(12 Chòm Sao)Yêu Em Không Hối Hận

Chương 21! 9!~Tin động trời~


Đọc truyện (12 Chòm Sao)Yêu Em Không Hối Hận – Chương 21! 9!~Tin động trời~ tại website TruyenChu.Vip

“Cái gì?” – Trích tiếng hét của Song Tử, Bạch Dương, Song Ngư, Nhân Mã.
O
Nhìn bóng quay lưng bước đi đầy lạnh lùng của Thiên Bình, tâm trạng Thiên Yết giảm đi một nửa. Anh không an tâm khi để cho Bình Nhi đi một mình. Mà không hiểu sao anh lại thấy Ma Kết đi cùng Bình Nhi nhà anh nhỉ? Nhưng nếu có cậu ấy, anh cũng yên tâm được ba phần tư rồi. Thiên Yết hắng giọng, mắt lạnh lùng nhìn về phía trước, nói:
– Giờ tôi sẽ đưa cô đi salon làm tóc và trang điểm, tối nay cô phải đi dự tiệc cùng tôi.
Xử Nữ cụp mắt, siết chặt tay cầm túi, khó khăn “ừ” một tiếng. Mười lăm phút sau, Thiên Yết thả cô xuống trước tiệm salon Thiên Hoàng, thuộc kinh doanh của công ty con của Thiên Vương. Đa số những người mẫu đều tới đây trang điểm và làm tóc cho những buổi chụp hình hay show diễn.
Thấy chiếc xe quen thuộc, nhân viên trong tiệm chạy ra chào kính cẩn với Thiên Yết. Phẩy tay vài cái, Thiên Yết nhìn cô ta, hất mặt về phía Xử Nữ, dặn:
– Trang điểm cho cô ta thật đẹp, làm tóc cho cô ta nữa, chăm sóc cô ta cho cẩn thận, hai tiếng sau tôi quay lại thì tất cả phải được hoàn chỉnh.
Cô nhân viên “dạ” một tiếng, quay qua Xử Nữ, cúi người, tay mời:
– Xin Thiên phu nhân đi theo tôi ạ.
Xử Nữ nhìn con Ferrari đen kia đã đi quá xa rồi “dạ” một tiếng, lặng lẽ đi theo cô nhân viên kia vào tiệm.
Thiên Hoàng – triệu tập đội ngũ nhân viên giỏi bậc nhất thành phố và một vài nước khác. Với những kỹ năng điêu luyện và kinh nghiệm hơn chục năm, họ được rất nhiều người trên đất nước Zodiac nói riêng và cả thế giới nói chung biết đến. Đã từng có rất nhiều ca sĩ diễn viên nổi tiếng trên thế giới đến đây chỉ để xem tài nghệ của họ. Quả là không thể đánh giá thấp được.
Đúng hai tiếng sau, cửa tiệm nghe “xoạch” một tiếng, một người con trai mặc âu phục đen lịch sự bước vào, tay cầm một cái túi hiệu Channel to tướng. Mắt thờ ơ liếc qua Xử Nữ vẫn đang được tô son, ném túi đồ cho cô nhân viên.
– Bảo cô ta mặc vào.
Cô nhân viên cúi người, mời Xử Nữ vào phòng thay đồ. Năm phút sau, Xử Nữ ngại ngùng bước ra.
Với sắc đẹp được trời ban cho sẵn, mắt Xử Nữ chỉ cần tô một ít phấn xanh biển, đôi má phớt chút hồng, làn môi hé mở màu cheri. Nếu mặc lại quần jeans áo thun kia thì chắc chả hợp gì cả. Nhưng bây giờ cô đang khoác lên người chiếc đầm ngắn xếp ly màu xanh biển và chiếc nơ to bản được gắn trên dây áo vắt chéo qua vai trái của Xử Nữ. Đôi chân trắng trẻo xỏ vào đôi guốc năm phân. Một thiên sứ của bầu trời xanh kia xuất hiện trước mắt Thiên Yết làm anh ngẩn người.

