[abo|edit] Tình Địch Em Ấy Vừa Đẹp Vừa Ngọt - Thiển Vô Tâm

Chương 35: Anh Dựa Vào Cái Gì Quản Tôi


Bạn đang đọc [abo|edit] Tình Địch Em Ấy Vừa Đẹp Vừa Ngọt – Thiển Vô Tâm – Chương 35: Anh Dựa Vào Cái Gì Quản Tôi

Thẩm Tư Phi chỉ thuận miệng hỏi. Cậu nhớ tiêu chuẩn chọn bạn đời của Hạ Tây Châu là một Beta dịu dàng săn sóc biết quản việc nhà. Mà hắn xuất thân từ thế gia đại tộc, trong nhà có gia sản phải thừa kế, nhất định sẽ cân nhắc đến vấn đề dòng dõi.

Hạ Tây Châu suy tư một chút, nói: “Vấn đề này… cần phân tích cụ thể. Nếu như người đó không muốn, tôi sẽ tôn trọng. Nhưng tôi có tiêu chuẩn chọn bạn đời của mình, cũng sẽ không dễ dàng khuất phục trước hôn nhân.”

Tuy rằng Hạ lão gia sẽ không chịu để nhà họ Hạ tuyệt hậu, mà Hạ Tây Châu chưa bao giờ cảm thấy kéo dài huyết thống quan trọng bao nhiêu. Nếu thực sự không được, hắn có thể chọn con nuôi từ họ hàng xa.

Thẩm Tư Phi nhíu mày.

Hạ Tây Châu bởi vì chuyện của nhà họ Hạ nên hình tượng vẫn luôn không quá tốt, thậm chí có lời đồn đại tính tình của hắn âm u, có khuynh hướng bạo ngược. Mà trên thực tế chủ tịch Hạ trên phương diện tình cảm là chính nhân quân tử, trên giường cũng là phái truyền thống.

Không thể không thừa nhận, tình địch trước kia, tiếp xúc lâu, kỳ thực cậu có chút thưởng thức.

Thẩm Tư Phi ăn đồ ngọt, không cố chấp với kẹo sữa nữa. Hai người quay lại, mua một gói ở khu siêu thị mà Thẩm Tư Phi thường mua. Hạ Tây Châu cau mày khuyên cậu: “Ăn ít đồ ngọt thôi.”

Thẩm Tư Phi nói: “Anh dựa vào cái gì quản tôi.”

Như cây ngay không sợ chết đứng, hai má cũng phồng lên.

Ngày hôm nay thầy Thẩm đặc biệt yếu ớt mà cố tình gây sự, Hạ Tây Châu lại cảm thấy thú vị hoạt bát cực kỳ.

Hắn không lên tiếng phản bác, đưa người đến dưới tầng, xuống xe tạm biệt cậu.

Sau khi về đến nhà, Thẩm Tư Phi cảm thấy gian nhà quá trống trải vắng lạnh.

Chỉ có mùi xà phòng và sữa tắm, không có ai đun sữa bò nóng cho cậu, nấu cơm tự mình ăn, ngay cả chơi game cũng rất vô vị.

Cậu bỗng nhiên ý thức được mình không phải không có cảm giác gì. Có lẽ do Hạ Tây Châu là Alpha nam giới mà cậu tiếp xúc nhiều nhất, ở bên cạnh hắn, Trần Kim cũng không còn cho cậu cảm giác an toàn nữa. Lâu dần, cậu sinh ra cảm giác ỷ lại Hạ Tây Châu.

Thẩm Tư Phi cố chấp cho rằng là cảm giác ỷ lại.

Buổi tối cậu nhận được thông báo huỷ bỏ đơn xin pheromone Alpha nhân tạo của bệnh viện, thậm chí người ta còn tri kỷ tặng kèm Bách khoa toàn thư những điều Omega mang thai cần chú ý.

Thẩm Tư Phi lướt đến cuối cùng, có chút tuyệt vọng. Trước khi ngủ lướt vài tờ, nhất định giúp ngủ ngon.


Mấy ngày nay dường như cậu ngủ không yên, tim đập nhanh hay thức giấc, mỗi ngày lên lớp đều thất thần phạm lỗi, cũng may đã đến giai đoạn ôn tập cuối cùng, học sinh của cậu còn giỏi hơn cả cậu.

