Ác Quỷ Có Gương Mặt Thiên Thần

Chương 2626


Đọc truyện Ác Quỷ Có Gương Mặt Thiên Thần – Chương 2626

Cả đám đang tất bật chuẩn bị tham dự buổi lễ đính hôn của Thanh cùng tên thiếu gia họ Triệu – Triệu Vương Hoàng tại khách sạn lớn nhất London. Thanh đã được xe riêng của pama rước đi cách đây 4 tiếng đồng hồ để sửa soạn mặc dù trước khi đi còn quyến luyến Duy lắm. Thật tội nghiệp cho cặp đôi này, hết chuyện này lại tới chuyện khác xảy ra!
Nó mặc chiếc đầm đen cúp ngực, bó sát lấy cơ thể dài ngang đùi, giúp tôn lên nét đẹp ba vòng chuẩn không cần chỉnh của nó. Khoát thêm bên ngoài là cái áo da đen lửng, cộc tay khiến nó trở nên bụi hơn và trầm tính hơn cùng đôi giày cao gót 1 tấc. Mái tóc dài màu hung đỏ được nó uốn lọn, xoã bồng bềnh hai bên vai làm nó dịu dàng hơn hẳn. Gương mặt được đánh một lớp phấn hồng hai bên bên má, mắt chải mascara rồi đánh khói là xong. Nhìn mình trước gương, nó cảm thấy hài lòng về bản thân.
Hải Anh diện một cái đầm trắng dài ngang gối hơi xoè, ngay eo có sợi dây nịt bảng to màu đen. Mái tóc dài óng mượt được cô nàng thả tự nhiên, có thêm cái bờm cũng màu trắng, chân đi giày búp bê trông rất đáng yêu. Gì thì gì chứ khi mà đặt chân tới Anh, dù không muốn hay bị ảnh hưởng từ chuyện của Thiên đi chăng nữa thì Hải Anh vẫn luôn phải giữ cái hình tượng vốn có của mình. Anh quốc là nơi khởi nghiệp ngành sân khấu của cô nàng nên tất cả mọi thứ, Hải Anh đều bị soi mói rất kĩ. Hơi phiền phức nhưng lúc nào Hải Anh cũng phải “giơ cao đánh khẽ” thôi.
Vy sánh bước cùng Nam trong bộ đầm dạ hội dài chấm đất màu xanh mint. Cái đầm có cái cổ sâu và hở nguyên khoảng lưng trắng ngần làm Vy trở nên vô cùng gợi cảm. Mái tóc dài màu nâu được vấn lên gọn gàng, làm lộ ra cái cổ trắng thanh mảnh nhưng đầy kiêu ngạo. Thật sự, nhìn Vy hôm nay rất khác.
Bốn tên con trai tụi hắn đều mặc vest chỉnh tề. Hắn chọn cho mình một bộ vest đen cùng áo sơ-mi đen, mở bung hai cúc áo và không thắt cravat. Thiên rất điển trai trong bộ vest đen cùng áo sơ-mi trắng. Nam thì áo sơ-mi sọc trắng đen cùng quần âu đen. Còn lại tên cuối cùng là Duy thì vest màu xám cùng áo sơ-mi đen. Tên này cứ hễ 5 phút là thở dài một lần khiến nó muốn điên lên, xém nữa là lao vào chửi:
“Cái thằng kia! Bộ bị điên à mà thở dài hoài? Con Thanh nó còn sống nhăn răng chứ có chết đâu mà thở dài thở ngắn miết thế?”
Nhưng cũng may, có hắn và Thiên kéo ra. Thật bó tay. =.=” Hải Vy đi cùng với Nam trên con mui trần mới toanh màu trắng. Thiên với Hải Anh thì dù không muốn cũng bị nó đùn đẩy đi chung một xe. Nó muốn hàn gắn mối quan hệ của cặp đôi này mà! Chính vì thế nên khi yên vị trên xe hắn, nó không ngừng hối hận vì bản thân ngu ngốc. Thân mình không chịu lo, cứ đi mà cho người khác. Haizz…
Sảnh nơi diễn ra buổi lễ đính hôn được trang hoàng lộng lẫy với đầy hoa và bong bóng. Khách mời tham dự toàn những người có tên tên tuổi, có máu mặt. Hơn một tiếng đồng hồ nữa mới bắt đầu mà mọi người đều đã tới rất đông. Nó nhìn một lượt và cảm thấy khó chịu trước cái hành động của hai con người trước mặt. Một người là ông anh trai yêu quý của nó và một người là con bạn thân từ thuở lọt lòng đến nay. Không thể chịu đựng nổi nữa, nó kéo tay Thiên tới một góc khuất, quyết định làm cho ra lẽ mọi chuyện:
– Anh với Hải Anh gần đây làm sao thế?
– Sao là sao? Vẫn bình thường mà. – Anh nó lấp liếm, nét bối rối thoáng qua đôi mắt màu café.
– Đừng có chối với em. Làm như em không thấy được vậy. Không chỉ em mà tất cả mọi người đều nhìn thấy được sự gượng gạo của anh và nỗi buồn trong mắt Hải Anh! – Nó bặm môi.
– Thật…thật sự là không có gì mà…

