Đọc truyện Anh Ấy Không Phải Anh Trai Tôi FULL – Chương 30: Cận Kề
Sau vài ngày nghỉ ngơi, Giang Dụ Thần kể từ lúc trở về luôn bận rộn với công việc, chuyện tổ chức hôn lễ với Tô Tiểu Vy đều để cô ta và gia đình lo liệu.
Để tránh sự nghi ngờ, Lạc Quân đóng giả bạn trai của Hạ Nhiên Y cùng về ra mắt, vừa qua mặt Vương Tư Tuệ lại vừa đánh lạc hướng hoài nghi của Tô Tiểu Vy về mối quan hệ của Hạ Nhiên Y và Giang Dụ Thần.
Theo như lựa chọn của Tô Tiểu Vy, hôn lễ sẽ được tổ chức ở biển, dâu phụ chắc chắn là Hạ Nhiên Y, rể phụ sẽ là Lạc Quân.
Cô ta may mắn một lần chiếm được Giang Dụ Thần, cô ta đương nhiên sẽ không để ai cướp mất.
Vì tính cho lâu dài, tránh trường hợp Giang Dụ Thần và Hạ Nhiên Y có tình ý với nhau, Tô Tiểu Vy nhất định phải tác hợp thành công Hạ Nhiên Y với Lạc Quân, lúc đó mới mong giảm bớt mối lo lắng trăn trở trong lòng.
Nhưng Tô Tiểu Vy sẽ vĩnh viễn không ngờ rằng, những lúc Hạ Nhiên Y được Lạc Quân đưa đón bằng siêu xe đi hẹn hò, thực chất là trung gian đưa Hạ Nhiên Y đến công ty ở cùng Giang Dụ Thần.
Và cả những buổi trưa Tô Tiểu Vy đến công ty cùng Giang Dụ Thần ăn cơm, cô ta cũng sẽ không ngờ lúc cô ta nghĩ chỉ chỉ có hai người riêng tư thì trong phòng nghỉ ngay trong phòng làm việc của Giang Dụ Thần, Hạ Nhiên Y đang say giấc sau khi bị anh hành hạ.
Buổi tối cuối tuần hai nhà hẹn nhau ăn cơm, so với lần đầu thì sắc mặt Hạ Nhiên Y đã tươi tỉnh lên rất nhiều, kể cả Tô Hiểu cũng nhận ra sự thay đổi của cô sau vài tháng không gặp.
Không có Lạc Quân đi cùng, Tô Tiểu Vy bất an hỏi: “Nhiên Y, Lạc Quân không đi cùng em sao?”
Hạ Nhiên Y cong môi mỉm cười, tự nhiên đáp: “Lúc sáng anh ấy nhận được cuộc gọi ở công ty nên về giải quyết rồi ạ, chắc khoảng hai ba ngày nữa sẽ quay lại”
Tô Tiểu Vy âm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, kể cả Vương Tư Tuệ cũng dần buông bỏ được gánh nặng kể từ khi Hạ Nhiên Y đưa Lạc Quân về ra mắt, thấy con gái bà đắm chìm trong tình yêu với một người đáng tin cậy, chấp nhận bỏ qua quá khứ con gái bà mà đối tốt, bà vô cùng biết ơn Lạc Quân.
Tô Hiểu nghe nhắc đến người đàn ông khác liền nảy sinh hiếu kỳ, không nhịn được liền mở lời hỏi: “Nhiên Y, em có bạn trai rồi sao?”
Giang Dụ Thần và Tô Tiểu Vy đồng loạt xoay đầu nhìn Tô Hiểu bằng ánh mắt kỳ lạ, Hạ Nhiên Y xuyên qua hai người ngồi giữa nhìn thẳng vào mắt Tô Hiểu, không chút lưỡng lự đáp: “Dạ phải, lúc mới gặp trông khá lưu manh, nhưng mỗi ngày lại dịu dàng thêm một chút”
Khóe môi Giang Dụ Thần cong nhẹ, bàn tay nắm tay Hạ Nhiên Y dưới gầm bàn siết chặt.
Trước mặt Tô Tiểu Vy, Giang Dụ Thần luôn trong bộ dáng lạnh lùng xa cách, chỉ khi tâm trạng thật sự vui mới thể hiện sự quan tâm nhiệt tình, chính bởi vì cô ta không biết rõ con người anh, chỉ biết tính tình Lạc Quân thiếu đứng đắn, thế nên nghe Hạ Nhiên Y nói cô ta lại tin chắc mối quan hệ giữa Hạ Nhiên Y và Lạc Quân đang tiến triển rất tốt.
Sau đêm ở biển, khi Giang Dụ Thần cho Hạ Nhiên Y thời gian được trở về tự do, tâm tình cô từ lúc đó trở đi liền thoải mái, cũng dần bắt đầu cởi mở với anh mà không gượng ép như trước đây.
Cũng chính vì sự trùng hợp đó, nguyên nhân thực sự khiến Hạ Nhiên Y vui vẻ trở lại chỉ có Giang Dụ Thần biết rõ.
Giang Dụ Thần đã nghĩ rất kỹ, anh chấp nhận buông bỏ thù hận để đổi lấy nụ cười của Hạ Nhiên Y.
Chưa nói đến, Hạ Nhiên Y đã dần mở lòng, Giang Dụ Thần không tin giữa cả hai đã xảy ra nhiều chuyện như trước kia cô lại không động lòng.
Tô Hiểu nhìn thấy nét cười trên gương mặt của Hạ Nhiên Y khi nhắc đến chuyện tình cảm, trong lòng lập tức dâng lên nỗi hụt hẫng, cô không còn là cô nữ sinh thuần khiết dễ đoán tâm tư như ngày xưa.
Kết thúc bữa tối, Tô Tiểu Vy do tâm trạng tốt mà uống hơi quá chén, say rồi cô ta lại ôm chầm lấy Giang Dụ Thần không buông.
Ngoài mặt Giang Dụ Thần nở nụ cười cưng chiều dành cho Tô Tiểu Vy trước mặt người lớn, dưới gầm bàn lại phải dùng sức siết chặt tay Hạ Nhiên Y đang cố rút về.
Kết thúc bữa tối, Tô Hiểu và cha mẹ đưa Tô Tiểu Vy về trước, Giang Dụ Thần cũng nhân cơ hội mượn cớ bàn chuyện hôn lễ tạo bất ngờ cho Tô Tiểu Vy mà kéo Hạ Nhiên Y qua đêm nhà anh.
Vương Tư Tuệ kể từ lúc Hạ Nhiên Y hẹn hò với Lạc Quân cũng đã dần cởi mở rất nhiều, thế nên không còn nghi ngờ mà thoải mái đồng ý.
Lên xe, Giang Dụ Thần liền nở nụ cười kỳ quái, giở giọng châm chọc chuyện ở bàn ăn: “Em biết tôi không cố ý, có cần phải giận đến vậy không?”
Biểu cảm Hạ Nhiên Y ngơ ngác, sực nhớ đến chuyện giật tay lại khi Tô Tiểu Vy ôm Giang Dụ Thần, cô gài dây an toàn, thật lòng đáp: “Anh nghĩ nhiều rồi, là vì lúc Tiểu Vy chồm người qua, tôi sợ chị ta nhìn thấy”
Giang Dụ Thần nghi hoặc nhìn Hạ Nhiên Y, tay mở chìa khóa khởi động xe: “Thật?”
Hạ Nhiên Y bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Tin hay không tùy anh”