Bạn đang đọc 5 Chàng Trai Và Một Cô Gái – Chương 8
Tại trường
Xì xào….xì xào….xì xào….
Quái!sao đi đến đâu là mọi người lại chỉ trỏ, bàn tán vậy nhỉ?Hok lẽ chỉ mới có một ngày mà mình đã trở thành tâm điểm của sự chú ý rồi sao?Mà cũng đúng thôi.Mình xinh đẹp thế mà.Cao vừa phải, trắng trẻo, mũi dọc dừa, môi đỏ mọng, mắt bồ câu, hàng mi dài cong vuốt. Với sắc đẹp như thế ko làm hotgirl cũng uổng. (chảnh thấy sợ lun). Nhưng mà ko biết họ nói gì về mình nhỉ?Thử nghe xem nào…
-Đấy, đấy, con nhỏ đó kìa!
-Trông cũng đâu có gì là đặc biệt đâu?
-Phải gọi là rất rất rất bình thường ấy chứ!Vậy mà Max lại để ý đến.
-Này!hay là cô ta bỏ bùa mê cho anh ấy?
Ông bà ơi!thì ra là liên quan đến tên ác quỷ đó. Dám kêu mình là bình thường sao chứ?Cứ để xem, rồi tôi sẽ trở thành hoa hậu của Hàn Quốc à xem.Lại còn bảo mình bỏ bùa mê cho anh ta nữa chứ.Tôi đúng là có mua 1 miếng bùa đó nhưng mà để anh ta tránh xa ra thì có.Hừ, mới sáng sớm đã có chuyện bực mình rồi.
Tôi bước vào lớp thì thấy Max đã có mặt ở đó.Và như thường lệ, hắn ta đang là trung tâm của mọi sự chú ý. Xem cái mặt cười với gái kìa!Trông cứ như là đười ươi ấy.vậy mà nghĩ sao bọn con gái cứ theo đuổi vậy nhỉ? Ko thể hỉu nổi. Tôi lắc đầu ngán ngẩm bước đến chỗ ngồi.
-Max àh!cậu nghĩ sao mà lại chọn cô ta làm bí thư vậy chứ?-vừa thấy tôi, một đứa con gái đã lên tiếng ngay.
-Uh đúng đấy.Con nhỏ đó đâu xứng để làm việc cùng với anh.-một đứa khác xen vào.
-Anh chỉ là muốn đùa vui một chút thui mừ.Nếu mấy cưng ko thik thì anh sẽ ko nói chuyện với cô ta nữa.Được ko?
Đó là mẫu đối thoại tôi nghe được giữa Max và mấy đứa con gái trong lớp.Thật quá quắt lắm rồi! Sự chịu đựng của con người có giới hạn, và giờ tôi đã ko thể kìm nén được nữa. Phải làm một cái gì đó chứ nếu ko tôi sợ mình sẽ bị hộc máu chết ngay tại chỗ mất.
….RẦM…..-tôi dằn mạnh chiếc cặp xuống mặt bàn.
-Đây là lớp học ko phải cái chợ thế nên mấy cô đừng buôn dưa lê, bán dưa chuột và cũng đừng đi nói xấu người khác sau lưng như thế.Có gì bất bình thì hãy gặp thẳng cô giáo mà nói.-tôi gắt
-Này, đừng ỷ được làm bí thư rồi là lên mặt.Tôi thì tôi ko cần cái chức vụ đó.Chỉ xin cô đừng có đi theo Max nữa. Nói à biết, anh ấy vì muốn vui đùa nên mới quan tâm đến cô một chút thôi. Đừng thấy vậy mà bày đặt lemonquestion nhá.-một con nhỏ xinh nhất đám đứng dậy lên tiếng.
-Uh đúng đó.Max chẳng có tình ý gì với cô đâu, vì thế đừng có mà tưởng bở.-bọn còn lại nhao nhao lên.
Nói xong cả bọn kéo nhau bỏ đi hết cả.
Bọn này điên hết cả lũ rồi. Tất cả là do Max mà ra.Tôi quay sang nhìn anh ta bằng con mắt hình viên đạn. Nhưng Max hình như chẳng thèm để ý gì đến nỗi bực dọc của tôi.
– He he, giờ này mới đến sao?trễ thế?-anh ta cười một cách đểu giả
Tên này chán sống rồi mới đổ dầu vào lửa.Lần này thì anh chết chắc.Có mà chạy đằng trời! Tôi nắm tay anh ta lôi đi, mặc kệ mấy đứa trong lớp xì xào. Đến cuối hành lang mới thả ra.
