà …
Casey định túm tay Damian ngăn anh tiến vào trong, nhưng anh đã bước quá xa tầm với của nàng. Không kịp lên tiếng cảnh báo, nàng lao mình về phía anh khiến cả hai cùng ngả lăn ra đất … trước khi tiếng súng nổ
Ông chủ trại ngựa vừa la hét vừa bỏ chạy về phía cánh cổng mở rộng đằng trước. Damian vội lăn sang trái và nổ súng. Thật không may cho Casey, nàng lăn người sang phải và đụng ngay Jack Curruthers
Mũi súng gí vào cổ nàng và một giọng nói rít lên “Bỏ súng xuống”
Phải hạ vũ khí là hành động trái với bản năng của nàng nhưng không còn cách nào khác. Casey đành buôn súng và bị đá khuỵu chân xuống. Ai mà ngờ một gã nhỏ con như Jack lại khỏe đến thế
“Lùi lại, Rutledge, nếu không cô gái này sẽ bị bắn ngay” Damian nghe lời cảnh cáo
“Bọn tao sẽ mang cô ta theo để đảm bảo. Nếu mày cố ý đi theo, cô ta sẽ chết”
Damian cố tìm cách để bắn trúng hắn. Tuy nhiên, đó là việc rất khó vì hắn đang núp sau lưng Casey trong khi nàng còn cao hơn hắn. Nàng định lăn ra đất, tạo khoảng trống cho Damian nổ súng, nhưng anh em nhà Paisley đã bước ra. Nàng không dám mạo hiểm trong khi Jed đang chĩa mũi súng về phía Damian
Nếu muốn cứu nàng, anh không được làm gì hết. Thậm chí bọn chúng không thèm bắt anh buông vũ khí vì tin chắc anh sẽ không dám gây trở ngại
Nàng bị tống lên ngồi trước Jack với khẩu súng ấn mạnh vào lưng. Đối với nàng lúc này, mọi việc chẳng có gì sáng sủa. Nàng biết, khi bọn kia không cần nàng làm con tin nữa, chắc chắn bọn chúng sẽ giết nàng