[abo|edit] Tình Địch Em Ấy Vừa Đẹp Vừa Ngọt - Thiển Vô Tâm

Chương 27: Anh Đang Yêu Thầy Thẩm Của Các Em


Bạn đang đọc [abo|edit] Tình Địch Em Ấy Vừa Đẹp Vừa Ngọt – Thiển Vô Tâm – Chương 27: Anh Đang Yêu Thầy Thẩm Của Các Em

Alpha ngủ sâu thế nào đi chăng nữa, Omega đang ôm trong ngực đột nhiên biến mất cũng sẽ giật mình tỉnh lại. Một Alpha như hắn, tuyệt đối không thể khoan dung cho Omega mình ôm một ngày đi thẳng như thế.

Vì vậy Hạ Tây Châu tìm Hướng Hưng Mẫn tới hỗ trợ.

Hướng Hưng Mẫn cười cứng đờ, vừa ngẩng đầu là nhìn thấy dấu hôn đỏ tươi ở hầu kết của Thẩm Tư Phi, nụ cười cũng bị doạ cho không còn.

Sắc mặt Thẩm Tư Phi vốn tái nhợt, môi cũng không còn bất kỳ huyết sắc nào, so sánh với đó, dấu hôn càng thêm rõ ràng.

Quá lúng túng.

Thẩm Tư Phi giữ cửa, mất công tốn sức nói: “Thầy không sao, nghỉ ngơi một đêm là có thể quay về trường. Các em lớp 12 thời gian eo hẹp, mau quay về học đi.”

Hướng Hưng Mẫn hoảng loạn nói lắp: “Em, em…”

Thẩm Tư Phi từ khi mở cửa đã không đã cho Hạ Tây Châu một cái liếc mắt nào, cậu nói xong giơ tay muốn đóng cửa lại, bỗng nhiên một cánh tay duỗi ra từ sau lưng Hướng Hưng Mẫn, đè cửa lại.

Hướng Hưng Mẫn căng thẳng nói không thành lời, cô cảm thấy mình căn bản không nên đứng ở đây!

“Hưng Mẫn,” Hạ Tây Châu rốt cục mở miệng, ngữ khí bình tĩnh, “Em mang hoa quả vào cho thầy Thẩm đi.”

Hướng Hưng Mẫn cong eo, lập tức vào nhà.

Thẩm Tư Phi đơn giản buông chốt cửa ra, dựa vào khuông cửa, ngước mắt nhìn Hạ Tây Châu: “Chủ tịch Hạ, lợi dụng con gái nhà người ta lừa tôi, thô lỗ quá đúng không?”

Là một Alpha, tỉnh lại phát hiện Omega của mình không còn, Hạ Tây Châu cũng có hơi tức giận, ngữ khí của hắn không quá tốt: “Vậy em bỏ tôi trên giường, không lên tiếng chào hỏi…”

Thẩm Tư Phi cất cao giọng: “Chủ tịch Hạ! Nói năng cho đàng hoàng!”

Bởi vì bỗng nhiên cao giọng, giọng cậu càng thêm khàn khàn, Thẩm Tư Phi cảm thấy đau.

Đã đủ rồi.

Học sinh của cậu còn ở trong phòng, cậu đã rất mệt mỏi, rất khó chịu.

Hạ Tây Châu choáng váng, không lên tiếng.

Thẩm Tư Phi mặc áo sơ mi dài tay lấy ra từ trong tủ của Hạ Tây Châu, rộng thùng thình trên người, làm cả người trắng trẻo lại như mắc bệnh nặng, suy yếu lảo đảo.

Thẩm Tư Phi mặt không thay đổi trở lại, lấy hai chai nước trái cây từ trong tủ lạnh ra, đặt lên bàn trà, sắc mặt cậu dịu đi chút, “Trong nhà không có trà nóng, em Hướng, không ngại thì uống nước trái cây đi.”


Hướng Hưng Mẫn vốn bị Hạ Tây Châu kéo qua dụ dỗ Thẩm Tư Phi mở cửa, cái gì mà các bạn học lo lắng bảo cô đến thăm bệnh toàn là lời nói dối, sáng sớm hôm nay giáo viên chủ nhiệm đã nói với họ Thẩm Tư Phi xin nghỉ, đã mời thầy khác dạy thay. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Chỉ là sắc mặt và vết tích trên cổ Thẩm Tư Phi thực sự quá mức bắt mắt.