-Này ! Nếu hâm mộ tôi quá thì cũng phải biết kìm nén rồi đợi về nhà hẵng bộc lộ ra chứ.Dù sao chúng ta cũng ở cùng nhà mà, muốn thấy tôi lúc nào chẳng được.Việc gì phải lôi kéo ra nơi vắng vẻ này để ngắm một mình? Như thế là ích kỉ lắm biết chưa?Cô phải nghĩ đến còn hàng đống đứa con gái muốn nhìn tôi nữa chứ!-Max vừa xoa xoa cổ tay vừa nói.
Đúng là ko thể nào nhịn được nữa rồi.Bây giờ mà ko làm gì thì chắc máu sẽ chảy ra lỗ mũi mất.Tôi chộp lấy tay anh ta, đưa miệng mình đến gần và…..cắn một phát thật mạnh.Mọi kìm nén nãy giờ được dồn ra cả.
-Á-Max hét lên với giọng có vẻ đau đớn lắm
-Phù…..-tôi thở hắt ra
Giờ thì thoải mái hơn rồi.Trút được nỗi tức giận ra khỏi người thì thấy nhẹ nhõm hẳn.
-Cô nổi cơn dại lên rồi hả?Sao lại đi cắn người như thế-Max gằn giọng
-Đúng thế.Cho anh chừa.Từ sau ko được chọc giận tôi nữa nghe ko?Tôi mà cáu lên thì sẽ ko bít mình làm gì đâu!
Nói rồi tôi đi thẳng bỏ mặt anh ta với cánh tay thương tật. Nửa tiếng sau Max mới đi vào lớp học với miếng băng trắng muốt trên tay.
-Răng cô làm bằng gì mà sắc thế hả?Làm tôi chảy máu rồi đây.Có biết tội cố ý gây thương tích cho người khác thì ngồi tù bao lâu ko?Chưa kể tôi là một ngôi sao nữa đấy.-anh ta đe dọa
-Có ngồi tù tôi cũng chịu.Tiếc là tôi chưa thể uống máu, nhai xương anh.-tôi vừa nói vừa nghiến răng ken két.
-Cô ko phải là người. Cô là đồ…đồ…àh ,đồ nữ quái.
-Hừ !tôi mà là nữ quái thì anh cũng là nam quái.Chẳng khác gì đâu.
-Jenny, cô….
-Max em hãy đứng dậy đọc dòng chữ in nghiêng ở trang 9.-cô giáo lên tiếng, cắt đứt cuộc chiến tranh.
Reng…reng…reng- Tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ giải lao vang lên.Max vội vàng chạy ra khỏi lớp.
Ko biết anh ta làm gì mà như ma đuổi thế nhỉ? Mà thôi, đó là việc của anh ta, đâu liên quan đến mình, nghĩ làm gì cho nặng óc.Mong anh ta bốc hơi lun đi cho đỡ phiền phức.
Tại 1 căn phòng ở tầng cao nhất của tòa nhà phía nam.Trước cửa ra vào có tấm bảng đề: “HOST CLUB”
– Anh thấy thế nào Micky?bài trí tuyệt đúng hok?-giọng Xiah oang oang
-Tạm được.-Micky đáp.
-Tạm được là thế nào?Chúng tôi đã phải vất vả cả ngày hôm qua đó.-Hero nhăn nhó
-Còn công việc quảng cáo đến đâu rồi?-Micky đánh trống lãng
-Yên tâm đi!Uno này mà đã ra tay rồi thì chỉ có thành công, ko có thất bại.-Uno cười toe toét
-Trời ơi! Xiah ơi, anh lấy giùm tôi miếng miểng trên mặt ra đi.-Max la lên
-Này! bạn bè xiên xỏ thế mà coi được hả?-Uno giận dỗi.
-Thôi thôi!sao cứ cự nự nhau hoài vậy?Bây giờ là lúc chúng ta phải đoàn kết chứ hok phải cãi nhau.-Hero lên tiếng.-Mà này!tôi thấy hình như còn thiếu cái gì nữa hay sao ấy?
-Thiếu gì?Đầy đủ hết rùi mừ?-Max nhìn quanh.
-Để tôi xem nào…..À, nhớ rồi!các cậu thử nghĩ xem chúng ta có nên tìm một người giúp việc ko?-Hero đề nghị
-Để làm gì chứ?-Uno hỏi
-Này nhé!CLB của nhóm DBSK mở ra thì chắc chắn là đắt khách rồi đúng ko?Chúng ta sẽ khá vất vả trong việc phục vụ khách.Vậy nên phải kiếm 1 người làm việc vặt như là pha cà phê, mua đồ,…..
-Chà chà!Hero lâu lâu thông minh đột xuất nha-Xiah khen
-Tôi thông minh hồi giờ, cậu khỏi khen.Chỉ số IQ của tôi đến 180 lận đó.(>_