Đọc truyện (12 Chòm Sao) Số Phận – Chương 18: Lạc lõng
Em đã lạc lỏng trong thế giới này đã bao lâu rồi nhỉ? 5 năm,10 năm hay 19 năm? Thật sự là dài như thời gian vô tận nếu em không gặp anh.
Ma Kết sinh ra trong một gia đình cha mẹ ly dị từ nhỏ,cha cô qua nước ngoài,có vợ mới tất nhiên ông ta chả nhớ đến sự hiện diện của cô và xem như chưa có cô. Mẹ cô lấy chồng khác nhìn bề ngoài có vẻ là danh nhân trí thức nhưng là một tên mang trong người máu ấu dâm.
Hắn luôn có ý định cưỡng bức Ma Kết mỗi khi cô ở nhà một mình,do không muốn cứ sống trong sợ hãi nên Ma Kết đã bỏ nhà đi.
Ma Kết lên Tokyo học và làm thêm tại quán cafe nhỏ đối diện trường học dành cho sinh viên. Mọi thứ đều tốt nếu như cô không gặp 1 tên khách cà chớn.
Ma Kết mang nhan sắc tuyệt đẹp,vẻ đẹp trầm buồn khiến cô như một bức tranh ai nhìn vào cũng mê mẩn.
Hôm đó như thường ngày sau giờ học Kết đến quán cafe làm thêm lúc đó cô bưng khây cafe đen ra cho khách. Do thấy Ma Kết là sinh viên nghèo và nhan sắc tuyệt đẹp tên đó giở trò gạt chân cô ly cafe đổ trúng vào áo hắn.
-x..xin lỗi-Ma Kết lắp bắp lụm từng mảnh vở của ly cafe lên.
-tưởng xin lỗi là xong sao? Biết cái áo này bao nhiêu không? Có bán cả nhà cô cũng không đủ mua đâu-tên đó chỉ vào cái áo bị đổ cafe.
Ma Kết không biết nói gì chỉ đứng yên để lộ gương mặt sợ hãi,tên khách thấy vậy càng thích thú,hắn dở giọng trêu cợt.
-nhưng nếu…em chịu qua đêm với anh đây thì cái áo này cho qua-tên đó vuốt tay cô,gương mặt tặc dâm lộ rõ
Ma Kết hãi người cô lùi lại cố bình tĩnh.
-xin lỗi nhưng tôi không thể-Ma Kết lắc đầu khiến tên kia bực tức hắn dùng vũ lực lôi Ma Kết đi. Cô cố chóng cự,mọi người xung quanh thấy nhưng chả ai dám can ngăn vì họ biết hắn là con trai của tập đoàn không nhỏ động vào không may cho thân mình. Ma Kết bất lực nhìn xung quanh,cô thật lạc lõng,ánh mắt căm hận nhìn mọi người.
-buông cô ấy ra-giọng nói uy quyền vang lên gây sự chú ý của mọi người. Một chàng trai mái tóc nâu đỏ vuốt ngược,đôi mắt tím lạnh băng,thân hình cao ráo bước tới.
Tên kia vẫn tính vua chúa mà hóng hách.
-mày là ai? Dám lớn tiếng với tao-tên đó hét lên.
Anh vẫn im lặng bước gần tới dùng một đấm vào mặt tên đó rồi kéo Ma Kết lại,vẫn chất giọng lạnh lùng đậm vị mùa đông đó.
-tao là Nhân Mã,Triệu Nhân Mã-lời nói kèm theo một đấm vào cổ.
Cái tên Triệu Nhân Mã khiến ai cũng phải hoảng sợ kể cả tên đó vì anh là con trai của gia tộc Triệu nổi tiếng và còn là 1 trong 6 người tuy trẻ tuổi nhưng quyền thế chẳng thua kém cha mình.
-vì sao tao dám lên tiếng với mày à-Nhân Mã nắm cổ áo tên đó xốc dậy.
-là vì cái thứ ăn bám,dựa hơi cha mẹ rồi ăn chơi như mày thì chả có gì để tao nể và phải nhỏ nhẹ với mày-Nhân Mã hất mạnh tên đó xuống đất.
-sau này đừng để tao thấy mày,không thì kêu nhà mày lãnh xác đi,MINH NHÂN-Nhân Mã nhếch mép nhấn mạnh tên hắn khiến hắn hoảng sợ mà chạy khỏi quán
Nhân Mã quay lại Ma Kết vẫn còn đang hoảng sợ.
-làm việc đi-Nhân Mã nói rồi ngồi xuống một chỗ gần cửa sổ quán.
