Abo Teamo - Vkook

Chương 6: 𝟞


Bạn đang đọc Abo Teamo – Vkook – Chương 6: 𝟞

Jeon Jungkook cả đời chưa từng hôn ai, chắc chắn là vậy vì Kim Taehyung là người đầu tiên của cậu. Cho nên vào những lúc thế này thì không chỉ gương mặt bốc hoả, mà tay chân cũng run lên bất thường.

Dẫu biết vợ chồng hôn nhau là chuyện thường tình, nhưng hắn không một lời báo trước mà trực tiếp lao đến hôn môi như vậy, hiển nhiên khiến cậu lúng túng mím chặt.

Taehyung vươn tay gỡ dây an toàn, chỉ dùng một tay để kéo cậu rời ghế. Liếm nhẹ đôi môi anh đào, hắn thấp giọng: “Há miệng.”

Lập tức mùi pheromone từ hắn buộc cậu phải há miệng thở dốc. Chiếc lưỡi đưa đẩy tuột thẳng vào trong, bắt đầu quấn lấy thứ rụt rè non nớt nhưng cũng không kém phần ẩm ướt.

Kim Taehyung chính là yêu đương lần đầu, nhưng hôn môi lần đầu thì không hẳn. Vì lúc còn đi học hắn đã từng học qua khoá đào tạo dành riêng cho Alpha nên những việc cần thiết đều biết cặn kẽ.

Và cả việc Omega của hắn hiện tại đang toả ra mùi hương ngọt dịu để dẫn dụ, chính hắn cũng biết rõ cách điều khiển nó.

Jungkook khó khăn hít thở, mùi pheromone từ đối phương sớm đã quá lớn so với sức kiềm chế của cậu, tay chân bắt đầu bủn rủn, nam căn bên dưới cũng có dấu hiệu dựng đứng lên.

“Anh… dừng lại…” Cậu đẩy hắn.

Nhưng dẫu cho cậu có khó khăn đẩy ra thì hắn vẫn hôn, vẫn mạnh mẽ ngấu nghiến đôi môi anh đào cùng mùi hương dịu ngọt toả ra từ tiểu Omega mềm mại.

Jungkook thở gấp, yếu ớt đánh lên ngực hắn: “Dừng lại… chịu không được nữa…”


Lập tức hắn dứt ra. Taehyung mê luyến dán mắt vào đôi môi hổn hển đang nhiễu xuống dịch vị, đôi mắt quả hạnh sớm đã ngấn nước.

Jungkook lẩy bẩy lấy trong túi áo ra một viên thuốc, nhanh chóng bỏ vào miệng, nhai nát. Cử chỉ của cậu nhanh đến nỗi hắn còn chưa kịp cản thì thuốc đã trôi tuột vào bụng rồi.

Taehyung sững sờ nhìn cậu, lại cố gắng điều chỉnh mùi pheromone xung quanh, có lẽ vừa nãy hắn đã quá vội vàng.

Phải mất một lúc lâu để thuốc ngấm, Jungkook mới định thần trở lại. Vừa chạm mắt hắn, mặt đột nhiên đỏ bừng.

Nhìn Omega ngượng ngùng cúi đầu, hai tay hắn vươn tới, nắm lấy bàn tay trắng hồng của cậu, nụ hôn đặt khẽ lên trán.

“Anh xin lỗi.”

Lời xin lỗi đầu tiên kể từ lúc cưới về.

“Là anh quá quắt, không kiềm chế được mình.”

Omega sau trận kích thích vốn đã yếu ớt, nay còn bị lời mật ngọt của hắn gần như đánh gục. Nếu không vì nghĩ đến old.winterbear thì hẳn là cậu đã ngã ngay vào lòng hắn rồi.

Jungkook không đáp, chỉ ngoan ngoãn gật đầu, phần nào làm hắn nhẹ bớt một gánh nặng.

Hôm nay Taehyung chở cậu đi trung tâm thương mại, dĩ nhiên mua sắm là chính, nhưng hắn nghe nói ở đây còn bán rất nhiều thức ăn ngon, mà ur.bbbunny vợ hắn đã từng tâm sự rằng sẽ chẳng có gì tuyệt hơn là được dẫn đi mua sắm và ăn uống thoả thích cả. Vậy nên hắn và cậu đã có mặt ở đây, vào giờ này.

