Đọc truyện Ăn Sạch Đại Thần Cường Hãn – Chương 8
Trong văn phòng, Lạc
Triết một thân áo sơ mi đen, tay áo xắn cao. Phòng điều hoà mát mẻ nhưng Trầm Tử Quân vẫn thấy trên trán hắn lấm tấm mồ hôi.
Cô thở dài, gõ gõ cửa.
– Triết. Đi họp xem thế nào đã.
Lạc Triết ngẩng đầu. Khuôn mặt tuấn tú lộ vẻ mệt mỏi, hai hàng lông mày nhíu lại thành ngọn núi nhỏ.
– Quân Quân, cậu đến rồi à. Đi thôi.
Trên đường đi, Trầm Tử Quân cùng Lạc Triết trao đổi một lúc, cô đại khái đã nắm được tình hình hiện tại.
Mọi chuyện có vẻ nghiêm trọng hơn những gì Trầm Tử Quân đã nghĩ.
Cho dù máy chủ có hơi quá tải nhưng cũng không đến nỗi sập. Sập là có người cố ý lợi dụng BUG hệ thống.
Cho dù hệ thống có BUG, thì JG vẫn là công ty anh cả của các dòng game
online, không thể có chuyện cả tổ kĩ thuật đều là tinh anh của tinh anh
lại bị một hacker thường thường xâm nhập.
Nói dễ hiểu, công ty có nội gián.
Hoặc chính xác hơn, tổ kĩ thuật có nội gián.
Ban đầu Trầm Tử Quân nghĩ là có người lợi dụng BUG để cướp trang bị. Dù sao để đập trang bị tốttrong Võ lâm mộng cũng cực kì hút máu, chỉ cần vài
ba đại thần bị hack cướp đồ thì cũng đã kiếm được một khoản cực lớn.
Nhưng Lạc Triết phân tích sâu thêm, nội gián, có nghĩa không chỉ mất trang bị người chơi, mà còn bị đánh cắp dữ liệu trong công ty. Thân là phó giám
đốc, Lạc Triết cực kì phẫn nộ, hoả khí bừng bừng không có chỗ phát tiết.
Dù sao những người trong tổ kĩ thuật đều là cốt cán, có thâm niên lâu năm. Có là ai đi chăng nữa cũng đủ khiến người ta phải lạnh lòng.
Cuộc họp tổ chức ngay ở phòng kĩ thuật, các nhân viên còn đang gấp rút khắc phục sự cố.
Bài viết thông báo sự cố trên diễn đàn của công ty đầy những bình luận chửi bới. Tuy nhiên sau khi đăng một bài xin lỗi, lấy lí do bảo trì máy chủ
và thông báo có đền bù việc bảo trì bất ngờ thì hầu như đã dẹp được gần
hết.
Việc hiện tại là phải khôi phục và kiểm tra tổng quát ngay lập tức.
Cuộc họp kéo dài chỉ trong hơn một giờ đồng hồ, một phần cũng vì thời gian không có nhiều, cần để dành cho việc sửa lỗi.
Ngoài các nhân viên phòng kĩ thuật, còn có thêm một số người được chỉ định tham gia.
Không chỉ là bảo trì, như Lạc Triết vốn là thiên tài xuất thân hệ công
nghệ thông tin đại học A- cái nôi lớn đào tạo nhân tài máy tính- lo truy nhập BUG để tìm tài khoản đã xâm nhập hệ thống.
Trầm Tử Quân khắc
phục lỗi máy chủ nặng tải trọng. Đây là việc cả tổ kĩ thuật đều chưa
khắc phục được, có thể thấy năng lực của Trầm Tử Quân cực kỳ mạnh. Bản
thân cô vốn cũng là một trong mười người nổi bật nhất của toàn khoa của
học viện năm đó, cạnh tranh với rất nhiều học viên đến từ nhiều nước
trên thế giới. Tuy vậy khắc phụ không phải chỉ một lúc là xong, khi công việc của cô tạm ổn thì trời đã tối mịt.
Trong công ty đèn điện
sáng trưng, hầu như ai nấy đều đặt cơm ngoài đưa tới, ăn luôn trong công ty để tiếp tục công việc. Trầm Tử Quân và Lạc Triết cũng gọi cho Sở Lôi Dạ, bảo hắn cho người mang thức ăn từ Mộc tới.
Tổ kĩ thuật nghi
ngờ có nội gián, Lạc Triết không đồng ý cho phép bất kì ai đưa máy tính
về nhà làm. Chính vì vậy có một số người trở về nhà, sáng mai tới làm
tiếp, còn một số làm đêm ở công ty không trở về.
Cả Trầm Tử Quân và Lạc Triết đều ở lại. Khuya, Lạc Triết gõ cửa phòng cô.
– Quân Quân.
Trầm Tử Quân xoa trán, ngẩng đầu hỏi.
– Ừ? Có chuyện gì thế?
– Mình tra được IP, đem đi kiểm tra thì là IP ở một quán net gần nhà cậu, chỗ ngã tư ấy. Cậu có biết ở đó có camera gì không?
Trầm Tử Quân cau chặt lông mày.
– Không có. Hẳn đây cũng là lí do hắn chọn địa điểm này. Nếu không, mai chúng ta tới đó hỏi thử. Chắc chắn sẽ tra ra thôi.
Lạc Triết thở dài, gật gật đầu.
– Cũng đành vậy. Cậu xong việc rồi nghỉ sớm chút đi.
– Ừ, cậu cũng vậy.
Trầm Tử Quân ngẩn người trước máy tính. Chuyện này liên can rất lớn. Nội
gián….. Đều là những người có thâm niên lâu năm với công ty, rốt cuộc
là…bị mua chuộc, hay ngay từ đầu đã là người đối thủ cài vào?
Tổ kĩ thuật đã thế, còn tổ của cô thì sao? Một mất mười ngờ, một khi sự
nghi ngờ đã được gieo xuống, sẽ không thể nào vô tư như trước kia được
nữa.
Chỉ cần nghĩ tới, có thể ai đó trong tổ là kẻ phản bội, tay Trầm Tử Quân xiết chặt con chuột máy tính.
Tuyệt đối không thể!
Công ty này có được như ngày hôm nay, đều là mồ hôi thậm chí máu của tất cả
mọi người. Không kẻ nào có thể phá hoại mà được yên ổn!
Nghĩ
nghĩ, Trầm Tử Quân cũng quên mất đã là giữa đêm, với tay lấy điện thoại
gọi đến cho Sở Lôi Dạ. Mạng lưới viễn thông của hắn rất lớn, nhất định
có thể thông qua quan hệ điều tra thông tin khách hàng.
Đầu dây
bên kia, một nam nhân đang mơ màng ngủ giật mình bởi tiếng điện thoại
giữa đêm khuya. Nghe bài nhạc chuông được cài riêng, Sở Lôi Dạ tỉnh táo
hẳn, lắc lắc đầu nghe điện thoại.
– Quân Quân, mình nghe đây.