Ngay cả bản thân Xử Nữ cô cũng tự chất vấn: “Mình đây sao?”. “Roẹt” một phát, dáng hình của người đứng đầu Zojidika cuốn theo gió nhường chỗ cho một thiên sứ thực thụ.
Một cảm giác chiếm hữu đột ngột dâng đầy lên trong lòng. Thiên Yết vươn tay, kéo Xử Nữ nhét vào trong xe mình, sau đó nổ máy, đạp ga rời đi.
Xe dừng trước cổng của khách sạn lớn nhất thành phố. Đèn flash, thậm chí là đến những máy quay phim đều được bọn paparazi sử dụng triệt để và bấm kịch liệt. Quẳng chìa khóa xe cho bảo vệ, nắm tay Xử Nữ, anh cùng cô bước vào trong.
O
Lắc qua lắc lại thứ chất lỏng màu hổ phách trong ly, bàn tay nhỏ nhắn vung vẩy cái ly qua lại tựa như nó sắp rơi đến nơi, đôi mắt vui vẻ nhìn thứ chất lỏng óng ánh tuyệt đẹp ấy, hai bên khóe môi dâng lên một nụ cười hoàn hảo. Hình ảnh của cặp tiên đồng ngọc nữ kia vô tình rơi vào đôi mắt cô, hàng lông mày thanh tú khẽ nhíu lại, đôi môi kia tắt ngúm nụ cười, tay đang đung đưa cái ly dừng lại đột ngột khiến rượu bám lên tay cô không ít. Tay trái đút trong túi áo nắm chặt, tay phải đưa ly rượu lên môi. Cô ngửa cổ, dốc cạn vào miệng. Ma Kết chưa kịp ngăn lại thì đã phát hiện cái ly rỗng không trong bàn tay dính rượu của cô rồi. Bất giác anh thở dài, lấy cái ly trong tay cô đặt lên bàn, rút khăn nhẹ nhàng lau đi vết rượu còn tồn đọng trên bàn tay nhỏ nhắn kia.
– Sao lại uống nó?
Thiên Bình nhíu mày nghe Ma Kết hỏi, trả lời cộc lốc:
– Kệ tôi!
Ma Kết thờ ơ bỏ qua lời cô nói, vẫy bồi bàn gọi một ly capuchino cho cô.
Lát sau, bồi bàn đưa Ma Kết ly capuchino, Ma Kết lại dúi vào tay Thiên Bình, nhìn cô đầy cảnh cáo. Không hiểu sao Thiên Bình thấy sợ nhỉ? Cô ghét cái cảm giác ấy. Nhìn ly capuchino trong tay, Thiên Bình lại muốn khóc. Mẹ cô cũng thích capuchino mà. Cô nhớ mẹ quá! Nhưng không được, phải trả xong chuyện này cô mới có thể khóc. Nhấp một ngụm, ấm ấm và ngọt ngọt. Thảo nào mẹ cô lại thích nó đến thế. Khóe môi cô nhoẻn lên thành một nụ cười yêu thương chất đầy nhung nhớ. Ma Kết hóa đá nhìn nụ cười ấy, tim anh như bị một cọng lông vũ cọ vào, nhột nhột đầy nhẹ nhàng.
Đột nhiên tiếng MC vang lên khiến mọi người đều tập trung lên sân khấu.
– Kính chào tất cả mọi người, cám ơn mọi người đã tới đây ngày hôm nay. Xin mọi người hãy chào đón Chủ tịch tập đoàn Thiên Vương – Thiên Xứng.
Hiên Xứng với bộ dạng lịch thiệp bước ra. Đúng lúc đó, Thiên Bình cầm theo ly capuchino bất cần bước ra ngoài, nói:
– Đừng đi theo tôi.

Không hiểu sao cô biết anh chắc chắn sẽ đi theo cô nhỉ? Ma Kết chỉ ung dung đút tay vào túi quần, ngoan ngoãn nghe lời cô, đứng yên tại chỗ nhưng mắt không rời khỏi bóng hình thấp bé kia đến khi cô ra khỏi khách sạn.
Song Ngư thấy bóng dáng quen thuộc nào đó khuất sau cửa khách sạn, tò mò đi theo. Hình như rẽ phải thì phải. Song Ngư đắn đo, hướng bước chân về phía bên ấy.
Ô my god! Cái khu vườn to lớn này bây giờ cô mới thấy đó nha. Cây trồng dọc theo ba phần tư hình tròn, ở giữa có một đài phun nước hình hoa loa kèn. Dưới hồ là những viên sỏi đầy màu sắc với những cánh hoa hồng tươi được thả trôi lềnh bềnh nhè nhẹ. Trời ơi, phong cách này sao mà đẹp ngất ngây vậy.
– Sao cậu lại ra đây?
Thiên Bình nhấp một ngụm capuchino lơ đãng nhìn những cánh hoa hồng. Song Ngư ngước mắt lên, sau đó lon ton chạy lại ngồi cạnh Thiên Bình.
– Hóa ra là cậu, làm tớ cứ tưởng ai.
Thiên Bình nhíu mày, hỏi:
– Ai là sao?
Song Ngư “à” lên một tiếng rồi lè lưỡi đáp:
– Tại tớ thấy cái dáng quen quen nên đi theo, ai ngờ đây là cậu. Tớ cứ tưởng không có ai chơi cùng nên hơi chán.
Đột nhiên Bạch Dương từ đâu chui ra, tay phải kéo Nhân Mã đang tà tà đi theo sau.
– Oa, có cả Thiên Bình nữa à?
Song Ngư ngơ ngác, nhìn hai con bạn.
– Ủa, “có cả” là sao?