Hướng Hưng Mẫn hoang mang mắc cỡ tự cứu: “Thầy Thẩm! Thầy đang ốm, thầy mau đi nghỉ ngơi đi! Em chỉ đến thăm thầy chút thôi, sẽ đi ngay.”

“Ừ.” Thẩm Tư Phi vẫn cứ lạnh nhạt nói, “Em yên tâm, quay về nói cho các bạn biết thầy không sao, nghỉ ngơi mấy ngày là có thể trở lại lên lớp.”

Hướng Hưng Mẫn nhíu mày, chỉ chỉ cổ: “Dị ứng ạ? Nghiêm trọng lắm ạ? Thầy đến bệnh viện chưa? Kia là cái gì?”

Nụ cười của Thẩm Tư Phi biến mất, đàng hoàng trịnh trọng nói láo: “Chỉ là ngộ độc thức ăn, cái này là dị ứng, dị ứng thuốc.”

Hạ Tây Châu: “…”

Nếu Hướng Hưng Mẫn không phải là Beta thì đã tinh tường ngửi thấy khắp toàn thân Thẩm Tư Phi từ trên xuống dưới đều là mùi pheromone thuộc về Alpha của hắn.

Hướng Hưng Mẫn bị thầy Thẩm doạ đến độ sửng sốt, cơ hồ sắp tin là thật.

Sau một khắc Thẩm Tư Phi đột nhiên biến sắc, cậu thả nước trái cây xuống, vọt vào WC.

Ngực vừa tức vừa buồn nôn, nhưng mà Thẩm Tư Phi vẫn không ói ra được cái gì. Cậu xoa ngực, dựa vào bồn rửa mặt, đi cũng không nổi.

Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, cửa nhà vệ sinh mở một nửa, Hạ Tây Châu đi vào, hắn nhíu mày rót cốc nước cho Thẩm Tư Phi súc miệng, “Tôi gọi bác sĩ tới cho em.”

Thẩm Tư Phi đứng lên đẩy hắn ra: “Không cần, tôi quay lại ngủ một giấc là được rồi.”

Hạ Tây Châu nhìn cậu, vẫn chưa dời mảy may, cũng không nghiêng người thoái nhượng, hắn trầm giọng hỏi: “Em không có gì muốn nói với tôi sao?”

Thẩm Tư Phi ngẩn người, vừa tức vừa buồn cười. Sắc mặt của cậu tái nhợt, khóe miệng cũng toàn là ý lạnh, ngữ khí lạnh lẽo: “Vậy tôi nên nói gì? Muốn tôi mắng anh, trách cứ anh, đánh anh, nói anh cưỡng hiếp tôi sao chủ tịch Hạ? Anh thích tiết mục như vậy? Hay là tôi xuyên tạc anh, nói anh cố ý, cũng là vì trả thù tôi, muốn bắt nạt tôi?”

Tựa hồ nói quá nhanh, cậu dường như mất sức lui về phía sau một bước, tựa vào bồn rửa mặt, ngực phập phồng gian nan thở dốc.

Chính cậu cũng cảm thấy kỳ cục và cố tình gây sự, Omega phát tình không có lý trí, Alpha thì nói làm là làm.

Nói thì đường hoàng, lý trí cực kỳ, cái gì mà chuyện cũ sẽ bỏ qua, anh tốt mà tôi cũng tốt, mà trên thực tế trong lòng cậu vẫn luôn có oán có hận. Nếu không phải Hạ Tây Châu hỏi, cậu cũng không chịu nói ra.

Sắc mặt Hạ Tây Châu hơi trầm xuống, “Em không nhớ tối hôm qua…”

Thẩm Tư Phi không muốn nghe tối hôm qua, chặn họng: “Tôi hiểu, anh muốn tôi cảm tạ ân đức của anh. Rồi, để tỏ thành ý của tôi, chủ tịch Hạ có thể đưa ra mười yêu cầu, chỉ cần trong phạm vi năng lực của tôi, tôi nhất định sẽ nghĩ tất cả mọi cách làm cho anh.”