Bởi vì Hạ lão gia đột nhiên bị bệnh nằm viện, lịch hẹn gọi video cuối tuần cũng hủy bỏ, Thẩm Tư Phi cũng không tới nhà Hạ Tây Châu nữa.

Hạ Tây Châu bởi vậy mà ra nước ngoài ngay trong đêm. Ông nội hắn đã chín mươi tuổi, lúc nào cũng ở nước ngoài, cũng bởi vì bên kia trình độ y tế tốt hơn một chút. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nếu như ông nội qua đời, Hạ Tây Châu làm người thừa kế duy nhất, nhất định phải ở bên cạnh.

Thoáng cái, kỳ thi thử cuối cùng của lớp 12 đã đến.

Thẩm Tư Phi giám thị một môn cuối cùng, thu bài thi, nhìn thấy cán sự môn mình dạy đang ngồi ở cầu thang học từ mới.

Thẩm Tư Phi đi tới: “Sao lại ôn tập ở đây?”

Trương Ấu Văn sợ hết hồn, vội đứng lên: “Thầy Thẩm, trong phòng học ồn quá, em tới đây học từ mới.”

Thẩm Tư Phi thấy cậu ta tựa hồ hơi căng thẳng, bước lên vỗ vỗ bả vai cậu ta, an ủi: “Đã thân kinh bách chiến rồi, sao vẫn sợ thế?”

Trương Ấu Văn gào khóc trong lòng, đầy mặt u sầu: “Tiếng Anh khó quá.”

Thẩm Tư Phi thấy một mặt trẻ con của cậu ta, không nhịn được cười: “Biết cái gì gọi là tương phản không? Khi em làm một chuyện, thử tưởng tượng kết quả xấu nhất của chuyện này nếu như mình làm là gì xem. Sau đó em cảm thấy kỳ thực cũng chẳng là gì, khi em đối mặt cũng sẽ bình tĩnh hơn.”

Lúc cậu cười lên, khóe miệng cong lên một chút, đôi mắt cong cong, như thể trong nháy mắt ướt át, khiến người nhìn mà cảm thán không thôi.

Trương Ấu Văn nhìn mà sửng sốt.

Thẩm Tư Phi nói: “Tất nhiên, thầy không phải có ý bảo em thi bừa, đừng căng thẳng quá. Một lần thi thử cuối cùng không để tụt hạng, coi như một lần luyện tập. Sắp bắt đầu thi rồi, mau về chuẩn bị đi.”

Trương Ấu Văn cảm thấy tim mình đập dồn dập, cậu ta vội cảm ơn một tiếng, chạy về.

Thẩm Tư Phi ngoại trừ có người hỏi bài, rất ít khi nói chuyện riêng với học sinh. Một là giáo dục công dân không phải môn của cậu, hai là nguyên nhân tính cách bản thân cậu. Nhưng cậu đúng là thân thiết với cán sự môn của mình hơn một chút.


Mà Trương Ấu Văn khó giải thích được cảm thấy cậu đối với mình là đặc biệt, vừa nghĩ tới pheromone mùi sữa thơm của Thẩm Tư Phi là cậu ta có chút hưng phấn và kích động. Cậu ta cảm thấy cảm giác này bất thường, nhưng mà thầy Thẩm quá mê người, vô luận giọng nói nhan sắc hay khí chất, dường như trời sinh làm cho người ta chú ý.

Kỳ thi kết thúc.

Lớp 12 được nghỉ một ngày rưỡi, âm thanh la hét vang trời cơ hồ phá vỡ màng tai.

Lúc Thẩm Tư Phi cầm sách ôn thi đi qua, nhận ra những học sinh không quen biết không ngừng chào hỏi cậu, nhiệt tình lộ liễu như thanh xuân, khiến người không đỡ được.

Lần này cậu không cần chấm thi, bởi vậy có thể hoạt động tự do. Giáo viên chủ nhiệm thu dọn xong, đi qua hỏi: “Chiều nay thầy Thẩm định làm gì không?”

Thẩm Tư Phi ngẩng đầu lên nói: “Hẹn bạn.”

