(12 Chòm Sao)Yêu Em Không Hối Hận

Chương 24! 12!~Tụ họp~


Đọc truyện (12 Chòm Sao)Yêu Em Không Hối Hận – Chương 24! 12!~Tụ họp~ tại website TruyenChu.Vip

“Sao anh lại ở đây?” – Trích lời Bạch Dương.
O
Có ai muốn biết sau buổi tối hôm bữa tiệc có chuyện gì xảy ra không? Hãy cùng xem nhé! Tiệc tàn, ba mẹ Thiên Yết và ba mẹ Xử Nữ đứng trước mặt hai người, Thiên Bình ung dung ngồi bắt chân chữ ngũ, tay chống cằm xem kịch vui.
Ông Xử Khiêm hắng giọng một cái, mắt liếc ông Thiên Xứng, thấy ông ta gật đầu một cái, ông liền nói:
– Hôm nay hai đứa đã đính hôn rồi nên từ giờ… – Ông dừng một lúc, hít một hơi thật sâu. – Hai đứa sẽ ở chung nhà với nhau.
Quạ… quạ… quạ…
Thằng nhóc một giây vui vẻ đạp xe ba bánh đi qua.
Con bé hai giây hào hứng xách xô kẹo long nhong chạy lại.
Bà mẹ ba giây điên cuồng tuýt còi kêu hai đứa nhốn nháo kia về.
– Con… nghe nhầm sao? – Xử Nữ cố bình tĩnh nhìn ba mẹ mình như để đính chính lại sự việc.
Thiên Bình đứng dậy, bước về phía Xử Nữ, đi vòng ra phía sau cô, nói:
– Chị không nghe nhầm đâu. Đồ của chị ở nhà cũ đã chuyển hết đi rồi, giờ ở căn phòng của chị chỉ là phòng trống thôi.
– Cái gì? – Xử Nữ ngạc nhiên quay lại nhìn Thiên Bình sau đó quay qua nhìn ba mẹ.
Thật sự mà nói thì ba mẹ cô cũng giống như cô, đang tròn mắt ngạc nhiên nhìn Thiên Bình, Thiên Xứng và Thiên Hạt cũng vậy, vẻ mặt như bị bắt trộm quả tang.
Thiên Bình cười khẩy nhìn Thiên Xứng, khinh khỉnh nói:
– Chẳng lẽ tôi nói không đúng sao?
Rồi cô lùi mấy bước, xoay người bước đi, trên môi là nụ cười đắc thắng.
Bước ra ngoài, nụ cười tắt hẳn, Thiên Bình nhìn lên trời rồi thở hắt ra. Không có trăng. Đi hẳn ra ngoài, đập vào mắt cô là cái dáng cao cao gầy gầy quen thuộc. Cô ngạc nhiên cất tiếng:
– Sao anh không về đi?
Chính bản thân Ma Kết cũng không biết mình tại sao lại ở đây. Có cái gì đó thôi thúc anh ở lại và… đưa cô về.
– Tôi nghĩ em sẽ đi bộ về nên đứng đợi.
Nhìn con Lamborghini Murcielago màu đen viền xanh biển, cô chỉ vào, hỏi:
– Xe anh đây à?
Ma Kết không nói gì, chỉ đi tới kéo cô lên xe, sau đó mới “ừ” một tiếng.
– Sao mấy lần trước không đi xe? – Thiên Bình ngạc nhiên hỏi.
– Vì tôi thích đi bộ. – Ma Kết trả lời tỉnh bơ.

Thiên Bình nhìn Ma Kết, chả muốn quan tâm nữa, tâm trí lại đột ngột nhớ về tối hôm đó. Rồi chán chường ngồi yên vị như đúng rồi. Ma Kết cũng chả nói gì, nhún vai với mình một cái rồi cũng lái xe chở cô về.