– Anh đừng có chối!
– Không có!
– Có!
– Không mà!
– Có. Rất rõ ràng!
– Em đừng có nói nữa được không? Anh mệt với Hải Anh lắm rồi! – Thiên gắt.
– Hải Anh làm cái gì nên tội mà anh đối xử với nó như thế? – Nó trừng mắt lại với anh mình.
– Tại cô ấy không chịu hiểu cho anh thôi. Cô ấy không chịu nghe anh giải thích và không nghĩ rằng đó chỉ là hiểu lầm! – Thiên rầu rĩ.
– Rốt cuộc là có chuyện gì đây?
– Hải Anh hiểu lầm, nghĩ rằng anh đi chơi với Thiên Kim. – Thiên nhăn nhó, ôm đầu.
– Sao lại thế? – Nó nhíu mày.
– Tuần trước, Hải Anh gọi điện thoại rủ anh đi chơi nhưng anh còn phải giải quyết một chút chuyện ở công ty nên không đi cùng cô ấy được. Đúng lúc đó thì chuông cửa reo, anh cầm theo điện thoại nói chuyện với cô ấy nên không tắt máy. Lúc vừa mở cửa thì Thiên Kim chạy ào vào rồi bảo anh đi chơi cùng. Không may là Hải Anh nghe được nên hiểu lầm, nghĩ là anh đi với Thiên Kim, bỏ mặc cô ấy. Thế là giận anh luôn. Haizz… – Thiên kể rồi thở dài.
– Vậy sao không giải thích? – Nó lườm ông anh.
– Hải Anh không chịu nghe. – Thiên lại thở dài.
– Một tên gái theo đầy như anh mà cũng không biết cách làm hoà với Hải Anh sao?
– Thật sự là không.
– Ưm…anh thích Hải Anh chứ? – Nó hỏi một câu khiến Thiên giật mình.
– Sao? – Anh nheo mắt.
– Em hỏi: Anh thích Hải Anh không? Hay anh yêu nó?
– Sao em hỏi vậy? – Thiên ngượng, mặt bắt đầu đỏ lên.

– Anh không cần biết. Trả lời đi. – Nó bắt đầu cáu.
– Ờ…thì…
– Thì sao?
– Thì…thì… – Thiên lắp bắp.
– Thì sao? Nói lẹ đi! – Nó hối.
– Thì…thì là…là…
– Mệt quá! Là tới sáng mai à? Là gì mà lắm thế? Nói nhanh giùm em một cái coi. Mệt anh lắm rồi đó! – Nó cáu tiết.
– Ừm…thì đúng là vậy… – Thiên cúi mặt.
– Anh yêu nó thật sao? – Nó nheo mắt đầy nghi ngại mặt dù trong lòng thì vui sướng tới phát hét.
– Ừm… – Vậy thì được rồi. Đi nói cho nó biết đi. – Nó nhẹ lòng.
– Nói? Nói cái gì? – Thiên mặt ngu ngơ.
– Thì nói ba tiếng: Anh yêu em. Có đơn giản vậy thôi mà anh không biết à? Nó chờ anh nói với nó hơn mười năm rồi đấy! Nói xong đảm bảo nó hết giận.
– Mười năm? – Thiên tròn mắt.
– Ừ…bộ anh không biết hả? – Nó nghiêng đầu nhìn Thiên.
– Anh có biết đâu? Anh cứ nghĩ cô ấy không thích anh…

– Sao anh lại nghĩ vậy?
– Hải Anh nói chuyện với tên nào cũng ngọt ngào hết…
– Ngốc xít! Đó là bản tính của nó rồi. Ai nó cũng thế thôi. Từ nhỏ sinh ra nó đã vậy thì anh trách nó làm sao được? Vả lại cho dù nó có dịu dàng với bất cứ thằng nào đi chăng nữa thì đối với anh, nó luôn luôn quan tâm và hướng mắt về phía anh. Anh hay lo thừa nhỉ? – Nó khoanh tay nhìn ông anh trai.
– Anh…không biết!
– Mệt anh quá! Con Hải Anh nó mất ngủ gần nửa tháng nay vì anh rồi đấy, liệu mà làm. Nó mà bệnh là em tống anh vào nhà xác ngay và luôn. Mau đi xin lỗi rồi nói cho nó biết nhanh. – Nó hối thúc.
– Nhưng mà… – Thiên đang nói thì nó chặn ngang họng anh:
– Nhưng nhị cái đầu cha à? Có đi nhanh lên không thì bảo? – Nó hăm he.
– Haizz…anh chịu em. Rồi, anh đi! – Thiên thở dài.
– Tốt. Nhớ mà tranh thủ thời cơ, càng nhanh càng tốt đi. Anh Kiệt để ý nó lâu lắm rồi đấy. Anh mà chậm tay thì em không chắc là sẽ có chuyện gì xảy ra đâu. Nói cho anh biết, em chỉ chịu mỗi Hải Anh làm chị dâu em thôi đấy. – Nó cười gian, lém lỉnh.
– Biết rồi. – Thiên trưng cái bộ mặt khổ sở ra nhìn nó.
– Ừm… em đi trước. Tối nay, làm ơn giúp Hải Anh, em sợ nó sẽ rất sock khi thấy bác ấy ở đây. – Nó nói nhỏ vào tai Thiên rồi bỏ đi, không thèm quay lại xem phản ứng trên gương mặt anh trai như thế nào.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.