Âm Quan Minh Thê

Chương 41: Tạm biệt con đường âm dương


Đọc truyện Âm Quan Minh Thê – Chương 41: Tạm biệt con đường âm dương

“ Aaaa…”

Tên mặc áo tơi kêu lên một tiếng đau khổ, sau khi bàn tay của hắn bị
chày giáng ma đâm trúng, lập tức vỡ nát, từng miếng thịt cùng xương cốt
vụn vỡ cùng máu tươi bắn tung tóe,

Cánh tay của hắn cũng vì thế mà lập tức biến thành hư không

Cơ thể của tên mặc áo tơi bay ra ngoài, trên người cũng tỏa ra những
trận âm khí màu đen, hắn ta ôm chặt lấy vết thương của mình rồi đứng
dậy, một luồng máu tươi màu đen phun ra từ trong miệng hắn

“ Thi…thi độc”

Sắc mặt của ông ta trở nên thâm xì, máu chảy ra từ trên người hắn lúc này đang làm cho thịt nhanh chóng biến thành màu đen có thể thấy rất rõ ràng, một mùi thối của thi thể làm cho người ta a buồn nôn truyền đến
từ cơ thể hắn

Da thịt trên người của hắn ta đang nhanh chóng khô héo và thối rữa,
trên mặt hắn cũng xuất hiện những vết ban, hắn ta khổ sở đứng dậy, nhưng những miếng thịt thối đang rơi xuống không ngừng trên người hắn ta,
những miếng thịt này rơi vào trong bùn nhão, nhanh chóng hóa thành thi
thủy màu đen

“ không… Không”

Hạnh ta hét lên một tiếng ảnh kêu thảm thiết cuối cùng trong cuộc đời của mình, máu thịt trên người hắn ta lúc này đã thối rữa hoàn toàn, chỉ còn lại một bộ xương trơ trọi, bất lực ngã vào trong bùn đất và nước
mưa

“Tôi tuy đã già rồi, nhưng mà vẫn đủ để đối phó với ba người các cậu”

Nhìn tên mặc áo tơi đã mục nát cơ thể, Thẩm Trường Thu lạnh lùng nói

“ Lão Tam..”


Nhìn thấy tên mặc áo tơi chết như vậy,trên mặt Lưu Khởi Sơn biểu cảm
dần dần trở nên méo mó, hắn ta tràn đầy thù hận nhìn về phía thẩm trường thu, phẫn nộ hét: “ thẩm trường thu, hôm nay ông phải chết”

Thầm trường thu nheo mắt lạnh lùng nhìn Lưu Khởi Sơn: “trước đây nếu như ba người các cậu cùng lên, Có lẽ tôi sẽ có chút sợ hãi, nhưng mà
bây giờ, các cậu chỉ còn lại hai người”

Thầm trường thu lạnh lùng nói xong, thì cố ý nhìn sang Giang Hoài bên cạnh một cái, nhưng không bao lâu, sắc mặt của Thẩm trường thu dần dần u ám

Lúc này, những bức tường nước sớm đá bị tiêu tan, nhưng người phụ nữ trung niên bị tường nước bao vây đã đột nhiên biến mất rồi

Tôi đứng một bên quan sát, lúc này cũng nhận ra người phụ nữ đó đã biến mất, một cảm giác bất an dâng lên trong lòng

Tôi nhìn Giang Hoài một cái, lúc này ông ta đang dán một lá huyết bùa lên trên trán của mình, hồn ma đó ở trong cơ thể của ông ta không ngừng Tấn Công, lúc này Đột nhiên hồn bay phách tán

Rất nhiều máu không ngừng chảy ra từ trong miệng của Giang Hoài,
nhưng ông ta rốt cuộcc vẫn đứng dậy, sắc mặt hung ác nhìn tôi nói: “ Đỗ Minh,hồn của Hứa Thiên là của tôi”

“Hứa Thiêns, em nghĩ chúng ta không nên tiếp tục ở lại chỗ này nữa”

Trong lòng tôi càng ngày càng bất an, cảm giác bất an này rõ ràng
không phải là đến từ Giang Hoài ở trước mặt, mà là đến từ một nơi nào đó không biết

