Đọc truyện Abo Hướng Tới Bình Minh – Chương 13: Sát Thủ Omega
Edit: Michyo
Thân là Alpha tinh anh của xã hội, từ nhỏ bọn họ đã được giáo dục rằng bảo vệ Omega là nhiệm vụ của mình, dù gì thì Omega yếu đuối mảnh mai, số lượng ít tới đáng tương, lại phải gánh vác trách nhiệm đầy nặng nề là sinh ra đời sau, đương nhiên Omega kiêu ngạo cực kỳ.
Tội danh tổn thương Omega đủ để người khác thân bại danh liệt, trở thành vết nhơ cả đời gột không sạch.
Vậy tại sao danh hiệu mang ý xấu như “Sát thủ Omega” lại bị gán lên người nguyên soái Đế Quốc Francois thế nhỉ? Nói ra thì đây vẫn là một bí mật không muốn người khác biết.
Khi Francois mới quy thuận Đế Quốc, có thể là xuất phát từ mục đích lung lạc lòng người, hoàng đế Muller đã gả một thiếu niên Omega mặt mày tinh xảo, tính cách dịu dàng, xuất thân trong sạch cho hắn.
Tuy Francois không hài lòng với chuyện quyết định mà không để ý gì tới ý kiến của hắn cho lắm, nhưng dù sao cũng là cuộc hôn nhân do hoàng đế ban tặng, lại thêm chuyện hắn mới tới Đế Quốc, căn cơ chưa vững chắc, vẫn chưa lập được uy tín của riêng mình, nếu công khai phản đối ý tốt của hoàng đế, sẽ ảnh hưởng tới ấn tượng về mình trong suy nghĩ của hoàng đế, nên hắn không thể không nhận lời.
Lần đầu tiên gặp thiếu niên Omega kia, thấy thiếu niên vừa thành niên nhút nhát nhìn mình với vẻ e lệ, Francois lập tức hiểu lầm đối phương bị sợ, không muốn kết hợp với mình, nên nói với vẻ rất bao dung rộng lượng:
– Nếu cậu đã không muốn, tôi cũng không ép buộc cậu, ngày mai tôi sẽ phái người đưa cậu về tận nhà.
Thiếu niên Omega xinh đẹp còn chưa kịp trả lời, vệ sĩ bên cạnh đã gọi Francois tới họp bàn chiến lược, vì vậy Francois nhanh chóng bỏ lại người ta một cách dứt khoát, vội vàng đi họp.
Đáng thương thay cho thiếu niên Omega kia, xuất thân từ con nhà quý tộc, từ nhỏ cậu đã được cha mẹ yêu thương hết mực, bao bọc hết lòng, cực ít khi gặp người lạ.
Lần đầu tiên gặp mặt vị hôn phu của mình, người ta lại còn là nguyên soái cực kỳ nổi tiếng, cậu rất xấu hổ, lại thêm chút kính sợ với đối phương, đó vốn là chuyện bình thường, đâu có nghĩa là cậu không muốn kết hợp với Francois đâu? Hoàn toàn trái lại ấy chứ, khi nghe nói hoàng đế muốn gả cậu của Francois, cậu đã từng tìm đọc chút thông tin về vị hôn phu của mình, và đã đem lòng thầm thương trộm nhớ vị Quân Thần lạnh lùng kiên cường lại oai hùng này từ đó.
Cậu rất tự tin về ngoại hình của mình, từ sau khi thành niên, thanh niên quý tộc tới nhà cậu cầu hôn nhiều không kể xiết, những người từng gặp cậu đều khen cậu không dứt miệng, những kẻ ngon ngọt theo đuổi cậu cũng chẳng ít, nên cậu cứ tưởng Francois cũng sẽ không phải là ngoại lệ.
Ai ngờ, sau khi vị hôn phu Francois gặp cậu xong, chẳng những không rung động với vẻ đẹp của cậu, mà vẫn giữ nguyên gương mặt lạnh lùng (thế mới nói mặt liệt đúng là bi kịch), hơn nữa vừa mở miệng đã muốn từ hôn!
Nhưng cậu là con cháu thế gia có xuất thân cao quý, nếu cậu bị từ hôn, nó sẽ là sự đả kích trí mạng với cả thanh danh của mình và danh dự cả gia tộc.