Sắc mặt Hạ Tây Châu trầm lạnh như trước, hỏi ngược lại: “Việc tôi làm… Ở trong mắt em chẳng là cái thá gì sao?”

Thẩm Tư Phi hơi run.

Tại sao lời này nghe như thể cậu là thằng khốn thế nhỉ?

Hạ Tây Châu nhìn sắc mặt cậu khẽ buông lỏng, đang muốn tiến lên giơ tay, sắc mặt Thẩm Tư Phi lại đột nhiên thay đổi, cậu bỗng nhiên ôm bụng, xoay người cúi đầu nôn khan, lại vẫn không phun ra được gì.

Lưng của cậu gầy, bàn tay nhỏ nhắn chật vật siết chặt, vai run rẩy, sắc mặt trắng bệch, ngay cả làn da cũng trắng nõn, chỉ có hầu kết có dấu hôn đỏ như tuyết mai, nhưng bởi vì đối lập rõ ràng mà càng làm cho người ta rung động.

Trái tim Hạ Tây Châu hơi đau, hắn tới đỡ cậu: “Tôi mời bác sĩ tư cho em.”

Thẩm Tư Phi nói không nên lời, chỉ nắm lấy tay hắn, ý từ chối hết sức rõ ràng.

Hạ Tây Châu nói: “Vậy tôi dìu em đi nghỉ ngơi.”

Thẩm Tư Phi khó chịu toàn thân, cậu uể oải nói: “Học trò của tôi còn ở bên ngoài.”

Hướng Hưng Mẫn vẫn chờ ở phòng khách, Hạ Tây Châu đẩy cửa đi ra ngoài: “Vậy tôi đưa nó về trước.”

Bên cạnh có một cái ghế nhỏ, Thẩm Tư Phi cúi người xuống kiệt sức ngồi một chốc, cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực nào, buồn ngủ díp mắt. Nghe tiếng cửa phòng khép lại, chờ một lát, cậu đứng thẳng hai chân mềm nhũn dậy mở cửa, vừa ngẩng đầu là thấy Hạ Tây Châu mặc nguyên bộ đồ đen ở bên ngoài.

Thẩm Tư Phi bị dọa đến độ phải che trái tim sắp nhảy ra, cảm thấy mình lại muốn ói ra, “Chủ tịch Hạ, anh định đến đây dọa chết tôi hay gì?”

Chắc tiếng đóng cửa vừa nãy là Hạ Tây Châu đưa Hướng Hưng Mẫn ra ngoài, cậu cũng không đuổi vị đại Phật Hạ Tây Châu này đi được, đơn giản nhờ người này đỡ lấy cánh tay của mình.

Sau một khắc Hạ Tây Châu cong eo, ôm ngang cậu lên.

Thẩm Tư Phi trông thì thon gầy, mà chung quy vẫn là một người đàn ông trưởng thành, vóc người cũng cao, Hạ Tây Châu thì chẳng tốn sức chút nào, Thẩm Tư Phi lại sợ đến độ theo phản xạ ôm lấy cổ của hắn: “Hạ… Hạ Tây Châu, anh đang làm gì thế! Anh mau buông tôi xuống!”

Giọng Hạ Tây Châu trầm thấp mà không cho từ chối từ phía trên truyền tới: “Đừng giãy.”

Thẩm Tư Phi: “…”

Như là đang dỗ trẻ con.


Dù nỗ lực vận động rèn luyện thế nào, Omega và Alpha có chênh lệch gen, cơ hồ là không bù đắp nổi. Thẩm Tư Phi luyện nhiều bóng rổ quyền anh hoặc là chạy bộ hơn nữa cũng vô dụng.

Pheromone Alpha phả vào chóp mũi, kèm theo nhiệt độ, Thẩm Tư Phi cảm thấy ấm áp và rất có cảm giác an toàn.

Cậu tựa đầu vào lồng ngực to lớn, nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ, đưa tay ra là có thể sờ được cơ bụng cứng rắn. Cậu bỗng dưng nhớ đến tối hôm qua lúc không chịu được dùng cánh tay ôm ngực và eo hắn, dán chặt vào người hắn.