Tôi không còn muốn ở đây xem người ngoài náo loạn nữa đi vội vàng quay đầu mang Hứa Thiến đi

Ding Ding Ding

Đúng lúc này, trong mưa gió đột nhiên truyền đến một tiếng chuông
chói tai, tiếng chuông này dường như có thể xâm nhập vào trong hồn
phách, làm cho tinh thần của tôi hoảng sợ

Trước mặt tôi lúc này xuất hiện những cái bóng chồng lên nhau, Tôi

nhìn Hứa Thiến, thì nhìn thấy cô ấy đang vội vã muốn nói với tôi cái gì
đó, nhưng tôi không nghe thấy gì cả, người phụ nữ trung niên đã biến mất ấy, không biết từ lúc nào lại xuất hiện sau lưng cô ấy, người phụ nữ đó cởi chiếc vòng cổ treo đầy lục lạp xuống, cầm trong tay không ngừng
rung lắc, phát ra những tiếng chuông chói tai

Tôi hét lớn về phía Hứa Thiến, muốn cô ấy nhanh chóng tránh đi, nhưng tôi lúc này giống như bị lún sâu trong bùn vậy, không phát ra bất cứ âm thanh nào được, cơ thể tôi cũng trở nên lơ lửng

Cuối cùng, tôi đột nhiên cảm thấy cơ thể của mình nhẹ tênh, dần dần
bay lên không trung, tôi cúi đầu xuống, thì phát hiện cơ thể của mình đã ngã ra mặt đất, Hứa Thiến đang ôm lấy cơ thể tôi I khóc lóc

Trong tiếng chuông, linh hồn của tôi đã thoát khỏi cơ thể, lơ lửng trên trời

Sau khi ý thức được điều này, trong lòng tôi vô cùng hoảng sợ, lẽ nào bây giờ tôi đã chết rồi, không, không thể nào

Thẩm trường thu vốn dĩ đang đánh nhau với Lưu Khởi Sơn, lúc này dường như cũng phát hiện ra điều bất thường, ông ta quay đầu nhìn linh hồn
đang lơ lửng trên không trung của tôi, trên mặt ông ta lộ ra một sự căng thẳng trước đây chưa từng có.

Thẩm Trường Thu lập tức quay người lại bay về phía tôi, để cho Lưu
Khởi Sơn đánh một chưởng rất mạnh vào sau lưng, cả người lập tức bay ra, máu tươi trào ra từ trong miệng thẩm trường thu, máu tươi của ông ta
cũng biến thành màu đen

Một nguồn sức mạnh quái dị bao vây lấy tôi, tôi giật mình quay
đầu,thì phát hiện Không Trung không biết từ lúc nào đã xuất hiện một con đường phát ra ánh sáng màu trắng, nguồn sức mạnh quái dị đó chính là
truyền đến từ cuối con đường, từng chút một kéo hồn phách của tôi đi,
muốn cuốn tôi vào sâu trong vực thẳm

Trong lòng tôi vô cùng sợ hãi, con đường màu trắng này tôi đã từng
thấy, đây chính là đường âm dương, người phụ nữ câmf vòng cổ treo lục
lạp, cô ta đang siêu độ linh hồn của tôi

Thẩm trường thu khó khăn bò dậy, nhanh chóng bấm đốt ngón tay, máu
tươi bắn ra từ trong miệng ông ta nhanh chóng ngưng kết thành huyết bùa, trực tiếp đánh về phía hồn phách đang sắp bị cuốn vào con đường âm

dương của tôi

Huyết bùa đánh trúng vào ấn đường của tôi, tôi lập tức cảm thấy hồn
phách của mình mình nặng nề, một luồng dương khí bạo phát ra từ cơ thể
của tôi.

