Bạn đang đọc Ai Là Hoàng Tử Của Em: Chương 31
Hắn đi tới, đang ngồi xuống xem chân nó có sao không. Nó liền chủ động ôm chầm lấy hắn. Con gái, dù có rụt rè, e thẹn đến đâu, trước tình yêu hoàn toàn có thể bạo dạn chủ động.
– Anh nghe em giải thích đi. Em với Kỳ làm hòa. Chúng em vẫn là bạn, chỉ là bạn thôi. Cái ôm vừa nãy là cái ôm xin lỗi, là cái ôm của tình bạn. Anh đừng hiểu lầm.
Hắn ngớ người khi thấy nó ôm lấy hắn rồi lắng nghe nó giải thích.
– Umm. Anh tin em.
Thiên kéo nó đứng dậy, vuốt nhẹ má nó.
Nó vui lắm, gật đầu lia lịa, miệng cười tươi.
– Chúng ta vẫn là anh em chứ.
Kỳ đã đứng sau từ khi nào, cậu chìa tay ra trước mặt hắn.
Hắn tất nhiên cũng vui vẻ bắt lấy tay cậu. Hai người còn đập tay, huých vai nữa.
– Vẫn là anh em.
Ủa? Hai con người này quen nhau sao?
Lúc sau dò hỏi nó mới biết hai anh chàng này trước đây đã quen nhau ở team bóng rổ của trường.
Nhưng thật ra còn một lí do họ quen nhau mà vẫn giấu nó, sau này mới biết.
*************
Team 4 người gồm: Vy, Thiên, Ân, Kỳ ngồi ăn trưa vui vẻ ở căn tin.
Chuyện của nó và hắn hẹn hò, đính hôn bây giờ cũng lắng xuống rồi. Mọi người ít bàn tán sôi nổi hơn.
Bảo My đi qua, đưa ỗi người một tấm thiệp màu hồng, cười.
– Tối thứ 7 này mình tổ chức sinh nhật tại Lotte Rin, các cậu nhớ đến nha. Cả anh Thiên nữa.
Ân cầm tấm thiệp trên tay, chẹp miệng nói đểu.
– Tớ mà cũng được mời sao?
My hiểu rõ ý tứ của Ân, cười gượng.
– Tất nhiên. Mà cậu chắc chắn phải đi đấy, Vy.
Nó để tấm thiệp qua một bên, vẫn đang ăn. Nghe thấy My gọi thì đành ậm ừ gập đầu.
– À quên. Chuyện ở sân bóng cho tớ xin lỗi nhé, Kỳ. Cả Vy nữa.
Kỳ làm ngơ như không nghe thấy gì, ngay cả tấm thiệp cậu cũng chả thèm ngó tới. Nó cười trừ, gật đầu.
Bảo My đi rồi, Kỳ không thương tiếc mà phũ phàng vứt bỏ tấm thiệp đi. Tên Thiên nãy giờ không nói gì còn nhẫn tâm hơn, vo tròn cái thiệp rồi mới vứt.
Nó ngớ người ra nhìn hai chàng trai này. Hành động gì mà kì quặc giống nhau thế.
– Lần này không biết nhỏ ta định bày trò gì đây?
Ân nói với giọng khinh bỉ.
Lữ Ân ghét Bảo My vì cái tính tiểu thư của nhỏ lại còn giả tạo, chảnh chọe. Bề ngoài thì tỏ ra thân thiết với Vy còn thực chất lúc này cũng nghĩ kế để làm cho Vy xấu hổ.
***********
Ở nhà…
Hắn đang tắm. Nó lẻn vào phòng hắn mượn cái laptop chơi game. Tình cờ nó thấy một cái video lạ nằm một mình ở góc bên phải màn hình. Tò mò vốn là bản năng của mỗi con người, nó click chuột vào xem.
Choangggg…. Một tiếng sét nổ toang trong đầu nó. Nó đang xem gì thế này? Đây chẳng phải là đoạn camera quay hôm nó bị nhốt ở trường đây sao? Làm sao hắn có được nhỉ? Mà không quan tâm, nó xem tiếp.
Ai thế kia??? Nó phóng to cận cảnh lên để chắc chắn là mình không nhìn lầm. Là Bảo My. Đúng. Chính cậu ta là người đã đẩy nó vào phòng rồi nhốt nó ở trong đấy.
Ân nói đúng. Cậu ta không phải loại người nên thân. Khóe miệng nó nhếch lên, cười đểu. Cuối cùng nó cũng hiểu bản chất thật sự trong con người của My.
************
Tại Lotte Rin.
Vy nghĩ nghĩ mãi rồi cũng quyết định đi xem sao. Nó lôi kéo, nịnh nọt mãi Ân mới chịu đi cùng. Thiên và Kỳ thấy nó đi thì liền nhào vào bảo đi cùng. Vậy là team đi đủ.
Giờ nó mới biết Bảo My cũng là một tiểu thư danh giá, con gái của một chủ tịch lớn.
Hôm nay, trong buổi tiệc sinh nhật My hầu như toàn học sinh trong trường với anh chị em thân thiết của nhỏ. Hẳn là quan hệ rất rộng.
Ánh đèn mờ ảo dần, Bảo My đứng trên sân khấu, cắt bánh gato mấy tầng liền rồi nói cảm ơn abc xyz….
Nó đang đứng cạnh Thiên, nhấp một ngụp rượu nhẹ thì nghe thấy Bảo My gọi tên mình.
– Dương Vy, hôm nay là sinh nhật mình, cậu có thể hát tặng mình một bài hát không?