Bạn đang đọc Ác Quỷ Của Em – Chương 14
Chap 15
-Kim Ánh Minh ?
Hắn gọi tên nó một cách ngớ ngẩn giọng hắn run run , người con gái phía trước quay lại nhìn lướt qua hắn với một ánh mắt thản nhiên mỉm cười lạnh nhạt hắn nhìn đến ngây người …
-Minh ?
-Ừm …
Nó lạnh nhạt trả lời nhìn thấy vẻ mặt này của hắn tự nhiên nó cảm thấy vui vẻ lạ thường suốt thời gian đó nó không gặp lại hắn , hắn đã thay đổi không ít cao hơn trước kia nhiều .
Hai người cứ đứng nhìn nhau như vậy nó nhìn hắn , hắn nhìn lại nó thời gian cứ như ngừng lại nó ước thời gian có thể đứng yên ngay lúc này để hắn mãi nhìn nó như vậy chỉ nhìn một mình nó.
Thời gian cứ trôi qua như vậy và vào cái ngày sinh nhật lần thứ 16 tuổi của nó , hắn đã cho nó một bất ngờ một bất ngờ khiến quan hệ của hắn và nó sẽ rẽ sang mọt lối đi khác và nó và hắn cũng không thể ngờ lối đi này sẽ mang lại biết bao sóng gió cho nó và hắn …
Buổi tối hôm sinh nhật nó hắn rủ nó đi chơi ha đứa đi mãi rồi đi đến ngôi trường ấy nơi nó đã từng tỏ tình và bị từ chối , không biết từ lúc nào nó và hắn đã đứng ở nơi mà năm ấy nó đã thổ lộ và suy sụp hoàn toàn . Bỗng hắn nắm tay nó nhìn thẳng vào mắt nó , nó giật mình ngẩng gương mặt đỏ ửng của mình lên ngơ ngác nhìn hắn …
-Nếu tôi nói thích bà , bà tin không ?
-Hả ?
Nó ngơ ngẩn “ hắn hắn vừa nói gì ? hắn nói thích…..ch mình sao ? ” nó bất động mắt mở to nhìn hắn . Hắn bất mãn nhíu mày
– Sao ?
Nó đơ người đứng im , mắt mở to nhìn nhắn chăm chú .
Hắn nheo mắt nhìn nó hỏi lại …
-Ê tôi tỏ tình mà thái độ của bà như vậy hả ?
-Hả tôi làm sao ?
Nó vẫn đơ ra làm hắn không nhịn được cười lớn
– Cười gì mà cười ?
Nó hét toáng lên đá mạnh vào chân hắn rồi xoay người bỏ đi “ tên đáng ghét dám lừa mình không bao giờ thèm để ý đến hắn nữa ” nó bực mình vừa đi vừa rủa thầm hắn . Đang đi bỗng đằng sau có một bàn tay kéo nó lại . Nó vung tay ra đằng sau thì tay nó bị nắm chặt trong bàn tay của cái người mà ai cũng biết là ai rồi đó nó đang định hét toáng lên mắng cho hắm một trận tơi bời thì cảm thấy môi ấm lạ thường , nó mở trừng mắt thì thấy khuôn mặt hắn đang rất gần , gần tới nỗi nó có thể thấy hai hang long mi dài mà dày của hắn nhưng tại sao hắn lại ở gần như vậy ? nó bỗng phát hiện mình đang bị hôn . Cố gắng đẩy hắn ra nhưng hắn không lui ra chút nào lúc nó buông tay không them đẩy nữa hắn mới buông đôi môi nó ra . Nó thẫn thờ tim đập thình thịch lầm bầm
-Lại……… bị hôn nữa
Nó ngồi thụp xuống đất không hiểu sao nước mắt lại chảy ra , hắn thấy vậy hoảng hốt ngồi xuống kéo tay nó …
-Mi Mi sao thế ?
-Huhu ………..
Hắn bối rối càng dỗ thì nó khóc lại càng to rốt cuộc hắn gắt lên
-Sao cứ khóc thế tôi có làm gì đâu ?
