Âm Quan Minh Thê

Chương 40


Đọc truyện Âm Quan Minh Thê – Chương 40

“ giết tôi? Đã từng có rất nhiều người của Âm Quan Môn nói với tôi hai chữ này,nhưng cuối cùng,chúng đều đã đi đến hoành tuyền”

Thẩm Trường Thu lẩm bẩm,máu tươi không ngừng chảy ra từ khóe miệng,ông
ta tuy khí thế không đơn giản,nhưng không có cách nào che giấu sự thật
mình bị thương

Người đàn ông trung niên chống gậy cười lạnh lùng: “ Thẩm trưởng
lão,ngài là trưởng lão duy nhất luyện thành công mật thuật âm môn rồi
lại quay lại phản bội Âm quan Môn,chỉ có giết ngài,Âm Quan Môn chúng
tôi mới yên tâm”

“ mấy ngày trước,chúng tôi vô tình gặp được một người phản bội giống ông là Giang Hoài,tôi muốn giết ông ta,nhưng ông ta lại lấy hành tung của
ông ra giao dịch,bảo toàn tính mạng của bản thân,chính vì lẽ đó,chúng
tôi mới xuất hiện lúc này,ở đây,xuất hiện trước mặt ông”

Nghe những lời này,trên mặt Thẩm Trường Thu nở một nụ cười cay đắng,ông
ta nhìn Giang Hoài,lắc đầu: “ hóa ra,chúng ta đều là kẻ nói lời không
giữ lấy lời,thật sự đã xem nhẹ ngươi rồi”

“ hừ,người chẳng ai muốn trời chu đất diệt,ông muốn giết tôi,tôi để Lưu
Khởi Sơn bọn chúng âm thầm tính sổ ông thì có gì không được?” sắc mặt
Giang hoài nở một nụ cười tàn nhẫn,nụ cười đó trộn lẫn với máu tươi ở
khóe miệng,trong vô cùng quái dị

“ Đỗ Minh,rốt cuộc là có chuyện gì?”

Hai bên đều đang thăm dò lẫn nhau,Hứa Thiến nắm chặt cánh tay tôi lo lắng hỏi

Tôi lắc đầu,thực tế tôi cũng không biết tình hình bây giờ rốt cuộc là
như thế nào,tôi chỉ là muốn Thẩm Trường Thu giết Giang Hoài giúp tôi cứu Hứa Thiến mà thôi,không ngờ chuyện lại trở nên phức tạp như thế này


“ cậu tên là Lưu Khởi Sơn?” Thẩm Trường Thu nhìn tên trung niên chống gậy,lạnh lùng hỏi

Người đó gật đầu

Thẩm Trường Thu cười lạnh lùng: “ Lưu Khởi Sơn,tuy là vừa nãy cậu đánh
úp tôi được một lần,nhưng không đồng nghĩa với việc dựa vào mấy người
các cậu có thể giết chết tôi”

Thẩm Trường Thu nói xong,nước mưa như trút dừng lại giữa không trung,sóng nước cuồn cuộn bên dòng sông cũng dừng lại

Giây tiếp theo,chày giáng ma trong tay Thẩm Trường Thu đập mạnh xuống
đất, nước trên mặt đất cùng nước mưa trên không trung bay lên,tới tấp
xông về phía trước

Dòng nước biến thành hai bức tường nước khóa chặt người phụ nữ kia mà tên mặc áo tơi

Đồng thời lúc này,Thẩm Trường Thu cũng bay lên xông về phía Lưu Khởi Sơn

Nhìn thấy Thẩm Trường Thu đột nhiên rat ay,Giang Hoài vội vàng trốn chạy về phía sau,còn Lưu Khởi Sơn thì cười lạnh lùng

Lúc này,Lưu Khởi Sơn tháo khăn đội đầu xuống,một sợi dây buộc đầu dài
cuộn về phía Thẩm Trường Thu,một luồng âm khí nồng nặc bao trùm toàn bộ
hiện trường