Trong luồng dương khí này,con đường âm dương phát ra ánh sáng màu
trắng từ từ mờ ảo, cuối cùng hóa thành vô hình, linh hồn của tôi cũng từ từ hạ xuống, một lần nữa quay về trong cơ thể

Phù

Suýt chút nữa thì tôi bị cuốn vào con đường âm dương, tôi ngồi dậy
không ngừng thở hồng hộc, may mà bản thân sống sót sau tai nạn, hứa
thiến trên mặt toàn là nước mắt, lúc này cũng nở một nụ cười

Nhưng mà, tôi không dám có chút nào lơ là, Bởi vì lúc này, người phụ nữ trung niên kia đã ra tay với tôi

Hồn phách của tôi được thẩm trường thu kéo về với cơ thể, điều này
làm cho bà ta vô cùng hoảng hốt, bà ta lập tức giang tay ra, một luồng
khí cuộn trào về chỗ tôi đứng

Tôi lập tức ôm lấy Hứa Thiến lăn về phía bên cạnh, chỗ đứng ban đầu của tôi, bùn đất bay tung tóe, trông rất quái dị

“Bà già chết tiệt này, ra tay với một đứa trẻ, có gì mà anh hùng chứ”

Lúc này, thẩm trường thu nhỏ một ngụm máu khuôn mặt mặt giận dữ nhìn về phía bà ta, trong mắt tràn đầy lửa giận

Bà ta không chút sợ hãi, trên mặt nở một nụ cười: “Tôi không phải là anh hùng, mà là một người phụ nữ bình thường, nếu như ông đã coi trọng
Tên nhóc này như thế, vậy thì tôi ra tay với cậu ta, Có gì mà không
được?”

Nói xong, bà ta lại nhìn tôi thêm lần nữa, trong lúc bà ta quay đầu, trong ánh mắt có một tia sợ hãi

Người phụ nữ trung niên này không ngờ rằng, một tiểu đạo sĩ như tôi lại dám chủ động ra tay với bà ta,

Lúc bà ta và Thẩm trường Thu đang nói chuyện, Tôi cắn rách cổ tay
mình, lợi dụng máu tươi vẽ một lá huyết bùa trấn hồn lên trên lòng bàn

tay

Huyết bùa trấn hồn, không chỉ Có thể khống chế ma quỷ, còn có thể để
tấn công Linh hồn của người, huống hồ, máu của tôi cũng không phải là
bình thường, mà là máu thuần Dương

Tâm lực của tôi nhanh chóng hao tổn trong quá trình vẽ bùa, tầm nhìn
của tôi bắt đầu trở nên mơ Hồ,tôi cắn răng cuối cùng cũng vẽ xong nét
cuối cùng của lá bùa

Lúc này, khoảnh khắc bà ta quay người lại, Tôi dùng hết sức lực cuối
cùng của mình, xong về phía bà ta, bàn tay vẽ huyết bùa trấn hồn, trực
tiếp vỗ lên ấn đường của bà ta một cái.

“aaaaaa..”

Lúc này, bà ta kêu lên một tiếng thảm Thiết, sau khi bị huyết bùa của tôi đánh trúng, trên mặt bà ta lập tức tỏa ra những trận khói đen, từng miếng da thịt bắt đầu trở nên cháy đen, bà ta ôm lấy mặt mình kêu gào
thảm Thiết

Tâm lực gần như đã bị rút sạch, tôi lúc này cũng bất lực ngã ra mặt
đất, Tôi nhìn Hứa Thiến bên cạnh đang lo lắng, đưa hũ tro cốt vào tay cô ấy

“ Hứa Thiến, chị mau đi đi, em cứu không nổi chị nữa”

Hứa Thiến lắc đầu, Nước mắt không ngừng rơi xuống gò má cô ấy “ ta là vợ của em, muốn đi thì cùng, nếu như em chết rồi, ta cũng không muốn
tiếp tục sống nữa”

Trên mặt Tôi nở một nụ cười khổ, Nhưng lúc tôi cười khổ, thì phát
hiện Giang Hoài mày không biết từ lúc nào đã đi lại gần tôi, ông ta giơ
tay ra, dùng một chưởng vỗ vào người tôi

“ đừnggggg”

Lúc này, sắc mặt của Hứa Thiến lộ ra sự hoảng sợ, cô ấy cúi người
xuống ôm chặt lấy tôi, vì tôi mà nhận lấy cú đánh chí mạng đó là của
Giang Hoài


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.