-anh…anh dùng gì?-Ma Kết lúng túng hỏi.
-cafe đen-Nhân Mã lạnh lùng nói rồi quay ra ngoài trời.
Ma Kết quay vào quầy nói với người phụ trách làm nước rồi đứng chờ để bưng ra. Lúc này cô mới quan sát Nhân Mã,anh đang nhìn ra ngoài,hình như đang ngắm mưa,lúc này nhìn anh không khác một bức tranh với phonh cảnh mưa và một chàng trai ngồi trong quán cafe cả. Nhân Mã rất đẹp mái tóc nâu đỏ,đôi mắt tím lạnh lùng,làn da trắng,sống mũi cao,gương mặt anh tuấn thật giống một bức tranh được chăm chút tỉ mỹ khiến Ma Kết bị hút hồn vào vẻ đẹp đó.
-cafe này Ma Kết-tiếng gọi làm Ma Kết choàng tỉnh.
-a dạ-cô cuối đầu rồi bưng ly cafe đen ra cho Nhân Mã.
-của anh đây-Ma Kết đặt ly cafe xuống bàn.
Định quay vào thì Nhân Mã gọi
-ngồi xuống đi-Nhân Mã nhìn Ma Kết. Ánh mắt sắc lẻm đó khiến cô hơi sợ.
Nhìn quanh cũng không có khách nhiều nên Ma Kết ngồi xuống đối diện Nhân Mã.
-có chuyện gì sao?-Ma Kết hỏi nhỏ.
-tên em là gì?-Nhân Mã vừa nói vừa khuấy ly cafe lên.
-Hạ Ma Kết.
-nếu…tôi có thể giúp cuộc sống em tốt hơn em có đồng ý không?-Nhân Mã chậm rãi nói.
Câu hỏi của Nhân Mã khiến Ma Kết khựng lại.
-nhưng..tôi và anh đâu có quen biết tại sao lại…?-Ma Kết ngờ nghệch hỏi.
-em có thể suy nghĩ rồi trả lời tôi sau cũng được-Nhân Mã cắt ngang câu nói của Ma Kết.
Rồi Nhân Mã đến quầy tính tiền,anh bước ra khỏi quán khi ly cafe chỉ vơi đi một ít.
Ma Kết đứng dậy dọn ly cafe vào trong.
Buối tối Ma Kết về nhà vừa vào thì cô nằm phịch xuống cái đệm nhỏ mệt mỏi tính ngủ một chút nhưng có cuộc điện thoại là của mẹ cô. Ma Kết nhìn số khẽ nhếch mép,cô đi cũng cả năm mà bây giờ mới gọi chắc là có chuyện gì đây. Ma Kết bắt máy bên kia là giọng của một người phụ nữ .
-Ma Kết à?
-vâng.
-mẹ có chuyện muốn nhờ con được không?
-chuyện gì vậy mẹ.
-mẹ…mẹ lỡ mắc nợ người ta,ba dương con bỏ đi rồi giờ mẹ không biết xoay sở ra sao cả-tiếng người phụ nữ hoảng loạn vang lên.
-Nợ bao nhiêu ạ?-Ma Kết nghe thấy tiếng tim mình đập mạnh.
-100 triệu-tiếng nói bên đầu dây run lắp bắp.
Ma Kết như muốn rơi điện thoại khi nghe giá trị số tiền ấy nhưng vẫn cố bình tĩnh nghe máy.
-mẹ làm gì mà nợ dữ vậy?
-không phải mẹ,mà là ông ta chơi bạc nợ và kí tên mẹ vào giấy bây giờ không chối được cũng không nói được gì cả-người phụ nữ khóc bên kia làm Ma Kết thắt lòng.
-vâng mẹ để con tính xem sao,mẹ ngủ đi-Ma Kết cúp máy,mệt mỏi nằm xuống gát tay lên trán,nhắm đôi mắt xanh biển lại thở dài. Nằm một hồi cô sực nhớ đến Nhân Mã,lục vội trong cặp số điện thoại của anh. Bấm nhanh bàn phím số điện thoại. Tiếng chuông bên kia vang lên chờ đợi 2,3 giây bên kia xuất hiện giọng lạnh lùng quen thuộc.
-ai?
-tôi..Ma Kết đây-Ma Kết cố giữ bình tĩnh.
-có gì không?
-tôi muốn gặp anh được không?-Ma Kết cố gắng nói ra câu nói ấy.
-ừm,ở nhà tôi,tôi sẽ cho người tới đón cô.