Đấy, chuyện là như vậy đấy. Trước khi cô đi, hai bên cha mẹ còn đe dọa hai người bọn họ là nếu không tổ chức một bữa tiệc tại gia chào đón nhà mới với tổng số người phải trên mười hai thì…lúc đó là một cái kéo tay xoẹt ngang cổ của hai ông bố khiến Thiên Yết và Xử Nữ nhìn nhau e ngại. Đêm hôm đó, hai người đã bàn với nhau là một tuần sau chuẩn bị, thống nhất là đã có hai người là anh và cô rồi, chỉ cần mời thêm mười người nữa thôi là được. Tính của Thiên Yết và Xử Nữ giống nhau một chỗ là không thích ồn ào đông đúc, còn cái khác thì cứ để đó tính sau. Bởi vậy để cho công bằng, Thiên Yết năm người và Xử Nữ năm người. Mọi chuyện đã được Xử Nữ và Thiên Yết sắp xếp hết rồi nên giờ chỉ việc mời thôi.
Sáng hôm đó đi học, Xử Nữ nhìn bọn bạn, hỏi:
– Tối nay các cậu có rảnh không?
Tất cả đồng loạt đều hỏi “sao vậy?”, riêng chỉ có mình Thiên Bình là nhìn Xử Nữ chằm chằm ý chỉ đang lắng nghe. Xử Nữ ậm ừ một chút rồi nói:
– Các cậu đã biết là tối hôm đó tớ đã đính hôn với tên kia rồi phải không? Thì lúc mọi người về hết, ba mẹ tớ bắt tớ và anh ta ra ở riêng với nhau và tổ chức một bữa tiệc tại gia chào đón nhà mới nên cả hai đứa tớ mời bạn bè tới dự, các cậu không phiền nếu tới chứ? Đến cho có rồi về cũng được, ăn mặc bình thường thôi, không cần cầu kỳ đâu.
Nghe xong lập tức bốn bạn trẻ kia mắt sáng long lanh, miệng cười hớn hở, gật đầu lia lịa. Bạch Dương đen tối thúc eo Xử Nữ, nham nhở hỏi:
– Vậy trong một tuần qua, hai người… đã có cái gì chưa?
Xử Nữ nghe cô nói xong, thẳng thừng giơ tay đánh cái “bép” lên lưng Bạch Dương khiến cô rú liên hồi kêu đau.
– Đồ bạo lực Xử Nữ.
Song Ngư nghĩ ngợi một hồi, quay qua hỏi Xử Nữ:
– Vậy có ai ngoài bọn tớ không?
Xử Nữ bấy giờ mới để tâm đến vấn đề này, ra chiều chống cằm suy nghĩ, đáp:
– Tớ thì hết rồi nhưng anh ta thì có mời thêm năm người nữa.
Song Tử từ đâu chui ra, tròn xoe mắt hỏi:
– Vậy cậu có quen ai trong số họ không?
Xử Nữ nhanh chóng lắc đầu, bảo:
– Thậm chí đến tính cách anh ta ra sao tớ cũng không biết thì huống gì đến bạn bè anh ta.
Nhân Mã lúc này vẫn chăm chăm nhìn lướt qua từng hàng chữ, buột miệng hỏi:
– Mặc đồ thoải mái sao? Vậy tớ mặc đồ Haloween đến được sao?



– Á, bình tĩnh Xử Nữ! – Song Ngư nhắm mắt nhắm mũi giữ eo Xử Nữ hét lên.
– Này này Xử Nhi, chớ đông mạnh, ý nhầm manh động. – Bạch Dương suýt cắn lưỡi vì cú giật tay của Xử Nữ.

– Đừng xúc động cô ơi, sút chết tui bây giờ. – Song Tử nhăn nhó ôm chân Xử Nữ.
Xử Nữ chống cự không được, không chịu giương mắt nhìn Nhân Mã đang bình thản kia, gào ầm lên:
– Các cậu thả tớ ra, tớ phải cho cái con nhỏ người không ra người, ngựa không ra ngựa kia một trận!