Thẩm Trường Thu phản ứng không kịp,bị chiếc khăn buộc đầu quấn chặt lấy
chân,trong chiếc khăn buộc đầu này,lại có rất nhiều hồn phách,những linh hồn này chui ra,bắt đầu ngược đãi cơ thể của Thẩm Trường Thu

“ trò oắt con”

Thẩm Trường Thu phẫn nộ một tiếng,có rất nhiều ngọn lửa bốc cháy trên người ông ta,sau đó lan ra chiếc khăn buộc đầu


Những ngọn lửa này rất quái dị,nó không đốt cháy đồ áo của Thẩm Trường
Thu,cũng không bị nước mưa dập tắt,nhưng lại có tác dụng hủy diệt cực
lớn đối với mấy con ma đó

Những hồn phách kí sinh trên khăn đội đầu còn chưa kịp làm gì,thì đã hồn bay phách tán trong ngọn lửa rừng rực,chiếc khăn đội đầu vốn màu xanh
lam,lúc này lại biến thành màu than cháy,nước mưa đánh lên trên,làm cho
chiếc khăn lập tức biến thành tro

Trận chiến này,không phải là trận mà Giang Hoài có thể nhúng tau,vì vậy
ông ta nhanh chóng trốn ra phía sau,còn đây cũng không phải là chuyện
tôi có thể nhúng tay,tôi cũng nhân lúc bọn họ không chú ý,đưa Hứa Thiến
đi đến sau lưng của Thẩm Trường Thu

Lúc này,đôi tay của Thẩm Trường Thu từ từ hợp lại,rất nhiều nước mưa lần nữa bay lên,tấn công Lưu Khởi Sơn,đồng thời lúc này một luồng khí vô
hình cũng tỏa ra từ người ông ta cùng với nước mưa công kích Lưu Khởi
Sơn

Thẩm Trường Thu mượn lực đẩy của luồng khí này,nhanh chóng lùi về phía sau,đi đến bên cạnh tên mặc áo tơi

Bùm

Lúc này,bức tường nước bao vây lấy tên mặc áo tơi nổ tung,một cây trượng khắc vô số hoa văn quái dị lò ra từ trong màn nước,trực tiếp hướng về
yết hầu của Thẩm Trường Thu

Thẩm Trường Thu vội vàng che chắn cho mình,dơ chày giáng ma lên trước người,ngăn chặn công kích

Nhưng mà,khoảnh khắc cây trượng và chày chạm vào nhau,một luồng âm khí
phát ra từ những hoa văn trên cây trượng,luồng âm khí này nhanh chóng

ngưng tụ,hóa thành một linh hồn,xông nhanh về phía tôi

“ Thẩm Trường Thu,tuy ông là trưởng lão của Âm quan môn,nhưng đồng thời
đối phó với 3 người chúng tôi,ông vẫn còn thiếu một chút”

Tên mặc áo tơi thoát khỏi sự ràng buộc của tường nước,không nhìn Thẩm
Trường thu đang bị linh hồn kia ngăn chặn nữa,mà quay đầu,nhìn tôi và
Hứa Thiến

‘ Giang Hoài,giết chúng” tên mặc áo tơi dặn dò Giang Hoài

Trên mặt Giang Hoài nở một nụ cười tàn nhẫn,ông ta gật đầu,vòng qua người Thẩm Trường thu,đi về phía hai chúng tôi

“ Hứa thiến,đi mau”

Nhìn Giang Hoài đi về phía hai chúng tôi,tôi bất chợt ôm chặt lấy hũ tro cốt trong tay,nhanh chóng cùng Hứa Thiến lùi về sau

Tôi và Giang Hoài quen biết 13 năm,ông ta có bản lĩnh gì tôi đương nhiên biết rõ,tôi tuy mới tu đạo 3 tháng,nhưng không hề cho rằng sức mạnh của bản thân có thể đem ra so sánh với ông ta