-ừm tôi sẽ tới-Ma Kết nói rồi cúp điện thoại.
Ma Kết thở dài rồi nhanh chóng thay đồ. Cô bước ra ngoài thì thấy một chiếc xe sang trọng.
-cô là Ma Kết?-người thanh niên hỏi.
-vâng-Ma Kết gật đầu.
-mời cô lên xe.
Ma Kết lên xe và xe cũng bắt đầu chuyển bánh. Nó đưa cô đến một biệt thự lớn được phủ 1 màu đen. Ma Kết bước xuống đi theo người thanh niên đến 1 căn phòng lớn.
-thưa cô ấy đã đên-người thanh niên nói rồi né ra cho Ma Kết vào.
Đập vào mắt cô là căn phòng màu đen sang trọng với đồ dùng đa số chủ đạo trắng-đen và có 6 người con trai đang ngồi đó.
-Nhân Mã cô ấy là ai?-một người con trai mái tóc đen line đỏ cất chất giọng lạnh lùng lên.
-là Ma Kết bạn của em,cho em và cô ấy nói chuyện 1 chút-Nhân Mã nhìn Ma Kết
Không nói gì 5 người kia đứng dậy bước ra ngoài đóng cửa trong phòng chỉ còn cô và cậu.
-ngồi đi-Nhân Mã chỉ vào ghế đối diện.
-5 người lúc nãy là…-Ma Kết.
-là anh em tôi-Nhân Mã rót trà vào ly.
-họ cũng lạnh giống anh nhỉ?-Ma Kết khẽ cười.
-bề ngoài thôi,bạn gái họ có hoàn cảnh giống em trừ Bảo Bình,Xử Nữ bạn gái họ là những cô tiểu thư nhưng rất tốt-Nhân Mã nhún vai.
-hoàn cảnh giống tôi?-Ma Kết ngơ ngác khi nghe đến.
-em không hiểu đâu,mà hôm nay em đến có gì không?-Nhân Mã quay lại chủ đề.
-tôi muốn vay anh một số tiền-Ma Kết báu hai tay vào nhau.
-làm gì?-Nhân Mã nhíu mày.
-cha dương tôi ăn chơi đổ nợ rồi mẹ tôi gánh tôi không thể bỏ bà ấy-Ma Kết nghẹn lời.
-bao nhiêu?
-100 triệu-Ma Kết.
-không cần vay-Nhân Mã nói làm Ma Kết thêm khó hiểu.
-là sao?
-nếu em đồng ý ở lại đây thì số tiền ấy sẽ coi như không có giữ tôi và em,như hồi chiều tôi đã nói đó-Nhân Mã nhìn Ma Kết.
-dạng bán thân hả???-Ma Kết ngây ngô.
-không-Nhân Mã lắc đầu khẽ cười.
-chứ sao?-Ma Kết bấn loạn.
-chỉ cần ở đây-Nhân Mã nở nụ cười đặc trưng.
-tôi đồng ý-Ma Kết gật đầu.
-được thôi số tiền ấy ngày mai sẽ xong-Nhân Mã gật đầu.
-em có thể ra ngoài ngồi.
Ma Kết bước ra ngoài thì 5 người kia vào trong,cô bước xuống phòng khách ngồi trên chiếc ghế sofa sang trọng,lặng lẽ quan sát căn biệt thự.
-chị là ai thế?-tiếng nói vang lên sau cô.Ma Kết quay sang là một cô gái tóc bạch kim và đôi mắt đỏ.
-tôi là Ma Kết,bạn Nhân Mã-Ma Kết hơi lúng túng.
-chào chị,em là Bạch Dương-cô gái nở nụ cười.
-em là con của ông Triệu?-Ma Kết hỏi.
-không em được Sư Tử mua về từ cuộc buông người thôi-Bạch Dương có vẻ buồn
Ma Kết quan sát cô bé,cô thật đẹp,làn da trắng,môi đỏ và mái tóc bạch kim,đôi mắt đỏ buồn thật không quá khó để lọt vào mắt xanh của thiếu gia Sư Tử.
-em ở đây một mình sao?-Ma Kết nhìn Bạch Dương.
-dạ không còn nữa nhưng mọi người ra ngoài rồi-Bạch Dương cười.
Ma Kết và Bạch Dương nói chuyện kể cho nhau nghe về cuộc sống và số phận của họ.
-Nè Tiểu Dương anh mượn Ma Kết chút được không?-Nhân Mã từ đâu xuất hiện,
Bạch Dương cười gật đầu.