Và thế là kẻ gào người hét cho tới khi đánh trống tan trường vẫn chưa chịu thôi.
O
– Sao vậy? – Thấy thằng bạn thở dài, Ma Kết buông tờ báo chán nản hỏi.
Thiên Yết nằm bò ra bàn, cà vạt nới lỏng, chả có dáng vẻ gì là một Tổng Giám đốc nữa, mệt mỏi nói:
– Cậu tối không có lịch đúng không? Qua nhà tớ đi tiệc, đến cho có cũng được.
Ma Kết đảo mắt nghĩ ngợi một hồi như dò xét lại lịch làm việc của mình, sau đó mới gật đầu “ừ” một tiếng.
– Tiện thể mời luôn tên sát gái có tiếng với tên bác sĩ tim kia luôn đi. Còn hai đứa kia để tớ kêu cũng được.
Ma Kết không trả lời, lấy điện thoại nhắn một hai tin rồi yên tâm cất lại vào túi.
Thiên Yết cũng chỉnh đốn lại tư thế, thắt lại cà vạt rồi lấy điện thoại gọi cho Bảo Bình.
– Alô. – Tiếng Bảo Bình rất bịn tĩnh vang lên trong điện thoại.
– Tối chú rảnh không?
Bên kia Thiên Yết nghe tiếng sột soạt, có vẻ như đang xem lại lịch làm việc, sau đó mới nghe Bảo Bình đáp:
– Có, sao vậy anh?
– Qua nhà mới của anh tối nay, chút anh gửi cho chú địa chỉ sau.
– Vậy còn Tiểu Cân thì sao?
– Bình Nhi quen Xử Nữ nên có lẽ cô ấy sẽ mời thôi.
– Okie.
Sau đó Bảo Bình cúp máy, có vẻ như vừa có việc gì đột xuất thì phải. Đúng như vậy, ba giây sau cả hai người trong gian phòng im lặng nghe tiếng nổ cái “ĐÙNG!!!”, Thiên Yết day day trán, Ma Kết vẫn yên bình đọc báo. Haizzz, nổ nhiều thế này chắc mốt lún đất quá. Sau đó anh lại bấm gọi tên ham chơi kia, chắc bây giờ đang ở xó xỉnh nào trong công viên hoặc siêu thị rồi.
– À nhố.
– Nhố cái con khỉ, tối nay rảnh không?

– Tớ rả…
– Thôi biết rồi, cậu lúc nào cũng rảnh hết nên chút nữa tớ gửi địa chỉ cho mà đi dự tiệc.
– Okie.
O
Tối hôm đó, Xử Nữ và Thiên Yết chỉ tính đến chuyện ở lại chơi tí rồi về cho biết nhà biết cửa biết ngóc ngách kẽ hở thông gió qua nhà hàng xóm, vậy thôi. Nhưng ai ngờ đâu…
Thiên Bình thản nhiên mở cửa bước vào đầu tiên, đi lướt qua Thiên Yết như là không khí tiến đến chỗ Xử Nữ, nhảy phốc lên cái bàn ăn mà ngồi đung đưa chân. Người thứ hai là Cự Giải. Cái người ham vui luôn đến trước để xem trò vui là gì, không có gì thì lại mò ra cái vườn rộng lớn. Người tiếp theo là Song Ngư. Kính cẩn chào Thiên Yết cho phải lễ rồi cũng xum xoe lại nói chuyện với hai cô nàng kia. Người kế là Kim Ngưu. Chỉ thấy Thiên Yết hất mặt về phía vườn, anh cũng đi ra theo. Người tiếp là Nhân Mã, sau đó là tới Song Tử, tiếp là Bảo Bình, rồi Bạch Dương và cuối cùng là Sư Tử và Ma Kết.