An tâm cùng tin cậy vô biên, Thẩm Tư Phi đột nhiên cảm thấy hơi nóng.

Pheromone Alpha quẩn quanh chóp mũi, cậu kề sát vào cổ Hạ Tây Châu, nỗ lực tiếp xúc nhiều hơn một chút.

Thẩm Tư Phi hít sâu một hơi nói: “Chủ tịch Hạ, anh phải buông tôi xuống.”

Hạ Tây Châu ôm vững, chóp mũi ngửi thấy được mùi sữa thơm trong veo: “Hả?”

Thẩm Tư Phi: “Tôi không chịu nổi phát tình lần thứ hai.”

Thân thể Alpha cứng đờ, tay lại hơi siết chặt, vẫn không có ý muốn thả ra. Hồi lâu Thẩm Tư Phi mới nghe được ngữ điệu trách cứ rồi lại cưng chiều: “Đừng lộn xộn.” (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Một lời khó nói hết.

Cũng may gian nhà không lớn, phòng không xa, vài bước đã đến.

Chỉ là Hạ Tây Châu vào phòng còn không chịu buông cậu ra, phi thường tri kỷ đặt cậu lên giường, còn kéo chăn qua đắp lên cho cậu.

“Tôi ngủ trước.” Giọng buồn buồn từ trong chăn màu xanh đại dương vọng ra, “Lúc ra ngoài nhớ đóng cửa lại.”

Thẩm Tư Phi ôm chăn, vùi đầu trong cái gối chim cánh cụt, như là hamster cuộn mình, lộ ra biểu tình vô cùng thoải mái thả lỏng, nhắm hai mắt lại.

Một lát sau hô hấp của cậu đều đều, Thẩm Tư Phi đã ngủ.

Hạ Tây Châu yên tĩnh đứng hồi lâu, tăng nhiệt độ điều hòa xong mới rón rén đi ra khỏi phòng gọi điện thoại.

Người bên kia nghe một lát, bỗng nhiên thét to: “Chủ tịch Hạ của tôi ơi, cậu thế mà cũng bị một Omega quấy nhiễu, trời ạ đây ở Trung Quốc nói thế nào nhỉ, sinh thời…”

Hạ Tây Châu hơi không kiên nhẫn: “Diệp An, phía tôi bên này tương đối gấp.”

“Xin gọi tôi là Ricardo, cảm ơn.” bạn nước ngoài kiêm bác sĩ gia đình chậc chậc, “Rồi rồi rồi, cậu sốt ruột, không thì cũng sẽ không vào lúc khuya khoắt tôi đang ngủ gọi điện thoại cho tôi.”

Hạ Tây Châu nói đại khái tình huống một lần, liên quan đến chứng bệnh, Ricardo nghiêm túc hơn không ít, đáp lại: “Hành vi tình dục đơn thuần sẽ không dẫn đến nôn mửa. Từ bệnh trạng xem ra, rất có thể là ngộ độc thức ăn hoặc là dạ dày bị kích thích. Nếu như không muốn khám bác sĩ, cậu tốt nhất nên ở cùng cậu ta, nếu như bị phát sốt hoặc là xuất hiện cảm giác đau đớn buồn nôn thì đưa đến bệnh viện.”

“Nếu như tình huống ổn định, có thể chuẩn bị ít thức ăn lỏng, ví dụ như cháo ngọt, lần sau tỉnh lại nhất định là đói bụng. Thuận tiện có thể biểu lộ ra năng lực bạn trai. Đúng rồi…”

Ricardo còn muốn trêu chọc gì nữa, Hạ Tây Châu lập tức cúp máy.

Bạn thân vô cùng phẫn nộ, spam hơn trăm lần, quét hơn trăm lần trọng sắc khinh bạn.


Hạ Tây Châu nhìn quanh nhà bếp một lần, cuối cùng không thể không nhìn thẳng vào việc mình cũng có khuyết điểm, vì vậy lần thứ hai mở điện thoại di động gọi điện thoại.