-ngoan tí anh cho kẹo-Nhân Mã xoa đầu cô như một nhóc con.
-không phải con nít-Bạch Dương hầm mặt.
-biết rồi,Ma Kết đi theo tôi-Nhân Mã xoa đầu Tiểu Bạch rồi dẫn Ma Kết đi đến một căn phòng.
-vào đi-Nhân Mã mở cửa Ma Kết bước vào một căn phòng màu trắng thiết kế toàn màu trắng kể cả nội thất.
-Ma Kết em hãy kể cho tôi nghe về em đi-Nhân Mã ngồi xuống giường.
Ma Kết nhìn Nhân Mã khó hiểu.
-tôi có gì để kể-Ma Kết cười trừ.
-vậy em kể với Tiểu Dương những gì?-Nhân Mã nghiêng đầu nhìn Ma Kết.
-liệu tôi kể anh có đồng cảm hay lại khinh miệt như bao người-Ma Kết chăm chú nhìn Nhân Mã.
-nếu tôi khinh em thì đâu có cho em ở đây và cũng chẳng nói chuyện với Dương nhi-Nhân Mã bước tới Ma Kết kéo cô ngồi xuống.
Ma Kết thấy Nhân Mã thật lòng muốn biết nên cô kể cho anh.
-cuộc sống tôi chỉ có lạc lõng và sợ hãi. Cha mẹ tôi ly dị khi tôi còn nhỏ,cha tôi có vợ và con mới ông hiện đang ở nước ngoài,mẹ tôi cũng có chồng khác,người này bề ngoài đàng hoàng nhưng….-Ma Kết nói nước mắt cô rơi
Nhân Mã khẽ ôm cô vào lòng.
-ông ta làm gì em?-Nhân Mã hỏi nhỏ.
-vài lần tôi xuýt bị hắn cưỡng bức khi mẹ không có ở nhà,do không muốn sống trong lo sợ nên tôi bỏ đi. Cuộc sống tôi từ đó chỉ là lạc lõng mà thôi-dòng nước mắt ấm nóng chảy thấm vào áo Nhân Mã. Anh ôm chặt cô khẽ hôn lên mái tóc mềm .
-sau này em sẽ không lạc lõng nữa-Nhân Mã thì thầm
Ma Kết ngước đôi mắt xanh biển ngấn lệ lên nhìn Nhân Mã.
-thật?
-ừ vì em có tôi rồi-Nhân Mã hôn lên đôi môi nhỏ của Ma Kết,lau đi dòng lệ đang tuông của cô.
Nhân Mã hôn xuống cổ trắng trẻo.
-Nhân…Mã-Ma Kết khẽ rên
Nhân Mã đặt Ma Kết lên giường,động tác nhanh cởi chiếc áo sơmi của cô,hôn lên bầu ngực căng tròn khiến Ma Kết run lên.
-Đừng…-cô khẽ nói khi Nhân Mã hôn xuống vùng eo thon thả.
Đôi tay anh lần cởi cái quần jean ra,nhức người Ma Kết lên ôm chặt cô vào lòng,đôi môi quyện vào nhau.
Bất ngờ Ma Kết có cảm giác đau đớn như bị xé toạt ra,hơi thở cô gấp hơn.
Nhân Mã vẫn ôm cô cho tới khi cô thích nghi được và cơn đau đã qua khỏi. Dòng máu đời con gái cô chảy xuống thấm ướt gra giường.
Đêm,Ma Kết nằm cạnh Nhân Mã,cô nằm trong vòng tay anh. Cơn đau vẫn còn âm ĩ trong cô khiến cô không thể ngủ dù rất mệt.
-còn đau lắm sao?-Nhân Mã cất tiếng hỏi.
Ma Kết khẽ gật đầu.
Nhân Mã vuốt mái tóc vàng của Ma Kết,ôm cô chặt hơn lúc này Ma Kết tự nhiên thấy thật ấm áp và không còn lạc lõng nữa. Cô khẽ nhắm mắt,dúi đầu vào lòng ngực anh bây giờ cô như con mèo nhỏ trong lòng anh vậy.
-ngủ đi-Nhân Mã hôn lên trán Ma Kết như lời chúc ngủ ngon.
Đôi mi cô khép lại mang theo hình ảnh của anh vào giấc mơ. Một giấc mơ không còn sự lạc lõng nữa.
-tôi sẽ không để em cảm thấy lạc lõng nữa-Nhân Mã khẽ nói.
Đôi mắt tím cũng khép lại chỉ còn màn đêm ở Tokyo.