“ hừ,đây là cuộc chiến giữa chúng ta,ra tay với hai đứa oắt con này thì
có bản lĩnh gì chứ?” nhìn thấy Giang Hoài muốn ra tay với tôi,Thẩm
Trường Thu hét lên phẫn nộ,ông ta lập tức bấm đốt ngón tay,có một lá bùa ý hình ngưng kết trong tay ông ta,sau đó vỗ mạnh vào hồn ma kia

Con ma đó kêu lên một tiếng đau khổ,sau đó dừng sự công kích với Thẩm Trường Thu lại,hai mắt rơi vào trống rỗng

“ giết hắn”

Thẩm Trường Thu chỉ vào Giang hoài,ra mệnh lệnh cho hồn ma kia

Khiến cho người ta bất ngờ là,con ma này dường như bị Thẩm Trường thu khống chế,không hề do dự mà xông về phía Giang Hoài

Hồn ma này,dường như mạnh hơn bất kì con ma nào trước đây tôi gặp,Giang
hoài thậm chí còn không kịp phòng bị,đã bị con ma đó nhập

Giang Hoài tuy tinh thông việc nuôi quỷ,nhưng sau khi bị ma nhập,ông ta

vẫn kêu lên tiếng thét đau khổ,âm khí của con ma kia không ngừng chiếm
đoạt cơ thể hắn ta,ông ta ngã ra mặt đất giãy dụa,máu tươi không ngừng
chảy ra từ hai mắt,mũi,tai,miệng của ông ta,trông vô cùng thê thảm

Đối với tôi,Giang Hoài là kẻ địch lớn nhất đời này của tôi,nhưng đối với Thẩm Trường thu và Lưu Khởi Sơn,Giang Hoài chẳng qua chỉ là một con
kiến

Không quan tâm sự sông chết của Giang Hoài,vẫn tiếp tục chiến đấu

Miếng khăn buộc đầu duy nhất còn lại trong tay Lưu Khởi Sơn bay ra,lần
nữa cuốn lấy Thẩm trường thu,Thẩm Trường Thu không hoảng hốt,trực tiếp
tạo nên một lá bùa ý hình trên miếng khắn,hồn ma còn sót trên đó lập tức kêu lên thảm thiết

Rất nhiều nước mưa dưới sự khống chế của Thẩm Trường thu,giống như những viên đạn bay về phía Lưu Khởi Sơn,Lưu Khởi Sơn không dám dễ dàng chống
cự,cơ thể nhanh chóng lùi về phía sau

Nhưng cho dù như vậy,đồ áo trên người hắn ta vẫn bị nước mưa tấn công,lộ ra những lỗ thủng,trông rất tàn tạ

Thẩm Trường Thu không quan tâm đến Lưu Khởi Sơn,chày giáng ma trong tay
ông ta lộ ra một luồng âm khí,xông thẳng về phía của tên mặc áo tơi

Tên mặc áo tơi không lùi lại,cây trượng trong tay hắn ta nổi lên những hoa văn quái dị,cũng nghênh chiến chính diện

Chày giáng ma cùng cây trượng đó tiếp xúc chính diện phát ra một âm
thanh làm cho người ta choáng váng,sau đó,một màn làm người ra kinh ngạc đã xảy ra

Trên cây trượng,lúc này truyền đến một tiếng kêu thảm thiết của hồn
ma,hoa văn trên cây trượng lập tức tan biến,toàn thân đều là vết nứt

Rắc rắc

Trong cuộc đối kháng chính diện này,cây trượng bị vỡ nát,rất nhiều vụn
vỡ bay len không trung,còn chày giáng ma sau khi làm vỡ nát cây
trượng,sau đó đâm sâu vào trong lòng bàn tay phải của tên mặc áo tơi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.