Giáo viên chủ nhiệm cười nói: “Là bạn trai hả? Người thường đến đón cậu ấy. Cậu đừng giật mình, có mấy lần đi về tôi cũng thấy được, không cần giấu giếm như thế, bạn trai thật sự rất tuấn tú đó. Rồi rồi, tôi giữ bí mật cho cậu, đi trước đây.”

Tại sao toàn thế giới ai cũng cho rằng cậu đang yêu đương?

Thẩm Tư Phi sờ sờ tai, không biết tại sao, hơi nóng lên.

Hạ Tây Châu đã lên máy bay, buổi chiều mới về, không kịp đón cậu, vốn muốn cho tài xế công ty đến đón cậu về, Thẩm Tư Phi lại từ chối.

Cậu hẹn Trần Kim đi kiểm tra độ xứng đôi pheromone.

Cậu bây giờ còn đang bị đánh dấu tạm thời, trong chiết xuất pheromone nhất định có pheromone Alpha, tra một cái là biết, không che giấu nổi Trần Kim.

Nhưng sao cậu cảm thấy mình và Hạ Tây Châu như là đang lén lút tư tình nhỉ, bởi vì vốn là tình địch, bỗng nhiên biến thành tình nhân sao?

Thẩm Tư Phi còn chưa biết nên nói với Trần Kim thế nào.


Cậu dọn bàn làm việc một lần, thu dọn đồ xong ra cửa. Trung tâm phục vụ đo độ xứng đôi pheromone cách trường học không xa, rẽ đường nhỏ đi tới, mười phút.

Gần trường học có một trung tâm thương mại, đám học sinh không vội về nhà đều tới chơi, trên đường không ít người, xe cũng tắc. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Thành phố S những năm gần đây phát triển rất nhanh, nhà cao tầng san sát nhau, người xe cũng càng ngày càng nhiều.

Thẩm Tư Phi đi ra con đường nhỏ, phía trước có đèn xanh đèn đỏ, xe cộ không nhiều, bên cạnh có một khu chung cư, người cũng không nhiều.

Ngay lúc này, cậu nghe thấy một tiếng hét lên.

Tuy rằng âm sắc bởi vì sợ hãi mà vặn vẹo, nhưng cậu nhận ra ngay là giọng của học sinh Hướng Hưng Mẫn.

Thẩm Tư Phi lập tức nhìn quanh, nhìn thấy học sinh của mình ở bên phải đường.

Hướng Hưng Mẫn cùng Vương Toa Toa đi cùng nhau, hai cô bé không có kế hoạch đi shopping mà muốn rẽ vào đường nhỏ về nhà. Nhà Vương Toa Toa ở hai đèn xanh đèn đỏ phía trước.

Nửa đường, hai cô bé bị một tên nghiện cầm dao gọt hoa quả theo dõi.

Người đàn ông kia cầm dao gọt hoa quả, đột nhiên đẩy Hướng Hưng Mẫn ra. Nguyên nhân không phải cô, mà vì Vương Toa Toa là Omega có mùi hương hoa rất thơm.

Gã ta hút thuốc thành nghiện, nhà chỉ có bốn bức tường, không ai nuôi gã, gã còn phải trốn cảnh sát, từ lâu đã mất lý trí và lương tri. Máu gã vương khắp nơi, chỉ muốn kéo người chịu tội cùng.

Tuy rằng bị tập kích đột ngột nhưng Vương Toa Toa rất cảnh giác, tránh sang bên. Cô gái nhỏ chung quy vẫn sợ sệt, không ngừng rít gào, sợ đến độ bị vấp chân đến mấy lần, bị người đàn ông kia bắt được.

Hướng Hưng Mẫn thét to: “Cứu mạng!”

Thẩm Tư Phi chạy tới, nhìn thấy dao lóe lên ánh sáng bạc, vội nhào tới, “Báo cảnh sát!”

Lưng đau nhức, cậu nhíu mày, không để ý máu tươi chảy ra, đẩy Vương Toa Toa đang sợ qua một bên, xoay người đá vào cẳng chân gã, dùng hết sức toàn thân, đá người ngã xuống đất.

Nhưng người này bò dậy rất nhanh. Bỗng “pằng” một tiếng súng vang, người đàn ông đó chưa kịp đứng thẳng đã ngã nhào xuống đất.