-Cái gì ?
Nghe hắn nói vậy nó đứng phắt dậy đánh túi bụi vào người hắn vừa đánh vừa mắng
-Tên đáng ghét nhà ông , ông là ai mà hôn tôi ? tôi giết ông huhu ……….
Thấy nó giận đến như vậy hắn lại lung túng không biết làm sao hắn cũng không hiểu bản thân mình đang làm cái gì nữa lúc nó quay đi trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ đó là giữ nó lại hắn không ngờ nụ hôn của hắn lại làm nó đau long như vậy , nhưng tại sao chứ ? nó hích hắn mà ? hắn kệ cho nó đánh một lúc sau nó buông tay mắt vẫn còn ươn ướt lúc đó thấy nó đã bình tĩnh hắn lại nhào tới ôm nó vào long vuốt tóc nó giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai nó
-Minh , anh thích em mình quen nhau nha
Nó ngẩng khuôn mặt đỏ bừng vủa mình lên nhìn hắn , hắn đang tỏ tình sao ? nhưng sao lại là với nó ? vậy còn những chuyện trước kia thì sao ? hắn quên hết rồi sao ? bao nhiêu nỗi lo lắng băn khoăn đổ đồn về phía nó vào giây phút này . Nó do dự , hắn biết nhưng hắn không muốn thấy nó như vậy hắn nâng mặt nó lên nhìn vào mắt nó nói rất chân thành
-Tin anh đi , là thật lòng em chỉ cần tin anh là được
Ánh mắt này củ hăn nó chưa bao giờ nhìn thấy , nó nhìn tới ngây người nó biết bản thân nó vẫn còn thích hắn vậy nó còn suy nghĩ gì nữa ? hắn nói thích nó không phải sao như vậy là đủ rồi . Nó mỉm cười gật gật đầu sau đó ngại ngùng cúi mặt xuống dưới lúc này nó chắc chắn mặt nó đỏ hơn đít khỉ rồi . Hắn thấy vậy cười cười rồi ôm nó thật chặt nói với nó …
-Chúc em sinh nhật vui vẻ ^^
Lúc hắn đưa nó về tới cửa nhà nó vẫn không dám tin đây là sự thật lúc hắn quay lưng nó níu tay hắn lại mặt vẫn cúi xuống bối rối không dám ngẩng lên , hắn quay lại thấy nó cúi đầu như vậy bỗng cảm thấy buồn cười xoa đầu nó giọng chìu mến
-về nghỉ sớm đi mai anh đến đón đi chơi
nó vẫn cúi đầu nhưng sao hắn lại xưng anh với nó ? nó bất mãn ngẩng mặt lên chừng mắt vơi hắn
-anh anh cái gì ?
hắn lại cười nụ cười làm tâm trí nó chao đảo . Lâu lắm rồi không biết từ bao giờ có lẽ từ khi cô ấy biến mất nó không thấy hắn cười như vậy nó ngẩn ngơ quên cả sự bất mãn về cách xưng hô của hắn .
-gọi dần cho quen đi chứ đã là người yêu không lẽ cứ tôi bà , tớ cậu mãi ? Heo ngốc
hắn cốc nhẹ lên đầu nó , nó đưa tay xoa đầu chu môi ra lại bất mãn
-nhưng mà tôi…chưa quen
Hắn lại cười nắm lấy bàn tay của nó cúi xuống hôn nhẹ lên chán nó rồi nâng mặt nó lên giọng nói mê hoặc vang lên
-Gọi anh đi
Nó không cưỡng lại được sức hấp dẫn trong giọng nói mê hoặc ấy ngơ ngẩn thốt ra chữ
-Anh…
Hắn lại cười nụ cười hài lòng xoa đầu nó nói
-Ngoan
Sau khi thấy bóng hắn khuất dần nó đứng ở ban công nơi này nó đã rơi bao giọt nước mắt vì hắn nhưng hôm nay chính nơi này nó lại vui biết bao khi nghĩ về hắn nó tin bây giờ nó sẽ không bao giờ phải rơi nước mắt nữa .
End chap 15