Jungkook thích được dẫn đi mua sắm, chính là cậu có thể thoả thích chi tiêu và luôn có người ở phía sau xách đồ cho cậu, vì vậy Kim Taehyung đã bước theo sau cậu cả buổi.

Đúng là ban đầu đã có chút ngượng, vì cậu vẫn chưa thích ứng được việc hắn bất chợt đổi thái độ đối tốt với cậu đến vậy, nhưng đi một lúc cũng thấy không quá bận tâm nữa. Dù Kim Taehyung đó, cậu hỏi mười câu, chỉ trả lời đúng vài chữ, nhưng Jungkook thiết nghĩ mình sớm đã quen thuộc với nó.

“Ở nhà còn thiếu gì không ạ? Lâu quá em không đi siêu thị, nhìn cái gì cũng thấy thiếu.” Mới dừng mỗi một hàng mà đuôi thỏ đã muốn bật ra vì phải đắn đo suy nghĩ.

“Vậy em mua đi.” Tuy vậy, người kia vẫn thản nhiên.

“Nhưng em không biết mua cái gì…” Jungkook lại tiu nghỉu.


“Vậy thì mua hết.”

Nhìn hắn bình thản, cậu càng phát bực.

Hỏi sao cuộc hôn nhân này không trở nên chán ngấy khi hắn cứ luôn nhường nhịn cậu.

Jungkook không đáp, có chút bực bội bặm môi, không chọn gì hết mà thẳng thừng bỏ đi một nước, mặc hắn ở lại, đôi mắt phượng dài cũng tự chán ghét bản thân. Nhanh tay kéo cả hàng đồ trên kệ xuống, Taehyung lại lật đật đẩy xe chạy theo.

Tiền hắn không thiếu, nhưng Jeon Jungkook có vẻ không cần.

“Em không mua đồ mặc sao?” Taehyung lỉnh khỉnh xách đồ kế bên, vẻ ngoài tiêu soái cũng biến mất tự lúc nào.

“Không ạ. Em nhiều đồ rồi.”

“Vậy còn giày?”

Không hẹn mà cùng nhìn xuống đôi Timberland nâu sữa, cậu lắc đầu: “Em cũng không đi đâu nhiều.”

Chân thỏ đi nhanh hơn, làm hắn phía sau xách đống đồ chạy theo phát tội: “Thế còn đồ đông?”

“Không luôn ạ.” Jungkook lại bỏ đi một nước, mặc hắn lủ khủ với đống đồ.


Taehyung hổn hển đặt đồ xuống đất, đứng đó hít sâu từng ngụm không khí, bất chợt thấy hụt hẫng.

Hắn vẫn nhớ như in ngày đầu gặp mặt, ấn tượng sâu đậm nhất trong lòng hắn chính là vẻ ngoài đáng yêu cùng ngữ điệu ngoan ngoãn của cậu. Jeon Jungkook khi ấy một dạ, hai vâng, thứ gì cũng muốn lao đến đỡ đần một tay. Ấy vậy mà bây giờ, cậu bỏ hắn kiệt sức lại phía sau.

Hắn vẫn nhớ ngày đầu ở chung, cậu đã cúi đầu 90 độ và nói rằng mong hắn sẽ giúp đỡ quãng thời gian sau này, ngày nào cũng chăm chỉ như chú ong, ôm gọn cả căn bếp cũng như nhà cửa vào lòng. Ấy vậy mà hôm đó, cậu đã bỏ bếp lạnh tanh như nhà hoang chết chủ.

Hắn vẫn nhớ ngày đầu hắn đi làm về muộn, cậu đã ngồi đợi hắn bên bàn cơm dẫu đã sớm nguội lạnh và trời cũng tờ mờ gần sáng. Ấy vậy mà những buổi tối gần đây, cậu đã khoá chặt cửa, không đợi hắn trở về.

Hắn vẫn còn nhớ nhiều lắm, và đa số đều về vợ hắn. Yêu thật nhiều, để rồi thất vọng cũng thật nhiều. Hôm nào cũng nhắn tin, nhưng chưa từng với thân phận hợp pháp.

Kim Taehyung hão huyền. Kim Taehyung mê luyến. Kim Taehyung ngốc nghếch. Kim Taehyung đến giờ mới nhận ra, rằng vòng tay mình sắp vụt mất cậu rồi.

– Yu –

👩‍💻: phá vỡ rào cản thôi =)))

« chương 6 »


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.