Omega mảnh mai yếu đuối bẩm sinh, một thiếu niên mười tám tuổi, từ khi sinh ra, mọi chuyện vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, được yêu thương cưng chiều, tựa như đóa hoa được nuôi dưỡng bên trong nhà kính, chưa từng phải gánh chịu chút gió mưa bão bùng nào, hiện giờ lại bị vị hôn phu từ hôn! Đối với cậu mà nói, chuyện này quả thực còn thê thảm hơn cả trời sập.
Đêm hôm đó, thiếu niên một thân một mình trong gian phòng lạnh lẽo như băng, vị hôn phu của cậu bỏ cậu, cất bước ra đi chẳng hề lưu luyến, cậu đợi mãi mà chẳng thấy Francois trở về, càng nghĩ lại càng thấy mất hết hi vọng, chẳng còn lưu luyến gì với cuộc đời này.
Thực ra cậu không hề biết, lúc ấy, vị hôn phu Francois của mình đang bận tối mắt tối mũi với cuộc họp bàn chiến lược, đã quên béng mất trong nhà mình còn có một Omega yếu ớt đang đợi mình về an ủi.
Tới rạng sáng, sau khi Francois tan họp về nhà, không ngờ thiếu niên Omega kia lại nghĩ quẩn, treo cổ tự tử trong phòng!
Nguyên soái Đế Quốc bức tử thiếu niên Omega mười tám tuổi, tin tức nóng sốt lập tức truyền khắp Đế Quốc chỉ trong vòng một đêm, cả nước rúng động!
Từ khi hoàng đế ban hôn tới lúc thiếu niên tự tử, vỏn vẹn chưa đầy bốn mươi tám tiếng đồng hồ.
Rốt cuộc trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì mà khiến một thiếu niên Omega như hoa như ngọc tự tử cơ chứ?! Thiếu niên đáng thương ấy rốt cuộc phải chịu đựng sự tàn phá ngược đãi tới mức nào mới quyết định kết thúc sinh mệnh của mình cơ chứ?
Phải biết tại đế quốc, Omega cực kỳ được trân trọng đó, bọn họ chiếm chưa tới 1% tổng dân số, Omega giới tính nam thì càng hiếm hoi hơn, chiếm chưa tới 0,2%.
Đế Quốc có tỉ lệ mất cân bằng giới tính nghiêm trọng, tỉ lệ Apha với Omega lên tới 5:1, có biết bao Alpha sống cả đời mà tới cả bàn tay nhỏ xinh của Omega cũng chưa được nắm chứ? Để tranh giành một Omega, hai Alpha còn rút súng quyết đấu, lấy tính mạng ra cá cược cũng là chuyện rất bình thường.
Alpha nào may mắn lấy được một Omega mà không trông chừng bảo vệ, che chở đủ điều đâu?
Vì vậy, như một lẽ đương nhiên, chuyện này khiến khắp nơi dậy sóng, nhất là đám người của hiệp hội bảo vệ Omega, nhất quyết muốn lôi Francois ra pháp luật, gia tộc của thiếu niên cũng yêu cầu Francois phải giải thích rõ ràng, nếu không bọn họ tuyệt đối không bỏ qua.
Dân chúng Đế Quốc vốn đã không vừa lòng với nguyên soái đầu hàng này từ lâu, vậy nên mọi chuyện càng thêm căng thẳng, nguyên soái thì sao chứ? Có thể tùy ý chà đạp lên sinh mạng của Omega à?
Francois bị bao người chỉ trích, khó lòng giãi bày, rõ ràng hắn chỉ nói với thiếu niên kia có một câu thôi mà, ai ngờ đối phương bị dọa tới mức tự sát luôn! Cho dù hắn giải thích thế nào, người ta cũng không tin hắn chưa từng làm chuyện gì gây tổn thương tới thiếu niên Omega kia.
Francois lập tức bị chụp lên đầu tiếng xấu là “Sát thủ Omega”, chịu đủ sự trách móc của dư luận, trong năm năm trời sau đó, hắn không thể không nhận lời triệu tập của tòa án, không ngừng biện bạch cho chính mình.
May mà hoàng đế Muller đứng về phía Francois, vẫn tin tưởng hắn như trước.