Hai bên chia ra làm hai phe, ai quen thì nói chuyện với người đó, kẻ trong nhà người ngoài vườn cho tới khi Xử Nữ lôi đám bạn của mình ra thì…
– Là anh/em. – Vầng, quá bất ngờ đến mức không hẹn, 8 bạn trẻ kia cùng đồng thanh.
Xử Nữ và Thiên Yết tròn mắt, Ma Kết và Thiên Bình thì mặt tỉnh bơ, có vẻ như đôi này hiểu đôi kia không a. Xử Nữ đi đến gần Thiên Bình, tay giật giật áo cô, mắt nhìn 8 con người kia.
– Vậy là sao Bình Nhi?
Thiên Bình vẫn khoanh tay đứng im, duy chỉ có cái miệng mở ra để cho cô nàng kia biết thông tin.
– Họ quen nhau từ trước.
Xử Nữ “ồ” lên một tiếng, gật gù như con gà rù ra chiều hiểu lắm. Đúng lúc đó, Thiên Yết tay đút túi, tựa người vào tường, nhìn đám loi nhoi nháo loạn kia, mặt hất ra phía cửa, vô tâm nói:
– Biết nhau hết rồi đúng không? Giờ mời về nói tiếp.



– Ơ, đùa à?
Mười người có thêm Xử Nữ và Ma Kết tròng mắt như muốn rơi xuống đất khi nghe câu nói của Thiên Yết. Xử Nữ ghé sát đầu về phía Thiên Bình, lát sau mới vừa hỏi vừa đưa mắt nhìn sang:
– Anh cậu… không bị điên đấ…
Nhưng bên cạnh cô là một khoảng trống, gió lạnh thổi qua làm Xử Nữ đen mặt. Con nhỏ quỷ xứ này!
Bỗng cả đám nghe thấy tiếng lạch cạch đằng sau lưng, liền lập tức quay ra nhìn. Đôi mắt ai cũng mừng rỡ lộ ra rất rõ nhưng chỉ riêng mình Thiên Yết thì đang rất ức chế. Thiên Bình nhìn sắc mặt anh, nhếch môi cười khẩy. Sau đó quay qua nhìn mấy người với đôi mắt thèm thuồng kia, tay trái cầm cái xiên to tướng, gõ gõ vào lò nướng, cao giọng hỏi đắc ý:
– Có ai muốn ăn thịt nướng không?
Cả đám nhìn ông quản gia mặc đồng phục đầu bếp đang đứng sau Thiên Bình xuên thịt, không hẹn mà cùng gào ầm lên, ngoại trừ Ma Kết chỉ cười nhìn cô và giơ tay:
– Có!!!
Rồi Thiên Bình chỉ kịp tránh ra, bọn háu đói kia đã xông tới vồ vập thức ăn như đàn cá piranha. Có biết lý do vì sao họ lại trở nên như thế không? Đơn giản thôi bởi vì bọn họ cứ nghĩ sẽ được ăn nên nhịn đói tới đây, giờ đói quá nên trở nên như thế rồi. Tiếng “xèo xèo” của thịt nướng nghe rất kích thích tai, Thiên Yết không kìm được lân la tới gần. Xử Nữ, Song Ngư, Song Tử, Nhân Mã, Bạch Dương, bốn nàng không quan tâm đến hình tượng nữa mà rất vô tình giơ chân đạp một chưởng vào mấy anh chàng kia khiến họ đứng ngoài ngửi mùi thịt thơm mà bụng sôi như mỡ nóng. Cuối cùng thì cũng có thịt chín để ăn. Cự Giải cầm một xiên lên mũi ngửi. Mùi béo ngậy của thịt bò xen lẫn mùi táo thỏ nướng và hành tây. Ôi chúa ơi, sao mà nó hấp dẫn đến vậy. Kim Ngưu cắn một miếng thịt, ngọt ngọt thơm thơm, mềm dai và ngon vô cùng. Bảo Bình cắn một miếng táo, mùi táo thơm trộn lẫn mùi thịt, mềm mềm xốp xốp, thật sự Bảo Bình muốn gào ầm lên vì ngon. Sư Tử ăn miếng hành, ngọt lịm và hơi một chút hương nồng của hành, hòa quyện với hương thịt thơm ngon mà tan hòa trong miệng. Kết hợp lại, hai từ mà đến cả một Ma Kết thơ ơ ít nói và một Thiên Yết lạnh lùng vô tâm cũng phải thốt lên: “Tuyệt vời!”.