Bạch Dương và Nhân Mã thấy nhau từ khi mới tới. Lúc thấy Song Ngư đi ra ngoài thì tính gọi cô lại tám chuyện luôn một thể. Ai dè Cá “bơi” nhanh quá nên chả thấy đâu cả. Rẽ trái thì thấy tối om, cả hai người sợ quá rẽ phải thì mới thấy Song Ngư với Thiên Bình. Song Ngư ngó qua trái, ngó qua phải. Bạch Dương chả hiểu gì cả, cũng ngó ra sau mình để xem xem có ai không.
– Cậu tìm ai vậy?
Song Ngư ngó ngó nhưng vẫn mở miệng:
– Cậu không dẫn theo Song Tử à?
Bây giờ tới Bạch Dương tròn mắt.
– Ủa, tớ có thấy cậu ấy đâu.
Thiên Bình thở dài, nhìn mấy con bạn của mình ngơ ngác, đành nói:
– Cậu ấy chưa tới.
Đúng lúc đó, một giọng nói oán thán cất lên làm mấy đứa hết hồn:
– Ai bảo tớ chưa tới.
Sau đó cô bay lại, bẹo má Thiên Bình mấy cái vì cái tội bảo cô chưa tới. Thiên Bình xoa má mấy cái, lườm Song Tử đến rách mắt mà Song Tử trả lại cô là cái lè lưỡi đầy tinh nghịch.
Tự dưng Nhân Mã chợt nhớ ra chuyện gì đó, “a” lên một tiếng làm cả đám hết hồn lần hai. Sau đó cô hỏi:
– Tớ nghe nói cái bữa tiệc này để nói cái gì ấy. Nhưng là cái gì vậy nhỉ?
Nhờ Nhân Mã nhắc, Bạch Dương, Song Ngư, Song Tử mới nhớ ra. Cuối cùng quay qua hỏi Thiên Bình:
– Nó để làm gì vậy Bình Nhi?
Thiên Bình lắc đầu chán nản, không biết mấy đứa bạn cô tới đây để làm gì vậy trời? Nhưng cô cũng ra vẻ bí mật, nhìn đồng hồ trên tay, cô trả lời:

– Đợi chút nữa các cậu sẽ biết.
Trong khách sạn, sau khi nói linh tinh trời ơi đất hỡi, nói chung là quá trình thành lập nên tập đoàn, cuối cùng, Thiên Xứng mới nhắc đến con trai mình.
– Tôi có một cậu quý tử duy nhất và nó cũng đến tuổi lập gia đình nên tôi mời các vị tới đây hôm nay là để ra mắt con dâu tương lai của tôi – Xử Nữ.
Sau đó là một tràng dài pháo tay cho sự xuất hiện của Xử Nữ. Cô bước lên cùng Thiên Yết, hai người đứng cạnh nhau trong đẹp đôi lạ thường khiến ai cũng phải ghen tị. Ông Thiên Xứng cười tự hào, nói tiếp:
– Và mục đích chính của buổi tiệc này là tiệc đính hôn của hai đứa chúng nó.
Ông vừa dứt lời, lập tức hai tiếng “Cái gì?” vang vào trong khách sạn khiến cho khách khứa im bặt, sau đó vỡ òa ra một tràng pháo tay rầm rộ chúc mừng cho Xử Nữ và Thiên Yết.
Hiện tại ở ngoài sân, Thiên Bình xém nữa làm đổ ly capuchino xuống đất, ngã ngửa xuống hồ. Có cần phải la làng to như vậy không?
Nhân Mã sau khi hoàn hồn thì nắm lấy tay Thiên Bình lắc lắc, hỏi lại:
– Thật hả?
Thiên Bình thản nhiên gật đầu.
– Rất nhiều paparazi ở đây, ông ta không rảnh để tạo tin nóng.
Trong khách sạn…
– Trong khoảng thời gian tới, tôi mong những paparazi các người đừng làm phiền đến con dâu và con tôi, không thì các người chuẩn bị về nhà ăn sống uống bẩn đi. – Tiện thể ông Thiên Xứng đe dọa, ông không muốn chúng làm khó con dâu yêu quý của ông. – Tôi xin hết, mời các vị hãy thưởng thức buổi tiệc thật vui vẻ như để chúc mừng cho chúng tôi.
Thiên Xứng bước xuống, bao nhiêu người bạn trên thương trường của ông đều vui vẻ đi tới chúc mừng, Thiên Xứng cũng vui sướng cảm ơn. Thiên Yết với Xử Nữ cũng khó xử đáp lại lời chúc của mọi người.
Thật ra lúc cô nghe tin cô đính hôn với Thiên Yết, Xử Nữ đã sớm đứng hình, hỏi trong đầu không biết Thiên Xứng có nhầm lẫn gì không. Ai ngờ Thiên Yết đoán được ý nghĩ của cô, nói nhỏ: “Không nhầm đâu.”. Thế là một lần nữa Xử Nữ lại đơ như cây cơ. Đến giờ cô vẫn chưa tiêu hóa hết được cái thông tin động trời ấy, ủ rũ cụp mắt bước theo Thiên Yết.
~! End chap 9 !~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.