Sau đó, nhờ có những công lao hiển hách hắn tạo nên trên chiến trường, cơn phong ba này mới dần dần lắng xuống.
Có điều cho tới tận bây giờ, danh hiệu “Sát thủ Omega” thỉnh thoảng vẫn sẽ bị kẻ thù chính trị của hắn nhắc tới, dùng nó làm công cụ công kích hắn.
Mặc dù chuyện này đã gây ra ảnh hưởng không tốt đối với danh dự của hắn, nhưng cũng không phải không có lợi, ít nhất là khá nhiều năm sau đó, hoàng đế Muller không hề ban hôn cho hắn thêm lần nào nữa.
Nhưng chẳng biết tại sao, mấy năm nay hoàng đế nhớ tới chuyện cũ, lại quan tâm tới chuyện hôn nhân đại sự của nguyên soái.
Đã có kinh nghiệm đầy sương máu lần trước nên hoàng đế không tùy ý ban hôn nữa mà đưa cho hắn một đống người được đề cử để hắn tự chọn, bị Francois trả về cũng chẳng sao hết, một thời gian sau hoàng đế sẽ lại đưa tới đám người khác.
Francois cực kỳ đau đầu với chuyện này, nhưng hắn cũng chẳng có cách nào khác, đề nghị của Brand, Francois không thể làm được.
Đối với Francois mà nói, những Omega yếu đuối mỏng manh kia cứ như là sinh vật tới từ thế giới khác vậy, hoàn toàn không thể hiểu nổi, cũng không giao tiếp được.
Hắn là một người đàn ông khá qua loa, vừa phải chinh chiến khắp nơi, giờ còn phải quan tâm tới cảm xúc của vợ con trong nhà nữa hả?! Hắn tự thấy mình không có nhiều sức lực vậy đâu.
Huống chi những Omega hoàng đế Muller đưa tới đều có những gia tộc dây dưa lằng nhằng đứng sau, Francois không muốn bị cuốn vào cuộc tranh đấu giữa những thế gia danh môn này.
Đương nhiên Brand biết rõ nỗi khổ của Francois, cũng biết rõ bí mật phía sau chuyện “Sát thủ Omega”, cũng rất đồng cảm với sự phiền muộn của nguyên soái.
Nguyên soái không thích những Omega này, Brand hiểu.
Thành thật mà nói thì Brand biết những Omega này tựa như búp bê vậy, đẹp thì đúng là đẹp thật, nhưng lại khiến người ta có cảm giác bọn họ không có linh tồn, tựa như loài dây leo phụ thuộc vào đại thụ, chẳng có chút chủ kiến gì hết.
Brand vẫn luôn sùng bái nguyên soái luôn cảm thấy những Omega này không hề xứng với nguyên soái anh minh thần võ, nhưng rốt cuộc là người ra sao mới có thể xứng đôi với nguyên soái nhỉ? Brand tỏ vẻ mình cũng chẳng biết nữa.
Vì vậy, Brand đánh bạo hỏi:
– Nguyên soái, bạn đời lý tưởng trong suy nghĩ của ngài là gì thế?
Francois liếc mắt nhìn Brand, trầm ngâm nói:
– Ít ra thì…!không được sợ ta!
Brand gần như cạn lời, yêu cầu này của nguyên soái nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng khắp quân bộ, à không, cả cái Đế Quốc này, có mấy người không sợ ngài chứ? Chưa nói tới những Omega yếu đuối kia, ngay cả “Tứ đại thiên vương”, bốn vị Thượng tướng uy danh hiển hách dưới trướng ngài, khi bị ngài dạy dỗ trông chẳng khác gì cháu trai ngài, đến rắm cũng chẳng dám thả nữa là!
Nguyên soái đại nhân, xem ra cả đời này ngài không thoát kiếp FA được rồi! – Brand lặng lẽ tiếc thương cho nguyên soái nhà mình.
Brand đang đắm chìm trong sự đau buồn vì nguyên soái nhà mình không thể thoát kiếp FA thì Francois bỗng nhiên thay đổi chủ đề, hỏi:
– Lệnh điều cậu tới bộ tham mưu không quân của quân đoàn thứ bảy đã được quyết định rồi, cậu tính khi nào thì khởi hành?