Thiên Bình đứng đó, lắc đầu nhìn bọn háu đói đằng kia. Đúng chất một đàn cá piranha thực thụ chỉ thiếu điều là ở dưới nước thôi. Bỗng năm nàng tay mỡ miệng dầu từ bàn bay tới, ôm cô như muốn phồng mang trợn má, mắt lòi ra như muốn rớt xuống đất, nhảy tưng tưng khiến nội tạng cô bay như máy bay gặp trục trặc, luôn miệng nói:
– Bình Nhi, cám ơn cậu!
Thiên Bình nhăn nhó khổ sở nhưng trên môi vẫn nở nụ cười, ấp úng nói như muốn ngạt thở:

– Thả… thả tớ… ra!
Cả năm nàng đều hối lỗi buông ra, cười hì hì rồi trở lại bàn ngồi ăn tiếp.
Bạch Dương thò tay lấy xiên thịt anh cho là ngon nhất trên đĩa nhưng chưa kịp chạm vào miếng thịt ngon nghẻ đó, miếng thịt đã rất cư nhiên trong một giây biến mất chỉ để lại vết mỡ. Bạch Dương nhìn qua ngươdi con gái đã lấy xiên thịt của anh, chỉ thấy cô lè lưỡi một cái rồi rút một miếng thịt ra khỏi xiên nhai nhồm nhoàm, ánh mắt thách thức đắc thắng nhìn Sư Tử khiến anh ấm ức đến lộn cả ruột. Hừ, mặc dù cô đang ăn dở cũng được, Sư Tử cầm lấy tay cô giật một cái chiếm được xiên thịt. Bạch Dương bất ngờ khi xiên thịt bị cướp trong phút chốc, nhìn tên Sư Tử đang vui vẻ ăn mất miếng táo và xực luôn cả miếng hành, Bạch Dương nổi đóa nắm tóc Sư Tử giật xuống làm anh cứ kêu oai oái, tay kia của cô cướp lấy xiên thịt bỏ hết vào miệng, lè lưỡi nhai nhồm nhoàm nhìn Sư Tử đang lắc đầu bó tay.
Song Ngư cũng thèm lắm chứ bộ, lấy ngay một xiên rồi bỏ miếng thịt đầu xiên vào miệng, hạnh phúc tận hưởng vị ngon lành trong miệng. Bỗng Bảo Bìn đoạt ngay lấy xiên thịt của Song Ngư, sau đó lấy tay kéo miếng táo ra khỏi xiên, kéo luôn cả miếng hành làm Song Ngư chả hiểu gì cả. Sau khi bỏ hai miếng táo và hai miếng hành vào miệng, Bảo Bình đưa lại cây xiên còn một miếng thịt cho Song Ngư. Cô đơ người nhìn cây xiên, vậy nghĩa là anh ta muốn vỗ béo cô à? Xin lỗi nhá, tôi đang thèm béo mà béo không nổi đây này. Nhưng Song Ngư không cãi lại mà vẫn ung dung lấy miếng thịt cuối cùng trên xiên bỏ vào miệng. Nhưng hai cái người vô tư kia nghe đồn không biết là những người còn lại đang nhìn họ với con mắt rất chi là nguy hiểm.
Kim Ngưu nhìn Nhân Mã, trông cô có vẻ rất đói a. Anh nghĩ một cái gì đó rồi đem hết ba cây của mình cho cô. Nhân Mã vẫn ăn không biết trời trăng đất nước ra sao mà cứ cái xiên nào xấu số lọt vào mắt cô là… Thôi hiểu rồi hén.