Quá nguy hiểm.

Mùi máu tươi gay mũi xộc lên. Thẩm Tư Phi choáng váng, Hướng Hưng Mẫn chạy tới dìu cậu. Cơn đau nhức sau lưng không thể giảm bớt, ngay cả bụng cũng cảm thấy đau đớn từng cơn.

Vương Toa Toa vội chạy tới, hỏi với sắc mặt trắng bệch run rẩy: “Người… người này chết rồi à?”


“Đương nhiên là chết rồi. Đại Cường, gọi điện thoại bảo cảnh sát xử lý thằng này.”

Người mặc quần áo đặc biệt chằng dây phong tỏa, Uông Ngạn đá người kia, “May mà tôi ở gần đây đấy. Omega ở đây, cùng tôi quay về trấn an tinh thần.”

Đó là một người đàn ông cực kỳ đẹp trai, ngũ quan đoan chính, anh tuấn cao to, động tác nhanh nhẹn gọn gàng.

Thẩm Tư Phi mất sức nửa quỳ xuống, Hướng Hưng Mẫn kêu lên: “Thầy Thẩm!”

Vốn người còn đứng được, anh cũng không để ý lắm, giờ đây đột nhiên lại ngã xuống, Uông Ngạn thấy thế vội bảo người nhấc cáng đến, tiến lên xem vết thương của Thẩm Tư Phi.

Khuôn mặt Omega này rất thanh tú, khung xương là lưng rộng eo thon rất tiêu chuẩn, tóc mái xõa tung trước mắt, đôi mắt nhắm chặt, sắc mặt trắng bệch, tóc mai hơi ướt, làm cho vẻ kiên nghị và yếu đuối dung hòa vào nhau.

Vết thương sau lưng không sâu, lượng máu chảy nhiều chút, nhưng cũng không đến nỗi xuất hiện tình huống ngã xuống đất ngất trọng thương khó đi.

Hướng Hưng Mẫn lo lắng nói: “Anh là ai, đây là thầy của chúng em, thầy ấy bị thương, mau đưa thầy đến bệnh viện đi!”

Uông Ngạn nhíu mày: “Lại còn là giáo viên nhân dân cơ đấy.”

Anh dứt khoát vác người lên xe, Hướng Hưng Mẫn cùng Vương Toa Toa đuổi theo người đàn ông thoạt nhìn uy nghiêm lại mạnh mẽ này.

Uông Ngạn lấy giấy chứng nhận của mình ra: “Hai cô nhóc, lần này tin tôi được chưa. Tôi, hội trưởng Hiệp hội quyền lợi Omega. May mà có tôi anh minh thần võ tuần tra ở gần đây, không thì thật sự nguy hiểm lắm. Hai đứa may mắn đấy.”

Hướng Hưng Mẫn hỏi: “Vậy thầy Thẩm thì sao?”

“Giáo viên nam kia?” Uông Ngạn nói, “Hai đứa yên tâm, thầy của hai đứa không sao, tôi đoán chỉ là sợ máu.” (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hướng Hưng Mẫn và Vương Toa Toa đều thở phào nhẹ nhõm, Uông Ngạn lớn tuổi hơn họ, còn có thân phận này, thoạt nhìn rất đáng tin cậy.

Hiệp hội quyền lợi Omega sẽ đặc biệt để ý đến sự an toàn của Omega toàn thành phố, bởi vì Alpha và Omega đi cùng nhau rất dễ bởi vì nhân tố không thể khống chế tạo thành bạo loạn, bởi vậy người của họ sẽ phân tán ở các nơi, ứng đối các tình huống khẩn cấp.

Uông Ngạn nhớ ra: “À, hai đứa mau gọi điện thoại cho người nhà, còn có người nhà giáo viên Omega nam kia nữa.”

Hướng Hưng Mẫn sững sờ: “Nhưng em không có số của người nhà thầy Thẩm.”

Điện thoại của Thẩm Tư Phi ở trên người, mà có mật khẩu, không mở danh bạ ra xem được.

Vương Toa Toa nói: “Thầy Thẩm đang hẹn hò với anh họ cậu đúng chứ?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.