Brand có hơi ngạc nhiên, trả lời theo phản xạ:
– Báo cáo nguyên soái, thứ sáu tuần sau thuộc hạ sẽ khởi hành!
Francois gật gật đầu:
– Tính tình tổng tham mưu trưởng không quân của quân đoàn thứ ba – thiếu tướng Fletcher khá nóng nảy, nhưng lại rất bao bọc thuộc hạ dưới trướng mình.
Để ta viết cho cậu phong thư tiến cử, rồi bảo thư kí chuyển cho Fletcher vậy.
Gọn gàng dứt khoát, không thừa lời, không dài dòng, là phong cách của Francois, nhưng chỉ một câu nói cuối cùng tưởng như nhẹ nhàng bâng quơ ấy lại khiến một tên đàn ông chuẩn men như Brand đỏ bừng vành mắt.
– Nguyên soái….!– Brand ngập ngừng gọi.
Francois không nói gì cả, chỉ dùng sức vỗ vỗ bả vai Brand, trong đôi mắt xanh lam tràn ngập ý cổ vũ.
Mọi người đều nói Francois máu lạnh vô tình, nhưng rất ít người biết rằng, trong số rất nhiều vệ sĩ thiếp thân của hắn, ai ai cũng được hắn sắp xếp cực kỳ thích đáng, con đường làm quan của ai nấy đều rất vững vàng, một bước lên trời.
Lấy Brand làm ví dụ, sau khi tốt nghiệp học viên quân sự Louis – học viện được xưng là trường quân đội đệ nhất Đế Quốc, Brand trải qua những lần tuyển chọn nghiêm ngặt, được chọn vào đội vệ sĩ hoàng gia, làm vệ sĩ bên cạnh Francois suốt năm năm trời.
Năm năm qua đi, quân hàm của Brand chỉ tăng một cấp, đến giờ vẫn chỉ là trung úy, rất nhiều bạn học tốt nghiệp cùng năm với Brand giờ đã là sĩ quan cấp tá rồi, nhưng Brand không hề hối hận vì lựa chọn trước kia của mình, đi theo Francois năm năm, những kinh nghiệm và những thứ mà Brand có được là điều mà không nơi đâu bằng.
Mà tất cả những thứ này, sau khi Francois lặng lẽ sắp xếp ổn thỏa cả rồi mới nói cho Brand biết.
Không có lời khuyến khích động viên lúc chia tay, không có những hành động dư thừa, lại cho Brand sự ủng hộ vững chắc nhất ở nơi chẳng ai thấy được.
Nguyên soái Francois dùng cách đàn ông nhất nói lời tạm biệt với mình.
Brand nhìn sườn mặt kiên nghị của Francois, thời gian thoi đưa, năm năm cứ thế trôi vụt qua trong vô thức, năm năm sớm chiều bầu bạn, từ lạ lẫm tới quen thuộc, từ kính sợ tới khâm phục, người đàn ông trước mắt này tựa như đỉnh núi nguy nga sừng sững, cho dù là lúc nào, dù là ở đâu, đều tiếp thêm cho người ta niềm tin tất thắng đầy kiên định, khiến người ta cảm nhận được sức mạnh vô biên của hắn.
Hắn là Quân Thần sừng sững không ngã, là vị thủ lĩnh muôn người sùng bái, là niềm tin của ngàn vạn quân nhân Đế Quốc, hắn lặng lẽ gánh vác áp lực lớn tới không tưởng.
Có đôi khi, Brand cảm thấy trong lòng nguyên soái cũng rất cô đơn trống vắng.
Có điều, tuy Brand ở cạnh hắn năm năm, chăm sóc từng bữa ăn hàng ngày của hắn, nhưng chưa từng chạm được tới đáy lòng người đàn ông này.
Brand bỗng thấy ghen tị với người kế nhiệm mình, chẳng biết cái tên may mắn kia là ai, có thể thay mình sớm chiều bầu bạn bên nguyên soái.
Hi vọng, người kế nhiệm may mắn kia có thể giúp nguyên soái san sẻ nỗi lòng cô đơn, cho dù chỉ chút xíu thôi cũng được…!
Tự nhiên thấy thương nguyên soái ghê TTvTT.