Song Tử và Cự Giải với hai đôi vợ chồng mới đính hôn có vẻ rất hòa bình. Của người nào người đó tự xử, chả dính dáng đến ai cả. Nhưng mà có một điều là ai để ý sẽ thấy Cự Giải rất quan tâm cô nàng Song Tử á nha. Sau khi ăn hết khoảng năm sáu xiên gì đó mà Song Tử cô không biết, có vẻ như là đôi mắt cô vẫn mơ mộng đến thịt. Cự Giải bật cười nhìn cô, đưa nửa xiên còn lại của mình cho cô ăn. Nghe mùi hương quyến rũ của thịt vương vấn trước mũi, Song Tử lập tức từ cõi Diêm Vương ý lộn, cõi mây cõi mây ha (Song Tử *ném dép*: “Này thì Diêm Vương này.”, Tác giả *che đầu gào oan*: “Không phải ta đã nhắc cõi mây hai lần cho mọi người chú ý rồi hay sao.”, Song Tử *ngây thơ*: “Ồ, thấy rồi, hì hì.”, Tác giả *lườm*.) trở về. Song Tử tóm lấy cái xiên, sung sướng bỏ vào miệng. Cự Giải nhìn cô, không tự chủ được khẽ mỉm cười.
Đám người ăn thật kinh khủng, không phải, dùng từ đó thêm với từ bãi chiến trường là… thôi rồi Lượm ơi! Nhưng không hiểu sao… cô thấy yêu thích cái không khí này quá. Thiên Bình ngước mặt lên trời, cố ngăn không cho dòng nước mắt trực trào ra khỏi khóe mắt. Ma Kết tiến về phía cô, trên tay cầm đĩa có sáu cái xiên thịt, tựa lưng vào tường giống cô, ánh mắt không nhìn cô, anh nói:
– Ăn đi.
Thiên Bình ngạc nhiên. Chậc, cứ tưởng không có phần cho mình chứ. Thiên Bình nhún vai, trong lòng khẽ cảm thấy vui vì có người quan tâm tới mình, đưa tay lấy xiên thịt, nhẹ kéo miếng thịt bỏ vào miệng. Ồ, thảo nào cứ khen tới tấp, vẻ mặt tận hưởng như vậy. Thiên Bình ăn hết nửa cây, thấy Ma Kết vẫn chỉ đứng cầm đĩa cho cô chứ không ăn, cô liền bảo:
– Ăn đi.
Ma Kết quay qua nhìn cô, chỉ cười rồi không nói gì, sau đó quay ra chỗ khác.
Thiên Bình nhìn anh, rồi quay qua nhìn cây xiên trong tay mình, sau đó lại nhìn anh, rồi lại nhìn cây xiên. Cô không ngần ngại đưa xiên thịt của mình tới miệng Ma Kết khiến Ma Kết giật mình nhìn qua cô. Nhưng lúc Ma Kết quay ra thì Thiên Bình đã quay ngoắt đi chỗ khác rồi. Anh khẽ bật cười mỉm, trong giây phút cô quay đi, anh đã thấy một vệt hồng nào đó ửng lên dưới ánh đèn ngoài sân.
– Ăn đi!
Thiên Bình cáu gắt thúc giục như để bào chữa cho khuôn mặt hồng lên trông thấy của mình.
Ma Kết từ bé đến giờ chưa có cái giây phút nào vui vẻ như cái giây phút này. Bởi vậy anh cắn cái miếng thịt đó đúng lúc Thiên Bình kéo cây xiên về làm nó chui tọt vào miệng anh. Thiên Bình nhìn miếng thịt đã biến mất, quay qua nhìn tên Ma Kết miệng đang nhồm nhoàm đó, bĩu môi. Thèm lắm mà cứ làm kiêu. Cứ thế, Thiên Bình không chịu nổi cảnh ăn thịt một mình nhàm chán và tựa như chứa đầy độc chiếm, cô cứ phải giục Ma Kết ăn. Mà cái tên mặt dày đó không thèm ăn cho tới khi cô đưa cái xiên ra trước mặt anh thì mới chịu bỏ thịt vào bụng. Tên xấu xa, biết lợi dụng cơ hội quá.
