Ác Quỷ Của Em

Chương 31


Bạn đang đọc Ác Quỷ Của Em – Chương 31

Chap 31
Bầu trời tối dần những cơn gió se lạnh thổi qua báo hiệu mùa thu đang đến xua tan đi cái nóng oi bức của mùa hè nóng nực , trên con đường vắng có những đôi tình nhân nắm tay nhau cười hạnh phúc . Ánh Minh nhắm mắt cảm nhận những cơn gió nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt cô nở nụ cười hạnh phúc nhìn hai bàn tay đang đan chặt lấy nhau của cô và Thiên Kỳ , bỗng nhiên cô rất muốn ôm lấy anh thật chặt cô muốn xác nhận một chút hạnh phúc này liệu có phải là thật ? Hay chỉ là giấc mơ để khi tỉnh dậy tất cả sẽ biến mất ? Thiên Kỳ thấy cô cứ nhìn anh mãi thì đưa tay lên xoa nhẹ đầu cô dịu dàng hỏi
– Sao vậy ?
Ánh Minh lắc đầu cười nhẹ
– Không có gì , chỉ là em cảm thấy đây giống như một giấc mơ vậy em sợ khi tỉnh lại tất cả sẽ biến mất …
Ánh Minh nhìn Thiên Kỳ chăm chú dõi theo từng biểu hiện của anh .
Thiên Kỳ cười lớn ôm cô vào lòng
– Ngốc ạ đây là sự thật làm sao có thể là mơ đừng nghĩ lung tung
Ánh Minh vùi mặt vào ngực Thiên Kỳ nghe từng nhịp tim mạnh mẽ của anh cười vui vẻ .
Sau khi đưa cô về nhà Thiên Kỳ cầm tay cô giọng có chút lo lắng cùng không nỡ
– Anh phải đi công tác một tuần em ở nhà nhớ ăn uống đầy đủ ngày nào cũng phải gọi cho anh , nếu thấy anh không nghe máy thì phải nhắn tin cho anh rõ không ?
Ánh Minh cười tinh nghịch nhăn mũi
– Em là trẻ con sao ?
Thiên Kỳ xoa đầu cô

– Với anh em mãi là tiễu quỷ không bao giờ lớn
Ánh Minh lại cười kiễng chân lên hôn chụt một cái vào môi anh rồi chạy nhanh vào nhà .
Thiên Kỳ vô thức đưa tay lên sờ môi mình mỉm cười nhìn lên ban công thấy cô đang vẫy tay với anh thì mới rời đi …
Ánh Minh ngồi trước máy tính thở dài thườn thượt , Ánh Linh thấy chị gái tự nhiên thở dài thì tò mò hỏi
– Chị sao thế ?
Ánh Minh lại thở dài nhưng lắc đầu
– Không có gì , mà sao em không đi học ?
Ánh Linh nghe tới đây thì vẻ mặt thống khổ thở dài
– Xấu hổ quá chị ạ .
Ánh Minh ngạc nhiên nhìn em gái
– Sao lại thế ?
Ánh Linh thở dài bắt đầu kể
– Chị biết không cái tên Gia Kiệt chết tiệt kia không những đã tuyên bố với cả trường rằng em là bạn gái hắn mà hôm qua còn nhân lúc em xơ ý hôn trộm em
Nói đến đây Ánh Linh đỏ bừng mặt
– Rồi còn là trước mặt bao nhiêu người nữa ngại chết đi được ý
Ánh Minh ý tứ sâu xa nhìn em gái
– Em cũng thích không phải sao ?
Ánh Linh đỏ mặt lần nữa bắt đầu cuống lên
– Em …. em nào có ?
Ánh Minh đưa ngón tay lên chỉ vào khuôn mặt đỏ bừng của em gái
– Cà chua chín kìa còn nói không thích người ta ?
Ánh Linh sờ lên gương mặt nóng bừng của mình rồi chạy ra khỏi phòng .
Ánh Minh từ khi còn nhỏ hôm nay là lần đầu tiên thấy em gái Ánh Linh nổi tiếng lạnh lùng đanh đá của mình xấu hổ tới như vậy thì lại thấy khâm phục anh chàng tên Gia Kiệt kia nếu có thể khiến Ánh động lòng anh ta nhất định khokhông phải người tầm thường .
Thời gian cứ thế trôi qua Ánh Minh cảm thấy một tuần sao mà dài quá cô rất nhớ anh muốn được anh ôm vào lòng , ngày mai anh sẽ về chỉ còn ngày mai nữa thôi .

