Bạn đang đọc Ai Là Hoàng Tử Của Em: Chương 28
Ra khỏi rạp chiếu phim, Vy thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng xem xong bộ phim kinh điển này. OMG… Anh ma cà rồng đẹp trai thật đấy nhưng sợ chết đi được.
– Em sợ hả?
Thiên ngó ra trước mặt nó, nhe răng cười đùa. Nó làm mặt nũng nịu như con nít rồi nhảy lên đánh cho hắn một trận. Cái tội dám mua vé xem phim ma này.
– Thôi. Stop!!!
Hắn giơ hai tay ra kiểu xin đầu hàng rồi chạy đi. Nó vẫn chưa bõ tức liền chạy theo hắn rồi đánh hắn thêm vài cái nữa.
***********
Tắm rửa xong, làm bài tập xong cũng đã hơn 10h. Vy nhảy lên giường đi ngủ. Ngày mai dù có thế nào nó cũng phải nói rõ ràng chuyện tình cảm với Kỳ, xin lỗi cậu ấy.
Đang chuẩn bị nhắm mắt, nó ngước lên nhìn trần nhà thì lại liên tưởng đến cảnh con ma cà rồng nhảy xuống giống ở trong phim vừa xem. Nó nằm quay ra phía ngoài của sổ thì lại liên tưởng đến cảnh con ma cà rồng nhảy vào. Eoooo… Nó bị ám ảnh ghê quá nên ngồi bật dậy rồi bật đèn sáng lên.
Hơn 10 rưỡi… Để đèn sáng thì không ngủ được, tắt đèn đi thì sợ. Mà trước giờ nó không quen ngủ có đèn ngủ nên trong phòng khỏi có đèn ngủ luôn. Nó đứng dậy mở cửa đi ra ngoài. Bây giờ nó chỉ muốn về ngủ với ba mẹ nó thôi. Mà họ cũng vô tâm thật. Đi công tác triền miên, thỉnh thoảng mới gọi về hỏi thăm nó vì quá bận. Nó đứng trước cửa ngó nghiêng lung tung. Đi xuống dưới tầng một mình cũng sợ mà ở trong phòng ngủ một mình cũng sợ. Chợt nó thấy phòng Thiên vẫn mở đèn sáng. Có khi nào hắn ta cũng sợ quá không ngủ được không nhỉ? Nó tò mò liền rón rén mở cửa phòng hắn.
Á…. Không đùa chứ, hắn đang ngồi học.
Nghe thấy tiếng của mở, hắn đảo mắt qua nhìn thấy nó đang thò đầu vào.
– Em vào đi. Không ngủ được sao?
Hắn như hiểu ra vấn đề, cố nhịn cười mà điềm tĩnh nói với nó.
Nó ôm gối đi vào phòng hắn rồi đóng cửa, lườm hắn một cái.
– Không ngủ được tại xem phim anh chọn ý. Lần sau em không thèm đi xem phim với anh nữa.
Hắn cười, đi tới kéo nó vào ngồi trên giường.
– Rồi, lỗi tại anh. Vậy giờ ngủ ở phòng anh coi như anh chuộc lỗi nhé.
Nó cãi lại.
– Cái gì. Thật vớ vẩn. Ai thèm ngủ ở phòng anh chứ?
– Anh không yên tâm để em ngủ một mình. Lỡ con ma cà rồng đến bắt em rồi hút máu em thì sao?
Nghe hắn nói xong, cộng thêm biểu cảm đạt điểm 10 của hắn, nó bắt đầu liên tưởng rồi khẽ rùng mình.
– Á….
Nó hét lên trong vô dòng suy nghĩ rồi nhào vào ôm hắn. Hắn cười nham hiểm rồi vuốt nhẹ mái tóc nó.
– Ngoan.
**********
Chuẩn bị đi ngủ….
– Anh ngủ ở dưới sàn đi. Em phạt anh. Hứ…
Hắn đứng khoanh tay, nói lí lẽ:
– Em ngủ một mình anh không yên tâm. Ít nhất thì nếu có anh nằm cạnh, con ma đến bắt em thì anh sẽ đạp chết nó…
Nó như một đứa trẻ, ngây ngô tin lời của hắn. Tưởng tượng đến cảnh nó đang ngủ ngon, con ma cà rồng đến, hắn liếc mắt nhìn thấy rồi cho con ma nó vài chưởng. Vậy là nó sẽ không bị bắt đi lại còn vẫn được ngủ ngon nữa. Ôi ~~ Một suy nghĩ không còn gì ngây thơ hơn.
– Anh vốn không quen ngủ dưới sàn. Anh sang phòng khác ngủ đây.
Nó đang ngồi trên giường, nghe thấy hắn đe dọa liền chạy xuống nắm lấy cánh tay hắn. mặt năn nỉ:
– Đừng đi mà. Được rồi không phạt anh nữa.
Hắn nhìn nó, gật đầu đồng ý, cố che đi nụ cười gian xảo.
*******
Đèn điện tắt. Đèn ngủ bật. Phòng hắn có đèn ngủ a.
Nó nằm trong. Hắn nằm ngoài. Hai con người mắt vẫn mở thao láo.
Đúng là có người ngủ cùng nó hết sợ thật nhưng mà hắn nằm ngay bên cạnh tự nhiên nó lại không thể nhắm nổi đôi mắt.
Thiên lén quay sang nhìn nó thì vẫn thấy nó mở tròn đôi mắt. Hắn nhổm người dậy cúi mặt gần sát với mặt nó làm cho nó giật mình, hét lên:
– Anh… Anh làm cái gì vậy?
Đôi môi kia rõ ràng là đang mấp máy gợi tình hắn mà. Hắn cúi xuống, lần này tự nhiên hơn, hôn nó một cái.
– Ngủ ngon.
Sau đó hắn lại nằm bình thường, tay để chéo lên trán, ngủ.
Nó vẫn chưa hoàn hồn lại, tay chạm lên môi trong vô thức.
Đây là nụ hôn chúc ngủ ngon mà trong tiểu thuyết vẫn có đây sao?