Và thêm một lần nữa, mấy con người đầu óc đã không còn tờ-rong sáng kia đã lại được chứng kiến phim lãng mạn miễn phí, hơn nữa còn là tận mắt nhìn thấy. Ai dza dza, thật là tối thui a.
Bỗng Kim Ngưu chợt nhớ ra một thứ, lập tức đứng lên chạy về phía con xe yêu quý của mình, lôi từ cốp xe ra một cái túi lớn. Cả bọn ngơ ngác nhìn cái túi kia. Trong đầu cả bọn lúc này là…”Đồ ăn hả???” (=.. Nhưng riêng chỉ có năm chàng trai kia là có vẻ như biết được cái thứ mà trong túi của Kim Ngưu là gì. Đó chính là…
– Bánh???
Năm bạn sao nữ hùng hồn hét tướng lên, đôi mắt mỗi người ánh lên hàng chục tia sung sướng. Đúng vậy, thứ mà Kim Ngưu đã cất công chuẩn bị từ lúc chiều tới giờ đó là những chiếc bánh đủ loại. Năm bạn sao nam kia rất ít ăn đồ ngọt, nhưng đặc biệt là nếu có ăn thì cũng phải là bánh mà Trâu Vàng nhà ta làm. Thích phải không? Trong đó có đủ loại vị, đủ loại bánh mà Kim Ngưu đã cất công chuẩn bị đúng mười hai cái.
Xử Nữ từ xưa đến giờ rất ghét ăn bánh ngọt nhưng chỉ với cái hình dáng của cái bánh phô mai vàng nhạt nổi bật bông hoa phô mai nhụy mứt dâu kia, cô đã đổ rạp ngay lập tức. Túm lấy cái bánh đó, Xử Nữ hạnh phúc vô cùng. Trong một giây dù chỉ là thoáng qua, trái tim đóng băng của Thiên Yết như vỡ ra một mảng tuyết và đập mạnh. Quay đi để tránh né cái khuôn mặt làm anh sững người kia, Thiên Yết tiến đến, thò tay vào lấy cái bánh sôcôla có bột cacao rắc lên trông rất hoàn mỹ như chính con người của anh vậy.
Song Tử giơ tay, tóm lấy cái bánh sữa màu trắng đục nổi bật lên quả chery cắm trên đỉnh, đưa lên mũi ngửi đầy thỏa mãn. Cự Giải đứng đằng sau Song Tử, vươn tay lấy cái bánh tart bí ngô cam cam vàng vàng, vui vẻ rời bàn chạy ra một góc ngồi ăn.
Nhân Mã đứng ngoài cùng, với mãi mà vẫn không lấy được cái bánh mousse dâu trong cắm nửa miếng dâu hình trái tim, cô thở dài. Rồi một bàn tay ôm lấy eo Nhân Mã, sau đó là một vòm ngực rắn chắc áp vào tấm lưng mềm mại của cô, tay kia của người đó với lấy được cái bánh của Nhân Mã dễ dàng rồi đưa đến trước mặt cô. Nhân Mã ngạc nhiên ngẩng đầu thì cô bắt gặp được cái ánh mắt dịu dàng của Kim Ngưu, mái tóc của anh rũ xuống trông quyến rũ vô cùng. Nhân Mã ngại ngùng cúi xuống, giật lấy cái bánh anh đưa rồi chạy mất. Kim Ngưu khổ sở nhìn bóng cô. Sao lúc nào cũng phải chạy vậy hả trời? (Tác giả *bĩu môi*: Bộ anh không biết mê lực kinh khủng của anh sao?). Kim Ngưu cũng không để ý nữa mà với tay lấy cái bánh mont blance rồi len ra khỏi đám hỗn độn đó.