Sáng hôm sau Ánh Minh dậy thật sớm trang điểm nhẹ chuẩn bị đến công ty tìm anh , bước ra khỏi nhà cô đi bộ từng bước chầm chậm tới công ty của anh . Vẫn như mọi khi Ánh Minh thoải mái ra vào mà không bị ai ngăn cản nhưng tại sao ánh mắt mọi người lại lạ như vậy ? Cô lắc đầu cô đến là để gặp anh chứ không phải nhìn sắc mặt của họ …
Ánh Minh tới cửa phòng nếu như bình thường cô sẽ gõ cửa nhưng vì muốn tạo sự bất ngờ cho Thiên Kỳ nên cô nhẹ nhàng mở cửa đi vào . Vừa vào một cảnh tượng đập vào mắt Ánh Minh khiến cô ngạt thở Thiên Kỳ của cô đang hôn một cô gái và cô gái ấy chính là Hồng Anh …
Ánh Minh cảm thấy tim đau nhói cô đứng yên không nhúc nhích đúng lúc đó Thiên Kỳ quay lại nhìn Ánh Minh nhìn mình với ánh mắt đau lòng anh chợt hoảng hốt
tại sao cô lại ở đây ?
Ánh Minh chầm chậm bước đến chỗ anh cố để bản thân không rơi nước mắt cô nói giọng nói có chút run rẩy
– Trả lời tôi chỉ cần một câu thôi việc tôi vừa nhìn thấy là sự thật ?
Thiên Kỳ nhìn cô không nói gì ánh mắt bi thương
– Em nghe anh giải thích đã anh …
Ánh Minh hét lên cắt ngang lời anh
– Tôi không muốn anh giải thích chỉ cần nói thật hay không ?
Hồng Anh im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng
– Mắt cô mù sao ? Không thấy hả ? Là thật anh ấy và tôi vừa hôn nhau …
Ánh Minh nhìn Thiên Kỳ cười khinh miệt
– Đúng tôi mù rồi nên mới có thể tin tưởng vào thằng khốn như anh
Hồng Anh xông lên giơ tay định tát Ánh Minh nhưng bị Ánh Minh ngăn lại sau đó một cái tát giáng xuống gương mặt trang điểm kỹ càng của Hồng Anh .
Ánh Minh đanh mặt
– Đừng bao giờ có ý định chạm vào người tôi , bàn tay bẩn thỉu của cô khiến tôi ghê tởm
Nói xong cô tới trước mặt Thiên Kỳ cầm kéo lên lấy giấy tờ căn nhà bên hồ anh đã tặng cô cách đây không lâu cắt vụn ném vào anh

– Từ nay tôi sẽ biến mất khỏi cuộc sống của anh
Bỏ lại sau lưng tất cả Ánh Minh bước đi , đi một đoạn cô ngồi thụp xuống không để ý tới ánh mắt mọi người khóc nức nở . Bỗng một vòng tay ôm cô vào lòng Ánh Minh dãy dụa muốn đứng lên thì người đó lên tiếng
– Là em Thiên Hoàng đây , chị cứ khóc đi , khóc hết đi …
Gió mùa thu thổi nhè nhẹ trên con đường đông đúc một chàng trai ôm một cô gái đang khóc nức nở . Sau khi Thiên Hoàng đưa Ánh Minh về nhà , Thiên Hoàng lái xe về nhà của mình nhìn thấy Thiên Kỳ ở phòng khách Thiên Hoàng cười nhạt đi qua anh thì đột nhiên giọng nói lạnh nhạt của Thiên Kỳ vang lên
– Tránh xa cô ấy ra
Thiên Hoàng cười nhạt
– Anh là gì của cô ấy ?
Thiên Kỳ cứng người nhưng chuyện đó chỉ là hiểu nhầm hôm nay vừa xuống máy bay thì Hồng Anh gọi cho anh nó muốn gặp anh lần cuối rồi sẽ về Úc nhưng anh không ngờ cô ta sẽ hôn anh rồi anh lại nghĩ dù sao cũng là lần cuối nên để yên cho cô ta ôm không ngờ Ánh Minh sẽ tới và nhìn thấy …. bừng tỉnh khỏi kí ức anh nói
– Đừng đến gần cô ấy , cô ấy là của anh .
Rồi anh đi ra ngoài . Thiên Hoàng cười thâm hiểm
– Thiên Kỳ tất cả rồi sẽ thay đổi , cô ấy sẽ là của tôi …
Ánh trăng chiếu vào căn phòng tăm tối tạo nên những hình ảnh ma quái thật đáng sợ …
End chap 31


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.