Sau một tiếng, dì nấu cơm lần trước Hạ Tây Châu xuất huyết dạ dày mời tới rốt cục đến, bà kính nể liếc nhìn người ít lời quái gở lại mạnh mẽ lạnh lùng trong phòng, “Hạ tiên sinh.”

Hạ Tây Châu khẽ gật đầu.

Hắn ở phòng khách chưa được bao lâu đã vào phòng Thẩm Tư Phi ngồi.

Thầy Thẩm ngủ trầm tĩnh lại khó giải thích được nhu thuận, mặt vùi trong gối mềm, chỉ là giữa chân mày toàn là uể oải. Phát tình tuy rằng chỉ kéo dài một ngày một đêm, mà chung quy là không ngủ không ngớt.

Hạ Tây Châu lại một lần nữa nhìn thấy dáng vẻ hiền lành của thầy Thẩm, không nhịn được xem đi xem lại, hắn giơ tay vén sợi tóc lên cho cậu, nhìn lông mi dài mà dày, đôi môi trắng bệch thực ra là mềm mại, chớ nói chi là eo nhỏ chân dài, chất giọng trong trẻo sạch sẽ, đôi mắt xinh đẹp như pha lê.

Nhất thời vừa đau lòng vừa thích.

Hạ Tây Châu cũng không biết mình làm sao nữa.

Nếu như nói tìm kiếm chủ nhân của những bức thư là niềm tin vẫn luôn chôn giấu sâu đậm, gặp phải Thẩm Tư Phi lại làm cho hắn cảm thấy sống động và niềm hy vọng chân thực tồn tại, vậy loại cảm giác tim đập nhanh, không nhịn được muốn tiếp cận Omega này là cái gì chứ?

Trong khái niệm của chủ tịch Hạ đã không còn hai chữ tình địch nữa. Hắn ngay cả Trần Kim cũng quên đến độ không còn chút nào, trong mắt chỉ có người đang ngủ trên giường.

Hướng Hưng Mẫn hốt hoảng về tới nhà.

Trên thực tế, từ một khắc cô bị Hạ Tây Châu mời tài xế tới đón đi đã cảm thấy mình như là đang nằm mơ.

Anh họ lắm mưu nhiều kế thâm trầm nghiêm túc thận trọng kia xếp đặt cái bẫy làm cho cô ngoan ngoãn chui vào, thậm chí còn bị mất mặt trước mặt thầy Thẩm không nói, còn như là mang tới không ít rắc rối cho thầy Thẩm.

Hổ thẹn hối hận mà hận không thể làm thêm ba đề Toán.

Trước khi đi Hướng Hưng Mẫn lấy dũng khí nói với Hạ Tây Châu: “Anh họ, chủ tịch Hạ, anh đừng bắt nạt thầy Thẩm đó.”

Hạ Tây Châu dừng bước lại, hắn người cao chân dài, đứng lên là khí thế vô cùng mạnh mẽ, người bình thường căn bản không dám đối mặt. Hạ Tây Châu hỏi: “Tại sao cảm thấy anh sẽ bắt nạt thầy Thẩm?”

Hướng Hưng Mẫn không thèm đến xỉa, “Bởi vì anh hung ác quá, vừa nhìn đã thấy là người xấu.”

Hạ Tây Châu: “…”

Thẩm Tư Phi lên lớp luôn bình tĩnh văn nhã, khiến học sinh cảm thấy nằm ở thế yếu. Trên thực tế, ở tình huống bình thường, thầy Thẩm đánh nhau chơi bóng rất giỏi, làm người không bao giờ chịu thiệt nhất. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

“Anh không bắt nạt cậu ấy.” Hạ Tây Châu lần đầu tiên kiên trì giải thích với cô, mặt mày vốn lạnh lùng cũng dịu đi không ít, “Lén lút nói cho em, kỳ thực anh đang yêu thầy Thẩm của các em. Anh xảy ra ít mâu thuẫn nhỏ với cậu ấy, cậu ấy đang giận anh.”

Hướng Hưng Mẫn triệt để ngây dại.

Mãi đến khi đến nhà cô mới giật mình tỉnh lại, lấy điện thoại di động ra oanh tạc trong group lớp: “Tin tức kinh bạo! Thầy Thẩm đang yêu rồi!!!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.