Mắt Song Ngư lóe lên một cái, nhìn chằm chằm vào cái bánh cam hình bông hoa phủ cốm kia. Cô phải có được nó! Vươn tay lấy nhưng trớ trêu thay, cái bánh ấy lại biến mất trong tích tắc. Song Ngư tuyệt vọng cúi đầu. Cả đời cô chẳng lẽ mãi vẫn không lấy được nổi cái bánh nào vị cam ư? Nhưng không có đâu Song Ngư à, vì trước mặt cô là cái bánh cam đó. Quay ra đằng sau thấy cái áo phông hình con mèo của ai đó, ngẩng lên thì cô thấy khuôn mặt hoàn mỹ của Bảo Bình ngay trên đầu. Song Ngư vui vẻ nhe răng cười, chôm lấy cái đĩa bánh, ung dung vừa đi vừa ăn. Bảo Bình nhìn cô mà muốn cảm thán. Người đâu mà tự nhiên như cô tiên vậy. Nhưng rồi anh cũng nhún vai, đưa tay dò cái bánh su kem tròn mập được bao phủ bởi một lớp mousse nho với hàng chục viên nho nhỏ bé vón cục. Kha kha, lâu không gặp, tên Kim Ngưu này vẫn không quên khẩu vị của ta. Bảo Bình cười thầm trong bụng đến mức suýt nội thương, từ từ mới lết xác xuống bậc tam cấp ngồi.
Bạch Dương nhanh nhẹn chạy tới, thò đôi tay mảnh khảnh tới chỗ cái bánh táo nướng. Chôm được rồi, Bạch Dương vui vẻ hít thật sau mùi táo nướng. Oa, thơm thật a. Sư Tử nhìn vẻ mặt của cô, không nhịn được nên nhéo một phát. Theo phản xạ, Bạch Dương giơ chân, đá lên cao nhằm mặt đối phương mà trúng. A, nhưng xin lỗi ha, bạn Sư Tử võ công thâm tím, ý nhộn hen, võ công thâm hậu đã giơ tay, chặn cái chân của Bạch Dương. Sư Tử hết hồn, may mà anh đã kịp. Nên rút ra kinh nghiệm rằng: Không nên nhéo má Bạch Dương nếu muốn đo đất về mua nhà. Sư Tử chuồn lẹ ra chỗ túi bánh, đưa tay chộp cái bánh opera hạnh nhân, và rồi…chạy lẹ (như sợ bị cướp).
Ma Kết bước tới, bỏ tay vào trong lấy cái bánh tiramisu cho Thiên Bình và bánh waffle cho mình. Thiên Bình vươn tay, hai tay nâng niu cái bánh đưa lên mũi. Một mùi cà phê xộc vào mũi làm cô ngây ngất. Oa, lâu rồi không ăn bánh này nha. Từ lúc nào nhỉ? À, từ lúc… Thôi bỏ đi, không nhắc tới nữa. Ma Kết nhìn ánh mắt cô như chứa đựng cái gì buồn lắm, không hiểu sao, lòng anh bất giác đau. Bỏ đi bỏ đi, không liên quan đến cái tình cảnh này.
Khi mọi thứ xong xuôi tất cả thì cũng là lúc cái bọn ăn ké kia xách mông lon ton đi về để lại cho Xử Nữ, Thiên Yết và ônh quản gia dọn. À mà chính thức thông báo luôn, tủ lạnh nhà hai bạn này đã… hết thịt! Hai người đau đớn cười khổ. A cái lũ kia, ta thề ta hứa ta đảm bảo không cho các ngươi qua nhà ta ăn chơi quậy phá nữa!!!
Hai người rủa thầm trong ấm ức. Trên đường đi, tiếng hắt xì cứ xảy ra liên tục.
– Ơ, ai nhắc mình ấy nhể?
~! End chap 12 !~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.