Bạn đang đọc Anh À, Xin Lỗi Nhé! Em Là Con Gái: Chương 20
Chương 20
Hạo Phong quay đầu lại,nhìn thấy cô,nhưng trong phút anh lại bước đi tiếp,bỏ mặc cô. Đến chỗ gốc cây nào đó,cậu lôi điện thoại cảm ứng mới nhất hiện nay ra,gọi vào một dãy sô nào đó.Trong khi cô đang vật lộn với ông bảo vệ thì vệ sĩ của Hạo Phong bước tới,nói với ông bảo vệ:
-Để cô ấy vào!
Minh Anh vui vẻ như mở cờ trong bụng sau khi ông bảo vệ cho vào,cô cất xe đạp rồi phóng như bay vào lớp.Trong lớp,cô giáo đang ngồi giảng bài,hạo Phong cũng đã ngồi sẵn ở vị trí bàn cuối.Minh Anh làm gương mặt ỉu xìu đáng thương nói với cô giáo:
-Thưa cô…emm…vào lớpp…đượcc khôgg…ạ!
Cô giáo dừng ngay bài giảng trên lớp,quay ra phía cửa,ngạc nhiên thốt lên:
-Minh Anh àk,vào đi em…cô tưởng hôm nay nhà em có việc mới khôg đến chứ.
Minh Anh làm bộ ngoan hiền:
-dạ…nhà em có việc thật,nên em bảo bố mẹ gquyêt để em còn đi hk để theo kịp các bạn.Không ngờ em lại bị đến trễ.Cho em xin lỗi ạk.
-không sao không sao,nhà em có việc mà em vẫn đi học chuyên cần là điều đáng khen.Thôi,em ngồi vào đi-cô giáo mỉm cười rồi quay sang cả lớp:
-Chúng ta tiếp tục bài học nhé.Đầu tiên nhắc lại cho cô về định lí…
Minh Anh ngồi xuống bàn,Bên cạnh là Hạo Phong đang làm việc say sưa với máy tính. Cô bắt chuyện trước:
-Nè.Cảm ơn anh vì đã giúp em.
-… – Hạo Phong vẫn cắm cúi làm
-nhờ anh mà em thoát khỏi ông bảo vệ đó- cô mỉm cười bằng nụ cười tự nhiên nhất có thể
-…
-Sao anh khôg nói chuyện với em-Minh Anh đang sôi máu
-…
-Tôi cũng chả quan tâm anh làm gì ệt.
Nói rồi cô lăn quay ra một hồi rồi ngủ luôn.Vì thường ngày cô lên lớp chủ yếu là để ngủ,vì hầu hết chương trình cấp 3 cô đã học qua trong hè,nên cô chỉ học them bài lúc đang ở nhà thôi.
…
Một tiếng trôi qua
Hạo Phong làm việc xong xuôi đâu vào đấy định đánh một giấc thì phát hiện có một bàn tay đang nắm chặt cậu.Quay sang bên cạnh thì thấy Minh Anh ngủ say như chết,nước dãi chảy ra đầy cả miêng.Cậu định giựt tay ra thì giọng cô trong lúc ngủ nói thoang thoảng:
-Hạo….Phonggg…đừng đi…anh…Hạo….
Hạo Phong nghe mang máng được chữ Hạo nên tưởng cô bị thất tình nên thẳng tay dựt ra.Anh không nghĩ mình sẽ làm chỗ dựa ột người con gái đang thất tình.Hạo Phong không thể ngờ rằng người mà cô gọi lúc đó lại chính là anh.Anh nhìn vào khuôn mặt cô lúc ngủ say,hệt như một thiên thần vậy.Làn da trắng hồng,đôi môi đỏ như đang tô son,đôi long mày thanh tú khẽ nhíu chặt khi ngủ như gặp phải ác mộng,trên trán cô lất phất vài cọng tóc mái rủ xuống.
Vào giờ ra chơi…
-Ôi, Hạo Phong,thần tượng của em!…- hs1
-Anh Hạo Phong ơi,anh là chàng hoàng tử trong giấc mơ của em.- hs2